Thần ma chi mộ
Chương 615 : Thái dương thần cầm
Mọi người không ngừng tiến tới trong khi nhiệt độ cũng ngày càng tăng nhanh hơn.
Mà ngay cả vách động bốn phía cũng hiện ra màu đỏ rực của nham thạch, vô cùng nóng bỏng. Gió từ sâu trong huyệt động thổi tới không còn băng lãnh như trước mà cực kì nóng .
Theo lý thuyết mà nói thì Triệu Thụy cũng là tiên nhân, hơn nữa lại là Tam Trọng Thiên thần tiên, sớm đạt tới cảnh giới nóng lạnh bất nhập.
Nhưng mà nhiệt phong này dị thường kì lạ, dễ dàng xuyên qua phòng ngự, trực tiếp thổi vào người hắn làm cho hắn cảm thấy cực kì khốc liệt.
300 thần tiên đầu đầy mồ hôi, chịu đựng nhiệt độ cao, cấp tốc phi hành trong huyệt động.
Trong huyệt động im ắng, ngoại trừ âm thanh phi hành phát ra thì xung quanh không có tiếng động nào cả.
Thần kinh của chúng thần tiên căng như lên dây cung, cẩn thận chú ý bốn phía tránh trở tay không kịp khi bị tập kích.
Mà ngay cả Đôn Triệt cũng ngậm chặt miệng, không còn tâm trí nói năng.
Cứ lẳng lặng phi hành trong huyệt động như thế trong một khoảng cách rất dài nữa.
"Lại tiếp tục!!"
Đột ngột một thanh âm thảm thiết vang lên và lập tức biến mất. Huyệt động lại yên tĩnh trở lại.
Triệu Thụy lắp bắp kinh hãi, nhìn về phía phát ra thanh âm thì chỉ thấy tên thần tiên phi hành trên cao nhất, thân thể bị cắt mất hơn nửa, rơi từ trên mây nặng nề rớt xuống mặt đất.
"Hắn chết như thế nào?"
Triệu Thụy nheo mắt hướng về phía các thần tiên thì chỉ thấy mờ mịt như nhau, tựa hồ có chút nghi hoặc.
Đúng lúc này Đôn Triệt phát hiện ra cái gì đó, hét lớn lên: “Vách nham thạch! Cẩn thận vách nham thạch!”
Lời của hắn còn chưa dứt, một con thạch xà từ trong khe của vách nham thạch bò ra.
Thạch xà này hình thể dài nhỏ, đường kính có một thước nhưng thân dài tới vài chục thước, trên lưng có hai đôi cánh trong suốt, toàn thân phủ đầy vảy. Khi những cái vảy khẽ nhích thì còn có những ngọn lửa tinh tế từ khe hở đó phun ra.
Trong miệng Thạch xà không ngừng phun ra những ngọn lửa thật dài, gắt gao nhìn chằm chằm vào thần tiên trong động, hung quang phát ra bốn phía.
Triệu Thụy sơ lược đếm qua số Thạch xà trong động này dày đặc tới mấy ngàn con, trên đầu, dưới chân, khắp nơi đều là rắn bò lổm ngổm.
Đây mới chỉ là những con đã lộ diện, còn số chưa chui ra khỏi nham thạch không biết có bao nhiêu. Chỉ sợ là cũng phải đến hàng vạn!
“Rốt cuộc đây là loại rắn gì mà hung hãn như vậy? Một ngoạm đã cắn mất nửa người của tứ trọng thiên thần tiên?!” Đôn Triệt thất kinh nhẹ giọng hỏi.
Thần Kiệt Thiên Tôn nghĩ ngợi , nói: “Đây là Thạch xà, rất có thể là Ma Hỏa Nham Xà. Ta đã từng nghe nói Ám Hắc Cửu Đầu Long có thể dùng Ám Hắc Long thuật cường đại của bản thân để chế tạo ra nhiều loại huyết tinh mãnh thú hung ác này. Ma Hỏa Nham Xà chính là một trong số đấy! Các ngươi phải cẩn thận. Nghe nói Ma Hỏa Nham Xà vô cùng hung hãn, mạnh hơn xa tam trọng thiên tiên ma, thực lực cơ hồ có thể sánh ngang với tứ trọng thiên tiên ma đấy”
Triệu Thụy yên lặng gật đầu rồi lấy trong Càn Khôn Giới Chỉ lấy ra kim sắc Thái Dương thần cầm, đề phòng cao độ.
Đôn Triệt thầm thì: “Mãnh thú trong huyệt động này làm sao lại hung hãn như thế? Ta mất bao công sức vất vả lắm mới tu luyện đến Tam Trọng Thiên cảnh giới, đã thấy lợi hại lắm rồi. Thế mà những hung thú này tự nhiên mạnh mẽ hơn ta nhiều lắm.
Thần Kiệt Thiên Tôn nói : "Vậy các ngươi lập tức tránh ở phía sau ta, theo sát ta, đừng tụt lại phía sau!"
Nói xong hắn xòe năm ngón tay một cái đã thấy lấy ra Thần Kiệt Thiên Thủy Phiến, mạnh mẽ quạt vài cái.
Chỉ thấy cuồng phong gào thét, Lam quang lấp lánh. Huyệt động ban đầu đang nóng bỏng khô ráo bỗng nhiên hạ thấp nhiệt độ, độ ẩm cũng tăng cao.
Ngay sau đó, một cơn sóng lớn cao đến mấy trăm mét từ bên trong Thần Kiệt Thiên Thủy Phiến tuôn ra tựa hồ ngập kín cả huyệt động, ầm ầm mãnh liệt đổ về phía trước.
Những con Ma Hỏa Nham Xà kia còn đang cuộn tròn trên các vách nham thạch thất kinh kêu lên, vội vàng chui thẳng vào trong các khe hở của nham thạch.
Những con Ma Hỏa Nham Xà động tác chạy trốn rất nhanh, tránh xa được con sóng lớn, may mắn tránh được một kiếp.
Còn con nào không kịp trốn vào khe nham thạch thì toàn bộ bị cuốn vào trong sóng lớn và bị nghiền nát.
Ban đầu nhìn bao quát huyệt động thì thấy toàn là rắn. Bây giờ nhìn lại thì cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái đi rất nhiều.
Lực lượng của nước là mềm mại nhưng cũng cực kì cuồng bạo!
“Theo ta đi về phía trước!” Thần Kiệt Thiên Tôn quát to một tiếng, xông lên phía về trước.
Triệu Thụy, Đôn Triệt và các thần tiên khác vội vàng đi theo phía sau Thần Kiệt Thiên Tôn. Toàn bộ đều phi hành!
Bọn họ cũng hiểu rõ rằng mặc dù Ma Hỏa Nham Xà trong huyệt động bị tiêu diệt một phần bởi sóng lớn kia.
Nhưng đây bất quá là tạm thời. Đợi cho sóng lớn đi qua thì những con trốn sâu trong khe hở nham thạch sẽ lại lần nữa điên cuồng công kích họ.
Quả nhiên! Sóng lớn vừa đi qua, Ma Hỏa Nham Xà chui ra từ các khe nham thạch liền đánh úp đằng sau nhóm thần tiên.
Bây giờ Ma Hỏa Nham Xà càng thêm thông minh. Chúng nó không còn tấn công trước mặt mà là không ngừng chui ra từ nơi trên đỉnh đầu, dưới đất hay phía sau của nhóm thần tiên để tấn công, quấn chặt lấy họ.
Cứ như vậy làm cho Thần Kiệt Thiên Tôn cũng không có cách nào dùng lại skill Thiên cự lãng (sóng xung kích) nữa. Đối phó với Ma Hỏa Nham Xà bây giờ phải đánh tập trung.
Thời gian càng lâu, trong huyệt động xà ảnh càng nhiều. Nơi nơi đều là Ma Hỏa Nham Xà lớn đến hàng chục có khi hơn trăm thước, vẫy cánh phun ra ngọn lửa kịch độc cháy hừng hực, bay tới bay lui trên không trung làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Nhóm thần tiên chỉ có thể trổ hết thần thông, thi triển ra đủ mọi pháp thuật, pháp bảo đủ loại màu sắc để chiến đấu cùng Ma Hỏa Nham Xà. Vừa đánh vừa chạy.
Trong huyệt động màu sắc sặc sỡ rất xinh đẹp làm cho nó có vẻ mê hoặc nồng đậm.
Bất quá tại thời điểm này hầu như không ai còn tâm trạng mà để ý đến chuyện đó. Tất cả thần tiên đều có một ý muốn là chạy nhanh khỏi hang rắn này.
Thần chú sư Địch Khắc đứng giữa nhóm thần tiên, không ngừng thi triển ra các loại thần chú tấn công vào Ma Hỏa Nham Xà.
Sức chiến đấu trực tiếp của hắn không tính là cường hãn nhưng mà hắn không ngừng thi triển ra thần chú loại bỏ sự phụ trợ của dung nham phía dưới(!). Làm suy yếu đi khả năng phòng ngự và công kích của Ma Hỏa Nham Xà. Giúp chí các thần tiên khác ứng phó với chúng dễ dàng hơn, giảm hẳn áp lực đối với họ.
Chúng thần tiên vừa đối phó với Ma Hỏa Nham Xà cũng vô cùng chú ý tới sự an toàn của Địch Khắc, tận lực tránh cho hắn không bị Thạch xà vây công.
Tuy nhiên sự chiến đấu ngày càng kịch liệt làm cho sức chú ý của họ bị phân tán, sự chiếu cố đến Địch Khắc dần dần giảm bớt đi.
Một con Ma Hỏa Nham Xà chớp được cơ hội đột nhiên từ trên đỉnh đầu của Địch Khắc bay xuống, miệng há ra như cái chậu máu, hung hăng cắn vào yết hầu của hắn. (Sao cổ thằng này dai thế??)
Âm thanh niệm chú của Địch Khắc vì thế mà ngừng lại.
Sự trợ giúp của các thần tiên khác trong nháy mắt biến mất.
Thần chú của hắn phải dựa vào ngâm tụng mới có thể thi triển được. Hiện tại cổ họng bị cắn chằng khác nào chặt đứt nguồn lực lượng của hắn!
Địch Khắc liều mạng vặn vẹo thân thể, kịch liệt giãy dụa hi vọng thoát được khỏi Ma Hỏa Nham Xà.
Thế nhưng con Ma Hỏa Nham Xà này gắt gao cắn chặt không buông làm hắn không cách nào thoát khỏi.
Triệu Thụy và Địch Khắc có quan hệ không tồi, thời điểm hắn mới bước chân vào Ma Sang Chi Tinh, Địch Khắc đã từng cho hắn không ít trợ giúp. Có thể nói trên Ma Sang Chi Tinh, Địch Khắc là người bạn tốt duy nhất của hắn.
Hiện tại Địch Khắc bị Ma Hỏa Nham Xà tập kích, nguy hiểm thấy rõ, hắn đương nhiên không thể không quản.
Triệu Thụy lấy Thái Dương thần cầm, đang định sang giúp Địch Khắc giải nguy.
Lúc này nham thạch trước mặt đột nhiên rạn nứt, hai con Ma Hỏa Nham Xà gào thét điên cuồng chui ra, mãnh liệt quấn chặt lấy hai chân của Triệu Thụy.
Sau đó chúng nhanh chóng leo dọc theo thân thể Triệu Thụy lên phía trên sau đó há to miệng chia nhau trái phải cắn vào hai bên ngực Triệu Thụy. (Có tí mỡ nào đâu mà cắn )
Không chỉ có như thế, trên đỉnh đầu của Triệu Thụy lại có thêm 2 con nữa phi xuống lần lượt đánh về phía đầu hắn dường như muốn cắn một phát rụng đầu Triệu Thụy! (cổ thằng ĐT còn không đứt thì cắn vào TT gẫy răng à>.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
78 chương
261 chương
46 chương