Thần Ma Hệ Thống
Chương 1332 : Kịch chiến thành phố Hô Hòa.
Nhạc Trọng ngồi xuống vị trí chủ vị và nhìn qua mọi người trong phòng hợp, hắn nhìn những bộ hạ theo mình chiến đấu đã lâu và trong lòng cảm thán.
Trên thực tế Nhạc Trọng đã sớm tiến vào trong đại sảnh này rồi, hắn chỉ đứng ở vị trí bí mật quan sát biểu hiện của mọi người. Nhìn thấy rất nhiều màn mà bình thường hắn không thấy được.
Bọn người Liệt Minh Nhất, Lý Nghiễm tuy trung thành và tận tâm trước mặt Nhạc Trọng nhưng nói lý ra thì bọn họ cũng có tư tâm của bản thân mình. Chuyện này cũng không kỳ lạ gì, dù sao bọn họ là người, mà không phải khôi lỗi.
- Tôi rốt cuộc cũng hiểu vì cái gì những hoàng đế khai quốc mỗi lần sau khi công thành danh tội phải tiêu diệt công thần.
Nhạc Trọng vào thời điểm còn có mặt thì còn chấn đắc được một đám kiêu binh hãn tướng, nếu hắn không có mặt thì những người khác căn bản không cách nào trấn được đám tướng lãnh này.
Một đám kiêu binh hãn tướng này bị Nhạc Trọng nhìn qua và nội tâm vô cùng bất an.
Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua Nhạc Trọng, nương theo trực giác dã thú của hắn thì hắn có thể cảm giác được trên người Nhạc Trọng ẩn chứa khí tức khủng bố, loại khí tức cường hãn của cường giả ngũ giai hắn chỉ cảm nhận được một tia và dã tâm của hắn lại chôn sâu vào trong lòng:
- Hắn còn mạnh hơn cả quá khứ. Mình trong một năm này chém giết không biết bao nhiêu tang thi tiến hóa và biến dị thú khủng bố, mình tới bây giờ vẫn còn kém hắn, hắn đã tiến hóa sao?
Đúng lúc này một tên chiến sĩ đột nhiên đi tới cửa.
- Báo cáo! Thủ lĩnh, tiền tuyến truyền tới tin tức cấp báo.
Nhạc Trọng nói:
- Tiến vào!
Tên chiến sĩ kia nhanh chóng tiến lên, cầm một phần văn bản tài liệu trong tay.
Nhạc Trọng cầm văn bản tài liệu lên xem xét, chỉ chốc lát hắn nhíu mày lại:
- Ấn Độ, Hà Bắc, Thái Lan, Quý Châu, hơn nữa Sa Hoàng đế quốc năm lộ đại quân đều phát động. Thiên Đường Thần Quốc đúng là đại thủ bút.
Lúc này đây Thiên Đường Thần Quốc có thể công hãm Thiên Kinh và đánh tan chủ lực khựa, quân cờ trong tay của bọn họ đều vận dụng một nửa.
Thiên Đường Thần Quốc đã vận dụng các loại thủ đoạn kéo các quốc gia này cùng tiến công đánh khựa, Thiên Đường Thần Quốc hiện tại đang bỏ ra cái giá lớn để diệt khựa và đang đánh bạc bằng cái giá lớn.
Nhạc Trọng đặt văn bản tài liệu này lên laptop và sao chép ra ọi người.
- Mở máy tính ra xem!
Một đám cao tầng mở laptop ở trước mặt của mình ra xem, chỉ thấy trên laptop hiện tại đang có văn bản tài liệu đó.
- Năm lộ đại quân!
Nhìn thấy tình báo trước mặt thì sắc mặt mỗi người biến hóa.
Trước mắt trong phạm vi thế lực của Nhạc Trọng có được quân đội tinh nhuệ chừng mười vạn người. Trong đó hai vạn người phải đóng trên các nơi để duy trì trị an, chấn nhiếp gia hỏa có tà tâm. Chính thức có thể vận dụng cơ động chỉ còn lại tám vạn.
Trong tám vạn người này Quảng Tây bên kia có hai vạn năm ngàn người, Hồ Nam có một vạn người, Thiên Kinh có bốn vạn năm ngàn người. Binh lực cũng không chiếm được ưu thế.
Nếu Nhạc Trọng không có mặt, năm lộ đại quân tấn công thì nhân tâm của mọi người chỉ sợ không có khả năng ngăn cản được. Cho dù là hiện tại cũng vô cùng nguy hiểm. Dù sao năm lộ đại quân có bao nhiêu quân lực, vũ khí trang như thế nào không rõ ràng lắm.
Thế giới sau biến dị thì tang thi hoành hành, biến dị thú, con đường tương thông của các thế lực lớn bị ngăn cản, cũng không thể liên lạc với nhau, như vậy cũng làm chuyện xếp gián điệp vào bị khó khăn.
Liệt Minh Nhất là người đầu tiên tỏ trung tâm với Nhạc Trọng:
- Thủ lĩnh, sư thứ hai của chúng tôi nguyện ý làm tiên phong, chúng tôi muốn ra mặt tiêu diệt bọn chúng!
Liệt Minh Nhất vữa nghĩ tới chuyện mình chống đối Kỷ Thanh Vũ thì trong lòng có chút hoảng hốt.
Lý Nghiễm cũng đứng lên cao giọng nói ra:
- Sư thứ nhất cũng nguyện ý làm xung phong, tiêu diệt đám tây dương chết tiệt kia.
"..."
Hào khí thoáng cái trở nên náo nhiệt, quân đội đang sôi sục ý chí chiến đấu.
Dưới trướng của Nhạc Trọng nặng quân công nhất, Hốt Ngạch Nhiễm là phần tử không ổn định sau khi lập nhiều chiến công nhưng mà Nhạc Trọng cũng không dễ động tới hắn. Những cán bộ có chiến công thì khác vọng lập thêm chiến công.
Nhạc Trọng nhìn qua một đám cán bộ quân đội tranh nhau xuất trận, trong mắt hiện ra nét vui mừng:
- Rất tốt.
Biên giới thành phố Hô Hòa đã xây dựng nhiều công sự đơn giản, một tên chiến sĩ đang ẩn nấp thân thể trong công sự, cầm vũ khí trong tay nhìn chằm chằm bên ngoài.
Một tên quan quân lập tức hét lên.
- Đến rồi!
Ở phương xa có xe tăng, chiến xa bộ binh, trọng pháo, hỏa tiễn và dòng lũ sắt thép đang tiến tới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lúc dòng lũ săt thép này xuât hiện trước mặt thì trọng pháo của quân Nga băt đầu bắn thẳng vào quân khựa.
Một phát phát uy lực cực lớn trọng pháo oanh ở đằng kia yếu ớt công sự phía trên, trực tiếp đem công sự tính cả bên trong chiến sĩ cùng nhau nổ nát bấy.
Tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, chiến sĩ ở ngoài chiến tuyến giống như lâm vào địa ngục, có thể cảm giác được đất rung núi chuyển.
Sau khi gặp vô số pháo kích, từng chiếc xe hỏa tiễn xuất hiện, bắn hỏa tiễn vào trận địa quân khựa, trong một chớp mắt trận địa của quân khựa lâm vào biển lửa.
Quân Nga viễn chinh tuy binh lực chừng hai vạn, lương thực dầu liệu cũng không nhiều nhưng mà lại mang theo nhiều vũ khí đạn dược, dùng xu thế dập nồi dìm thuyền mà đánh, một khi thắng sẽ đạt được khu vực giảm xóc của quân khựa ở tây bắc, cũng nhận được tài nguyên và nhân lực phong phú. Mà một khi thất bại thì tân binh của Sa Hoàng đế quốc sẽ trôi qua càng thêm gian nan.
- Rút lui!
Sau khi trả giá thương vong tám mươi người, quan chỉ huy quân khựa không chịu được nên buông tha một ít trận địa.
Nếu thủ vững trận địa thì quân Nga cũng dựa vào vũ khí từ từ chiếm lĩnh được.
Nhìn thấy chiến tuyến quân khựa rút lui, quân Nga nhanh chóng phái ba binh doanh và hai doanh bọc thép tiến lên tấn công.
Từng chiếc xe tăng của quân Nga không ngừng tấn công vào thành phố. Mục tiêu của bọn họ là chiếm lĩnh thành phố Hô Hòa, mà không phải dùng hỏa lực san bằng thành phố này thành bình địa.
Tuy hai vạn quân vĩnh chinh Nga này mang theo nhiều đạn dược, thế nhưng mà bọn họ rất khó nhận được tiếp tế, vì ngăn cản quân khựa phản công nên bọn họ cũng phái binh tấn công.
Trong xe chỉ huy Cát Nhĩ Phu có chút tiếc hận nói:
- Đáng tiếc, cuộc chiến này quá mức khẩn trương, không cách nào điều động máy bay ném bom và máy bay chiến đấu, nếu không trận chiến này tỷ số chúng ta thắng tới bảy thành.
Nếu có thể điều động máy bay ném bom hạng nặng thả bom vào trong thành phố Hô Hòa thì chiếm lĩnh thành phố Hô Hòa này quá dễ dàng.
Năm doanh quân Nga giống như thanh lợi kiếm, thế như chẻ tre, dễ dàng đánh vào trong thành phố Hô Hòa, dựa vào hỏa lực cường đại từ từ chiếm lĩnh cứ điểm của quân khựa tại thành phố Hô Hòa.
Cát Nhĩ Phu nhìn qua màn hình chỉ huy thấy quân Nga thế công như vũ bão, liên tiếp đẩy mạnh, trong nội tâm vui sướng nói đùa:
- Xem ra ngày mai chúng ta có thể vào trong thành phố Hô Hòa uống Vodka.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
339 chương
1000 chương
486 chương
5 chương