Thần ma chi mộ
Chương 603 : Ma thú
Địch Khắc gật đầu đồng ý: “ Nếu như vậy thì ta cũng không nói nữa".
Hắn đang nói dở dang thì cuộc săn bắn đã chính thức bắt đầu bằng một đám tiên ma cưỡi mây gào thét tiến vào Ma Sang Sâm Lâm. Âm thanh ma thú rống lên khi chiến đấu cùng với những tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên cuối trời. một số ma thú tương đối nhỏ yếu đang điên cuồng chạy trốn.
Triệu Thụy và Đổng Tú Linh liếc nhau một cái sau đó cũng xông vào rừng rậm. Mặc dù tại bên ngoài Ma Sang Sâm Lâm đã thấy được khí thế vô cùng phi phàm của khu rừng nguyên thủy rộng lớn này. Nhưng sau khi tiến vào thì cảm giác của Triệu Thụy và Đổng Tú Linh càng thêm rung động. Ở dưới một gốc cây khổng lồ cao vài trăm thước, bọn họ nhìn giống như những con ong mật nhỏ bé. Các loại ma thú mà trước đây chưa từng thấy thỉnh thoảng xuất hiện trong rừng rậm. Những con phi hành ma thú có hình thể rất lớn bay qua trên đầu, dương cánh che lấp mặt trời. Từng đàn cự thú đi qua làm mặt đất ù ù rung động.
Triệu Thụy và Đổng tú Linh đang ở một chỗ thưởng thức quang cảnh lạ lùng bốn phía.
“ Vù!” một tiếng, một con Hầu Tử sáu tai, cả người đỏ rực như lửa từ trên một cây đại thụ khác nhảy qua cạnh bọn họ với tốc độ cực nhanh làm cho Triệu Thụy và Đổng tú Linh đều không kịp phản ứng nữa. Cũng may con Hầu Tử này không tấn công bọn họ nếu không thì hậu quả chỉ sợ khó có thể tưởng tượng được. Sợ bóng sợ gió một hồi thì hai người bắt đầu nhận thức được sự hung hiểm bên trong Ma Sang Sâm Lâm nên cẩn thận thêm.
Theo sau Địch Khắc và các tiên ma khác đi vào sâu trong rừng rậm nguyên thủy này. Đột nhiên trên mặt đất phía trước xuất hiện một đám ma thú kì dị. Ma thú này có thân hình rất to lớn, thân dài năm sáu thước rất mập mạp, có điểm giống heo nhưng miệng lại có răng nanh sắc bén, từ eo lưng đến mông bao phủ rất nhiều gai nhọn thật dài màu tím, ngắn nhất cũng có hai, ba thước, cái dài nhất đạt gần mười thước!
“Đây là ma thú gì vậy?” Triệu Thụy tò mò hỏi Địch Khắc.
Địch Khắc giải thích: “Con này gọi là Nguyên Ma Tiễn Trư, là Tam Trọng Thiên ma thú vô cùng hung ác. Trên người chúng mỗi cái ma thứ đều sắc bén dị thường, hơn nữa phi thường kì lạ là nó có thể phá vỡ phòng ngự của tiên ma dễ dàng như phá cửa sổ vậy. Không chỉ có như thế! Ma thú tiễn của nó còn mang độc tố thần bí rất mạnh mà ngay cả tiên ma cũng khó mà chống lại được. Nếu bị độc tiễn gây thương tích thì trong thời gian cực ngắn toàn thân sẽ tê liệt, không thể thi triển được tiên thuật, kinh mạch cũng bị độc tố ăn mòn, cuối cùng ngay cả đến nguyên thần cũng bị độc tố hòa tan hết! Chính vì Nguyên Ma Tiễn Trư đáng sợ như thế nên các ngươi tốt nhất giữ vững cảnh giác cao độ để tránh bị độc tiễn gây thương tích.”
Triệu Thụy và Đổng Tú Linh liền mang lời khuyên của Địch Khắc ghi nhớ ở trong lòng.
Bên cạnh đó có hơn mười tiên ma cảm thấy Nguyên Ma Tiễn Trư này là một con mồi tốt liền gào thét chạy tới gần bên Nguyên Ma Tiễn Trư.
Gần trăm đầu Nguyên Ma Tiễn Trư đột nhiên nhìn thấy nhiều tiên ma như vậy nhất thời hoảng sợ nhảy lên tìm cách tránh công kích của đám tiên ma. Nhưng mà những tiên ma đó làm sao có thể để những con mồi như vậy đào thoát, đuổi sát không rời. Đám Nguyên Ma Tiễn Trư bị hơn mười tiên ma của Thiên Thần điện áp bức khiến cho đầu lĩnh Nguyên Ma Tiễn Trư hình thể cực lớn đột nhiên rống lên một tiếng, thân thể run lên bắn ra hàng trăm ma tiễn màu tím hướng về chúng tiên ma. Được Nguyên Ma Tiễn Trư đầu lĩnh dẫn đầu, các con khác cũng noi theo dồn dập bắn ra ma tiễn trên người. Tiếng xé gió chói tai của mấy vạn cái ma tiễn rậm rạp từ mặt đất bay về không trung gây thanh thế kinh người!
Triệu Thụy và Đổng Tú linh cùng giật mình, mấy vạn mũi ma tiễn này đồng loạt phóng tới thật sự có chút khó cản. Triệu Thụy có được viễn cổ thần khí thì vẫn còn tốt một chút còn tình cảnh của Đổng Tú Linh thì tương đối nguy hiểm. Nàng không khỏi có chút sốt ruột, không tự chủ hướng ánh mắt xin giúp đỡ về phía Triệu Thụy.
Bình thường nàng là một người rất kiên cường hơn nữa là một người có chủ kiến của mình, nhưng hiện tại ở tình huống này nàng quả thật không thể đối phó qua được. Triệu Thụy nhìn thấy trong đôi mắt đẹp của Đổng Tú Linh phát ra ánh mắt xin giúp đỡ thì nhất thời mềm lòng. Hắn nhìn nhanh bốn phía xung quanh, nhãn châu xoay động, nhất thời có chủ ý.
Triệu Thụy một tay bắt lấy tay Đổng Tú Linh, tay kia khởi động Không Gian Thần Trạc thuấn di đến đằng sau Thần Chú Sư Địch Khắc, lấy hắn làm tấm khiên chắn. Lúc này hàng vạn mũi ma tiễn màu tím đã bắn tới nơi. Địch Khắc không dám khinh thường liền thi triển ra tất cả vốn liếng của bản thân, tụng chú văn phòng ngự cực mạnh, hình thành trước người một cái quang thuẫn cự đại màu vàng tím để ngăn cản. Tất cả thể xác và tinh thần của hắn đều đặt ở trên khiên phòng ngự nên nhất thời hắn không nhận thấy được Triệu Thụy và Đổng Tú Linh đã đi tới sau hắn.
"Đông đông đông" .Ma tiễn như mưa oanh kích vào quang thuẫn của Địch Khắc vang lên từng chuỗi âm thanh vô cùng vang dội, làm cho Quang Thuẫn của Địch Khắc không ngừng chớp lên. Địch Khắc sắc mặt ngưng trọng, hai tay khẽ nhếch lên, không ngừng ngâm tụng chú văn, ngưng tự thần lực rót vào tăng cường cho quang thuẫn để tránh bị ma tiễn công phá. Địch Khắc phi thường gian khổ chống đỡ còn Triệu Thụy và Đổng Tú Linh tránh ở đằng sau hắn thì rất thoải mái nhàn nhã.
“ Ngươi thật là hư hỏng! Tự nhiên lại chui vào sau lưng người ta.” Đổng Tú Linh nhìn Triệu Thụy trong mắt sáng chỉ có tiếu ý.
“ Ta hư hỏng chỗ nào, chỉ là mượn tạm cái khiên của Địch Khắc thôi. Nếu chúng ta không né sau hắn thì hắn không phải phòng ngự sao?”
Địch Khắc lúc này đã nhận ra hai người trốn sau lưng mình, hắn cũng chỉ có thể cười khổ mà chống đỡ, hắn vẫn không thể mở miệng nói được cái gì đó. Bởi vì quang thuẫn vẫn phải duy trì chú văn, nếu mà hắn phân thần ra, chú văn bị đứt quãng thì quang thuẫn nhất định sẽ bị Nguyên Ma Tiễn Trư công phá.
Nguyên Ma Tiễn Trư công kích liên tục trong thời gian dài. Chống lại ba đợt ma tiễn thì nhóm tiên ma bắt đầu phản kích. Chú văn màu tím, ngọn lửa màu xanh biếc, sóng lớn màu lam… đủ loại tiên thần thuật từ tay các tiên ma phóng đi ùn ùn kéo đến tấn công lũ ma thú. Ma thú này mặc dù đã đạt tới Tam Trọng Thiên nhưng so sánh bản năng, thiên phú với những kinh nghiệm thiên chuy bách luyện mà thành của tiên ma thì có chênh lệch nhất định.
Dưới sự oanh kích cuồng loạn của các tiên ma thì Nguyên Ma Tiễn Trư chết thảm trọng, không bao lâu thì toàn đàn bị tiêu diệt. Triệu Thụy và Đổng tú linh trên cơ bản không xuất lực nhưng mà cướp đoạt ma đan thì nhanh cũng chẳng kém ai.
Hai người nhanh chóng vọt tới thi thể Nguyên Ma Tiễn Trư và bắt đầu moi lấy ma đan. Những tiên ma khác cũng bắt đầu bay tới thu hoạch ma đan. Tiêu diệt bấy nhiêu Nguyên Ma Tiễn Trư đối với tiên ma thì cũng chưa đủ. Bởi vì Nguyên Ma Tiễn Trư chỉ là Tam Trọng Thiên ma thú, trợ giúp cho bọn họ là có hạn, bọn họ thậm chí có cả Tứ Trọng Thiên tiên ma. Hiệu quả của ma đan này đối với bọn họ đúng là không thể đủ. Bởi vậy vài tên Tứ Trọng Thiên tiên ma thậm chí ko thèm đi lấy ma đan mà trực tiếp bay về phía trước để chuẩn bị liệp sát ma thú mạnh hơn nữa. Bất quá điều này lại tiện nghi cho Triệu Thụy và Đổng Tú Linh để bọn họ có thể thu được nhiều nguyên ma đan.
“ Nè,chúng ta không theo sau sao?” Đổng Tú Linh nhìn Địch Khắc cùng các tiên ma khác hội tụ tiếp tục tiến sâu vào rừng rậm, hỏi Triệu Thụy.
“ Không cần đi nửa” Triệu Thụy kế bên đang lấy ra ma đan, nói: “Càng đi trước thì càng nguy hiểm, lấy tu vi của chúng ta chỉ sợ khó có thể chống đỡ. Dù sao có từng này ma đan của Nguyên Ma Tiễn Trư cũng không đủ cho chúng ta luyện hóa sao?”
Đổng Tú Linh cảm thấy được lời nói của Triệu Thụy rất có đạo lý vì thế bỏ qua ý định tiếp tục xâm nhập Ma Sang Sâm Lâm. Hai người đang vui vẻ thu hoạch ma đan thì đúng lúc này một ngọn cự đại hỏa diễm cao đến nghìn mét đột nhiên xuất hiện từ phía đông nam vươn thẳng lên bầu trời. Trong vòng phạm vi vài km vuông toàn bộ hóa thành một mảnh đất khô cằn, mặt đất không còn một ngọn cỏ, bị nung chảy thành dạng thủy tinh. Phụ cận gần đó mười mấy tên thần tiên yêu ma xui xẻo cơ hồ trong nháy mắt bị thiêu thành tro, thi cốt vô hồn.
Sóng nhiệt cực nóng khuếch tán ra bốn phía xung quanh đốt cháy cả những cây đại thụ che trời kia. Trong vòng bán kính mười km vuông biến thành một biển lửa. Từng cây cổ thụ cao mấy trăm thước hừng hực cháy lan sang nhau rồi ầm ầm đổ xuống. Triệu Thụy và Đổng Tú Linh mặc dù cách rất xa hỏa diễm nhưng vẫn cảm nhận được nhiệt độ cực cao do sóng nhiệt truyền đến. Hai người không khỏi run sợ vội vàng thi triển pháp thuật tạo ra tấm chắn vô hình chống đỡ sóng nhiệt tập kích.
Triệu Thụy trong lòng hoảng sợ, hắn cùng với hỏa diễm kia cách nhau vài chục km thế nhưng nhiệt độ vẫn còn cường đại như vậy! Làm hắn khó có thể chịu được. Bởi thế có thể thấy được những tiên ma ở gần trong hỏa diểm sẽ thành cái dạng gì.
Triệu Thụy quay đầu nhìn thoáng qua thấy trong đôi mắt đẹp của Đổng Tú Linh cũng hiện lên đầy vẻ khiếp sợ.
“Rốt cuộc là ma thú nào mà lại cường đại đến như thế. Trong nháy mắt đem mấy mươi tên tiên ma đốt thành tro!!” Qua một hồi lâu Đổng Tú Linh mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại và lẩm bẩm nói.
Triệu Thụy ngửa đầu nhìn về phía đông nam nơi hỏa diễm đang lan ra, trầm giọng nói: “ Không biết, bất quá mấy tên kia kém nhất cũng là Nhị Trọng Thiên cảnh giới, thậm chí vài tên đạt tới Tứ Trọng Thiên cảnh giới, thế mà trong nháy mắt đều bị ngọn lửa kia nuốt hết! Theo như mô tả thì chỉ sợ nơi đó xuất hiện ma thú đạt tới Ngũ Trọng Thiên cảnh giới.”
"Ngũ Trọng Thiên ma thú! " Đổng Tú Linh sắc cười đổi sang trắng bệch, nàng mới đạt Nhất Trọng Thiên tiểu tiên thì Ngũ Trọng Thiên ma thú thì quả thực là tồn tại quá mạnh mẽ đối với nàng!
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
66 chương
32 chương
100 chương
45 chương
12 chương