Thần Ma Hệ Thống

Chương 1283 : Lôi Thần pháo! (1)

Trịnh Nham Hà liếc sĩ quan kia một cái sắc lạnh, nói: - Không được! Bệ hạ giao quyền cho ta từng nói muốn ta tồn vong cùng căn cứ, hơn nữa trong căn cứu còn có vô só đồng bào đang anh dũng chiến đấu. Vì đồng bào, vì chiến hữu, thân là một trưởng quan sao có thể làm ra hành động nhu nhược đáng hổ thẹn như vậy. Trác Dã, chuyện rút lui không được nhắc lại. Trác Dã đầy xấu hổ lui bước, nói: - Vâng! Đại tướng quân! Trịnh Nham Hà nhìn chung quanh một vòng, sau đó khom người nói: - Các vị, chúng ta là điểm đại não trung tâm của căn cứ này, tuyệt đối không thể rút lui vào lúc này. Hy vọng mọi người cùng ta chiến đấu vì gia viên của chúng ta, vì chủng tộc của chúng ta mà hăng hái đến giây phút cuối cùng. Xin nhờ mọi người. - Nguyện tồn vong cùng Đại tướng quân! Tất cả các chỉ huy trong phòng được lời nói của Trịnh Nham Hà khích lệ, nhiệt huyết sôi trào, lớn tiếng đáp. Trịnh Nham Hà với tư cách lãnh đạo tối cao trước mắt của căn cứ Huyết Lạc vẫn không tiếng tính mạng, trấn định chiến đấu ở đầu chiến tuyến, bọn họ, những chiễn sĩ nhiệt huyết này, tất nhiên cũng sẽ không tiếc tính mạng mà chiến đấu đến thời khắc cuối cùng! Cách 300 mét ngoài căn cứ, một Tấn Long nhân ngũ giai đang bổ nhào lên trước, nhảy tới trước mặt một chiến sĩ nhân loại chạy trốn, một phát cắn lên cổ. Răc, cổ của chiến sĩ nhân loại gãy lìa. Gã Tấn Long nhân duỗi móng vuốt nhấc thi thể nhân loại lên, từng miếng cắn xé, nuốt vào bụng, tàn bạo vô cùng. Một góc của căn cứ Huyết Lạc, một cường giả nhân loại mặc áo cường hóa ngũ giai trốn trong phế tích, nằm rạp trên đất, toàn thân không tản ra chút khí tức, như một người chết. Tay nắm một khẩu súng ngắm điện từ RS335 đặc chế chăm chú ngắm về phương xa. Cường giả mặc áo giáp ngũ giai này tên là Quách Tái, một vương bài bắn tỉa trong căn cứ Huyết Lạc. Súng ngắm điện từ RS335 trong tay gã được đặc chế, gắn tinh hạch biến dị thú ngũ giai, có thể một pháo nổ tung một chiếc xe tăng hạng nặng. Cả Vân Châu cũng không có quá mười lăm khẩu súng ngắm điện từ RS335 này, dù sao thì tinh hạch biến dị thú ngũ giai cũng quá mức quý hiếm. Hơn nữa, tinh hạch biến dị thú ngũ giai phần lớn được chế tác thành áo giáp cường hóa ngũ giai, hoặc là binh khí chiến tranh uy lực lớn như Thu Cát Giả. Ngay lúc gã Tấn Long nhân đang gặm nhấm thi thể chiến sĩ nhân loại, Quách Tái yên lặng bóp cò. Một phát đạn điện từ dữ dội bắn thẳng vào đầu gã Tấn Long nhân, phá nát bươm. Mười mấy tên Tấn Long nhân bên cạnh gã Tấn Long nhân ngũ giai kia quay đầu nhìn chằm chằm về phía phế tích, nhấc chân thi nhau chạy tới. Quách Tái nhanh chóng nhay ra khỏi phế tích, vừa rút súng điện từ tùy thân rút lui về một phía, vừa không ngừng bóp cò giết tất cả đám Tấn Long nhân bình thường. Nhưng đám Tấn Long nhân kia có mười hai con tứ giai, lại là chủng tộc có tốc độ nhanh nhất trong Khủng Long nhân. Tốc độ của mười con Tấn Long nhân tứ giai này phải ngang với cường giả ngũ giai sơ cấp, khi di động thì như tàn ảnh kéo dài, mắt thường khó nắm bắt. Quách Tái cũng chỉ là cường giả tứ giai sơ cấp, cũng chỉ có thuật bắn súng ngắm cường hoành vô cùng, dù mặc áo giáp ngũ giai thì tốc độ cũng kém xa đám Tấn Long nhân có đôi chân lực lưỡng, tiến hóa toàn diện về tốc độ. Mười con Tấn Long nhân như ảo ảnh xuất hiện quanh Quách Tái, nhào về phía gã. “Chấm dứt rồi sao? Có thể tiêu diệt một con Khủng Long nhân ngũ giai cũng như đủ vốn rồi!” Dự cảm tử vong nồng nặc tràn vào nội tâm Quách Tái. Trong mắt gã hiện lên thần thái kiên nghị, tinh hạch ngũ giai sau lưng cũng bắt đầu sáng lên. Ngay lúc Quách Tái sắp dốc sức liều mạng, vô số chùm sáng đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Mười con Tấn Long nhân quanh gã lập tức bị bắn thủng. "Chuyện gì xảy ra?" Quách Tái ngẩng đầu lên trời, chỉ thấy một thành lũy khổng lồ đang bay lơ lửng trên trời, vô số mưa ánh sáng từ tòa thành đó băn ra, rơi xuống căn cứ. Tại một góc chiến trường khác, mười mấy tên Tấn Long nhân đang săn giết vài trăm chiến sĩ nhân loại. Trong chiến trường đó, khắp nơi đều là thi thể không toàn vẹn của nhân loại, chỉ rải rác vài thi thể Tấn Long nhân. Trên chiến trường, một khi tiết tấu một phương đã tan tác thì sẽ rất khó vãn hồi thế cục. Lúc này thương vong của nhân loại và dị tộc đã vượt qua tỉ lệ 100:1, mỗi chiến sĩ dị tộc tử vong đều có quá trăm chiến sĩ nhân loại chết trận. Một con Tấn Long nhân nhẹ nhàng bổ nhào về phía trước, hất ngã một chiến sĩ nhân loại, mở miệng lớn dính máu chuẩn bị cắn tới chiến sĩ nhân loại. Trong mắt chiến sĩ nhân loại kia chỉ còn tuyệt vọng. Ngay khoảnh khắc đó, một chùm tia sáng từ trên trời giáng xuống, bắn xuyên qua con Tấn Long nhân, máu bắn tung tóe trên người chiến sĩ nhân loại. “Đó là cái gì? Là Thần tới cứu chúng ta sao?” Chiến sĩ nhân loại kia chạy một vòng qua Quỷ Môn Quan, ngẩng đầu nhìn tòa thành hùng vĩ lấp lóe áng sáng rực rỡ vô cùng, trong mắt đầy kính sợ. Trong trung tâm chỉ huy, Trịnh Nham Hà nhìn tòa chiến hạm Bạo Phong đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn đang bắn ra vô cùng vô tận chùm tia sáng, kích động khó nhịn nổi nói: - Đó là Nhạc Trọng bệ hạ, ngài không từ bỏ chúng ta, ngài đã trở về! Trịnh Nham Hà vốn cũng cho rằng Nhạc Trọng đã từ bỏ họ, lựa chọn một mình rút lui. Tuy về mặt lý trí ông ta biết lựa chọn của Nhạc Trọng không sai, nhưng dù sao Nhạc Trọng cũng là chúa tể một phương, cả Vân Châu đều cần Nhạc Trọng. Một khi Nhạc Trọng chết trận, quần long vô chủ, chỉ sợ Vân Châu lập tức bộc phát nội loạn cực lớn. Thế nhưng về mặt cảm tình, ông ta vẫn có phần thất vọng. Chẳng qua bây giờ nhìn thấy chiến hạm Bạo Phong xuất hiện, hui vọng của ông ta lại được đốt lên một lần nữa. - Nhạc Trọng bệ hạ! Đó là Nhạc Trọng bệ hạ sao? - Nhạc Trọng bệ hạ vạn tuế! - … Trung tâm chỉ huy vang lên tiếng hoan hô cuồng nhiệt. Mọi người trong đây đã đặt quyết tâm phải chết, nhưng sau khi nghe thấy còn có hi vọng sinh tồn, họ vẫn hưng phấn vô cùng. Trịnh Nham Hà nhanh chóng ra lệnh: - Lập tức thông báo cho tất cả các đơn vị chiến đấu, Nhạc Trọng bệ hạ đã mang theo viện quân đuổi tới, bảo bọn họ tiếp tục kiên trì chiến đấu. - Vâng! Dưới mệnh lệnh của Trịnh Nham Hà, một chiến sĩ công tác nhanh chóng truyền thông tin này cho tất cả các chiến sĩ mang mũ liên lạc. Trong phòng chỉ huy trung ương, mệnh lệnh của Trịnh Nham Hà m chí có thể trực tiếp truyền đạt cho bất cứ một binh sĩ nào. Chỉ là một khi tâm lý con người lâm vào sợ hãi, tiết tấu đã tan tác, thì dù là mệnh lệnh của thượng cấp cũng không được người dưới chấp hành. Nghe được tin Nhạc Trọng mang đến viện quân, rất nhiều chiến sĩ còn đang chiến đấu ở tiền tuyến đều hưng phấn, sĩ khí thoáng cái tăng lên. Không ít chiến sĩ đội Miêu Đầu Khôi thông tin cũng quay đầu nhìn chiến hạm Bạo Phong khổng lồ trên không, vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ. Chiến hạm Bạo Phong cực lớn trên trời không ngừng bắn tia sáng đuổi giết chiến dĩ Khủng Long nhân và dị tộc. Cường giả dưới ngũ giai không thể nào tránh được cơn mưa công kích, lập tức chết thảm.