Thần Ma Hệ Thống
Chương 1246 : Diệt sát Ngụy Minh Thanh. (1)
Đang trong thời khắc nguy cấp, một cao thủ dáng người nhỏ xinh, tốc độ nhanh đến cực hạn cầm chiến mâu nhanh như tia chớp hướng Ngụy Minh Thanh đâm tới.
Nếu như Ngụy Minh Thanh nhất định giết Triệu Thuần, một mâu kia liền xỏ xuyên qua thân thể của hắn.
- Ngu xuẩn! Trẫm là vô địch! Kẻ làm trái lệnh trẫm phải chết!
Ngụy Minh Thanh liếc nhìn chiến mâu đâm tới, nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên biến mất tại chỗ, mang theo mùi máu tươi nồng đậm trong tích tắc xuất hiện bên cạnh cao thủ nhỏ xinh kia, đột nhiên bùng nổ, hóa thành một mảng huyết khí hướng cường giả kia cuốn tới.
Cao thủ kia sắc mặt hoảng hốt, điên cuồng bật lui về phía sau.
Nhưng mảng huyết khí trong nháy mắt đã cuốn tới thân thể người kia, đem thân thể người nọ bao phủ bên trong.
- Trần Thanh!
Thấy một màn này, một cao thủ ngũ giai vừa tới phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, tinh hạch ngũ giai trên người hắn chợt bộc phát quang mang, lực lượng nháy mắt tăng tới cực hạn, vô số quang hoa khởi động tập trung trên người hắn, làm người kia lập tức có được lực lượng nửa bước lục giai, dưới chân khởi động bạch quang, hóa thành một dòng nước lũ hướng huyết vụ dũng mãnh lao tới.
Bỗng nhiên từ trong huyết vụ một thân ảnh nhỏ xinh nổ bắn ra, hướng hắn bay tới.
Cao thủ kia chợt khựng người, đưa tay cẩn thận tiếp nhận thân hình người kia, vô cùng lo lắng kêu lên:
- Thanh nhi, nàng không sao chứ?
Thân thể nhỏ xinh kia chợt run lên, đột nhiên nổ tung, từng đạo máu tươi nổ bắn ra ngoài trực tiếp đem cao thủ kia chém thành mấy đoạn.
Nhìn thấy một màn này bảy cao thủ ngũ giai còn lại trong lòng băng sương vô cùng, Ngụy Minh Thanh thật sự quá mạnh mẽ khủng bố, chỉ trong một lần hô hấp đã tiêu diệt hai cao thủ ngũ giai, nếu hắn tiếp tục lấy tốc độ như vậy giết xuống, không qua mấy lần hô hấp toàn bộ mọi người đều biến thành thi thể.
Một cao thủ ngũ giai sắc mặt trắng bệch, dũng khí hoàn toàn biến mất quát to một tiếng quay đầu bỏ chạy.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể thấy chết không sờn, thật nhiều người khi chuyện đến trước mắt sẽ bị khủng hoảng mất đi ý chí.
- Ngụy Minh Thanh, tên súc sinh kia, chết đi!
Một cao thủ ngũ giai nổi giận gầm lên một tiếng, một đoàn hỏa long minh hoàng sắc hướng Ngụy Minh Thanh thổi quét tới.
Ngụy Minh Thanh bị hỏa long xoắn tới, tảng lớn huyết khí liền bị thiêu hủy sạch sẽ.
- Hỗn đản! Ngươi cũng dám ra tay đối với trẫm, chết đi cho trẫm!
Trong huyết vụ phát ra tiếng rít gào cực kỳ phẫn nộ, mang theo mùi tanh tưởi hôi thối bay lên thổi quét tới người kia.
Cao thủ kia hai mắt đỏ đậm, vô số hỏa diễm phun mạnh ra đem thật nhiều huyết khí thiêu hủy.
Bị ngọn lửa kinh khủng thiêu đốt, huyết khí không ngừng tan mất, nếu để cho cao thủ kia có thêm thời gian nhất định, huyết khí sẽ bị hắn thiêu hủy không còn.
Đột nhiên một thân hình nhanh như quỷ mị từ trong huyết vụ bắn ra, một trảo chộp lên đầu cao thủ kia, dùng sức xả mạnh đem đầu người kia lẫn xương cột sống rút lên, máu tươi văng khắp nơi, lại thêm một cao thủ ngũ giai chết trận.
Ngay trong nháy mắt cao thủ sử dụng hỏa diễm bị chết trận, một cao thủ khác vung tay lên, một đạo phong bạo vô cùng cuồng bạo thổi ra, cứng rắn đem sự liên hệ giữa Ngụy Minh Thanh cùng huyết vụ cắt đứt.
Sở dĩ Ngụy Minh Thanh có thể dùng chiến lực lục giai đỉnh phong địch vạn người, sở hướng vô địch là nhờ tác dụng của huyết vụ giống như có sinh mạng kia.
Nếu không có huyết vụ che giấu vị trí đích thực của hắn, đồng thời nhiều lần vì hắn ngăn cản công kích, cho dù hắn là lục giai đỉnh phong cũng không dễ dàng lấy một địch vạn, tung hoành bất bại.
Triệu Thuần không ngừng phát động năng lực của mình đem từng mảng lớn huyết khí đóng băng, chỉ cần đóng băng toàn bộ huyết khí, như vậy có thể làm suy yếu chiến lực của Ngụy Minh Thanh.
Hai cao thủ ngũ giai chuyên cận chiến giống như sét đánh cầm chiến mâu đâm thẳng tới, năng lượng khủng bố hội tụ trong chiến mâu trên tay bọn họ.
Một cao thủ có được dị năng thao túng trọng lực hai mắt đỏ đậm, phát động dị năng, trọng lực bao trùm lên thân thể Ngụy Minh Thanh làm thân thể hắn trầm xuống.
- Cút ngay!
Ngụy Minh Thanh vỗ ra hai chưởng, hai đạo huyết quang tràn ngập mùi máu tươi hướng hai cao thủ cận chiến bắn tới.
Hai gã cao thủ đâm mạnh chiến mâu, hai đạo năng lượng quang mang khủng bố xỏ xuyên huyết quang, xuyên qua chướng ngại trùng điệp oanh thẳng về hướng Ngụy Minh Thanh.
Sắc mặt Ngụy Minh Thanh đại biến, vô số huyết khí ngưng tụ trước người hắn hình thành một tấm huyết thuẫn.
Hai đạo năng lượng quang mang đâm lên huyết thuẫn, dễ dàng xỏ xuyên qua, đâm vào thân thể Ngụy Minh Thanh xuyên thủng cơ thể hắn, tạo ra hai vết thương sâu tận xương.
Huyết quang bị hai đạo năng lượng xuyên thấu lại thuận thế cuốn tới trước trực tiếp đem đầu hai cao thủ chém bay.
- Lớn mật! Các ngươi thật to gan, dám tổn thương trẫm! Trẫm phải giết cửu tộc các ngươi! Trẫm phải giết thập tộc các ngươi!
Ngụy Minh Thanh vừa bị thương liền phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ như dã thú, miệng vết thương lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại. Bỗng nhiên hơn mười đạo huyết quang bén nhọn bắn ra hướng ba cao thủ ngũ giai còn lại đâm tới.
Sắc mặt Triệu Thuần đại biến, nhanh chóng phát động năng lực, vô số băng hàn lực khởi động, một tầng băng tráo bao phủ trên thân thể hắn.
Từng đạo huyết quang bén nhọn đánh thẳng lên băng tráo đem băng tầng tạc vỡ, nhiễm lên một tầng máu tươi đỏ sậm.
Cao thủ phong hệ cùng cao thủ trọng lực hệ không được may mắn như vậy, mười mấy đạo huyết quang như sấm sét đâm vào thân thể bọn họ, lập tức đâm cơ thể họ vỡ nát.
Ngụy Minh Thanh một kích thành công, chợt lên tiếng cười điên cuồng:
- Ha ha! Trẫm là thiên hạ vô địch! Thiên hạ này là của trẫm! Trẫm phải giết sạch đám phản nghịch các ngươi! Diệt thập tộc các ngươi! Ha ha ha ha!
Ngay lúc Ngụy Minh Thanh đang cười lên điên cuồng càn rỡ, Nhạc Trọng lại như sấm sét hướng chỗ hắn vọt tới.
Ngụy Minh Thanh vì muốn đột phá cổ bình mà giết chết hơn trăm vạn nhân loại, Nhạc Trọng không muốn buông tha cho hắn.
Ngụy Minh Thanh liếc mắt nhìn Nhạc Trọng quát lạnh một tiếng:
- Dân đen, đi chết đi!
Huyết vụ mang theo mùi máu tươi tanh hôi hướng Nhạc Trọng đánh tới, chỉ cần bị nó cuốn lấy Nhạc Trọng sẽ biến thành một khối thây khô.
Đúng lúc này một đoàn ma viêm đỏ rực vờn quanh người Nhạc Trọng, huyết vụ vừa đến gần liền bị ma viêm thiêu cháy thành tro tàn.
- Có chút bổn sự, nhưng ở lực lượng tuyệt đối của trẫm, ngươi bất quá chỉ là một con kiến nhỏ!
Ngụy Minh Thanh lạnh lùng liếc nhìn Nhạc Trọng, năm ngón tay hé ra, mười đạo xích hồng sắc quang mang bắn lên thân thể Nhạc Trọng.
Thân thể Nhạc Trọng nháy mắt hỏng mất không còn thấy bóng dáng.
- Tàn ảnh? Bản tôn ở đâu?
Ngụy Minh Thanh nhìn tàn ảnh biến mất, trong lòng dâng lên tia dự cảm bất tường. Hắn nhanh chóng lựa chọn lui về phía sau, với thực lực lục giai đỉnh phong hơn nữa tốc độ huyết hệ khủng bố của hắn, cho dù cường giả lục giai cũng không mấy người có thể so sánh được với hắn. Chỉ là một cao thủ ngũ giai căn bản không thể đuổi kịp tốc độ của hắn.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
62 chương
38 chương
39 chương
158 chương
501 chương
42 chương
286 chương
61 chương