Thần Mộ ( Tru Ma )
Chương 28 : Thần Phong Học Viện .
Ánh sao dày đặc đan khắp bầu trời, màn đêm như làn nước bao phủ hết vạn vật.
Dưới ánh sáng mờ ảo của những vì sao, một thân ảnh nhẹ nhàng như làn khói lao nhanh ra khỏi khách điếm, chỉ một vài cú phóng người, liền biến mất vào cuối khu phố.
Người đó chính thị là Thần Nam, ban ngày hắn đã nghe được đại khái vị trí của Thần Phong học viện, để khi đêm đến liền lập tức nhắm thẳng hướng học viện phóng đến.
Đêm khuya của Tội ác chi thành tịnh không hề tĩnh mịch, nhiều nơi suốt cả buổi đêm đều sáng rực, đổ trường cực kỳ huyên náo, các nơi bán hoa cũng náo nhiệt vang lên những oanh thanh yến ngữ.............
Phóng xuyên qua một dãy các con phố, Thần Phong học viện lúc này đã xuất hiện trước mặt Thần Nam, học viện cực kỳ lớn vướt xa sự tưởng tượng của hắn, đại khái chiếm hết một phần năm của toàn bộ Đông thành. Đại môn được làm theo phong cách cổ xưa, bậc thềm làm bằng đá xanh, chạm trổ lên đó là bao tang thương của năm tháng, ở đấy còn có một cổ khí tức trang nghiêm, thần thánh bảo phủ trọn cả học viện, điều đó đã nói lên được sự thăng trầm của học viện cổ xưa đã trải qua cả ngàn năm này.
Vô số cường giả đã nồi lên từ nơi này, sau đó hào quang chiếu rọi đi khắp nơi, khi bọn họ nhớ lại những năm tháng huy hoàng của trước kia, không một ai có thể quên được cái nôi của các cường giả---------- Thần Phong học viện.
Thần Nam đứng tĩnh lặng ở phía bên ngoài đại môn của học viện, quả thật cảm thấy được một tia khí tức dị thường, trong lòng hắn không hiểu vì sao lại dấy lên một cổ ưu tư phức tạp, ngưỡng mộ, kính trọng........
" Là nơi tập trung của thiên địa linh khí, tập hợp khí tức của đại tuyệt thế cường giả, quả nhiên là thánh địa của tu luyện. Thần Phong học viện thật sự danh bất hư truyền, chỉ mới đứng ở đây một lúc, đã khiến ta tâm tự đại động. Ha ha, về sau cuộc sống ở tội ác chi thành có lẽ đã không còn vô vị nữa, thời gian rảnh đi đến nơi đây, quả thật là không sai lầm mà!"
Nếu như bị các lão sư tu vi cao thâm trong học viện nghe thấy được, có người xem nơi này chỉ là nơi để tản bộ, nhất định là tức giận đến thất khiếu bốc khói.
Thần Nam tung người lên bức tường viện cao đại, tỉ mỉ quan sát một lúc khi không phát hiện được điều gì dị thường mới phi thân tiến vào.
Lúc này Thần Phong học viện rất yên tĩnh, ở bên trong học viện, chỉ có một vài gian phòng vẫn còn đốt đèn, hắn giống như một u linh của bóng đêm phóng đi khắp nơi trong học viện.
Khi đi qua diễn võ trường to lớn hắn phát hiện ở trong đấy vẫn còn có người đang tu luyện, sự ba động của ma pháp nguyên tố cường liệt vô bỉ, khả dỉ có thể tưởng tượng tu vi của vị ma pháp sư này nhất đình bất phàm. Hắn không dám tiếp cận lại quá gần, chỉ có thể quan sát từ xa xa, trong đó tựa hồ như đang có hai vị ma pháp sư đang đối chiến với nhau.
"Hừm, ta nếu như là hàng ngày có thể cùng người thực chiến, tu vi phải chăng là có thể nhanh chóng tăng tiến?"
Thần Nam đột nhiên dấy lên một cảm giác muốn gia nhập học viện, nhưng sau đó liền bình tĩnh trở lại hắn lắc đầu mỉm cười.
"Muốn tìm người thực chiến thì cứ trực tiếp đi đến đây mà gây phiền phức là được, cần gì phải trở thành học sinh của nơi này, hắc hắc....." đối với quyết định này của hắn, khẳng định Thần Phong học viện trong thời gian tới sẽ không được an bình.
Thần Nam phóng đi khắp nơi, phát hiện ra diễn võ trường to lớn như thế này lại có đến bảy, tám nơi, mà mỗi nời đều có người đang tu luyện.
" Học sinh ở nơi này thật sự là siêng năng mà!"
Vòng đi vòng lại, hắn đã tiến sâu vào được bên trong học viện, một cái hồ cực kỳ mỹ lệ hiện ra trước mắt hắn, mặt nước hồ như một chiếc gương, phản chiếu lại trên đó cả một màng sao dày đặc, một thanh âm nhẹ nhàng phát ra từ phía mặt hồ bên trong đó mang theo một cảm giác bi thương ai oán.
Thần Nam kỹ lưởng lục soát cả buổi, cũng không thể phát hiện ra người đang thổi sáo, hắn có phần kinh động trong lòng:" lẽ nào tu vi của người này lại vượt xa hơn ta rất nhiều sao?"
Hắn lặng lẽ lướt quanh tiểu hồ, tiếp tục tiến về phía trước.
Ngồi trên ghế đá cạnh hoa viên là một cặp thanh niên nam nữ, đang thì thầm với nhau, trạng thái cực kỳ thân mật.
"Nguyên lai là một đôi uyên ương." Hắn vừa có ý định vượt qua, nhưng cuộc đối thoại của đôi nam nữ đã gây cho hắn sự chú ý.
Chỉ nghe vị nữ tử nói:"Âm thanh của tiếng sáo nghe thật là thương cảm quá, vừa réo rắt thảm thiết lại vừa bi thương."
Vị nam tử đó nói:" Tiếng sáo này tại học viện từ lúc mới thiết lập đã tồn tại, có một truyền thuyết để lại rằng, cái hồ này có một vị nữ tử u hồn bất tán, mỗi khi ánh tinh quang tỏa sáng, cô ta lại thổi lên tiếng sáo du dương. Vẫn còn có một truyền thuyết, ở dưới mặt hồ có lưu lại một cổ trận của tiên nhân, tiếng sáo đó bất quá là thiên địa diệu âm phát xuất ra khi cổ trận vận chuyển."
Nữ tử nói:" Muội lại tin vào cách kiến giải đầu tiên."
Nam tử nói:" quả thật sự việc như thế nào, e rằng ngay cả viện trưởng của chúng ta cũng không minh bạch được."
Thần Nam nghe thấy vậy kinh hãi trong lòng, thầm nói:" Không tưởng được học viện này lại có một nơi cổ quái như thế, có cơ hội ta nhất định sẽ thám sát kỹ lưỡng hơn."
Hắn không tiếp tục lắng nghe thêm nữa, lách qua một bên đôi tình lữ phóng đi.
Tiếp tục đi thêm một lúc, một dãy núi xuất hiện trước mắt hắn, sừng sững hai ngọn ải sơn(núi thấp) song song nhau, nối với nhau tại một điểm có thể trải dài đến ba dặm, Thần Nam ngấm ngầm kinh thán, Thần Phong học viện quả xứng đáng là một học viện cổ xưa cả ngàn năm danh vang đại lục, có thể có núi, hồ ở ngay trong học viện, quả nhiên là một đại kiệt tác.
Sau khi hắn đi đến gần, phát hiện ở ngọn ải sơn này có rất nhiều sơn động rộng lớn, một số con vật khổng lồ hoặc bò trong huyệt động, hoặc nằm ở ngoài huyệt động, tỉ mỉ quan sát thì ra đó là rồng, có địa long, có phi long, cũng có cả á long, từ huyệt động rống lớn cao đến hơn mười trượng này khả dỉ có thể tưởng tượng nhất định cũng có cự long, nơi đây thì ra lại là vùng đất nghỉ chân của rồng.
Thần Nam thật sự thất kinh khi nhìn thấy điều này, thầm thán:" Không ngờ lại có nhiều rồng như thế này, cứ như những gì nhìn thấy, Thần Phong học viện tối thiểu cũng có hơn mười vị long kị sĩ, quả thật là cao thủ như vân a!"
Hắn quan sát nơi này một lúc, sau đó tiếp tục tiến lên tìm tòi phía trước, cực kỳ cẩn thần khi tiến qua dãy núi đó, hắn đã đi đến được vùng tối thâm sâu nhất của học viện, một khu rừng rậm phía sau dãy núi liền hiện ra trước mắt hắn, nhìn xa xa vào nơi đó chỉ thấy một vùng bóng đêm bao trùm, khiến cho con người có một cảm giác áp bức, nặng nề.
Thần Nam có chút do dự, nhưng cuối cũng vẫn là tiền về phía trước, ở trong khu rừng âm khí âm sâm, với lại diện tích rất lớn, làm cho hắn phải mất rât nhiều thời gian để đi xuyên qua. Trong lòng hắn bấy giờ sợ đến phát mao, ngay khi rời khỏi khu rừng thì trước mặt hắn lại là một vùng mộ địa, lân hỏa u u, quỷ khí âm sâm, khiến người sởn gai ốc.
Hắn miễn cưỡng xoay đầu nhìn quanh một vòng, phát hiện ra nơi này lại là nơi an táng các đại cường giả của Thần Phong học viện.
Nơi này đã là tận cùng của Thần Phong học viện, một bức tường cao nằm ở bên ngoài mộ địa, ở tại đây đã có thể nghe thấy được những thanh âm của dòng sông đang lưu động ngoài kia.
"Ta%&*^%^&%*, rõ thật là xúi quẩy, tự nhiên lại đi đến cái địa phương quái quỷ này." Hắn men theo con đường quay trở về.
Thần Nam đại khái đã đi hết một vòng quanh Thần Phong học viện, hắn mặc dù muốn đi một vòng quanh trụ sở của viện trưởng cùng các vị giáo sư ở đây, nhưng lý trí đã mách bảo hắn rằng việc đó là cực kỳ nguy hiểm, hắn hiện tại tuyệt đối không nên trêu gẹo đến những lão nhân này, có thể được dạy học tại nơi học viện danh lừng đại lục này, mỗi cá nhân khẳng định đều là cao thủ trong cao thủ.
"Nếu như quay trở về như thế này, thật quá sức vô vị, không thể trêu chọc gây lớn chuyện, chẳng nhẽ lại không thể trêu một xíu thôi sao? Đi tìm một số học sinh thực chiến một lúc, xem thử mỗi cá nhân có phải đều là cao thủ có giống như lời đồn hay không."
Thân hình Thần Nam nhanh như thiểm điện, vài cú chớp hiện đã tiến vào sâu trong viện lạc.
"Nơi này có lẽ là nơi ở của những học sinh kia, bất quá không biết dãy phòng nào là của nam sinh đây?"
Chính vào lúc hắn còn do dự không quyết định được, một cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, một vị nữ tử từ từ bước ra ngoài, vị nữ tử đó nhìn một cái đã phát hiện thấy hắn, lập tức hét to lên:" Lưu manh, người đâu, ở đây có một tên dâm tặc, bắt dâm tặc lại." Tiếng thét vô cùng chói tai đó vang lên giữa màn đêm yên tĩnh, khiến tất cả những gian phòng gần đó lập tức sáng đèn.
Thần Nam thở hắt than vận số đen đủi rồi vội vàng phóng lên trên mái nhà.
"Tên sắc lang kia ngươi đứng lại cho ta, không được chạy, các tỷ muội mau mau đến đây bắt tên sắc lang này..." Ngay tức khắc tất cả các phòng nữ sinh trong ký túc xá đều cháy sáng đèn. Một số nữ sinh thậm chí y phục còn xốc xếch đã lao ra ngoài, mùi son phấn xộc lên, làm cả khu ký túc xá nữ vô cung nhiệt náo."
" Ôi, sao mấy cái cô nữ sinh này, sớm không ra, muộn không ra, lại chọn ngay cái lúc này mà ra, ta chạy chạy chạy thôi ......... thiên vạn lần cũng không thể để cho mấy lão già kia đuổi đến, nếu như mà bị bắt được, ta dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được tội lỗi."
"Bắt dâm tặc không được để cho hắn chạy thoát."
"Tặc nhân ở đâu?"
" Đang chạy ở trên mái nhà, mau đuổi theo!"
.........
May thay, bởi vì đã là nữa đêm, hầu như toàn bộ mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ, diễn võ trường sớm đã không còn động tĩnh gì. Thần Nam trên đường vô cùng lo sợ khi chạy trốn ở trong Thần Phong học viện này, ở phía sau lưng hắn, khu học sinh túc xa vô cùng hỗn loạn. Lại thêm một số nữ sinh nữa cùng ào ạt chạy ra, rất nhiều nam sinh sau khi nghe thấy động tĩnh cũng liền chạy đến, hình thành nên một đạo quân đi truy bắt dâm tặc.
Thần Nam có thể nói là đã mang toàn bộ sức lực ra để sử dụng, tộc độ cũng được nâng lên vận dụng đến cực hạn cảnh giới. Dưới sự phập phồng lo sợ, hắn cuối cũng đã tiến đến được trước bức tường lớn của học viện, chỉ sau vài cái leo lên nhảy xuống hắn liền tiêu thất vào cuối con đường.
Ngay sau khi hắn vừa rời khỏi, hơn mười bóng nhân ảnh liền xuất hiện ở phía bên ngoài đại môn của học viện, những người này nhìn về hường hắn bỏ chạy, nhưng tịnh không có một người nào đuổi theo.
Một thanh âm già lão vang lên nói:" hừm, thanh niên nhân này cũng khá thú vị đấy, hắn ngay khi vừa tiến vào ta đã chú ý đến, tiềm chất hoàn toàn không thể bỏ qua.
Lại thêm một thanh âm già nua nữa vang lên:" Là người mà có thể làm cho lão già như ngươi vừa ý, quả thật không thể xem thường, bất quá tiểu tử này lại có tiềm chất của một sắc lang, nó quả thật dưới chân như có gió, lai vô ảnh khứ vô hình, không để lại chút dấu vết nào."
Lại thêm một lão nhân nói:" Ồ, cái tên tiểu tử này lúc bỏ chạy so ra còn có điểm vượt quá cả lão nhân gia ta, bất quá nếu như chỉ làm một tên sắc lang thì thật đáng tiếc cho hai chân của hắn.
" Thanh niên này đã đạt đến tu vi kinh người như thế, thật sự rất không đơn giản, không biết hắn ta có hay không ý định đến báo danh nhập học vào học viện của chúng ta.
........
Hơn mười lão nhân thầm thì bàn tán một lúc rồi cùng nhau quay trở lại Thần Phong học viện, khi bọn họ vừa biến mất, các học sinh trong học viện mới bắt đầu xông ra.
" Sắc lang ở đâu?"
"Nhất định phải bắt cho được tên sắc lang này."
" Quả thật là đáng ghét mà, cái gã ấy dám can đảm gây chú ý đến nữ sinh của học viện chúng ta, thực sự là gan to tày trời mà."
" Chúng ta chia nhau ra đi tìm đi."
.............
Vô số nam sinh tập hợp thành một đạo quân tự nguyện đi tra xét khắp các con đường, nữ sinh thì ngược lại không có một bóng người nào xuất hiện.
Lúc này Thần nam đã quay trở về khách điếm, đến khi đám nam sinh của Thần Phong học viện kết thúc cuộc tìm kiếm, hắn đã chìm vào trong giấc mộng. Nếu như để cho hắn biết rằng, có hơn mười lão nhân đã chú ý đến hắn ngay khi hắn vừa bước chân vào trong Thần Phong học viện, không biết rằng hắn có còn an tâm mà ngũ được nữa hay không.
Ngày hôm sau, chuyến dạ thám của Thần Nam tại Thần Phong học viện ngược lại lại không gây ra tin đồn náo nhiệt, ồn ào gì cho lắm nhưng lại có một tin tức chấn động khác được sôi nổi truyền đi khắp cả tội ác chi thành. Ở vùng phụ cận của tội ác chi thành có xuất hiện phi hổ đại đạo, một tên đại đạo có thể cưỡi trên một lão hổ điên cuồng gây án tại vùng phụ cận tự do chi thành, đánh cướp vô số tài vật của mọi người.
Khi Thần Nam nghe được tin tức này lập tức kinh động giương mắt đờ đẫn, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi tiểu bào chủ tại tự do chi thành này đã trở thành một "người nổi tiếng".
" Tiểu ác ma này quả thật là một kẻ luôn gây ra phiền phức mà, tự nhiên điên cuồng như vậy, nếu như để Sở quốc hoàng đế biết được sự việc này, lại còn không lập tức phái sát thủ đến đây truy sát ta."
" Tiểu nha đầu này, thật là không có lấy một điểm nào giống như một công chúa, không được, ta nhất định phải mau chóng tìm ra cô ta, bằng không sẽ bị cô ta gây ra những phiền phức vô phương sửa chửa."
Trong khách điếm cũng có không ít người đang nghị luận về sự việc phi hổ đại đạo.
" Tội ác chi thành đã lâu rồi không có một người nào dám can đảm hung hăng càn quấy như vậy, các tu luyện giả trong Thần Phong học viện chuyến này có việc để làm rồi."
"Các ngươi đã nghe gì chưa, cái tên đó trước khi đánh cướp, vậy mà lại báo ra danh tính của bản thân."
Nghe đến đây, Thần Nam trong lòng lập tức kích động.
"Đúng, hình như gọi là Thần Tây."
...............
Thần Nam sau khi nghe xong, hận đến tận chân răng, tiểu bào chủ rõ ràng đang cảnh cáo, uy hiếp hắn. Hắn đã đi đến rất nhiều khách điếm, vẫn không phát hiện ra được tung tích gì của tiểu bào chủ, chỉ là phát hiện rất nhiều tu luyện giả ở nhiều vùng trong thiên nguyên đại lục đến đây, hắn biết rằng những người này đều là vì cánh tay bị đứt của cổ thần mà đến.
" TIểu ác ma đã nghe phong thanh chuyện này, nhất định sẽ đi đến đó, tính cảnh giác của tiểu nha đầu này vẫn còn rất cao mà, quả thật còn khó khăn để tìm ra được cô ta."
Một vài ngày sau, cũng không có bất luận một tin tức gì về tiểu bào chủ.
" Tiểu ác ma không lẽ đã bị người bắt giữ? Tiểu nha đầu đó nếu như mà gặp phải mệnh hệ gì, lão hoàng đế Sở Quốc nhất định sẽ bất chấp thủ đoạn, phái người điên cuồng truy sát ta." Bất quá hắn biết rằng tiểu bào chủ giảo hoạt đa trí, liền không còn lo lắng nữa.
" Cũng có thể nàng ta đã đánh cướp được đủ số tiền và đã đi đến Thần Phong học viện để báo danh rồi cũng nên.
Thần Nam càng nghỉ càng cảm thấy khả năng đó có thể xảy ra, hắn quyết định đi đến để xem xét.
Lần này hắn đi đến Thần Phong học viện một cách quang minh chính đại, học viện cổ xưa cả ngàn năm này dưới ánh triều dương tỏa sáng ra một loại quang thải thần thánh , trước cổng có rất nhiều người đi vào đi ra, đa số là những thanh niên học sinh.
Trong học viện cao thủ như mây, từ trước đến nay không lo lắng đến việc có người đến khiêu chiến, ở vùng đại môn đó căn bản không có người canh gác, Thần Nam tiếp tục bước vào trong.
Hắn lần trước mặc dù căn bản đã thám thính một vòng trong này, nhưng cũng chỉ biết được đại khái bố cục mà thôi, còn như từng biệt viện rốt cuộc là ở đâu, hắn căn bản không cách gì biết được.
Sau khi đi ba vòng phía trong học viện, hắn chặn một thanh niên đang đi trên đường lại hỏi:" vị huynh đài này huynh có khỏe không, tại hạ muốn hỏi huynh một chuyện nếu như muốn gia nhập Thần Phong học viện thì phải đi đến đâu để báo danh?"
Vị thanh niên đó nói:" ở bên trong biệt viện kia kìa, bất quá hiện tại vẫn chưa đến thời gian để báo danh, đến đầu tháng của mỗi tháng thì mới cỏ thể đến đây để báo danh, huynh vẫn phải đợi bảy, tám ngày nữa."
" Ồ, đa tạ." Thần Nam đã xác định được tiểu bào chủ vẫn chưa có tiến nhập được vào Thần Phong học viện.
Thanh niên nói lời khách sáo không cần cảm tạ, rồi chuyển người rời đi, nhưng đột nhiên lại dừng người lại, trên mặt hắn thần sắc đầy vẽ si mê, nói:" thật quá đẹp, lẽ nào vị tuyệt sắc mĩ nữ này là ma pháp hệ trong truyền ngôn?"
Thần Nam nhìn thẳng theo hướng hắn đang ngẩn người nhìn đến, trong lòng tức khắc dấy lên một cổ cảm giác kinh diễm.
Một tấm thân kiều diễm, đường cong uyển chuyển của một nữ tử chừng hai mươi, chính đang bước đi từng bước nhẹ nhàng hướng đến nơi này. Mái tóc của nữ tử uốn lượn đen tuyền, rũ xuống phía trước ngực, hai má như ngọc tỏa ta quang trạch động lòng người, cặp mắt như làn thu thủy, chiếc mũi duyên dáng, cặp môi thì hồng nhuận hợp thành một dung nhan tuyệt mĩ.
Tuyệt sắc mĩ nữ dang người mềm mại uyên chuyển, toàn bộ cơ thể tán phát ra một cổ khí chất đoan trang thuần khiết. Ngay khi cô nhìn thấy Thần Nam, trên mặt liền xuất hiện một tia thần sắc mê hoặc, sau đó thần sắc đại biến, tay phải cầm ma trượng chỉ về phía Thần Nam, hô lên:" là ngươi......"
Thần Nam cực kỳ kinh động, hắn nhận ra rằng thanh âm của vị nữ tử này cực kỳ quen thuộc, hắn bỗng chốc liên tưởng đến cuộc gặp gở với nữ tử tại nữ sinh túc xá vào buổi tối hôm đó, hắn trong lòng bi thảm kêu lên: "Lẽ nào là nàng ta? Không thể nào, ta vì sao lại xúi quẩy như thế này!"
Hắn muốn khóc mà khóc cũng không được, vội vàng biện bạch:" cô nhận lầm người rồi, ta không quen biết cô."
" Hừm, ta từ trước đến nay chưa có nhận lầm qua một người nào, chỉ cần nhìn qua một lần, ta cũng có thể nhận ra. Không tưởng được lá gan ngươi lại to đến như vậy, lại có thể đi đến nơi này ư."
Thanh niên đó ở bên cạnh nghe thấy thế, lập tức rút trường kiếm ở bên hông ra nói:" Tiểu thư, tại hạ nguyện ý làm việc này cho tiểu thư."
" Ngươi trước tiên đứng qua một bên, ta vẫn còn chưa hỏi hắn xong."
Thần Nam trong lòng thầm lo sợ, nếu như bị bắt giữ như là một tên sắc lang, khả dĩ có thể tưởng tượng ra được một kết cục bi thảm.
" Kiếu từ, mĩ nữ, ta quả thực không nhận ra cô." Nói xong hắn liền chuyển hướng bước ra ngoài.
Nhưng tuyệt sắc mĩ nữ lập tức thi triển một loại phong tường thuật, lướt đến trước mặt Thần Nam, cản lại đường đi của hắn, nói:" Muốn đi sao, không dễ dàng như thế đâu, người của học viện bọn ta chính đang truy bắt hai người các ngươi ở khắp nơi."
"Hử?" Thần Nam thoáng chốc sững sờ, hắn cảm giác tựa hồ như đang phát sinh một sự hiểu lầm.
Trên mặt hắn lộ ra nét tiếu ý, nói:" Ha ha, nguyên lai thì ra là một sự hiểu lầm, chúng ta có thể nói cho minh bạch hơn, cô nhất định sẽ phát hiện, ta quyết không phải là người mà bọn cô đang muốn truy bắt."
Tuyệt sắc mĩ nữ quát:" Đến hiện tại vẫn còn muốn giảo biện, ta lại không thể không thấy ngươi sao, lần đó ta cùng con tiểu lạp tháp (lôi thôi, nhếch nhác) đối chiến với nhau trên không trung, ngươi thì ở dưới đất quan chiến, không nghĩ là ta không chú ý đến ngươi sao.
Một thanh âm vang rền trong đại não Thần Nam, thầm nói:" Không hay rồi, phiền phức lại càng trở nên trọng đại, so với làm dâm tặc còn đáng sợ hơn, nàng ta lại có thể là mông diện nữ tử cưỡi kim sắc cự điêu hôm đó. Điều này thật thê thảm, chỉ vì tiểu ác ma yêu quái đáng chết đó mà, gây ra biết bao nhiêu là phiền phức như thế này, ôi........"
" Cô......cô là lão nữ nhân đó?" sau khi Thần Nam vừa mở miệng nói ra mới thấy hối hận không ngừng, bất quá muốn chửa lại đã không kịp.
Tuyệt sắc nữ tử nghe thấy, sắc mặt đại biến, tức giận nói:" ngươi và con tiểu lạp tháp đó vẫn thật đáng ghét!" rồi cô hung dữ xiết chặt lấy ma trượng, một quầng điện hồ nho nhỏ từ ngon tay cô không ngừng vang lên nhưng tiếng "bùm bùm"
Thanh niên đứng ở bên cạnh cử kiếm ra chỉa thằng vào Thần Nam, nói:" ta phải thay vị tiểu thư mĩ lệ vô song này trừng phạt ngươi."
" Không cần, ngươi né qua bên cạnh, ta phải tự thân giáo huấn cái tên đại đạo này."
Thần Nam muốn khóc mà khóc không được, vội vã nói:" Khoan, tiểu thư mĩ lệ cao quý hãy nghe ta giải thích, thực sự đây chỉ là một chuyện hiểu lầm!"
" Ngươi vẫn còn có điều gì để giải thích nữa ư, ngươi và con tiểu lạp tháp đó đi đánh cướp khắp nơi tại tội ác chi thành này, khiến nhân tâm kinh hoàng hoang man, hiện tại đề cập đến phi hổ đại đạo, không ai không biết, không ai không hiểu. Mà ngươi so với con tiểu lạp tháp đó còn đáng tệ hại hơn, ngươi từ đầu không xuất diện, ở sau lưng điều khiển tiểu lạp tháp đó đến nơi tác ác, kì thật chủ mưu chân chính mới đúng là ngươi, ta đoán rằng tiểu tạp tháp đó căn bổn là một hảo nử hài thuần chân thiện lương, kết quả bị ngươi xúi giục làm việc xấu, ngươi không chỉ là một tên đại đạo tội ác đa đoan, mà còn là một tên toa phạm(kẻ xúi giục người khác) xấu xa vô sỉ."
"Ô......" Thần Nam thật sự có cảm giác muốn xông lên đập đầu vào tường, hắn không chỉ trở thành một tên đại đạo, mà còn thành một kẻ toa phạm, còn con tiểu bào chủ giảo trá xấu xa kia thì lại trở thành một tiểu nữ hài thuần chân lương thiện, mọi tội ác của tiểu ác ma làm ra nhất thiết đều bị đổ lên trên người hắn.
"Tiểu thư mĩ lệ cô phải làm sáng tỏ mọi chuyện thị phi a! Cô và ta chỉ vội vội vàng vàng gặp qua một lần, lại không có một chút chứng cứ nào cho tình hình này, cô làm sao có thể võ đoán phán định toàn bộ sự việc đều là do ta gây ra?"
Tuyệt sắc nữ tử nói:" Ngươi cùng cô ta là đồng bọn, ngươi nếu như không phải là chủ mưu, vậy thì ai là chủ mưu?"
" Ta.......ta cùng cô ta khi tiến thành liền phân khai mỗi người một ngã ngay, những sự việc mà cô ta gây ra, hết thảy đối với ta đều vô can." Thần Nam rõ ràng không đủ sức thuyết phục, tuy nói rằng hắn vô can, nhưng người ngoài nhìn vào, xác thật hắn là kẻ bị hiềm nghi lớn nhất.
" Hay cho cái mọi việc đều vô can đối với ngươi, chỉ một câu nói đơn giản như thế, có thể bắt ta tẩy sạch toàn bộ mọi tội trạng đó cho ngươi sao?"
Thần Nam thực sự có phần nôn nóng, hắn xác thật bị hiềm nghi lớn nhất, đích xác khó có thể thể tẩy được hết oan khuất.
Tuyệt sắc nữ tử nói:" Hừm, nếu muốn chứng minh là ngươi vô tội, vậy hãy bắt con tiểu lạp tháp đó mang ra đây, chỉ có tìm được cô ta mới có thể biết rõ được chân tướng của sự tình."
Thần Nam nói:" Ta cũng muốn tìm ra cô ta, nhưng đã tìm hết mấy ngày nay, cũng không có phát hiện ra tung ảnh gì của cô ta.
Tuyệt sắc nữ tử nói:" ta hiện tại vẫn còn có việc, ngày mai ngươi lại đến đây, cùng ta bàn kỹ về sở thích và tập quán sinh hoạt của cô ta, sau đó ta và ngươi cùng nhau đi tìm cô ta."
Thần Nam thầm nói:" ngươi nghĩ ngươi là thần bộ sao, biết được những điều đó là có thể bắt được tiểu ác mà à....."
Tuyệt sắc nữ tử nói:" Ngày mai ngươi nếu như dám không đến, ta sẽ dán họa tượng thiếp của ngươi khắp tự do chi thành , toàn bộ cao thủ của Thần Phong học viện đều sẽ xem ngươi là phi hổ đại đạo để truy sát. Hừm, tiểu lạp tháp đó nếu như có dính dáng đến chút gì, ta cũng đã nắm được dạng mạo của cô ta, cũng không tốn nhiều công sức để tìm ra cô ta."
Thầm Nam thầm kêu khổ, nhìn thấy tuyệt sắc nữ tử từ từ đi xa, hắn không kiềm được chửi rủa một câu:" ngươi XXXXXX......."
Đứng bên cạnh nhìn theo bóng ảnh của tuyệt sắc nữ tử, thanh niên với vẻ mặt si si mê mê nghe thấy, tức giận nói:" ngươi lại dám thóa mạ Đông Phương tiểu thư ở sau lưng sao, ta phải cùng ngươi quyết đấu." Nói xong, hắn chỉa trường kiếm trong tay về phía Thần Nam.
Thần Nam cảm thán, uy lực của mĩ nữ vĩnh viễn vô địch, hắn cười nói:" ta đâu phải là thóa mạ cô ta, trong lòng ta chỉ bất quá là nhất thời tức giận mà thôi, nhất thời chỉ không kiềm chế được buông ra lời thóa mạ, vị Đông Phương tiểu thư đó rốt cuộc là một người như thế nào?"
"Nàng ta là học sinh của ma pháp hệ, bất quá ngươi căn bản không có một chút hy vọng, còn không mau đi chứng minh là ngươi vô tội." nói xong, vi thanh niên đó liền chuyển thân rời đi.
" Vì sao và vì sao, ta làm gì có nói là muốn theo đuổi cô ta, ta...
Thần Nam nhanh chóng rời khỏi Thần Phong học viện, suýt nữa vừa mới trở thành "phi hổ đại đạo", nếu như ở lại thêm một lúc, nói không chừng lại bị người nhận ra là "dâm tặc".
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
586 chương
77 chương
746 chương
24 chương
43 chương
2272 chương
48 chương