Thần Ma Hệ Thống
Chương 1202 : Thu Hoạch Giả!
Bên trên thành bảo, nơi nơi đều là lỗ châu mai tối om, những máy truyền cảm đủ hình dạng cùng máy phân hình không ngừng chớp động ánh sáng kỳ dị.
Đồng thời trên bầu trời tòa thành còn có vệ tinh loại nhỏ bay lượn, trôi nổi trên hư không, giám thị hoàn cảnh trong phạm vi hơn mười dặm chung quanh.
Chứng kiến thành bảo này Nhạc Trọng mới thực sự cảm nhận được khoa học kỹ thuật của thế giới thứ ba vượt xa địa cầu. Xóm nghèo khu D thậm chí còn kém hơn nông thôn tại địa cầu, căn bản không thể hiện ra trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này.
Nhạc Trọng quỳ rạp trên mặt đất nhìn vệ tinh tên tòa thành nhỏ giọng hỏi:
- Bạch Y, cô có thể khống chế viên vệ tinh kia hay không?
Nếu không giải quyết được viên vệ tinh loại nhỏ kia, Nhạc Trọng đừng nghĩ lẻn vào được trong thành không ai hay biết. Đồng thời vệ tinh cũng là ánh mắt của thật nhiều binh khí khoa học kỹ thuật, một viên vệ tinh đáng sợ nhất chính là có thể làm ánh mắt, làm cho vô số binh khí khoa học kỹ thuật có thể tiến hành công kích thật tinh chuẩn ở cự ly xa.
Trong mắt Bạch Y hiện lên một dãy số liệu, chỉ thoáng chốc đã đáp:
- Có thể! Tôi có thể khống chế viên vệ tinh kia. Muốn mạnh mẽ phá giải hệ thống của nó cần ba phút, nhưng sẽ bị người bên trong phát hiện. Muốn lặng yên phá giải không âm thanh cần mười phút. Mời lựa chọn phương thức phá giải!
Nhạc Trọng ra lệnh:
- Phá giải không âm thanh!
- Dạ!
Trong mắt Bạch Y lại hiện ra vô số số liệu lưu.
Bạch Y đột nhiên hỏi:
- Chủ nhân, ngoại trừ tôi còn có một nhóm người có ý xâm lấn hệ thống, ý đồ chiếm cứ quyền chủ đạo viên vệ tinh kia. Xin hỏi xử lý như thế nào?
- Còn một nhóm người khác?
Nhạc Trọng nhướng mày nói:
- Cô có thể vừa nắm giữ hệ thống trong tay đồng thời đem toàn bộ hệ thống giả tạo thành bị người nắm giữ?
Bạch Y đáp:
- Có thể!
Nhạc Trọng nói:
- Vậy đem hệ thống giả tạo thành bị người nắm giữ!
- Dạ!
Bạch Y lên tiếng, trong mắt lại hiện lên vô số dãy số liệu.
- Có người đến đây!
Từ sau khi Nhạc Trọng thăng cấp thành cường giả ngũ giai, giác quan thứ sáu chiếm được tiến hóa thật lớn, hắn nghe được chút ít thanh âm bước chân thật khẽ. Hắn phát động kỹ năng tiềm hành tam giai, lặng yên không một tiếng động bò lên một cây đại thụ đem khí tức hoàn toàn thu liễm, cơ hồ đã tan thành một thể với hoàn cảnh chung quanh.
Từng chiến sĩ mặc quân trang màu đen, đầu đội mũ giáp đa công năng, tay cầm súng la-de không chút tiếng động đi về bên này, rất nhanh cánh rừng nơi đây đã bị những người kia chiếm cứ.
Kỹ năng tiềm hành tam giai cực kỳ lợi hại, hoàn toàn đem khí tức của Nhạc Trọng thu liễm vào cơ thể, làm cho hắn thoạt nhìn chẳng khác gì một tảng đá.
Bảy chiến sĩ dựa vào dưới đại thụ mà Nhạc Trọng ẩn nấp, nhưng không hề phát hiện hắn đang nằm trên cây.
Tuy họ có thể phân hình được trong phạm vi ba mươi thước nhưng lại không thể nào phân hình được khí tức của Nhạc Trọng đã hoàn toàn thu liễm bất động.
Những chiến sĩ này được huấn luyện nghiêm chỉnh, quỳ rạp trên mặt đất, giống như những tảng đá trầm mặc không lên tiếng, không khí cực kỳ ngưng trọng.
Một gã quan quân liếc mắt nhìn đồng hồ trong tay đột nhiên quát:
- Đã đến giờ! Tấn công!
Cơ hồ cùng một thời gian, từng chiến sĩ cầm súng la-de trong tay nhanh như báo săn từ trong rừng vọt ra, hướng chỗ tòa thành lao tới.
Răng rắc!
Nương theo từng tiếng vang răng rắc, đèn điện chung quanh tòa thành liền tắt lịm.
Bóng tối bao phủ khắp mặt đất, cung cấp bảo hộ tốt nhất cho nhóm chiến sĩ.
- Sao lại thế này?
- Xảy ra chuyện gì?
- Ổn định! Ổn định! Tiêu diệt phản đảng chết tiệt!
- …
Đèn điện chung quanh tòa thành đột nhiên tắt ngóm, tạo thành hỗn loạn thật lớn, từng tên quan quân không kịp đề phòng truyền ra mệnh lệnh không ngừng.
Từ trong những lỗ châu mai trên tòa thành bắn ra thật nhiều ánh sáng hướng bóng tối vọt tới.
Phương thức bắn súng không có mục tiêu, không có tầm ngắm cơ hồ không có tác dụng gì quá lớn, đại bộ phận bắn hụt vào khoảng không, đem cây cối cùng những tảng đá bắn vỡ dập nát.
Sĩ khí chiến sĩ phản quân đại thịnh, vẫn duy trì yên lặng xông về hướng tòa thành.
Một gã quan quân lớn tiếng rít gào:
- Đạn đạo! Phóng ra tinh bạo đạn! Nhanh! Phóng ra tinh bạo đạn xử lý đám con rệp chết tiệt này!
Bên ngoài tòa thành chừng hai cây số trong một ngọn núi nhỏ, đột nhiên rạn nứt, một nhóm máy phóng đạn đạo nhô ra, từng viên đạn đạo dựng lên không trung hóa thành từng đạo sao băng trực tiếp oanh thẳng vào cửa tòa thành.
- Không!
Tên quan quân nhìn thấy mệnh lệnh của mình lại hoàn toàn trái ngược mục tiêu, trong mắt thoáng hiện tuyệt vọng lớn tiếng hô to.
- Nằm xuống!
Các chiến sĩ đang xung phong chợt rít gào nhanh chóng nằm úp sấp trên mặt đất.
Oanh! Oanh!
Một viên đạn đạo được vệ tinh tính toán oanh thẳng lên trên tòa thành, tường thành lập tức bị nổ dập nát, sóng xung kích cường đại khuếch tán ra bốn phương tám hướng, đem các chiến sĩ ở khu vực chung quanh cắn nuốt.
Các chiến sĩ mặc Liệt Viết chiến giáp còn chưa kịp phát huy lực lượng đã bị lực nổ mạnh kinh khủng nuốt chửng thi cốt vô tồn.
Nhạc Trọng nhìn tường thành sử dụng bê tông hợp kim cấu tạo trong lòng tràn ngập rung động:
- Tinh bạo đạn thật lợi hại, cho dù là cường giả ngũ giai nếu không có năng lực phòng ngự đặc thù bị bắn trúng mục tiêu cũng sẽ bị tạc đến tan xương nát thịt. Khoa học kỹ thuật của nhân loại thế giới này quả nhiên lợi hại!
Bê tông hợp kim tương tự như xi măng cốt thép trên địa cầu, nhưng lực phòng ngự còn mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.
Điện từ pháo oanh thẳng lên xi măng cốt thép có thể dễ dàng xỏ xuyên qua chừng năm thước dày. Mà điện từ pháo uy lực tương tự oanh lên bê tông hợp kim lại chỉ có thể mở ra một lỗ nhỏ ước chừng hai mươi phân mà thôi.
- Xông lên! Tiêu diệt đám sâu mọt chết tiệt!
Một gã quan quân nổi giận gầm lên một tiếng dẫn đầu phóng tới tòa thành.
Gần trăm chiến sĩ đi theo sau gã quan quân, hướng trong tòa thành phóng tới.
Thành chủ phủ Xích Huyết thành chiếm diện tích rộng lớn, chỉ kém hơn Tử Cấm Thành trên địa cầu một chút, từng chiến sĩ theo quan quân suất lĩnh điên cuồng hướng tòa thành lao qua.
Hai đội ngũ vừa thấy mặt lập tức điên cuồng chém giết lên.
Nhạc Trọng nhìn thấy năm thủ lĩnh phản quân trong biệt thự lúc này cũng đã xuất hiện.
- Ha ha! Cẩu món lòng! Đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!
Tiễn Thành mặc chiến giáp được khảm tinh hạch biến dị thú tứ giai, tay cầm chiến mâu xông vào địch doanh, năng lượng trên chiến mâu phun trào, đem từng tên chiến sĩ trực tiếp chặt đứt, máu tươi văng khắp nơi, không người nào là địch thủ của hắn.
Từng tiểu đội hướng chỗ Tiễn Thành vọt tới, chỉ trong mấy lần hô hấp đã bị hắn giết sạch, hắn chẳng khác gì một mũi tên không ngừng xung phong liều chết xông vào sâu trong tòa thành.
Ngay trong lúc hai phương còn đang điên cuồng chém giết, Nhạc Trọng phát động kỹ năng tiềm hành tam giai vô thanh vô tức đi trong bóng đêm, không ai chú ý tới hắn.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
62 chương
38 chương
39 chương
158 chương
501 chương
42 chương
286 chương
61 chương