Thần Mộ
Chương 82
Tiểu Thần Hi thấy bốn tên yêu quái cứ chặn đường không cho Thần Nam rời đi, lại nhìn vẻ mặt đầy khiêu khích của Tiểu Long, vội ngăn cản: "Long Bảo Bảo không nên đánh nhau, Bát Ca, Tiểu Trư các người đừng cản trở ca ca, sau này ta nhất định sẽ trở lại thăm các người mà."
Bát Ca công chúa thấy Tiểu Thần Hi sớm đã quyết ý, nhất định sẽ không vì những lời nói đó của nó lưu lại, trong lòng không khỏi có chút buồn bã. Nó thở dài nói: "Tiểu tiên tử! Người vốn không biết, bọn người bên ngoài trong đầu toàn chứa đầy những tư tưởng xấu xa. Trong xã hội bọn chúng, có nhiều người chỉ vì một chút lợi ích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào. Chúng ta chỉ sợ người bị thua thiệt nên mới không muốn người rời khỏi nơi này."
Tiểu Thần Hi cười tươi nói: "Ta không sợ, ca ca sẽ bảo hộ ta."
"Hắn? Cái tên bản lĩnh kém cỏi này ư? Hắn làm sao có thể bảo hộ người được chứ? Không thể tin vào hắn được, chúng ta nhất định phải thử thách bản lĩnh của hắn." Bát Ca công chúa đập cánh, lượn qua lượn lại phía trên đầu Thần Nam, căn bản không để hắn vào mắt.
Bị một con quái điểu khinh thị như vậy, quả thật đã làm cho Thần Nam nổi nóng. Tuy nó chỉ là một con yêu quái, nhưng những hành động láo xược đó thật giống như người vậy, chả trách đã làm cho hắn cảm thấy tức giận không thôi. Hắn đặt Tiểu Thần Hi ngồi trên lưng Tiểu Long, nhanh chóng rút trường cung từ sau lưng ra, đặt một mũi Điêu Linh tiễn lên trên. Hai tay từ từ kéo căng cung ra, làm dây cung rung lên những tiếng nhè nhẹ, " Vụt" phi tiễn phá không lao đi.
Bát Ca công chúa đương nhiên không để một tiễn này vào mắt, phớt lờ đi vũ tiễn đang bay về phía nó. Mãi đến khi Điêu Linh tiễn cách nó không quá mười công phân thì nó mới cảm thấy có chút bất diệu.
"A, Ma pháp tiễn!"
Phó viện trưởng đã từng cấp cho Thần Nam một bộ vũ khí đã qua gia trì ma pháp, Điêu Linh tiễn này chính là một ma pháp tiễn có uy lực rất lớn. Vũ tiễn vừa rời khỏi dây cung ngay lập tức liền cùng với ma pháp nguyên tố trong không trung hợp lại, ma lực hàm chứa bên trong được kích phát đến mức cao nhất. Bát Ca công chúa tuy sớm nhận rõ có điều dị thường, nhưng tịnh không để trong lòng, tận đến khi Vũ tiễn càng lúc càng lại gần, thì nó mới bắt đầu thấy sợ.
Vũ tiễn như điện quang nhằm ngay vào Bát Ca công chúa. Điêu Linh tiễn hàm chứa ma pháp lực cường đại. "Oanh", một tiếng nổ lớn vang lên, trong khoảnh khắc năng lượng ma pháp cường đại bùng phát trên không trung đã làm cho lá cây gần đó rụng lả tả. Thần Nam tiến lên đứng chắn trước mặt Tiểu Long, ngăn không cho năng lượng ma pháp còn dư tiến đến gần Tiểu Thần Hi.
Vũ tiễn ma pháp cường đại tuy không phương hại gì đến Bát Ca công chúa, nhưng đã làm cho nó bị lực hút mà xoay như chong chóng trên không, lúc này nhìn bộ dạng của nó quả thật có hơi thê thảm a.
Thần Nam biết rằng ma pháp tiễn tuy uy lực cực đại, nhưng với mấy tên yêu quái có thực lực không kém Tiểu Long này thì còn lâu mới đủ đối phó. Hắn nhanh chóng lắp tên vào cung, ma pháp tiễn mũi này nối tiếp mũi kia liên tục bắn ra. Trong rừng những tiếng nổ "Oanh! Oanh!" liên tu bất tận dội thẳng vào tai, mỗi ma pháp tiễn bị bắn ra liền nổ tung, trên không trung bạo phát ra những chùm quang mang chói mắt.
Thật ra ma pháp tiễn vốn không thể nào phương hại đến Bát Ca công chúa, chỉ là lúc đầu do nó sơ ý, nên mới phải chịu ảnh hưởng của mũi tên. Những Điêu Linh tiễn còn lại dù hàm chứa một nguồn ma pháp cường đại nhưng khi bay đến trước người Bát ca công chúa đều bị chấn nát.
Ma pháp tiễn tuy bạo phát ra ma pháp cuờng đại nhưng lại bị Hắc năng lượng trên người Bát Ca công chúa cản trở, vì thế mà chẳng thể nào chạm tới một cọng lông của nó. Ngàn vạn Hắc sắc quang mang từ trong nội thể Bát Ca phát ra, như một mặt trời màu đen lơ lửng trên không.
Trong nháy mắt Thần Nam đã dùng sạch trơn Điêu Linh tiễn trong bao, vì thế hắn cũng đành phải dừng lại những công kích vô vị.
Bát Ca công chúa cũng thu lại Hắc sắc quang mang, trên không trung thở hổn hển hét lên: "A, cái tên hỗn đản đáng chết nhà ngươi, không ngờ lại thình lình bắn trộm ta, đồ đáng ghét! Lại còn dùng ma pháp tiễn nữa chứ!" Nó mấy lần định hạ xuống công kích Thần Nam, nhưng phải cố nhẫn nhịn, giận dữ chửi: "Nếu không phải di huấn của tổ tiên, ta nhất định phải xé nát ngươi ra. Ôi!... ngoại y hấp dẫn của ta...! Ôi!... Thật quá đáng ghét mà!"
"Đồ quạ đen ba hoa, đó là tự ngươi nói muốn thử thách bản lĩnh của ta mà." Thần Nam cười giễu cợt.
"Đồ hỗn đản đáng ghét!" Bát Ca công chúa tức giận đập cánh loạn xạ, nhưng mà sau khi lông vũ bị trụi mất một phần, trông nó thật rất là thê thảm.
Tiểu Trư, Tiểu Bạch Thố và Mai Hoa Lộc bên cạnh hài hước nhìn Bát Ca công chúa, không ngờ lại thích thú trước tai nạn của người khác như vậy. Tiểu Thần Hi chớp chớp đôi mắt to, nói: "Ca ca đừng đánh nhau với Bát Ca nữa."
Thần Nam vuốt ve mái tóc mềm mại của nó, nói: "Sau này từ từ muội sẽ hiểu, thực ra nếu như ca ca không làm như thế với Bát Ca, nó sẽ không ngừng huyên náo, được nước làm tới, không bao giờ ngưng."
"Nói bậy, ta chỉ là muốn Tiểu tiên tử lưu lại thôi." Bát Ca công chúa trong lòng không phục mà lên tiếng phản bác.
Lúc này, Tiểu Trư bắt đầu chậm chạp đi lại, khiến cho Thần Nam cảm giác được một cổ năng lượng cực đại áp bức lên người hắn. Nó thò cái móng trước ra, nhưng không ngờ là lại chuyển hướng xoay lên trên, vỗ vỗ vào lưng mình, động tác này quả thật đã làm Thần Nam trừng mắt há miệng ngây ngốc.
Bát Ca tuy rất tức giận, nhưng cũng không quên truyền đạt lại cho hắn, nó thở phì phì nói: "Hắn muốn thử thách bản lĩnh của ngươi, ngươi có thể tận lực đánh cho hắn một kích, hắn quyết sẽ không đánh trả. Hắn muốn xem ngươi cuối cùng có hay không có năng lực bảo hộ Tiểu tiên tử."
Thần Nam quả thật có chút buồn cười, mấy tên yêu quái này thật không ngờ lại giống như một đứa trẻ. Tuy nhiên từ lời nói và hành động của bọn chúng, có thể thấy được bọn chúng đối với Tiểu Thần Hi rất là yêu mến. Bởi thế mà Tiểu Trư mới để hắn toàn lực công kích. Nếu hắn cự tuyệt sẽ làm cho bọn chúng khinh thị, vì vậy hắn quyết định toàn lực chém ra một đao.
Ba ngày trước, ở trong Bách Hoa Cốc, thanh trường đao lúc đó của Thần Nam đã bị lão yêu quái trong bóng tối đánh nát. Lúc này, hắn quyết định sử dụng trường đao mà Phó viện trưởng đã cấp cho hắn. Ánh đao tuy không rực rỡ, thậm chí có chút ảm đạm, rất giống với đao kiếm bình thường nhưng Thần Nam có thể cảm ứng được bên trong nó hàm chứa một năng lượng rất lớn. Hắn bắt đầu vận chuyển huyền công, ma pháp ẩn tàng trong đao liền theo ánh đao phát ra, cùng kết hợp với ma pháp nguyên tố bên ngoài.
Thần Nam giơ đao ra phía trước, tập trung toàn bộ công lực vào thân đao. Ánh sáng màu vàng từ thân thể hắn phát ra, tạo thành một vòng kim quang rực rỡ bao bọc bên ngoài. Toàn bộ công lực đều được hắn tập trung vào trong thân đao, trường đao vốn ảm đạm bỗng bạo phát ra hàn quang nhiếp hồn đoạt phách, tại không trung phát ra âm thanh "Xích Xích" phá không.
Trường đao trong tay Thần Nam hướng lên trời khiến cho đao khí bắn thẳng lên trên, lúc này sát khí lạnh lẽo bao phủ toàn truờng. Lực lượng cường đại lấy hắn làm trung tâm phóng xuất ra bốn hướng, làm không khí xung quanh dao động rất mạnh.
Ánh sáng màu vàng từ trường đao phát ra càng lúc càng sáng, càng lúc càng chói lọi. Bên ngoài thân đao là vệt sáng rực rỡ dài hơn một trượng, đao khí vô hình này chính là do đao khí hữu hình chuyển hoá, kim sắc phong mang dần dần hình thành.
Bốn tên yêu quái vô cùng kinh hãi, tuy phương pháp tu luyện của bọn chúng và nhân loại bất đồng, nhưng mục tiêu thì đều giống nhau. Bọn chúng lúc này đã cảm ứng được năng lượng cường đại do Thần Nam phóng xuất ra bên ngoài, thật không tưởng được tu vi của hắn lại cao đến như vậy.
Tóm lại mà nói, mấy tên yêu quái này tâm trí chưa trưởng thành. Tuy bản lĩnh cao cường, nhưng nhiều phương diện đều rất khác xa cao thủ nhân loại cùng cấp. Nếu đổi lại là một cao thủ nhân loại có tu vi như chúng thế này, sớm đã cảm ứng được thực lực chân chính của Thần Nam.
Đao khí cuối cùng đã kết hợp hữu hình với vô hình với nhau, đao mang dài hơn một trượng gần như đã hóa thành vật chất, hàn khí bức nhân làm cho nhiệt độ xung quanh hạ xuống rất nhanh.
"Trảm" Thần Nam hét lớn, trường đao trong tay hạ xuống, đao khí hữu hình như lưỡi đao của tử thần chém xuống thân của Tiểu Trư.
Đồng thời ma pháp ẩn chứa trong truờng đao cùng lúc cũng bạo phát ra, quang mang lấp lánh chói mắt người khác. Ma pháp cường đại cùng đao khí mãnh liệt uy lục nhiếp hồn đoạt phách, làm cho mấy cây đại thụ phía trước lá rụng tả tơi, cành cây vang lên những tiếng "Răng rắc". Sau cùng đã bị năng lượng ba động cường đại cuồng bạo phá nát, biến thành những mảnh vụn bay toán loạn trên không.
Đó chỉ mới là kết quả do hữu hình đao khí cùng ma pháp lực mạnh mẽ phát ra tạo thành, vậy mà đã san bằng vài cây đại thụ. Tiểu Trư trong ánh mắt hiện ra nét sợ hãi, tuy nói tu vi của nó vô cùng kinh nhân, nhưng nếu bảo nó đứng yên mà ngạnh tiếp một đao này, e rằng cũng không chịu nổi.
Đến lúc đao mang mãnh liệt đánh tới Tiểu Trư, nó đột nhiên lắc người, thân thể lúc này đã bành trướng ra chỉ trong chớp mắt. Ngay lúc này, Tiểu Trư so với trước rất nhiều đã lớn hơn rất nhiều, cặp răng nanh trắng toát giống như hai thanh cự kiếm phát ra hàn quang nhiếp nhân. Nó lắc lắc cái đầu, huy động cặp răng nanh khủng bố đó, nghênh tiếp một đao của Thần Nam.
Truyện khác cùng thể loại
608 chương
73 chương
466 chương
502 chương
175 chương
96 chương
129 chương