Thần Mộ
Chương 264
Tiếng nổ kịch liệt kinh thiên động địa khiến cho tất cả những tu luyện giả vẫn còn lảng vãng ở Phong Đô Sơn đều giật mình kinh hãi, nào có ai biết đã xảy ra chuyện gì, tất cả đều hướng về phía đại sơn mà chạy tới.
Đám người Càn Thi phái mặt mũi biến sắc, trong tích tắc tiếng nổ phát ra, phái chủ Cổ Nguyệt đã hiểu ra cơ sự, nhưng lão ta không thể nào nghĩ ra kẻ nào lại to gan tới như vậy, đã dám động tới vô địch thi vương.
Giết!
Giết!
Giết!
Bên ngoài tổng đàn Càn Thi phái tiếng hô "giết" vang rân trời, bát đại thánh địa truyền nhân từ tám hướng lao về phía tiểu sơn cốc, bao vây chặt lấy trọng địa của Càn Thi phái. Huyền trang, Tề Đằng, Hỗn Thiên tiểu ma vương mỗi người cũng dẫn theo hơn trăm người của bản môn tiến vào trong chém giết. Bát đại thánh địa truyền nhân có trên ngàn người đều như lang hổ lao vào trong sơn cốc. Tới tận lúc này, những người tu luyện trên thị trấn mới biết đã xảy ra chuyện gì, thì ra có người tấn công Càn Thi phái, đây thật sự là một hành động đáng kinh ngạc.
Tiếng nổ trong đại sơn cuối cùng đã ngừng lại, tuy nhiên trên ngọn núi cao nhất vẫn đang chao đảo mãnh liệt, sau một tiếng nổ kinh thiên động địa nữa, đại sơn giống như ngọn núi lửa đang tuôn trào, một ngọn lửa màu đen ngòm phụt lên, tiếp theo đó ma khí cuồn cuộn tuôn ra, mây đen bao phủ bầu trời, cả bầu trời đại sơn toàn một màu đen kịt.
Hai tiếng quỷ rú vang động khắp đất trời khiến cho người ta sởn tóc gáy, giật mình kinh hãi. Bát đại truyền nhân đã bao vây tấn công Càn Thi phái lập tức biến sắc. Huyền trang, Tề Đằng, huynh đệ Nam Cung Ngâm lập tức biết được rằng sự việc đã xấu đi, tin tình báo của Thần nam đã có sai sót, trong Phong Đô Sơn còn có tuyệt thế thi vương ẩn trốn, điều này khiến cho hết thảy mọi người đều ngấm ngầm kinh sợ. Nhưng lúc này đây, bọn họ đang giao đấu kịch liệt với Càn Thi phái, muốn bỏ chạy cũng đã muộn rồi, bây giờ dường như ai nấy trong lòng đều rủa xả tên bỉ tử Thần Nam.
Trên đỉnh núi cao nhất của Phong Đô Sơn ma khí cuồn cuộn, đen kịt một vùng, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến cho người ta sợ vỡ mật. Lão yêu quái và chu lão quái đã bay lên không trung, hai người đứng thẳng trên không, nhìn về Phong Đô Sơn cười nhạt vài tiếng. Lão yêu quái lợi dụng thuật thiên lí truyền âm hướng về đám ma vân trong đại sơn nói:
_ Hừm, đừng có giở trò huyền hư ra nữa, tên người không ra người, quỷ không ra quỷ kia mau mau hiện thân đi.
Lúc này, Thần Nam cưỡi Tử Kim thần long cùng Vũ Hinh bay lên không trung, đứng sau lưng hai lão quái vật. Trong làn ma khí cuồng cuộn ẩn hiện hai ma ảnh cao lớn kì dị. Cả hai kẻ đó đều cao hơn hai mét, bốn đạo u mang giống như quỷ hỏa đầy thù hận, phẫn nộ quét ngang qua đám người Thần Nam.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ cách đó mấy dặm:
_ Các ngươi đã dám phá hoại thi mạch của phái ta, tội không thể tha, tất cẩ đều phải chết.
Chu lão quái thét lên một tiếng, cười nhạt nói:
_ Từ cổ tới giờ, Càn Thi phái đã đánh mất thiện lương, gây họa cho giới tu luyện, mọi người đều muốn chém giết, hôm nay khoan hãy nói tới chuyện phá thi mạch, chúng ta sẽ hoàn toàn giết sạch đám tà vật các ngươi trước.
Bùm!
Đỉnh ngọn đại sơn đó đã hoàn toàn nổ tung, rõ ràng hai tên tuyệt thế thi vương này đã thật sự nổi giận. Một tên thi vương khác gầm gừ:
_ Ta đã tung hoành giới tu luyện hàng ngàn năm, mặc dù đã từng thất bại, nhưng từ trước tới giờ chưa có kẻ nào có bản lãnh giết được chúng ta. Hôm nay, cho dù ta không giết chết được các ngươi song các người cũng chẳng thể làm gì ta được, sau ngày hôm nay, ta sẽ lại có cơ hội tru diệt toàn bộ các ngươi.
Lời nói lạnh lùng giống như đến từ Cửu U địa ngục, cả thiên địa như rung chuyển, khiến cho tất cả mọi người trong vòng mấy chục dặm đều nghe rõ mồn một, ai nấy nghe xong đều lạnh sống lưng. Trong mắt lão quái vật phát ra một đạo lục quang dài chừng hơn một trượng, lạnh lùng nói:
_ Càn Thi phái từ nay trở đi sẽ biến mất trong lịch sử, mãi mãi không xuất hiện lại nữa, hôm nay ta nhất định sẽ tiêu diệt hoàn toàn đám tà sát các ngươi.
Ma vân trong đại sơn che phủ mặt trời, hai ma ảnh cao lớn lúc ẩn lúc hiện, vô cùng khủng khiếp đáng sợ, một thi vương lạnh lùng nói:
_ Ta sớm đã biết linh thi có hi vọng thoát khỏi sự bó buộc của xác chết, nhất định sẽ có một ngày trở thành mối họa ngầm của phái, không ngờ đã trở thành sự thật rồi, thật hối hận cho trước kia!
Lời nói bâng quơ này khiến cho Thần Nam giật mình, chàng dùng vô lượng âm công thét lên:
_ Ngươi nói gì? Vũ Hinh nàng ta rốt cuộc có một quá khứ như thế nào?
Thi vương không trả lời, hai đạo u mang giống như quỷ hỏa lạnh lùng nhìn đám người Thần Nam, mặc dù còn cách hàng mấy dặm nữa, nhưng Thần nam vẫn cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
_ Nói nhiều cũng chẳng có ích gì, các ngươi đã tới đây rồi ta cũng muốn xem xem các ngươi sẽ tiêu diệt chúng ta như thế nào đây?
Lão quái vật và Chu lão quái đưa mắt nhìn nhau, gật đầu, bọn họ đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng cho trận đại chiến, chỉ thấy lão quái vật quay đầu lại, khách khí nói với Vũ Hinh:
_ Cô nương còn phải nhờ cô ở một bên tương trợ.
Thần nam nắm lấy tay Vũ Hinh, nàng ta gật đầu. Lão quái vật và Chu lão quái người hóa thành hai đạo điện quang, nhanh chóng lao về đám ma vân cuồn cuộn trong đại sơn. Những người trong giới tu luyện dưới đất nhìn lên vô cùng kinh ngạc, trong đại sơn quả thật quá đáng sợ, vô địch thi vương trong truyền thuyết đúng là có tồn tại, đó chính là tuyệt thế ma vương uy chấn giới tu luyện hàng ngàn năm. Còn sự xuất hiện của Lão quái vật, Chu lão quái, Thần Nam cũng khiến cho những người trong giới tu luyện ở mặt đất kinh ngạc há hốc mồm, đã có người khiêu chiến cùng với Thi vương, hơn nữa lại còn muốn tiêu diệt đối phương, niềm tin còn lớn hơn cả hai lão ma vương đáng sợ kia, đều này khiến cho mọi người đều không thể nào có thể tưởng tượng được.
Tuy nhiên cũng không ít người từng chứng kiến trận đại chiến ở hoàng cung Sở quốc, đã nhận ra Lão quái vật và Chu Lão quái, biết rõ rằng hai vị này đều là những nhân vật đại chưởng toái thiên, đọa cước liệt địa. Tuyệt thế cao thủ sắp sửa đại chiến với vô địch thi vương, những người xem ở dưới mặt đất đều dần dần lấy lại thần thái, nhiều người lập tức nhiệt huyết sôi sục, xua tan đi mọi sợ hãi ban nãy.
Truyền nhân kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa hận Thần Nam vô cùng, nếu như biết được Vô địch thi vương đáng sợ như vậy, bọn họ dù có nói thể nào cũng không dám lỗ mãng hành động. Tuy nhiên may mà được biết có hai vị tuyệt thế cao thủ tới, bây giờ tinh thần của họ đã dần ổn định lại, nếu không đệ tử kiệt xuất nhất của bát đại thánh địa đã dẫn người của mình rút lui hết rồi.
Lão quái vật và Chu lão quái hóa thành một đạo lục quang và một đạo bạch quang, chớp mắt đã lao vào trong ma khí ngút trời, ma vân cuồn cuộn không ngừng, ma khí cuồn cuộn trào ra bốn phía xung quanh, không trung vốn lạnh lẽo đáng sợ bỗng chốc sáng lóe lên. Hai thi vương cao hơn hai mét lạnh lùng nhìn qua hai người, hai tên thi vương bộ dáng tóc tai bù xù, toàn thân trần truồng, thân hình thô kệch, tử khí dày đặc, không có một điểm sinh khí, cái đầu khổng lồ dữ tợn vô cùng, mồm rộng toàn răng nanh sắc nhọn, giống như là một thú nhân đang dữ dằn nhìn hai lão yêu quái. Ngoài chuyện to lớn hơn người bình thường ra, hình như cũng không khác là mấy so với những kẻ hung ác, tuy nhiên, càng nhìn kĩ càng thấy hai kẻ này tà dị vô cùng, cho dù dưới ánh nắng chính ngọ, nhưng vẫn khiến lòng người kinh hãi, nhìn thế nào, nghĩ thế nào cũng đều thấy hai kẻ này đúng là ác quỷ.
_ Chúng ta lấy danh nghĩa của tổ tông đời thứ hai mốt của Càn Thi phái thề rằng, sau này sẽ giết sạch toàn bộ môn phái của các ngươi! - Hai tên ác quỷ hung hãn thét lên, ma khí trong toàn không gian cuộn dâng kịch liệt.
Lão yêu quái cười nhạt:
_ Thề làm gì cho phí, hôm nay ngươi chết là cái chắc.
Một thi vương nhếch mép nói:
_ Đừng nói tới các ngươi, năm xưa đến thần linh của giới tiên thần tới cũng bị chúng ta giết hết, các ngươi tự hỏi các ngươi có mạnh hơn thần linh hay không?
Lão yêu quái vẻ ung dung:
_ Các ngươi quả thật cho rằng ta không biết những sự việc xảy ra khi xưa sao? Hừm, từ trước tới giờ, Càn Thi phái tổng cộng xuất hiện bốn đại thi vương, thời của tên thi vương giết chết thần linh từ xưa rồi, khi hắn xuất hiện linh trí, bay tới giới tiên thần, các ngươi vẫn chưa xuất hiện. một tên thi vương từng giết thần linh cũng không phải là các ngươi, nàng ta ở kia.
Lão quái vật chỉ tay về phía Vũ Hinh ở phía xa nói:
_ Nàng ta bây giờ cũng xuất hiện linh trí, đã sống lại, ngươi cho rằng nàng ta bây giờ vẫn sẽ cùng các ngươi liên thủ đối phó với kẻ địch sao?
Chu lão quái cười nhạt nói:
_ Đúng là tà quái, lại cam tâm cùng thi vương hòa nhập, khiến cho người không ra người, quỷ không ra quỷ, hừm, chỉ là các ngươi vẫn chưa hoàn toàn cùng thi vương hợp hai thành một, vẫn còn kém vị linh thi vương mà hiện tại võ công đã sa sút hơn kia, hừm, không, là Vũ Hinh.
Bốn cục quỷ hỏa không ngừng bập bùng trong mắt hai thi vương, bọn chúng nham hiểm, dằn giọng nói:
_ Sự đáng sợ của nhân - thi hợp nhất, các ngươi không tài nào có thể hiểu được, đừng phí lời nữa, các ngươi hãy giao mạng ra đây!
Hai kẻ đó giống như ma quỷ, khẽ rùng mình, biến mất, trên không trung cuồng phong lập tức nổi lên, ma vân che kín bầu trời, bốn đạo huyết trảo xuất hiện trong ma vân, chộp mạnh về phía hai lão yêu quái, gió tanh nổi lên từng trận, thi khí cuồn cuộn, huyết trảo khổng lồ dài ba bốn trượng, vô cùng khủng khiếp đáng sợ. Đám người tu luyện đứng xem ở phía xa trong lòng đều kinh hãi, cảnh tượng đáng sợ như vậy quả thật quá tà dị, chỉ thấy trong ma khí vô biên, bốn cái huyết trảo khổng lồ điên cuồng múa lượn, đuổi theo hãi lão yêu quái nhỏ chỉ bằng ngón tay cái.
Kĩ cận hồ thuật pháp.
Tuy nhiên hai lão yêu quái cũng nhanh chóng thay đổi cục diện, trong người Chu lão quái xuất ra một thanh đoản kiếm dài chừng một tấc, mình kiếm sáng chói, chém về phía đám ma vân ở gần đó. Đoản kiếm gặp gió rung lên, biến thành càng ngày càng lớn, cuối cùng đã dài tới bảy tám trượng, chặn chém lấy huyết trảo, kiếm mang chói lóa chiếu rọi không gian mây mù dầy đặc, sau khi lao vào huyết trảo phát ra thanh âm "keng keng" từng hồi. Lão quái vật thì đánh mạnh một chưởng ra phía sau, một quang chưởng khổng lồ chặn hai đạo huyết trảo đang từ sau đuổi tới, sau đó tay phải lão lấp tức phát ra hai đạo kiếm mang đã thực thể hóa dài chừng năm trượng, bắt đầu phản công.
Thần Nam nhìn thấy hai lão yêu quái giao đấu với thi vương, trong lòng đã yên tâm, thù oán giữa hai bên đã kết định rồi, chàng vận âm công thét lớn:
_ Hai vị tiền bối, hai tên ác quỷ đó tạm thời giao cho hai người, ta đã từng hứa với bát phái truyền nhân mời Vũ Hinh ra trận thanh toán hai tay ngũ giai cao thủ của Càn Thi phái, bây giờ đi giúp đỡ bọn họ một tay, sau đó lại mời vũ Hinh tới giúp hai người.
Hai lão yêu quái thầm chửi Thần Nam xảo trá vô sỉ, hai người chỉ có thể vùi đầu vào tác chiến, tuy nhiên bọn họ cũng không lo lắng, suy cho cùng thì hai người đều chưa dùng tới vũ khí mạnh nhất là "thái cổ thần huyết"
Thần Nam nhìn Vũ Hinh tười cười, kéo nàng ta bay tới trọng địa của Càn Thi phái, người con trai chân đặt trên thần long, phát ra hào khí tuyệt thế, người con gái áo trắng tung bay, thanh khiết như tiên tử, thật giống như một cặp thần tiên.
Lúc này tiếng hò hét chém giết trong Càn Thi phái chấn động không gian, hai bên đều tổn thất rất nhiều, trên mặt đất xác chết vô số, máu nhuộm đỏ đất.
Truyện khác cùng thể loại
608 chương
73 chương
466 chương
502 chương
175 chương
96 chương
129 chương