Thần Ma Hệ Thống
Chương 1604 : Công hãm thành chủ phủ! (1)
Mà chiến sĩ Thanh Giao tộc lại mang cơ quan pháo, từng chuỗi băng đạn vây quanh, mặc trang giáp cường hóa khảm lên tinh hạch biến dị thú, bên hông còn có một thanh đại kiếm siêu hợp kim, trang bị hơn kém giữa song phương ít nhất phải chênh lệch hơn trăm năm.
Một chiến sĩ Thanh Giao tộc mặc trang giáp cường hóa là có thể đối chiến cùng cường giả nhân tộc ngũ giai, muốn tiêu diệt một trăm chiến sĩ nhân loại cũng là chuyện dễ dàng.
Trên tường thành còn có pháo la
-de, cơ quan pháo, lôi xạ pháo…nhưng những người thao túng vũ khí đều là cao thủ Thanh Giao tộc.
Thánh tộc sử dụng nhân loại vừa dùng vừa đề phòng, những trang bị tiên tiến nhất chỉ có Thánh tộc mới có thể sử dụng. Nhân loại chỉ được dùng vũ khí lạnh, bởi vì như vậy nhân loại càng không phải là đối thủ của Thánh tộc.
Nhạc Trọng đi tới cửa thành nam, liền nhìn thấy từng chiếc xe ngựa lôi kéo những lồng giam chứa trẻ con nhân loại đi vào thành.
Những đứa trẻ bị nhốt trong cũi không ngừng kêu gào, mà những nhân loại đi phía trước xe ngựa còn đang mỉm cười không ngừng bàn luận lấy được chỗ tốt khi hoàn thành được nhiệm vụ lần này.
Nhạc Trọng nhìn những nhân loại làm chó săn cho Thánh tộc, trong lòng dâng lên tia tức giận, sát ý dâng lên:
- Thật là đáng chết, không ngờ đi làm chó săn cho ngoại tộc, vây bắt đồng loại của mình cho ngoại tộc hưởng dụng. Thật sự vô sỉ, thật là đáng chết!
Đôi mày của An Ny nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên sát ý:
- Động thủ sao?
Tuy tính khí An Ny lãnh đạm, thậm chí có chút lãnh khốc, nhưng những người kia đem trẻ con đồng loại của mình bắt về hiến cho ngoại tộc ăn thịt, loại hành vi hung tàn này vẫn làm xúc động tới điểm mấu chốt của nàng, khiến nàng nảy sinh sát khí.
Sát khí trong mắt Nhạc Trọng thu liễm, trầm giọng nói:
- Không cần, đi phủ thành chủ!
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, nhóm người không chút kiêng nể hướng cửa thành vọt tới.
Ngay lối vào thành, mười sáu binh lính nhân loại đang duy trì trật tự, vừa nhìn thấy Tang Phúc Đức sắc mặt chợt biến đổi, lập tức tránh lui, không dám ngăn chặn nhóm người Nhạc Trọng.
Địa vị nhân loại trong Giao Thú thành mặc dù có chút cao hơn dân đen cùng nô lệ, nhưng ở trước mặt Thánh tộc bọn hắn chẳng khác gì con kiến, có thể tùy tiện bị giết chết bất cứ lúc nào.
Bố cục cùng xây dựng trong Giao Thú thành tràn ngập khí tức hiện đại hóa, từng tòa lầu cao vút trong mây, sử dụng những loại kim chúc không biết tên tạo thành. Trên mặt đất hoặc giữa không trung đều có đường xe chạy, từng xe bay không trọng lực không ngừng bay lượn thật nhanh trên đường.
Trong những xe bay đều là thành viên Hôi Giao tộc hoặc Thanh Giao tộc, không hề có một nhân loại nào.
Trên mặt đất ngoại trừ đường dành riêng cho xe con chạy, còn phân ra đường cho xe ngựa cùng đường đi bộ, đây mới là thông đạo chủ yếu dành cho nhân loại. Quý tộc nhân loại phần lớn đều cưỡi ngựa, mà bình dân thì chỉ có thể đi bộ.
Bên trong đường xe ngựa cùng đường đi bộ cũng có chút Thánh tộc bề ngoài dữ tợn đi lại, mỗi khi Thánh tộc xuất hiện, quý tộc nhân loại đi trên xe ngựa lập tức xuống ngựa, mà bình dân nhân loại phải quỳ trên mặt đất, thân thể lạnh run.
Trong Giao Thú thành đại bộ phận quý tộc nhân loại đều có hậu trường, Thánh tộc cũng không dám hành sự không chút kiêng nể. Nhưng đối với bình dân, chỉ cần chúng đói bụng tiện tay liền bắt lấy nhân loại bình dân cắn nuốt. Đương nhiên ở trong thành thị nếu công khai cắn nuốt bình dân vẫn sẽ bị chút xử phạt, nhưng tối đa chỉ là phạt tiền, lực uy hiếp đối với Thánh tộc cực kỳ bé nhỏ.
Trên đường phố thường thường có thể thấy được Thánh tộc công khai ăn thịt nhân loại. Bởi vậy bình dân chỉ cần thấy Thánh tộc xuất hiện từ xa đều sẽ lập tức trốn tránh, nếu không thể tránh chỉ có thể quỳ xuống lạnh run, cầu nguyện tên Thánh tộc kia đã ăn no, không cần xuống tay với bọn hắn.
Trong nhóm người Nhạc Trọng có Tang Phúc Đức đi cùng, những nhân loại ở ngã tư đường nhìn thấy Tang Phúc Đức đều vội vàng tránh né, không thoát kịp thì quỳ sụp xuống run lẩy bẩy.
Nhạc Trọng cũng không hề liếc mắt nhìn họ, thúc ngựa phi nhanh, phóng thẳng về phương hướng thành chủ phủ, không bao lâu đã đi tới một tòa thành thật lớn diện tích mấy ngàn thước vuông mênh mông.
- Đứng lại, nơi này là phủ thành chủ, xuống ngựa nhận kiểm tra!
Nhạc Trọng vừa đi tới trước cửa thành chủ phủ, bốn chiến sĩ Thanh Giao tộc đi ra lớn tiếng quát.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Giải quyết chúng, khiến chúng hôn mê!
An Ny vung tay, những sợi tơ trong suốt đâm vào trong đầu bốn chiến sĩ Thanh Giao tộc, tinh thần trùng kích tới, lập tức chấn bốn chiến sĩ hôn mê bất tỉnh.
Nhạc Trọng vung tay, Khôi Lỗi Phù rơi vào trên người bốn tên chiến sĩ kia.
Sau đó nhóm người Nhạc Trọng tiếp tục đi vào bên trong.
Bên trong thành chủ phủ phòng ngự sâm nghiêm, có vô số máy giám thị cùng máy phân hình toàn bộ thành chủ phủ, không hề có góc chết. Đồng thời ngoại trừ máy móc, năm bước một trạm mười bước một tổ, vô số hộ vệ canh gác, giống như một bảo lũy chiến tranh vô cùng sâm nghiêm, bất luận kẻ nào muốn mạnh mẽ xông vào phủ thành chủ đều phải trả cái giá thật lớn.
Nhưng khi Nhạc Trọng vừa bước vào phủ thành chủ, phân thân của Bạch Y nhanh chóng xâm lấn toàn bộ quang não trong phủ, đem toàn bộ trang bị khoa học kỹ thuật dễ dàng khống chế trong tay.
Trừ phi có được siêu cấp trí năng ngoài bát giai như Cơ Giới đế quốc trấn thủ, nếu không đại bộ phận quang não cùng trang bị khoa học kỹ thuật không cách nào chịu nổi công kích của nàng.
Thông qua Bạch Y, Nhạc Trọng dễ dàng khống chế toàn bộ trang bị theo dõi của thành chủ phủ, mà sợi tơ của An Ny chẳng khác gì có sinh mạng, hóa thành ngàn vạn trực tiếp xuyên vào trong phủ, đem những Thánh tộc chiến sĩ vô thanh vô tức đánh hôn mê bất tỉnh.
Ở trước mặt cường giả bát giai tinh thông thuật ẩn thân những chiến sĩ Thánh tộc đều nhỏ yếu như trẻ con, không ai chống đỡ nổi nàng một kích.
Nhạc Trọng vừa động, người máy trí năng thất giai biến hình nhanh chóng bao trùm lên thân thể hắn, hình thành một cỗ cơ giới chiến giáp tản ra vẻ sáng bóng màu bạc lấp lánh, dựa theo ý niệm của hắn tự động bước tới trước.
Bên trong trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng có thật nhiều người máy trí năng, dù không có An Ny hắn cũng có thể lợi dụng người máy trí năng hành động tự nhiên.
An Ny nhìn thấy Nhạc Trọng đã có thể tự mình hoạt động, trong mắt thoáng hiện nét mất mát.
Thành chủ phủ xây dựng huy hoàng đại khí, nơi nơi đều là kiến trúc tinh mỹ tuyệt luân, người thường tiến vào nơi này thường thường sẽ bị hoa mắt.
Nhưng Bạch Y đã nắm giữ quang não trong phủ, có thể nắm giữ toàn bộ địa hình trong phủ hoàn toàn, nàng chỉ dẫn Nhạc Trọng thuận lợi đi tới cung điện mà Ngõa Luân Đinh hầu tước ở lại.
Vừa tiến vào trong cung điện, Nhạc Trọng nhìn thấy những đứa trẻ toàn thân trần truồng từ năm tới mười hai tuổi bị nhốt trong cũi, đặt trên bàn dài, những tên Thánh tộc đầu giao long hung tàn dữ tợn đang ngồi vây quanh.
Ngõa Luân Đinh ngồi trên chủ vị, trước mặt hắn đặt một chậu lớn, bên trong phủ đầy bơ, hai cô bé tóc bạc mắt xanh, da thịt mềm mại xinh đẹp bị trói trong chậu, thân thể dính đầy bơ, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng nức nở.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
23 chương
72 chương
81 chương
238 chương
42 chương