Thần Ma Hệ Thống
Chương 1250 : Nghịch chuyển thế cục!
Trần Thái có chút hưng phấn đáp:
- Dạ, đại nhân!
Trước kia Trần Thái chỉ là một đại đội trưởng thống lĩnh trăm người, hiện tại đã thành người chỉnh biên hai ngàn thành vệ quân, hiển nhiên Nhạc Trọng đã có ý tứ giao đội ngũ này cho hắn, điều này làm cho hắn có chút hưng phấn lên.
Ném hai ngàn thành vệ quân cho Trần Thái, Nhạc Trọng mang theo hai trăm phản quân khôi lỗi tiếp tục hướng về phía trước.
Nhạc Trọng vừa đi được vài trăm thước, vừa lúc nhìn thấy một đội ngũ phản quân chừng năm trăm người.
Gã quan quân cầm đầu nhìn thấy nhóm phản quân trước mặt khẽ cau mày:
- Các ngươi thuộc đội ngũ nào?
Nhạc Trọng cũng không nhiều lời, khẽ nhún chân, nhanh như quỷ mị đột nhập vào trong đám người, từng đạo tinh thần ba động khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, thật nhiều chiến sĩ liền ngã xuống đất.
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Bên trong nhóm chiến sĩ có một người có tinh thần lực cực kỳ xuất sắc, không bị Khủng Cụ thuật của Nhạc Trọng áp đảo, hắn lập tức phát ra tiếng thét chói tai.
Một đạo ánh đao rét lạnh đảo qua, chém thẳng lên đầu tên chiến sĩ kia, lập tức giết chết hắn.
Nhưng đã muộn, tiếng thét chói tai của người kia quanh quẩn trong khu vực này, những viên đạn tín hiệu liền bốc cao lên không trung.
- Địch nhân? Làm sao có địch nhân? Hơn nữa còn ở sau lưng chúng ta?
Phản quân nhìn thấy tín hiệu báo động địch tập kích, sắc mặt mỗi người đại biến, lòng quân dao động.
Đại bộ đội phản quân cơ hồ đã đem thành vệ quân trung ương tiêu diệt gần hết liền nhanh chóng tập kết, hướng chỗ Nhạc Trọng chạy tới.
Phản quân trải qua những cuộc chiến đấu kịch liệt liên tục hiện tại có khoảng bốn vạn người, giống như nước lũ sắt thép hướng chỗ Nhạc Trọng nghiền áp tới.
Nhạc Trọng thử thăm dò tiêu diệt hai nhóm đội ngũ nóng lòng lập công, sau đó nhanh chóng lựa chọn rút lui.
Đội quân bốn vạn người khó thể đối phó, cao thủ nhiều như mây, một khi bị bao vây dù mạnh mẽ như hắn cũng sẽ bị xử lý.
Ngụy Minh Thanh là cao thủ lục giai đỉnh phong, một chọi một cơ hồ sở hướng vô địch, nhưng cuối cùng vẫn bị chín cao thủ liên thủ hơn nữa sự xuất hiện của Nhạc Trọng vây công giết chết. Người có thực lực cường đại nếu không cẩn thận đồng dạng vẫn bị người có thực lực yếu ớt liên thủ giết chết.
Đối mặt với sự công kích mãnh liệt của phản quân, Nhạc Trọng sắp xếp đám chiến sĩ khôi lỗi sau những công sự che chắn, dựa vào công sự sơ sài tiến hành thư kích, chặt chẽ bám trụ bước tiến của phản quân.
Song phương tiến hành cuộc chiến đấu vô cùng thảm thiết, bởi vì không có vũ khí hạng nặng nên mỗi khi tiêu diệt một chiến sĩ khôi lỗi lại có vài chiến sĩ phản quân chết trận.
Bốn vạn phản quân tập kết thật nhanh, chia thành tám đội, mỗi đội bốn ngàn người theo tám hướng bắt đầu bao vây Nhạc Trọng.
Trên một gò cao, một gã tướng quân mặc quân trang có hàm râu mép nhìn trận địa của Nhạc Trọng trong mắt thoáng hiện hàn quang ra lệnh:
- Tiến công! Sau khi đánh bại quân địch không lưu tù binh!
Người này tên là Trần Độ, là tổng chỉ huy tiến công ngoại thành. Chính do hắn thống soái thành vệ quân bốn cửa đông tây nam bắc đánh tan chống cự của thành vệ quân trung ương.
- Dạ!
Trần Độ hạ lệnh xuống, tám đội ngũ lại phát động tấn công vô cùng hung mãnh.
Nhìn thấy đội hình địch nhân vọt tới, trong mắt Trần Thái hiện lên vẻ sợ hãi, nhưng vẫn kiên định đứng bên cạnh Nhạc Trọng. Họ đều không còn đường lui, đầu hàng chăng nữa phản quân vẫn sẽ tiêu diệt bọn họ.
Nhạc Trọng đứng trên đài cao nhìn phản quân vọt tới như thủy triều lạnh lùng cười nói:
- Bắt đầu rồi sao?
Ánh mắt Nhạc Trọng phát lạnh ra lệnh:
- Bắt đầu pháo kích!
Trong mắt Bạch Y hiện lên số liệu lưu thật nhanh:
- Dạ, bắt đầu pháo kích! Bắt đầu tính toán tọa độ, tính toán xong!
Ngay trong tích tắc trọng pháo năng lượng nhanh chóng điều chỉnh xong họng pháo, sau đó bắn ra.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đoàn bạch quang thật lớn xuất hiện, mỗi đoàn bạch quang đều mang thật nhiều phản quân cắn nuốt, tiêu diệt. Giống như không hề có góc chết, vô số chiến sĩ tinh nhuệ bị oanh kích hóa thành tro bụi.
Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi những nơi ánh mắt Nhạc Trọng nhìn thấy chỉ còn lại không tới trăm người sống sót, mấy ngàn phản quân hóa thành tro tàn.
Đây là uy lực khủng bố do siêu cấp trí năng kết hợp cùng vũ khí khoa học kỹ thuật tiên tiến tạo ra.
Nhạc Trọng lạnh lùng nói:
- Truyền mệnh lệnh của tôi, giết ra ngoài!
Trần Thái tràn ngập kích động nói:
- Dạ, đại nhân!
- Giết! Giết! Giết! Các huynh đệ theo tôi giết ra ngoài!
Nương theo sau tiếng gầm lên giận dữ, Trần Thái mang theo hai ngàn thành vệ quân trung ương xung phong tới trước.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đoàn quang mang hiện ra trong phản quân, đem thật nhiều phản quân cắn nuốt.
Sĩ khí phản quân lập tức hỏng mất, binh sĩ không còn ý chí, bị đánh tơi bời, tự giẫm đạp lẫn nhau, tử thương vô số.
Trần Độ nhìn trận hình hỏng mất, mặt xám như tro tàn lẩm bẩm:
- Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy? Rõ ràng chúng ta đã lấy được thượng phong tuyệt đối, vì sao lại thất bại? Vì sao lại thất bại?
Một sĩ quan phụ tá đi tới lớn tiếng quát:
- Đại tướng quân, tỉnh lại một chút. Chúng ta còn chưa thất bại, trong tay chúng ta còn đội dự bị. Có cần đầu nhập vào trong chiến đấu?
Tuy Trần Độ kiêu ngạo nhưng là một gã thống soái xuất sắc, dù đối phó với Nhạc Trọng hắn vẫn cẩn thận lưu lại đội dự bị chừng tám ngàn người.
Trần Độ hồi phục thật nhanh liền truyền ra một loạt mệnh lệnh:
- Triệt! Lập tức lui lại! Chúng ta không có vũ khí hạng nặng, tiếp tục chiến đấu với hắn chỉ bị hắn tiêu diệt. Phân tán bộ đội, áp dụng phương thức chia tách tiếp tục chống cự!
Dưới mệnh lệnh của Trần Độ, đội dự bị trong tay hắn liền phân thành thật nhiều tiểu đội, nương công sự che chắn tiếp tục chống cự. Tám ngàn người này là một chi bộ đội tinh nhuệ tạo thành, dưới sức chống cự của bọn hắn tốc độ của thành vệ quân trung ương liền trở nên chậm chạp.
Nhạc Trọng ra lệnh:
- Đi thôi, tiêu diệt toàn bộ những kẻ dám chống cự!
- Dạ, chủ nhân!
Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, hai mươi Thu Hoạch Giả tạo thành quân đoàn bọc thép được Bạch Y thao túng trực tiếp giết vào bên trong chiến trường.
Hai mươi Thu Hoạch Giả vừa gia nhập chiến đoàn, mở ra hộ tráo hấp thu thật nhiều hỏa lực, đồng thời không ngừng dệt thành mạng lưới hỏa lực dũng mãnh xỏ xuyên qua các công sự đem phản quân oanh sát.
- Thu Hoạch Giả!
- Là Thu Hoạch Giả!
- …
Hai mươi Thu Hoạch Giả vừa gia nhập chiến đoàn trong mắt phản quân hiện lên tuyệt vọng, sĩ khí lập tức giảm xuống.
Một gã quan quân tuyệt vọng rít gào:
- Vũ khí hạng nặng! Trọng pháo năng lượng, đạn đạo năng lượng, chiến xa la-de, Thu Hoạch Giả, vũ khí hạng nặng của chúng ta đi đâu vậy?
Trong tay phản quân không có vũ khí hạng nặng chẳng khác gì một chiến sĩ cầm súng trường trong tay đối mặt cùng xe tăng hạng nặng, chỉ có con đường bị tàn sát. Đặc biệt Bạch Y chỉ huy Thu Hoạch Giả tầm bắn vô cùng chuẩn xác, hình thành võng hỏa lực thật dễ dàng đem phản quân giết chết, căn bản không ai có thể ngăn cản nổi.
Phản quân ngăn cản thêm một lúc, rốt cục không chịu được nữa, lập tức hỏng mất, không phải bỏ chạy mà lựa chọn bỏ vũ khí đầu hàng.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
62 chương
38 chương
39 chương
158 chương
501 chương
42 chương
286 chương
61 chương