Thần Ma Hệ Thống

Chương 1592 : U Hồn Khô Lâu cửu giai! (2)

Dứt lời thân hình Nhạc Trọng chớp động hướng thần điện bay đi. Trong tích tắc, một U Hồn Khô Lâu có đôi cánh xương kim sắc bỗng nhiên bay tới trước mặt Nhạc Trọng, móng vuốt hoàng kim như u linh chộp thẳng vào trái tim của hắn. - Đi chết đi! Nhạc Trọng đánh ra một quyền oanh thẳng lên thân thể U Hồn Khô Lâu kia, lực lượng cuồng bạo đột nhiên bộc phát, đem U Hồn Khô Lâu chấn đến hỏng mất, văng ra tung tóe. Một kích đánh nát U Hồn Khô Lâu, Nhạc Trọng nhân cơ hội bay tới lối vào thần điện, lẳng lặng đứng thẳng, nhìn ra phía sau trong mắt chớp động dị quang: - Không có sinh mệnh nguyên khí, những U Hồn Khô Lâu đều là quái vật tử vong, giết chúng không có chỗ tốt gì đối với ta! Ấn ký Thần Ma hệ thống có thể hấp thu sinh mệnh nguyên khí của sinh linh, nhưng đối với những thứ tồn tại không có máu thịt cho dù là giết chết cũng không hấp thu được nguyên khí của chúng, dù sao chúng không có nguyên khí, chỉ có lực lượng cùng oán khí kết hợp hình thành. Những thánh tử dù sao cũng có bản lĩnh bất phàm, thi triển thần thông không ngừng vượt qua sự ngăn trở của đàn U Hồn Khô Lâu rơi xuống lối vào thần điện, nhưng cũng có ba người bị đánh trúng hút thành xương khô. Nhưng những người thoát được vào trong lối vào thần điện lại khiến cho đàn U Hồn Khô Lâu càng thêm tập trung lực chú ý công kích nhóm người còn lưu ở bên ngoài, khiến tình cảnh của họ càng thêm hung hiểm gấp mấy lần. Một thánh tử vung mạnh tay, vô số dây leo thật lớn từ trong tay hắn nổ bắn ra, ngăn cản hai U Hồn Khô Lâu đánh tới, sau đó dùng lực ném sang một bên: - Cút ngay cho ta! Ném bay hai khô lâu, thánh tử lại hướng phía trước bay đi, chỉ cần hắn bay vượt qua là có thể đi tới lối vào thần điện. Ngay tích tắc đó một thân ảnh hoàng kim hiện lên, một ánh đao vàng rực nháy mắt chém xuống đầu tên thánh tử, lập tức chém hắn thành hai nửa rơi xuống đất, lúc đó khoảng cách giữa hắn cùng lối vào thần điện còn chưa đầy năm mươi thước. Nhìn thấy một màn này nhóm nhân loại đứng ngay lối vào thần điện đều rét lạnh, nhìn năm nhân loại cường giả còn sót lại trong đàn U Hồn Khô Lâu, trong mắt thoáng hiện vẻ thương hại. Cho dù là nửa bước cửu giai nhưng bị quá nhiều khô lâu vây công cũng sẽ bị vẫn lạc. Năm người kia thực lực yếu nhất trong nhóm, nếu không có ngoại lực tương trợ bọn họ chỉ còn con đường chết. Nhạc Trọng nhìn thoáng qua đàn khô lâu, khẽ cau mày, khẽ nhún chân, hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp xuyên vào trong đàn khô lâu. Bên trong đàn khô lâu, chung quanh thân thể An Ny vờn quanh vô số sợi tơ trong suốt, không ngừng vặn xoắn chém giết đàn khô lâu. Nếu là thân thể máu thịt chỉ sợ đã sớm bị nàng chém thành nát vụn, nhưng bọn chúng lại do cường giả nửa bước thập giai biến thành, vô cùng cứng rắn, trừ phi chính do cường giả cửu giai hoặc cường giả Chân Thần ra tay, nếu không xương cốt bọn chúng không thể phá hủy, những sợi tơ kia cũng không thể tạo thành thương tổn chân chính đối với chúng. An Ny thúc giục Nguyệt Chu Ti đem từng cỗ khô lâu đánh văng ra, không bao lâu toàn thân nàng đã ướt đẫm mồ hôi, lực lượng dần dần suy yếu. Nàng cơ hồ phải dùng toàn bộ sức lực đi thúc giục Nguyệt Chu Ti ngăn cản khô lâu công kích, chỉ cần nàng giảm bớt nửa phần lực lượng sẽ bị chúng đột phá đem nàng xé thành nát vụn. Dưới áp lực như vậy nàng điên cuồng thúc giục toàn bộ lực lượng, tiêu hao thật lớn. Đột nhiên một U Hồn Khô Lâu ười thước chợt hiện ra, một quyền đánh về hướng Nguyệt Chu Ti. Oanh một tiếng, phòng ngự của Nguyệt Chu Ti hỏng mất, U Hồn Khô Lâu kia cũng bị đánh bay ra ngoài. Trong nháy mắt Nguyệt Chu Ti hỏng mất, bốn khô lâu có đôi cánh màu vàng chợt xuất hiện trước mặt An Ny, vung tay chém thẳng tới. Trong nguy cấp vẻ mặt An Ny vẫn băng sương, nhưng trong tận sâu trong lòng nàng dâng lên tia tuyệt vọng: - Thật không ngờ ta lại phải chết ở chỗ này! Nhưng chỉ nháy mắt một thân ảnh khôi ngô chợt hiện lên bên cạnh nàng, một quyền oanh ra hóa thành nguyên khí lốc xoáy đem hơn mười khô lâu cuốn vào, nổ tung, chấn vỡ, vô số xương cốt màu vàng bay tung tứ tán. An Ny nhìn tới, chợt phát hiện người cứu nàng chính là Nhạc Trọng, trong lòng không khỏi sinh ra tình cảm khác thường: - Là Nhạc Trọng! Là hắn đã cứu ta! - Đều tập hợp lại đây cho ta! Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền đánh ra, một đạo nguyên khí lốc xoáy khủng bố bùng nổ đem hơn mười khô lâu cuốn vào vặn xoắn hỏng mất. Bốn thánh tử đang nỗ lực chống cự đàn khô lâu vây công lập tức lao tới bên người Nhạc Trọng kết thành một tiểu trận hình. - Theo ta đi! Nhạc Trọng vung mạnh nắm tay, phá toái hư không, quấy nhiễu thiên địa nguyên khí, diễn biến thành một nhóm lốc xoáy thật lớn đánh thẳng vào đàn khô lâu, đem toàn bộ đánh xơ xác, vẩy ra khắp nơi, cứng rắn giết ra một con đường sống trong khô lâu đàn. Năm cường giả nhân loại đi theo bên người Nhạc Trọng đều tự thi triển bí thuật gợi lên thiên địa nguyên khí đánh ra không ngừng, đem những U Hồn Khô Lâu tới gần đánh tan. Nếu luận thực lực thân thể bọn họ mạnh hơn khô lâu một bậc, dù sao trong nhân loại họ đều là cường giả thiên tài. Ngay khi sáu người sắp vượt qua đàn khô lâu phong tỏa, mặt đất rạn nứt, từ bên dưới lộ ra một khô lâu khổng lồ cao hơn trăm thước. Khô lâu này chính là khô lâu cửu giai đầu tiên đã giết chết thực nhân tộc cường giả lúc ban đầu. U Hồn Khô Lâu cửu giai chôn sâu dưới đất chợt mở hai mắt, hai đạo ánh mắt giống như có thể thăm dò chín tầng trời, xuyên suốt chín tầng u minh, bao hàm lệ khí âm khí vô tận trong nháy mắt đã rơi lên trên người Nhạc Trọng. - Không tốt! Nhạc Trọng bị ánh mắt đáng sợ kia đảo qua, quanh thân chợt băng giá, thân thể rét lạnh, một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ xông lên trong lòng hắn. Trong tích tắc đó U Hồn Khô Lâu cửu giai đã vươn bàn tay thật lớn mang theo pháp tắc tử vong khủng bố giống như vực sâu vô tận hung hăng hướng Nhạc Trọng nghiền áp tới. U Hồn Khô Lâu cửu giai chính là cường giả cửu giai hàng thật giá thật, một chưởng chụp tới ẩn chứa ảo diệu không gian, hoàn toàn phong tỏa hết thảy quỹ tích tránh né của Nhạc Trọng, trực tiếp trấn áp xuống, dù là Hi Vọng Vũ Dực sau lưng Nhạc Trọng cũng bị kinh sợ không thể nhúc nhích mảy may. Đối mặt chiêu công kích khủng khiếp kia, ánh mắt Nhạc Trọng phát lạnh, trực tiếp phóng ra ma lĩnh vực, một đoàn hắc sắc ma khí vô tận hướng U Hồn Khô Lâu cửu giai thổi quét tới. Một chưởng của U Hồn Khô Lâu cửu giai áp xuống, ma lĩnh vực của Nhạc Trọng lập tức dập nát hỏng mất. Trong nháy mắt ma lĩnh vực hỏng mất, Nhạc Trọng lập tức đánh ra Vũ Trụ Chỉ, trong tích tắc hư ảnh vũ trụ phóng lên cao oanh thẳng lên vực sâu vô tận bên trên. Oanh một tiếng nổ, hư ảnh vũ trụ lập tức vỡ nát, lực phản chấn khủng bố cũng làm Nhạc Trọng phun ra ngụm máu tươi màu vàng thật lớn. Vực sâu vô tận của U Hồn Khô Lâu cửu giai cũng bị đánh vỡ ra một huyệt động không nhỏ.