Thần Mộ
Chương 53
Canh ba sáng ngày thứ hai, Thần Nam uể oải bò khỏi giường. Sau khi hắn rửa mặt xong, lập tức có một người khách hiếm gặp của Thần Phong học viện đến tìm hắn.
Hắn đã đổi khách sạn nhưng vẫn bị người của Thần Phong học viện tìm thấy. Hắn chỉ có thể thán phục những kẻ thần thông quảng đại này.
Người đến tìm hắn lần này chính là mỹ nữ Lộ Ti đã từng có duyên gặp mặt mấy lần, lúc đó khi Thần Phong học viện tuyển tân sinh, mỹ nữ bốc lửa này đã để lại cho hắn một ấn tượng rất sâu sắc.
Bất quá Thần Nam trong lòng đối vối mỹ nữ này có thành kiến, cách đây không lâu khi hắn đến Thần Phong học viện tìm phó viện trưởng bán thần cốt bị Đông Phương Phượng Hoàng và tiểu bảo chủ dẫn người truy sát, rất có thể là do Lộ Ti tiết lộ hàng tung của hắn.
Trong lòng hắn tuy có nghi ngờ, nhưng tịnh không có chứng cứ, hắn đành gượng cười đón tiếp: "Mỹ nữ tìm ta có việc chăng?"
Lộ Ti dung mạo yêu kiều diễm lệ tựa như đóa hồng, ả mỉm cười duyên dáng: "A a, ngươi dường như không vui khi ta đến tìm người phải không?"
Nghe thanh âm ngọt ngào quyến rũ đó, Thần Nam chẳng biết vì sao, toàn thân nổi da gà.
"Đại mỹ nữ đến thăm, ta đương nhiên rất hoan nghênh, nhưng ngoài phòng nói chuyện không tiện, mời vào!" Thần Nam nhường lối cho ả đi vào phòng.
Lộ Ti đi vào phòng, mắt nhìn chăm chú vào bộ y phục dính đầy máu ở trên mặt đất rồi lặng lẽ ngồi vào ghế. Thần Nam thầm than hồ đồ, tối qua sau khi trở về y phục dính đầy máu liền tiện tay ném bừa trên mặt đất, đến bây giờ vẫn chưa kịp xử lý.
"Mỹ nữ cô tìm ta khẳng định là có việc rồi! Nói đi, vì sao lại đến đây?"
Lộ Ti cười nói: "Đừng có đầy nghi ngờ ta như thế có được không? Ta biết lần trước vô tình tiết lộ tung tích của ngươi cho tiểu muội ngươi khiến ngươi gặp không ít phiền toái. Nhưng quả thực không phải ta cố ý, ta không ngờ huynh muội ngươi lại có quan hệ phức tạp như vậy."
Ngay từ đầu Lộ Ti đã thừa nhận lần trước tiết lộ hành tung của Thần Nam khiến Thần Nam chẳng còn muốn đôi co với ả.
"Các ngươi quả thực là huynh muội sao? Ta có cảm giác không giống tí nào, mỗi lần hai ngươi gặp nhau, Tiểu Ma Phiền đều có cái bộ dạng nghiến răng nghiến lợi."
"Chính xác hoàn toàn là thân huynh muội." Thần Nam thấy ả chưa nói ra ý đồ, liền bất biến ứng vạn biến, bắt ả phải tự nói ra.
Lộ Ti và hắn lại nói thêm một chút về tin tức của Tiểu Bảo Chủ ở Thần Phong học viện, sau đó không nói chuyện ngoài lề nữa: "Thần Nam ngươi một thân võ học tu vi uyên thâm nhưng cả ngày chẳng làm việc gì, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy đáng tiếc sao?"
"Không có, ta một chút cũng không thấy có gì đáng tiếc cả, như thế này cũng rất tốt. Ngồi trên núi cao xem hổ đấu, đứng bên cầu nhìn nước chảy, cả ngày tự do tự tại, tùy tâm tùy ý làm việc mình thích như thế này không phải là rất tốt hay sao?"
Lộ Ti trực tiếp nhìn vào hai mắt Thần Nam, dường như muốn nhìn rõ những suy nghĩ chân thật nhất sâu trong nội tâm hắn, cuối cùng mỉm cười quyến rũ nói: "Nam nhi đều có mộng anh hùng, lẽ nào ngươi không muốn trở thành một người tay nắm quyền bính, trở thành một nhân vật uy chấn nhất phương hay sao?"
Thần Nam cười nói: "Nhân vật có quyền thế ư... Ha ha, con người ta chẳng có đại chí gì, từ trước đến nay chưa có ý nghĩ này. Cả đời người, mỗi người đều có một cách sống riêng, ta thấy chỉ cần bản thân vui vẻ là tốt rồi. Nếu không dù có hùng bá thiên hạ, được mọi người tôn kính thì cũng chẳng khoái lạc gì."
"Ha ha, ngươi quả thật là thoát tục, bất quá xem ra đó không phải lời nói thực từ trong lòng ngươi. Làm một hoàng đế quân lâm thiên hạ, tay nắm sinh mệnh của muôn người, trong thiên hạ không ai dám nghịch ý, cả thiên hạ nằm trong tay, lẽ nào như vậy không phải là vui sướng hay sao?" Lộ Ti chú nhãn nhìn thẳng vào mắt hắn, tiếp tục: "Còn ngươi tự nhận mình là nhàn vân dã hạc, có thể tiêu dao tự tại, nhưng sự thực có đúng như vậy không? Theo ta được biết hôm qua ngươi đã bị người truy sát, bộ y phục dính đầy máu trên sàn kia đã chứng minh ngươi đã có một trận chiến ác liệt. Đây chính là cuộc sống vui vẻ mà ngươi nói sao?"
Thần Nam lạnh giọng nói: "Cô với ba kẻ tối hôm qua có quan hệ gì?"
"Đừng có hoài nghi ta, ta lả nhờ vào phương pháp thông tin đặc biệt mới biết chuyện tối qua của ngươi. Ta nói những chuyện này cũng chỉ để cho ngươi minh bạch một điều, con người sống trên thế gian này tất nhiên sẽ phát sinh quan hệ nào đó với người khác. Nếu muốn sống một cách yên ổn, không có quyền thế thì không được..."
Thần Nam ngắt lời ả nói: "Rốt cuộc cô muốn nói gì?"
"Ta muốn ngươi gia nhập với chúng ta, cho ngươi một vũ đài rộng lớn, nếu ngươi có những biểu hiện tốt, ngày sau vinh hoa phú quý sẽ không thiếu."
Thần Nam ngay từ đầu đã đoán ta mục đích Lộ Ti đến đây lần này là muốn hắn gia nhập vào thế lực nào đó, ả đến là để thuyết phục hắn.
"Làm cô thất vọng rồi, ta quả thật chẳng có bản sự gì cả. Có thể cô thấy bản lĩnh của ta không tệ, nhưng ngoài ra ta chẳng có sở trường gì khác. Hơn nữa bản thân ta cũng đã quen với cuộc sống không bị gò bó, không muốn bị bất kì thế lực nào ràng buộc."
Lộ Ti nói: "Quả thực chúng ta cần đó chính là những tu luyện giả có tu vi cao thâm, hơn nữa đối với những người như vậy chúng ta tuyệt không có hạn chế gì. Nhiệm vụ cũng không có gì là nhiều, bình thường mỗi người đều có tự do, hưởng thụ đặc quyền, ví dụ như có thể điều động tài lực, vật lực, nhân lực tùy ý sử dụng. Đương nhiên đặc quyền lớn hay nhỏ cũng phải phụ thuộc vào năng lực của ngươi. Ta rất coi trọng ngươi, có thể đánh bại Đông Phương Phượng Hoàng chứng tỏ tiềm lực của ngươi phi thường khả quan. Nếu ngươi gia nhập tổ chức của chúng ta ngươi sẽ được hưởng đặc quyền rất lớn."
Thần Nam đã rõ, Lộ Ti rất có khả năng là vì phục vụ một quốc gia nào, ả đến Thần Phong học viện không phải tuyệt không phải để tu luyện, mà mục đích chính là tìm kiếm những nhân tài có thế lợi dụng được.
Hắn không muốn cống hiến mạng mình cho thế lực sau lưng ả, nhưng cũng không muốn đắc tội đối phương, cười nói: "Cô coi trọng ta như vậy, quả thực làm ta thấy khó xử. Bất quá ta quả thực không muốn gia nhập bất kỳ một thế lực nào, cũng chẳng coi trọng quyền thế hay địa vị gì. Cô có thể nói ta không có tiền đồ, không có đại chí, ta chính là người như vậy."
Lộ Ti tay bất ngờ lướt tay đặt lên eo, thân thể mềm mại ngả ra nằm trên ghế mây, tấm thân lả lướt yêu kiều động nhân của ả khẽ uốn éo, ngọc nhũ cao cao cùng vòng eo thon thon và ngọc đồn đầy đặn vẽ ra những đường cong hoàn mỹ khiến người khác phải thèm thuồng.
Lộ Ti thờ ơ nói: "Nếu ngươi góp sức cho chúng ta, không chỉ có được địa vị và quyền thế, tiêu tiền thoải mái mà hơn nữa ngươi còn có mỹ nữ... Chúng ta sẽ tận lực đáp ứng nhu cầu của ngươi."
Nói đến mỹ nữ, đôi môi của ả lại càng thêm quyến rũ, gương mặt đầy vẻ mê hoặc, đôi mắt long lanh đầy mê lực câu hồn nhiếp phách không ngừng nhìn hướng về phía Thần Nam.
Dụ hoặc đầy khiêu gợi như vậy làm cho Thần Nam một trận rung động, nhưng hắn cũng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, đóa anh túc này quả thực không thể đùa được. Thế lực đằng sau Lộ Ti quyết không đơn giản, rất có khả năng là cùng một loại với Kỳ Sĩ Phủ của Sở quốc. Thế lực như vậy quả thực hắn không dám dây vào, hắn không muốn bán mạng cho bất cứ thế lực nào.
Thấy hắn không có động tĩnh gì, Lộ Ti tựa như vô ý mà hữu ý làm rơi một chiếc hài, bàn chân và gót chân nõn nà trắng như tạc từ ngọc của ả lộ ra trước mắt Thần Nam.
Ả tỏ vẻ hơi ngượng ngùng vội rút chân vào trong váy, dưới lớp váy lụa trắng, những đường nét của đôi chân xinh quyến rũ khiến Thần Nam bối rối, bàn chân nhỏ mập mờ ẩn hiện làm cho hắn cũng thấy rạo rực trong người.
Bị một mỹ nữ yêu kiều như thế câu dẫn làm cho Thần Nam không kềm được nuốt nước bọt, bất quá hắn thầm than trong lòng: "Nếu không phải sợ thế lực đằng sau của cô thì ta nhất định sẽ..."
Lộ Ti thấy mỹ nhân kế của mình thất bại bèn ngồi phắt dậy, tỏ vẻ chẳng có chuyện gì mang chiếc hài vào.
"Thần Nam ngươi nên suy nghĩ thật kỹ, ta quả thực hi vọng ngươi có thể góp sức cho chúng ta." Thấy Thần Nam không nói gì Lộ Ti lại nói : "Đừng có kiên quyết từ chối yêu cầu của ta, ta cho ngươi thời gian suy nghĩ. Nếu có người khác đến tìm ngươi ta hi vọng ngươi sẽ lựa chọn chúng ta." Vừa nói ả vừa đứng dậy.
Thần Nam suy nghĩ một chút nói: "Ta sẽ không gia nhập bất kì thế lực nào." Hắn nhấn mạnh hai từ bất kì rồi nói tiếp: "Mặc dù phụ ý tốt của cô nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu, tuyệt không trở thành địch nhân."
Thần Nam không hi vọng sau việc này thế lực đằng sau Lộ Ti sẽ coi hắn là mối uy hiếp, vì thế nói rõ ngay là sẽ không tham gia bất kì một thế lực nào đối địch với bọn họ.
"Ha ha, sức lực của mỗi người đều có hạn, khi nào cần giúp đỡ thì cứ đến tìm ta." Lộ Ti đi đến trước cửa phòng đột ngột dừng bước, quay đầu cười nói: "Mấy hôm nay ta nhìn thấy một vị hoàng tử Bái Nguyệt quốc và hai nam một nữ người quanh quẩn gần đây."
Thần Nam khẻ gật đầu nói: "Đa tạ."
"Nếu ngươi gia nhập chúng ta thì chắc chắn sẽ có được nhiều tin tức hơn". Lộ Ti nhìn hắn, khẽ nháy mắt với hắn rồi quay người bỏ đi.
Thần Nam nhìn thấy ả đi hẳn khỏi viện môn mới quay trở lại phòng, suy nghĩ về những lời Lộ Ti vừa nói. Theo như lời mà ả ngầm nói thì những người tối hôm qua đến truy sát hắn không nghi ngờ gì là do Tam hoàng tử của Bái Nguyệt Quốc phái tới.
Lúc đầu hắn cũng đã đoán ra khả năng này, hắn và Nhân Kiếm tại Sở quốc đã có thâm thù, trước đây không lâu hắn đi lại Thần Phong học viện ác danh thịnh truyền, dĩ nhiên là bị Nhân Kiếm phát giác, Nhân Kiếm phái người đến truy sát hắn cũng chẳng có gì là lạ.
"Nhân Kiếm, ta chưa tìm đến ngươi gây chuyện, ngươi lại tự tìm đến ta, còn muốn dồn ta đến chỗ chết, hừ, ngươi cứ đợi xem."
***
Sau khi ăn trưa xong Thần Nam rời khỏi khách sạn, sau khi hỏi người đi đường hắn đã tìm tới Dong Binh Công Hội ở Tội Ác chi thành.
Tự Do chi thành có vị trí đía lý đặc thù, nằm ở giữa Đông Tây đại lục, là thành thị trọng yếu nhất của đại lục. Đi về phía đông thì người của phía tây đại lục ắt phải đi qua chỗ này. Vì thế trên con đường này nghề Dong Binh rất phát triển.
Những vật tư cần thiết hàng ngày của Tội Ác chi thành một nửa là do tự cung tự cấp, một nửa còn lại là do nguồn vận chuyển do những người không ngừng đi lại giữa đông tây đại lục cung cấp. Do đường xá xa xôi nên không thế thiếu được những người bảo vệ hàng hóa, đây cũng chính là lý do khiến nghề Dong Binh trở nên hưng thịnh.
Dong Binh Công Hội trong thành mỗi ngày đều tiếp nhận một lượng nhiệm vụ rất lớn, sau đó chờ Dong Binh hoặc Dong Binh đoàn tới nhận lĩnh.
Tuy lúc này là giữa trưa, là lúc dùng bữa, nhưng ở đây người đi lại vẫn tấp nập, dòng người ra vào không ngừng.
Nhìn dòng người như vậy, Thần Nam không đi vào trong đại sảnh của Dong Binh Công Hội mà dừng lại ở ngoài cửa. Hắn muốn tìm người điều tra động thái gần đây của Tam hoàng tử Nhân Kiếm, nhưng hắn không dám trực ủy thác cho Dong Binh Công Hội nên hắn muốn đứng ở ngoài đợi xem liệu có dong binh nào chủ động đến hỏi hắn không.
Quả không không phụ kì vọng của hắn, mười mấy dong binh đứng ngoài đại sảnh đã để ý đến hắn, trong đó có một người tiến tới. Bất quá dong binh này tuổi tác cũng đã lớn ước chừng khoảng hơn năm mươi, tóc cũng đã đốm bạc.
"Tiểu huynh đệ có cần giúp gì không?" Vị dong binh lớn tuổi hỏi Thần Nam.
Lão dong binh thân hình bình thường, cao khoảng như Thần Nam, tuổi tác hiện rõ trên khuôn mặt của ông ấy, khuôn mặt xạm đen cũng đã xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, nhưng người trông còn rất tráng kiện, đôi mắt có thần chỉ có điều đôi lúc cũng lộ ra một chút gì đó giảo hoạt.
Thần Nam mừng thầm, đây hẳn là một tay lão luyện. Làm nghề dong binh khó tránh gặp những nguy hiểm, đến tuổi như ông ta mà vẫn chưa rút lui chắc chắn không chỉ là dựa vào thực lực mà còn cần có tâm kế và thủ đoạn mới có thể vượt qua vô số phong ba.
"Lão nhân gia làm nghề dong binh này chắc cũng nhiều năm?".
"Từ lúc trẻ đến giờ đại khái khoảng hơn ba mươi năm."
"Ồ, nói như vậy thì là một lão dong binh kinh nghiệm phong phú rồi."
"Phải, trên thực tế quả thực là như vậy. Nhưng bây giờ niên kỉ ngày càng cao, không nhận nhiệm vụ đi ra khỏi Tội Ác chi thành nữa, những nhiệm vụ đó để cho bọn đệ tử của ta làm."
Đôi mắt của Thần Nam sáng lên: "Ngài có đồ đệ, nói như vậy ít nhất cũng là một nhân vật cỡ trưởng đoàn."
Lão dong binh cười nhẹ nói: "Không khác bao nhiêu. Kì thực ta rất hiếm khi chủ động đi hỏi người khác tìm nhiệm vụ, chỉ theo thói quen mỗi ngày đi một vòng. Tuy nhiên hôm nay thấy tiểu huynh đệ tuy trẻ tuổi nhưng rất đặc biệt, ta phát giác tiểu huynh đệ có tu vi bất phàm nên rất hiếu kì muốn biết rốt cuộc ngươi có nhiệm vụ như thế nào cần ủy thác."
"Việc này... " Thần Nam giọng hơi trầm ngâm, việc điều tra một hoàng tử quả thực hắn không biết phải mở miệng nói sao cho phải.
Lão dong binh là người từng trải có nhiều kinh nghiệm làm sao có thể không nhìn ra sự đắn đo trong lòng hắn, lão cười nói: "Ha ha, tiểu huynh đệ không cần lo lắng, chúng ta làm nghề này mồm miệng tuyệt đối kín kẽ không bao giờ nói ra nhiệm vụ của chủ nhân."
Thần Nam nói: "Tôi muốn ủy thác các vị điều tra giúp một người, người này thân phận không hề đơn giản, ngài có dám nhận nhiệm vụ này không?"
Lão dong binh hơi nheo mắt rồi cười nói: "Không vấn đề chỉ cần không phải là hành thích là được."
Thần Nam dựa vào trực giác bản năng cảm thấy lão nhân tinh minh trước mắt có thể tin tưởng được, có thể ủy thác việc điều tra Nhân Kiếm cho ông ta. "Tôi muốn nhờ các vị điều tra giúp một học sinh của Thần Phong học viện, hắn tên là Nhân Kiếm, tam hoàng tử của Bái Nguyệt quốc. Tôi muốn biết động thái gần đây của hắn, hắn tiếp xúc với những người như thế nào, càng tường tận càng tốt."
Lão dong binh cười nói: "Chuyện nhỏ, ta cứ tưởng là chuyện gì to tát!"
Thần Nam nói: "Hắn là một kẻ tu đạo, rất có khả năng là học sinh của Tu Đạo hệ."
Lão dong binh cười nói: "Chỉ là điểu tra một người, không cần biết là hoàng tử hay vương tử, việc này đối với ta mà nói chẳng việc gì khó khăn."
"Vậy thì hay quá, xin hỏi tôi phải trả bao nhiêu kim tệ?" Thần Nam ít nhiều có phần rụt rè, trên người hắn chỉ có hơn trăm đồng bạc. Theo lẽ thường mà nói điều tra một người chi phí chẳng đáng bao nhiêu nhưng do Nhân Kiếm thân phận đặc biệt, hắn sợ lão dong binh sẽ hét giá thật to.
"Ha ha, điều tra một người chẳng đáng bao nhiêu tiền, thủ hạ của ta chỉ cần thời gian một ngày là có thể điều tra ra tin tức của người cần điều tra. Thế này nhé, để kết giao bằng hữu, ta điều tra miễn phí cho tiểu huynh đệ."
"Như thế này làm sao được? Xin lão huynh cứ đưa một giá đi." Thần Nam từ chối nói.
"Đây là điều thực lòng, ta quan sát thấy ngươi quyết không phải là tên ác đồ, hơn nữa ngươi một thân võ học tu vi cao thâm. Với niên kỷ này mà tu vi như vậy quả thật không tầm thường. Nếu không ngần ngại chúng ta kết giao bằng hữu nhé."
Thần Nam vài lần phát ra vài luồng chân khí nhẹ mục đích muốn thăm dò tu vi của lão dong binh nhưng cũng chẳng kết luận được gì. Hắn có phần hơi ngạc nhiên, lão dong binh trước mặt dường như có tu vi bất phàm, rất có khả năng là một siêu cấp cao thủ.
"Ha ha, lão ca có ý tốt như vậy quả làm tiểu đệ khó xử. Người ta nói tương giao không kể tuổi tác, tôi và lão ca mới gặp một lần mà đã như bạn cũ. Tiểu đệ họ Thần, tên là..." Thần Nam đang định nói ra danh tính đột nhiên nhớ rằng tuyệt đối không thế tiết lộ tên thật của mình.
Lão dong binh dày dặn kinh nghiệm, thấy Thần Nam có điều bí ẩn khó nói bèn xen vào: "Ha ha, ta họ Lý, có thể gọi ta là Lý lão ca. Ta sẽ gọi tiểu đệ là Thần huynh đệ".
"Được Lý lão ca coi trọng kết giao, nhưng quả thực tiểu đệ có chỗ khó nói không thể tiết lộ tên thật của mình." Vì biết lão nhân trước mắt mình là một siêu cấp cao thủ, hơn nữa lại sẵn sàng kết giao với hắn, Thần Nam thản nhiên nói thật sự tình: "Tiểu đệ sở dĩ nhờ lão ca điều tra Nhân Kiếm bởi tiểu đệ nghi ngờ hắn đã phái người hành thích tiểu đệ. Vì sự an toàn cho tính mạng của tiểu đệ, tiểu đệ không thể không làm như vậy để có thể dễ bề tùy cơ ứng biến".
Do đã từng đại náo kinh đô Sở quốc, tuy nói là tin tức đã bị Sở quốc phong tỏa, nhưng đến bây giờ hắn vẫn không muốn tiết lộ danh tính để tránh những phiền hà không cần thiết. Về việc giữa hắn và Nhân Kiếm hắn lại không sợ tin tức bị lộ ra ngoài.
Lão dong binh cười nói: "Mỗi người đều có một chút riêng tư, Thần huynh đệ có thể thẳng thắn như vậy là đã rất coi trọng Lý lão ca này rồi. Trưa mai tiểu huynh đệ đến đây, ta sẽ cho tiểu huynh đệ biết kết quả điều tra".
Thần Nam sau khi cảm ơn lão dong binh họ Lý liền đi ra ngoài Dong Binh Công Hội. Lúc hắn đi ra ngoài phát hiện thấy không ít dong binh hai bên cửa đang quan sát hắn, những lời đàm luận của họ truyền đến tai hắn.
"Lý tiền bối quen biết tên thanh niên này à?"
"Lão nhân gia thường không bao giờ chủ động hỏi thăm người khác."
... ...
Nghe kĩ hắn nhận ra rằng vị Lý lão ca này quả thật là người có thân phận rất lớn trong nghề Dong Binh này, rất có thể thuộc cấp nhân vật rất có trọng lượng.
Thần Nam sau khi trở về nhà trọ thì không ra khỏi cửa, bắt đầu ở trong phòng vận công điều tức. Hắn quyết định sau khi có tin tức về động tĩnh gần đây của Nhân Kiếm mới tiếp tục có những biện pháp thích hợp. Đương nhiên đồng thời với việc chuẩn bị cho đại chiến có thể xảy ra, hắn cũng không quên vận chuyển Huyền Công xung kích vào chỉ mạch tay phải.
Truyện khác cùng thể loại
160 chương
43 chương
119 chương
284 chương
87 chương
17 chương
32 chương
96 chương
507 chương