Thần Mộ
Chương 128
Tiếng rồng rống động trời, đấu khí mãnh liệt cùng kim sắc phong mang giao nhau tạo ra những tiếng sấm động, thêm vào đó là tiếng reo hò cuồng nhiệt của trên vạn người bên ngoài đấu trường làm cả Thần Phong học viện chìm ngập trong một bầu không khí cuồng nhiệt. Ngước nhìn lên cuộc đại chiến sinh tử trên không trung, mọi người đều bị kích động, thậm chí là cả những vị tiền bối danh túc đức cao vọng trọng cũng không ngoại lệ.
Thần Nam và Tiểu Hầu gia Thần Uy lần này sinh tử đại chiến, vô luận thắng bại như thế nào, cũng chắc hẳn là sẽ được liệt vào một trận chiến kinh điển của thanh niên cường giả.
Phong cuồng quyết liệt như vậy, đã kéo dài tới gần một thời thần, căn cứ vào lực lượng của hai người mà nói, sớm đã sức cùng lực kiệt. Nhưng sự thật hai người trên giao phong tựa như không màng sống chết, trên lưng Á long quang mang vạn trượng, hai thân ảnh vẫn mạnh mẽ vô cùng, động tác nhanh như chớp, như hai đạo quang ảnh di động.
Trong lúc này, cả hai người đều dựa vào ý chí sắt thép để kiên trì, cố gắng chịu đựng những cơn đau kịch liệt để chờ cơ hội.
Trong khi hai thanh niên đại cao thủ ưu tú trên lưng Á long kịch liệt đối kháng, lân giáp gần như đã rơi ra, toàn bộ lưng Á long huyết nhục lờ mờ, tiên huyết thấm đầy, có chỗ thậm chí đã lộ ra cả xương. Cuối cùng nó hư nhược từ cao không chao đảo rơi xuống mặt đất.
Tuy nhiên lúc này, Thần Nam và Tiểu Hầu gia Thần Uy chiến đấu đã gần đến kết thúc. Tiểu Hầu gia Thần Uy xét cho cùng là Long kị sĩ, chỉ giỏi cưỡi Á long tác chiến, lúc này lại cùng đông phương vũ giả cận thân chiến đấu, rõ ràng là bản thân đã ở vào thế hạ phong trong khi địch thủ chiếm được lợi thế, việc bại là khó tránh khỏi.
Thần Nam dụng Thần Hư Bộ, như quỷ mị tiến thoái. Trường mâu trong tay hắn kích xạ xuất ngàn vạn kim mang, vô số đạo phong mang tựa giao long bao vây đối thủ vào bên trong.
Ngay sau khi Thần Nam vừa có được ưu thế áp đảo, thân thể hắn đột nhiên chấn động một phen. Chân khí nội thể đột nhiên đảo hành nghịch chuyển. Lúc này chân khí kim quang vụt biến thành đen như mực, đầu mâu của hắn xạ xuất lưỡng đạo ô quang, trường mâu vũ động xuất ra vạn thiên đạo thôi xán phong mang cũng tại sát na đó đã biến thành một đạo đạo hắc mang mãnh liệt. Huyền công bỗng nhiên tự động nghịch chuyển!
Đây là điều Thần Nam vạn vạn lần không hề liệu được. Hắn căn bản không thường Nghịch chuyển huyền công, nhưng chân khí nội thể không ngờ lại tự động nghịch chuyển. Hắn biết rằng sau lần đầu bị bức Nghịch chuyển huyền công, sớm muộn trên người hắn cũng sẽ phát sinh chuyện gì đó, nhưng không ngờ lại xảy ra nhanh như vậy. Trong lòng hắn dâng lên sát ý vô hạn!
Trường mâu của Thần Nam hướng lên trời, tự động phát thế, thể ngoại ma khí vô tận. Trong lúc này hắn như một ma vương xuất thế! Sau khi Nghịch chuyển huyền công, công lực của hắn phong cuồng tăng lên, lực lượng nội thể như trường giang cuồn cuộn. Hai tay hắn nắm chặt mâu, thân thể hóa thành một đạo ô quang hướng về Tiểu Hầu gia Thần Uy lao đến, trường mâu ô hắc sắc thế như chẻ tre, kích phá trọng trọng đấu khí, chớp mắt đã đến trước ngực Tiểu Hầu gia Thần Uy.
Thần Nam hai mắt mở to, hai đạo hắc mang lúc ẩn lúc hiện, trong một sát na khi trường mâu hướng về tâm tạng của Tiểu Hầu gia Thần Uy, trong lòng hắn kinh ngạc. Nguyên trong ý thức của hắn, như quả hắn chiến thắng đối phương, chỉ phế công lực của đối phương, chứ không hề hạ sát thủ. Thế nhưng thời khắc này, do không tự chủ đã định hạ sát thủ. Hắn biết rằng Nghịch chuyển huyền công đã ảnh hưởng đến tâm tính của hắn.
Trong sát na trường mâu vừa đâm vào tâm tạng của Tiểu Hầu gia Thần Uy, Thần Nam cố gắng áp chế ý niệm hạ sát trong lòng xuống, song thủ khẽ nhấc lên, mâu phong chếch lên phía chừng mười phân, đâm qua kiên giáp của đối phương. Huyết thủy phún ra, Tiểu Hầu gia Thần Uy phát ra một âm thanh thê lệ thảm khốc. Thắng bại lúc này cũng đã rõ!
Trên vạn tu luyện giả bao quanh đấu trường bùng lên. Tiếng hoan hô, chửi bới, reo hò, huýt sáo... đủ các loại hòa vào nhau. Cuộc chiến hoành tráng này cuối cùng cũng đã có kết quả.
Bên ngoài đám đông, mỹ nữ tóc vàng Lộ Ti trong mắt lộ xuất thần sắc kinh hãi vô cùng. Không ngờ tu vi của Thần Nam lại cường hãn đến cảnh giới như thế. Sau đó nàng ta hãm nhập vào trầm tư.
Trên một tòa khán đài đặc biệt, phó viện trưởng của tứ đại học viện đưa mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi cá nhân đều thoáng qua một tia dị dạng. Trên một tòa khán đài khác, Mộng Khả Nhi mỹ mục liên tục ánh ra những tia kỳ lạ, tự nói nhỏ với chính mình.
Khi Á long cách mặt đất không đầy năm trượng, Thần Nam tay nắm chặt trường mâu tung người nhảy xuống. Hắn biết rằng Tiểu Hầu gia Thần Uy bị hắn đâm một mâu cuối cùng quá nửa kinh mạch bị hủy, hy vọng phục nguyên thập phần khó khăn, căn bản không có gì phải lo ngại nữa.
Á long thấy đại cừu nhân tác oai tác quái trên lưng nó cuối cùng đã nhảy xuống, hai mắt nó bạo phát xuất hai đạo cừu hận quang mang, lảo đảo xoay thân thể hư nhược về phía Thần Nam phát kích.
Lúc này nội thể Thần Nam lực lượng cường đại hùng dũng mênh mông. Hắn vừa mới cưỡng bách bản thân buông tha cho tính mệnh của Tiểu Hầu gia, sát ý bị ức chế trong lòng, ngược lại không giảm mà còn tăng lên. Sát niệm như hỏa sơn chỉ chờ thời là bùng phát.
Á long tấn công đến, triệt để kích phát sát ý của hắn.
Thần Nam chân theo Thần Hư Bộ nhanh chóng tránh cú tập kích của cự thú tại không trung. Hai cự trảo của Á long chụp không trúng, trên mặt đất tạo thành hai cái hố lớn. Khi Á long quay đầu hướng hướng về hắn lao tới, Thần Nam siết chặt trường mâu trong tay, tập trung công lực toàn thân vào thân mâu, sử dụng trường mâu cứng rắn giống như trường đao, hung mãnh hướng sau gáy của Á long chém tới.
Khi này, huyền công trong nội thể Thần Nam đã nghịch chuyển, công lực đã đạt đến mức người nghe thấy phải kinh hãi. Một kích toàn lực này uy lực thực vô biên. Một đạo hắc sắc đao mang được thực thể hoá dài đến ba trượng xuất hiện trước trường mâu. Năng lượng khủng bố ba động làm cả đấu trường rung chuyển. Những người có mặt đều cảm thấy kinh tâm.
Á long tựa hồ cảm giác được khí tức nguy hiểm, nó rất nhanh rụt đầu lại, nhưng vẫn còn chậm. Trường mâu trong tay Thần Nam tựa trường đao đã chém xuống, hắc sắc đao mang thực thể hoá dài ba trượng chuẩn xác chém lên sau gáy nó.
Huyết thuỷ vọt ra ào ạt, một cái đầu rồng to cỡ một căn phòng rơi ra, rớt bịch xuống. Chúng nhân quan chiến ở ngoài đấu trường la hét, tình cảnh kinh nhân trên đấu trường lại làm cho mọi người sôi sục lần nữa.
Đây là ngày nhiều huyết tinh nhất, chiến đấu thảm liệt nhất. Á long dài đạt đến mười mấy trượng lại bị người ta đồ sát, cảnh tượng tàn khốc làm nhiều người nhát gan trong lòng đầy sợ hãi.
Từ cổ rồng huyết phun ra như suối, nơi rơi xuống hội tụ thành một suối máu, huyết vụ bốc lên, thứ huyết tinh khó ngửi này tràn ngập toàn sân đấu. Long thi như một tòa núi, khi chân vừa chạm đất, Tiểu Hầu gia Thần Uy ngã lăn ra, rơi vào giữa đống bầy nhầy.
Hôm nay gã đã triệt để thảm bại, không chỉ là một thân tu vi gần như bị hủy, liền đó tọa kỵ cũng bị chết. Hắn cố gắng lảo đảo gượng dậy, vô cùng ác độc nhìn bóng lưng Thần Nam quát lên:" Đời này kiếp này ta và ngươi đến chết mới thôi. Sớm muộn ta cũng sẽ có một ngày tự tay sát tử ngươi!"
Nghe câu này, thân hình Thần Nam chững lại, dừng bước, nhưng cuối cùng tiếp tục đi về phía trước.
Tiểu Hầu gia Thần Uy thấy Thần Nam không có hồi ứng gì, trong mắt hắn lóe lên một đạo hung quang, dồn tất cả tàn khí còn lại vào khoái kiếm trong tay, sau đó mãnh liệt hướng hậu tâm Thần Nam ném tới.
Khi đó huyền công nghịch chuyển của Thần Nam chưa có điều hoà lại, tu vi của hắn lúc này cũng đã liệt vào Tứ Giai cảnh giới, lúc nguy hiểm tới gần trong một sát na đã cảm ứng được. Hắn không quay lại, mà vung tả chưởng hướng về phía sau phách tới. Một phiến ô hắc quang mang mãnh liệt trong sát na đã bao trùm khoái kiếm làm thanh kiếm gãy ra từng mảnh, rơi xuống. Tiếp chiêu xong, Thần Nam cũng không quay đầu, trường mâu hướng về phía sau ném tới, sau đó bước dài về phía trước bỏ đi.
Quang mang ô hắc tán phát từ trường mâu vô cùng khủng bố, như một đạo thiểm điện, trong chớp mắt xuyên qua ngực Tiểu Hầu gia Thần Uy, hất hắn bay về sau tám, chín trượng, sau đó tử thi như đóng đinh trên mặt đất.
"Oa!" Xung quanh lại sôi lên, phần đông nữ sinh thường ngày thì giữ gìn vô cùng cũng không nhịn được hét lên. Đa phần những gã thanh niên thì lớn miệng gào thét: "Thần Nam... Thần Nam..."
Thần Nam không để ý gì đến những thanh âm ồn ào đó, bước nhanh về phía bên ngoài đấu trường. Chúng nhân bao quanh không tự chủ được tránh qua một bên, nhường cho hắn một lối đi.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
153 chương
1991 chương
921 chương
40 chương
19 chương