Thần Ma Hệ Thống
Chương 1256 : Địa Ngục môn tái hiện. (1)
Tinh hạch biến dị thú tứ giai ở tại Thanh Châu là tài nguyên cực kỳ trân quý thưa thớt, nhưng ở Vân Châu, dưới sự tồn tại của Thu Hoạch Giả, thật sự không hiếm thấy.
Đồng thời nhờ có tài nguyên phong phú cùng khoa học kỹ thuật mạnh mẽ, trong Vân Châu liên tục xuất hiện cao thủ, số lượng cường giả ngũ giai cũng không ít.
Bị Nhạc Trọng cố tình câu dẫn, cuộc chiến kéo dài chưa đầy bốn phút đã có hơn ba mươi Vô Nhãn thú không chết cũng tổn thương.
Bảy con Vô Nhãn thú còn sót lại thấy tình thế không ổn, nhanh chóng chạy xuống Bích Ba hồ. Tuy rằng trí tuệ của chúng không cao, nhưng gặp phải lực lượng mà chúng không thể chống cự theo bản năng sinh vật vẫn sẽ biết chạy trốn.
Trên đường chúng chạy trốn, Nhạc Trọng nhanh chóng hiện thân, phát động thuật triệu hoán thuần thú, tiểu Quy bước ra, mở miệng khổng lồ một ngụm hàn băng phun tới, đem một con Vô Nhãn thú đông cứng thành tượng băng.
Tiểu Quy vừa hiện thân liền phát động lực lượng bổn nguyên, không ngừng phun ra băng khí, tổng cộng đem bốn con Vô Nhãn thú đông thành khối băng.
Nhạc Trọng phát động ám hắc đấu khí, cầm Hắc Nha đao hướng ba con Vô Nhãn thú còn lại đánh tới.
Trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước người một con Vô Nhãn thú.
Con Vô Nhãn thú hung hãn nhanh như sét đánh hướng Nhạc Trọng táp qua, tốc độ cực nhanh, lực lượng mạnh mẽ, nhanh đến mức đáng sợ.
Nhạc Trọng không hề tránh né, ám hắc đấu khí cường đại bao phủ toàn thân, huy động Hắc Nha đao chém thẳng tới, một đạo quang mang bắn ra dễ dàng đem Vô Nhãn thú chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.
Một đao chém giết con Vô Nhãn thú, hàn quang chớp động, hắn nhanh như sét đánh hướng hai con còn lại lao tới, Hắc Nha đao chớp lên, hai con Vô Nhãn thú liền biến thành thi thể.
Vô Nhãn Thú kia chính là tứ giai biến dị thú, nắm giữ năng lực khôi phục cực kỳ kinh khủng, không ít người bị đám Vô Nhãn Thú chém thành hai đoạn đều đang không ngừng giãy dụa.
Thân hình Nhạc Trọng chớp động, bỗng nhiên xuất hiện ở trên đầu của một con Vô Nhãn Thú, hữu quyền ngưng tụ đấu khí hắc ám thật lớn hung hăng nện lên đầu của con Vô Nhãn Thú kia.
Con Vô Nhãn Thú kia nhất thời phát ra một tiếng rên rỉ, vô số chất dịch từ trong miệng nó phun ra, nửa người còn sót lại cũng đang không ngừng giãy dụa.
Nhạc Trọng ở xung quanh đầu con Vô Nhãn Thú kia không ngừng đi lại, đồng thời phát động công kích, hữu quyền mang theo đấu khí hắc ám nồng đầm phảng phất như hai thanh cương thiết đại chùy thật lớn điên cuồng đánh lên đầu của Vô Nhãn Thú.
Lúc này Nhạc Trọng chính là một gã ngũ giai cường giả hàng thật giá thật, ở dưới hắc ám đấu khí cường hóa, hắn trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng vượt rất xa nhân loại đồng giai. So với Trung cấp long tướng cũng chỉ hơi kém một đoạn. Trên quyền đầu của hắn lực lượng kinh khủng ngay cả tứ giai biến dị thú cũng vô pháp khinh thường.
Con tứ giai Vô Nhãn Thú kia không ngừng giãy dụa, lăn lộn trên mặt đất một hồi lâu, cuối cùng thân thể co quắp lại, co giật từng hồi, hiển nhiên đã tiến nhập trạng thái gần chết.
Bàn tay Nhạc Trọng điểm một cái, một viên tứ giai Khôi Lỗi chi phù bất chợt chui vào trong cơ thể con tứ giai Vô Nhãn Thú kia, ăn mòn ý chí của con tứ giai Vô Nhãn Thú này.
Khống chế con Vô Nhãn Thú này, sau đó Nhạc Trọng chợt đem một lọ tiên huyết của ngũ giai biến dị thú cùng với một quả tinh hạch tứ giai biến dị thú cho con Vô Nhãn Thú ăn vào.
Sau khi thôn phệ quả tinh hạch tứ giai biến dị thú cùng với tiên huyết của ngũ giai biến dị thú, vết thương của con tứ giai Vô Nhãn Thú kia cấp tốc liền lại. Đồng thời bắt đầu thong thả mọc ra nửa người mới.
Tứ giai biến dị thú năng lực khôi phục thập phần kinh khủng, so với Nhạc Trọng nắm giữ kỹ năng khôi phục còn cường hoành hơn rất nhiều. Lúc này lại có đầy đủ nguyên khí liền có thể nhanh chóng khôi phục tứ chi.
Sau khi khống chế được con tứ giai biến dị thú này, thân hình Nhạc Trọng chớp động. Không ngừng tấn công những con tứ giai Vô Nhãn Thú kia, ở dưới công kích của hắn, từng đầu Vô Nhãn Thú bị đánh cho trọng thương, sau đó bị tứ giai Khôi Lỗi chi phù xâm lấn khống chế.
Đánh hạ Bát Huyết Lạc Yếu Tắc cùng với ngoại thành Thiên Đô Hoàng Thành, trong tay Nhạc Trọng liền nắm giữ đại lượng tứ giai tinh hạch, có thể tùy ý chế tạo tứ giai Khôi Lỗi chi phù.
Không lâu sau, mấy chục đầu tứ giai Vô Nhãn Thú thì đã có hai mươi ba đầu bị Nhạc Trọng khống chế, biến thành Khôi Lỗi của hắn.
Sau khi khống chế hai mươi ba đầu Vô Nhãn Thú này, Nhạc Trọng lại dùng phương pháp tương tự dẫn dụ Vô Nhãn Thú dưới đáy hồ lên bờ.
Rất nhanh lại có mấy chục đầu Vô Nhãn Thú liền bị cấp tốc dẫn dụ lên bờ. Nhạc Trọng lần thứ hai phục kích đắc thủ, đem mười tám đầu Vô Nhãn Thú lợi dụng tứ giai Khôi Lỗi chi phù trực tiếp khống chế, biến thành Khôi Lỗi của hắn.
Cứ như vậy sau vài lần, Nhạc Trọng đã khống chế được bảy mươi năm con Vô Nhãn Thú.
Sau đó, Nhạc Trọng sẽ rất khó từ trong Bích Đào Hồ lợi dụng huyết nhục của ngũ giai biến dị thú câu dẫn ra đại lượng Vô Nhãn Thú được nữa.
Nhạc Trọng nhìn bảy mươi năm đầu Vô Nhãn Thú lẳng lặng quỳ rạp trên mặt đất, tản ra khí tức kinh khủng, trong mắt hiện lên một tia vui mừng:
- Có những con Vô Nhãn Thú này cũng đã đủ rồi.
Bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú nếu là ở trong nước hướng về một con ngũ giai thủy hệ biến dị thú phát động công kích, cũng có thể đủ đem một con ngũ giai biến dị thú xé thành mảnh vụn.
Có bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú làm hộ vệ, Nhạc Trọng lúc này mới có thể an toàn tiến nhập Bích Đào Hồ.
- Xuống phía dưới!
Nhạc Trọng đi tới trước Bích Đào Hồ, liền ra lệnh. Bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú kia bất chợt tựa như giao long chui vào trong hồ.
Nhạc Trọng cũng đeo mặt nạ hải dương trực tiếp chui vào trong hồ nước.
Sau khi tiến vào trong hồ, ở dưới bảy mươi năm con tứ giai Vô Nhãn Thú hình thành thú đàn thủ hộ, bên trong Bích Đào Hồ toàn bộ biến dị thú cũng không dám tiếp cận Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng một đường lặn xuống, mặt nạ hải dương để hắn có thể có được năng lực nhìn vật ở trong nước. Kỹ năng cường hóa đêm tối lại để cho hắn nắm giữ lực lượng có thể xem thấu hắc ám. Lợi dụng hai loại năng lực này, hắn rất nhanh đã phát hiện ra được dị trạng dưới đáy Bích Đào Hồ.
Ở chỗ sâu nhất của Bích Đào Hồ, có một vòng năng lượng bảo hộ cường đại bao phủ đem hồ nước tách ra một khu vực. Ở trong khu vực đó không có một đầu thủy hệ biến dị thú nào. Đồng thời ở trong chu vi mấy chục thước quanh khu vực ấy cũng không có một con Vô Nhãn Thú nào chiếm cứ.
Phảng phất như ngửi được vị đạo nhân loại, Nhạc Trọng vừa mới chui xuống hồ không lâu, cách xa ở ngoài ba trăm thước, hai đầu Vô Nhãn Thú bỗng nhiên khẽ động, dường như hai quả ngư lôi hướng về phía Nhạc Trọng trực tiếp phóng tới.
Hai đầu Vô Nhãn Thú vừa mới khẽ động, mấy chục đầu Vô Nhãn Thú ở xung quanh người của Nhạc Trọng thủ hộ đồng dạng khẽ động, dường như ngư lôi hướng về hai đầu Vô Nhãn Thú kia trực tiếp bổ qua.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
62 chương
38 chương
39 chương
158 chương
501 chương
42 chương
286 chương
61 chương