Thần Quân, Mời Vào Rọ

Chương 33 : Chỉ thích rượu mời, không thích rượu phạt

Sau khi tiến vào nội điện, Yêu vương thay một bộ quần áo khác, đây mới thực sự lòe loẹt. Cách da mặt hắn thật gần, ta mới phát hiện hóa ra thằng nhãi này còn dùng son phấn. Quả là phong tình vạn chủng mà lại đẹp rạng ngời. Hắn không làm yêu tinh thật đáng tiếc. Đột nhiên ta phúc đến thì lòng cũng sáng, bắt đầu có chút giác ngộ. Khó trách Tiên giới phái Hỏa Tịch mạo hiểm đến Yêu giới giết Yêu vương. Nghĩ đến Tiên giới luôn coi trọng mặt mũi, sao có thể cho phép một con thần thú ăn mặc thành như vậy, một chút cũng không có tự giác cùng sự oai phong của thần thú. Vì thế, cho dù thần thú sa đọa vào Yêu giới, Tiên giới cũng không thể bỏ qua mà phải tiêu diệt nó. Mọi người nói xem, thần thú sao có thể kiều diễm như vậy, không chỉ Tiên giới chướng mắt mà ta cũng thấy không coi được. Hắn hướng ta ngoắc ngón tay, nói: “Còn không mau lại đây hầu bản tôn uống rượu!” Rượu rượu rượu, tên Yêu vương này thật đúng là há mồm ngậm miệng đều là rượu. Không phải muốn ta rót rượu thì chính là bắt ta hầu rượu, dù sao thì đều cùng một ý cả. Ta nghiêm túc suy nghĩ, hiện tại ta tranh thủ chuốc say Yêu vương, lát nữa Hỏa Tịch đến đây, chẳng phải ta đã giúp hắn đỡ bớt một phần. Hỏa Tịch chắc chắn sẽ biết ơn ta lắm. Một khi Hỏa Tịch biết ơn ta, ta có thể yêu cầu hắn báo đáp, chẳng hạn như đem ngày 5 bữa cơm của ta tăng lên ngày 7, 8 bữa. Cứ cho là ta dường như chưa từng khiến hắn biết ơn ta nhưng mọi việc luôn có khởi đầu mà. Nghĩ vậy, ta vô cùng phấn khởi, ba bước cũng biến thành hai bước vội vàng tiến lên, nâng bầu rượu bằng tử ngọc rót rượu cho hắn, ân cần nói: “Ôi, Yêu vương đại nhân của ta, chúc ngài nghìn vạn lần ngon miệng!” Yêu vương cũng chừa mặt mũi cho ta, bưng rượu lên, ngửa đầu uống sạch. Uống liên tiếp vài chén, Yêu vương giống như vẫn chưa thỏa mãn, lại biến ra một cái ly khác, hứng thú dào dạt nói: “Nào, ngươi cùng bản tôn uống.” Ta hơi chần chừ, không nhịn được, hỏi: “Yêu vương đại nhân, ngài say rồi sao?” Yêu vương một tay chống má, ánh mắt mê ly, phong tình vạn chủng nói: “Say sao, người có muốn thử một lần không?” Ta vội xua tay, gượng cười hai tiếng, nói: “Không cần, không cần, ngài cứ giữ lại từ từ thưởng thức.” Ta rất hiểu bản thân, uống rượu vào sẽ gây hậu quả nghiêm trọng. Vẫn là tục ngữ nói đúng, uống rượu hỏng việc, uống rượu hỏng việc, cứ nhìn Yêu vương là biết. Bộ dạng hắn thế kia, lát nữa Hỏa Tịch đến đây, đừng nói đến giao chiến ba trăm hiệp, chỉ sợ cách phun lửa hắn cũng chẳng nhớ. Sau đó, hắn sẽ ngoan ngoãn nhận lấy cái chết, không chừng còn còn cảm thấy hưởng thụ ấy chứ. Thấy ta từ chối, Yêu vương liền nghịch chén rượu, âm thanh êm ái lẩm bẩm: “Ngươi không uống thật lãng phí. Đây là loại rượu quỳnh tương ngọc lộ ngon nhất Yêu giới, khắp Yêu giới cũng chỉ có bản tôn mới xứng uống. Không chỉ ngon mà còn có lợi cho tu hành.” Ta nửa tin nửa ngờ: “Rất ngon?” Rượu quỳnh tương ngọc lộ ngon nhất Yêu giới, nghe có vẻ không tồi, quan trọng là nó ngon, ta không thể không thừa nhận, nó rất hấp dẫn ta. Yêu vương gật đầu, nói: “Đương nhiên. Nó dùng huyết tham, bồ đề, bạch liên, lục mai, phù cừ, băng lê ủ mà thành, vị ngọt lành mát lạnh. Thế mới được coi là rượu quỳnh tương ngọc lộ ngon nhất Yêu giới.” Ta nghiêm túc suy nghĩ, mặc dù ta chưa từng ngờ tới việc đi vào Yêu giới, nhưng nếu đã bất đắc dĩ đến đây một lần, không nếm thử quỳnh tương ngọc lộ của Yêu giới quả thực có chút đáng tiếc. Nhất là Yêu vương ân cần mời mọc khiến ta khó lòng từ chối. Thừa dịp Yêu vương chưa đổi ý, ta vội đoạt lấy cái chén do Yêu vương biến ra tự mình rót một ly quỳnh tương ngọc lộ, cười nói: “Ta đây uống rượu mời, không thích rượu phạt.” Ngày thường, ta vốn thích uống rượu phạt, khẩu vị chưa từng thay đổi, lần này coi như là ngoại lệ đi.