Thần ma chi mộ
Chương 527
Hoa Dương Chân Quân như dã thú bị thương, hung hăng nhìn Triệu Thụy trừng trừng, tròng mắt đầy tia máu.
Hắn hai lần bị thương, hai lần đều do tu chân giả trước mắt kia tạo thành.
Từ khi hắn tiến vào tu chân giới tới nay, tuy đã từng cùng những tu chân giả khác xung đột, nhưng trước giờ chưa từng thụ thương nặng như vậy!
Hoa Dương Chân Quân hận không thể cắt Triệu Thụy thành từng mảnh, nuốt vào dạ dày để tiêu giảm nỗi hận trong lòng.
Đồng thời, Hoa Dương Chân Quân cũng ý thức được, không thể coi tu chân giả này là kẻ yếu được nữa, phải coi Triệu Thụy là đối thủ mạnh nhất, kẻ địch lớn nhất trong đời!
Hoa Dương Chân Quân thu lòng khinh thị lại, quyết định dùng toàn bộ lực lượng để nghênh chiến với Triệu Thụy.
Hắn thi triển pháp thuật, cầm máu lại, sau đó dang hai tay ra, đầu hơi ngửa lên, bắt đầu ngâm tụng Hoa Dương chú.
Hoa Dương chú này là chú pháp mạnh nhất của Chân Quân Động Phủ, thi triển chú pháp này sẽ khiến thực lực của người thi chú tăng mạnh trong một thời gian ngắn, cường hoành vô địch.
Thế nhưng, thi triển Hoa Dương chú cũng có tác dụng phụ rất lớn.
Một khi thi triển chú pháp, sức chiến đấu của người thi chú tuy tăng cường một mức lớn, nhưng lý trí của người thi triển cũng sẽ bị sát ý cuồng bạo nuốt mất, không phân địch ta, điên cuồng hiếu sát, mãi đến khi hiệu lực của Hoa Dương chú tiêu tán.
Nhưng sau khi hiệu lực của Hoa Dương chú biến mất, người thi chú sẽ cực kì hư nhược, mất sức chiến đấu trong vòng mấy ngày.
Lúc trước khi ở trong di tích Long Cung, sở dĩ Hoa Dương Chân Quân không thi triển chú pháp này, là vì lúc đầu hắn quá tự phụ, mà sau đó lại bị trọng thương, không có cơ hội thi triển.
Bất quá hiện tại hắn không lặp lại sai lầm đó nữa.
Theo tiếng ngâm tụng của Hoa Dương Chân Quân, thân hình của hắn từ từ bay lên, từng quầng sáng màu mè từ trong thân thể Hoa Dương Chân Quân ló ra, lượn lờ quanh thân hắn. (lsqk: thằng tác giả này không biết dùng từ gì để tả cái ngu của nó nữa. Cường giả đối chiến quyết định thắng bại trong nháy mắt mà nhân vật của nó lúc nào cũng ngâm tụng chú văn cả buổi mới thi triển xong pháp thuật, vậy đối thủ của nó lúc đó làm gì? Ngồi chơi xơi nước à?)
Khí thế cường đại từ trên thân hắn tán phát ra, khuếch tán ra xung quanh.
Gió biển mang theo mùi tanh nhàn nhạt rít gào thổi qua trong không khí, thổi tóc bạc đầy đầu Hoa Dương Chân Quân bay múa không thôi, như quần ma loạn vũ, Triệu Thụy chăm chú nhìn Hoa Dương Chân Quân, thần sắc nghiêm túc như được điêu khắc.
Thế nhưng trong lòng hắn đã đề cao cảnh giác.
Con sâu trăm chân chết vẫn không ngã, huống chi cường giả xếp thứ năm trong tu chân giới?
Hoa Dương Chân Quân tuy bị hắn đâm một thương, chịu chút vết thương, nhưng tịnh không tính là nghiêm trọng.
Trái lại, bây giờ hắn có thể cảm giác rõ ràng thực lực của Hoa Dương Chân Quân đang đang tăng lên nhanh chóng, tính nguy hiểm của Hoa Dương Chân Quân, cũng nhanh chóng tăng lên.
Triệu Thụy không dám chậm trễ, hắn vội vàng điều động chân khí toàn thân, chuẩn bị tiến hành một trận chiến kịch liệt hơn với Hoa Dương Chân Quân!
Theo tiếng ngâm tụng của chú pháp, ánh sáng từ trong cơ thể Hoa Dương Chân Quân chiếu ra càng lúc càng sáng, màu sắc càng lúc càng rực rỡ.
Cả người đều bị lưu quang màu mè bao vây, giống như một tầng quang giáp màu mè.
Ngũ thải lưu quang tập trung về bàn tay phải của Hoa Dương Chân Quân, một thanh ngũ thải quang mâu dài bảy xích dần dần thành hình, xuất hiện trong tay Hoa Dương Chân Quân.
Mũi của thanh quang mâu này tán phát ra lưu quang màu mè, huyễn lệ dị thường Nhưng trong lưu quang huyễn lệ lại thò ra uy thế cường đại khiến người ta run rẩy.
“Ái chà! Lực lượng của quang mâu đó tương đối đáng sợ nha!”
Đến Đôn Triệt ở cách khá xa cũng cảm nhận được uy thế cường đại từ ngũ thải quang mâu tán phát ra, hơi lo lắng lầm bầm một câu “Triệu Thụy huynh đệ chỉ sợ phải rơi vào khổ chiến rồi!”
Triệu Thụy trầm lặng như cũ, hắn nắm chặt Cửu Tiêu Lôi Đình thương, trút chân khí vào, từng tia sét màu tím quấn quanh cây thương như con rắn.
Khi quang mâu hoàn toàn thành hình, Hoa Dương Chân Quân đột nhiên cười gằn một tiếng, quát lớn: “Xú tiểu tử! Đi chết đi!”
Chỉ thấy hắn vung tay một cái, ngũ thải quang mâu hóa thành vạn tia sáng, đâm về phía Triệu Thụy với thế Thái Sơn áp đỉnh.
Triệu Thụy thấy thế tới của Hoa Dương Chân Quân hung mãnh, vội vàng thi triển Thuấn gian di động, tránh qua một bên.
“Ầm ầm ầm!”
Vạn tia sáng đập lên hòn đảo mà Triệu Thụy tu luyện.
Hòn đảo diện tích khoảng ba bốn cây số vuông lập tức bị đập thành bụi bay cao tới mấy chục mét, cả hòn đảo đều bị bụi bặm che lấp.
Tất cả côn trùng động vật trên đảo đều hóa thành mảnh vụn dưới sự oanh kích cuồng mãnh.
Sau khi chịu liên tiếp mấy cú đập mãnh liệt, cả hòn đảo bị sạt xuống chục mét, đồng thời bắt đầu vỡ ra từng mảnh, sóng biển ào vào, nhấn chìm cả hòn đảo.
Có vệ tinh vừa khéo bay qua chỗ đó, ghi lại tin tức hòn đảo biến mất, phát tới những phương tiện hàng hải đang di chuyển gần đó.
GPS của những tàu viễn dương này nhận được tin đó, liền cập nhật hải đồ.
“Ơ? Sao một hòn đảo trên hải đồ tự nhiên không thấy nữa?” Một thuyền trưởng nhạy bén phát hiện ra thay đổi này, không khỏi hết sức kinh ngạc.
“Hòn đảo đột nhiên không thấy nữa? Làm sao có thể? Có phải là GPS bị lỗi gì không?” Tài công chính vội vàng hỏi.
“Không có lỗi gì hết, nhưng hòn đảo đó thì không thấy nữa.”
“Do nhiệt độ trái đất nóng lên tạo thành?” Tài công chính thuận miệng đoán mò.
Thuyền trưởng quát: “Tào lao bí đao. Có nóng tới đâu đi nữa cũng không thể làm một hòn đảo diện tích tương đối lớn chìm mất trong chớp mắt.”
“Vậy thì là nguyên nhân gì?” Tài công chính cũng hồ đồ “Hòn đảo đột nhiên biến mất, chuyện này cũng quá kì quái đi!”
Thuyền trưởng chăm chăm nhìn vào hải đồ cả nửa ngày, từ từ gật gật đầu nói: “Đúng vậy, thật là kì quái hết sức, ai biết ở đó xảy ra chuyện gì? Chúng ta tốt nhất là đi vòng qua, đừng đi ngang qua đó. Ai biết ở đó còn có nguy hiểm gì đang chờ chúng ta.”
Mệnh lệnh sáng suốt của thuyền trưởng khiến con thuyền này tránh thoát được một kiếp.
Bởi vì, ở cách đó mấy trăm hải lý, nơi hòn đảo biến mất, hai đại cường giả Độ Kiếp kì của tu chân giới đang tiến hành một trận đấu phép đủ để hủy diệt mọi thứ gần đó.
“Không ngờ lại để ngươi chạy thoát!” Hoa Dương Chân Quân mắt đầy tia máu, thế như cọp điên “Bất quá, lần tới sẽ không may mắn như vậy nữa!”
Nói xong, hắn điên cuồng rống lên một tiếng, lắc quang mâu một cái, lại công kích về phía Triệu Thụy, mâu ảnh đầy trời lại một lần nữa che phủ Triệu Thụy vào trong.
Triệu Thụy lúc này như cá nằm trong lưới, dường như không còn chỗ trốn.
Mắt thấy tấm lưới lớn do quang mâu hợp thành sắp rút chặt lại, Triệu Thụy lạnh lùng cười một tiếng, khởi động Không Gian Thần Trạc.
“Thuấn gian di động!”
Triệu Thụy “vù” một tiếng biến mất khỏi chỗ cũ, xuất hiện phía sau Hoa Dương Chân Quân.
“Tử Điện Cự Mãng!”
Triệu Thụy quát lớn một tiếng, tay phải vung về phía trước, từng luồng sét tím trên Cửu Tiêu Lôi Đình thương tụ tập thành mũi thương, hình thành một con tử sắc cự mãng to lớn, há cái miệng to như chậu máu cắn vào sau lưng Hoa Dương Chân Quân.
Lần này, Hoa Dương Chân Quân thực lực đại trướng nhạy bén cảm nhận được sự xuất hiện của Triệu Thụy, đầu cũng không quay lật tay đâm ngược ra sau.
Ngũ thải quang mâu nhanh như chớp đâm vào trong miệng Tử Điện Cự Mãng, đâm xuyên qua cái đầu to lớn của tử sắc điện mãng.
Tử sắc điện mãng gào lên một tiếng, thân thể kịch liệt vùng vẫy hai cái, sau đó nổ “bùng” một tiếng, hóa thành vô số tia sét nhỏ màu tím, biến mất trong không khí.
Hoa Dương Chân Quân một kích phá tử sắc cự mãng, thế công không giảm, lắc tay một cái, ngũ thải quang mang nhanh chóng đâm về phía Triệu Thụy!
Triệu Thụy hơi giật mình, không ngờ Hoa Dương Chân Quân sau khi ngâm tụng chú văn phản ứng lại trở nên nhanh nhạy như vậy, hắn vội vàng lách mình tránh né.
Ngũ thải quang mâu mang theo tiếng rít vù vù đâm sát qua mình hắn, ngũ thải quang nhận lăng lệ từ đầu quang mâu bắn ra chém thẳng xuống dưới, chém thẳng vào mặt biển.
“Ầm!”
Dưới uy lực cường đại của quang mang này, nước biển giống như bị dao bén cắt ra, phân ra hai bên, phân tới đáy biển sâu mấy trăm mét.
Đá ráp, xác tàu đắm nằm lặng yên ngàn năm dưới đáy biển lần đầu tiên lộ ra trước mắt người ta.
Nước biển phân ra rất lâu rồi mới ầm ầm hợp lại, trong sát na hợp lại, nước biển hai bên đập vào nhau, sinh ra con sóng cao mấy chục mét, cực kì kinh người.
Đến những tàu hàng viễn dương ở ngoài mấy trăm dặm cũng bị vạ lây.
Sóng biển đánh những tàu thủy tải trọng vạn tấn, thậm chí mười vạn tấn này, khiến chúng trồi lên hụp xuống như đồ chơi trẻ em.
“Đây… đây là chuyện gì! Vừa rồi còn sóng yên gió lặng, sao lại đột nhiên xuất hiện sóng to thế này!”
“Đúng vậy! Trong dự báo thời tiết còn không có cảnh báo gì!”
“Không phải nói hôm nay trời nắng sao?”
“Có phải có liên quan tới hòn đảo đột ngột biến mất hồi nãy không? Hôm nay đúng là thấy quỷ, không hiểu sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!”
“…”
“…”
Đám thuyền viên trên tàu viễn dương lao nhao gào lên, mỗi người lăn lông lốc như cái hồ lô, thậm chí có một số rơi thẳng vào biển, không biết tung tích.
Triệu Thụy thấy Hoa Dương Chân Quân sau khi thi triển chú pháp tùy ý đánh một cái đã dâng lên sóng biển ngập trời, trong lòng không khỏi phát lạnh.
Hắn đã hơi xem nhẹ Hoa Dương Chân Quân rồi, nếu không phải Hoa Dương Chân Quân quá kiêu ngạo và sơ ý, hắn và Đôn Triệt không thể liên tiếp hai lần đánh bị thương Hoa Dương Chân Quân.
Bây giờ, Hoa Dương Chân Quân hiển lộ toàn bộ thực lực, đích đích xác xác hết sức kinh người, không hổ là cường giả xếp thứ năm trên tu chân giới, thanh danh không giả.
Triệu Thụy biết, nếu không thi triển tuyệt chiêu, hắn chỉ sợ khó giành được thắng lợi.
Thế là Triệu Thụy lui lại mấy trăm mét, thả Đệ nhị nguyên thần ra trợ trận.
Triệu Thụy từ trước rất ít khi sử dụng Đệ nhị nguyên thần, bởi vì sức chiến đấu của Đệ nhị nguyên thần tuy cường hãn, nhưng năng lực phòng ngự lại tương đối yếu.
Một khi Đệ nhị nguyên thần bị đánh tan, muốn ngưng tụ lại lần nữa thì phải tốn một phen công phu lớn.
Bất quá, hắn đã tiến vào Phân Thể trung kì, Đệ nhị nguyên thần đã khoác lên một tầng kim sắc hồn giáp, phòng ngự đại tăng!
Bây giờ hắn có thể tận tình sử dụng Đệ nhị nguyên thần tiến hành chiến đấu.
Đệ nhị nguyên thần từ dan điền của Triệu Thụy bay ra, sau đó nhanh chóng lớn lên, hóa thành một ngân sắc yêu ma cao tới mấy mét, uy vũ hùng tráng.
“Đệ nhị nguyên thần! Hơn nữa còn là Đệ nhị nguyên thần dạng yêu ma!” Hoa Dương Chân Quân nhìn thấy, trên khuôn mặt thô bạo hơi lộ vẻ kinh ngạc “Không ngờ ngươi lại tu luyện thành Đệ nhị nguyên thần của yêu ma! Chẳng lẽ bản thể của ngươi là yêu ma? Sao ta không cảm thấy trên thân thể ngươi có mang nửa điểm khí tức yêu ma nào?” (lsqk: không phải nói sau khi thi triển Hoa Dương chú thì sẽ bị mất hết lý trí sao? Sao thấy thằng này còn khôn quá vậy?)
Triệu Thụy lạnh nhạt nói: “Vấn đề này, sau khi ngươi xuống địa ngục rồi đi hỏi Diêm Vương đi!”
Triệu Thụy nói xong, lấy ra Thị Huyết ma đao ném cho Đệ nhị nguyên thần.
Đệ nhị nguyên thần tiếp lấy ma đao, cũng không thấy Triệu Thụy hạ lệnh, đã xông thẳng về phía Hoa Dương Chân Quân.
Hoa Dương Chân Quân hừ lạnh một tiếng. dưới sự kích thích của Hoa Dương chú, không ngờ lại không tránh né, mà trực tiếp đón lấy Đệ nhị nguyên thần.
Chỉ thấy hai cái bóng tràn đầy ánh sáng màu vạch qua không gian, sau đó nặng nề va chạm vào nhau. Đệ nhị nguyên thần giơ cao Thị Huyết ma đao, mang theo một trận cuồng phong, chém xuống Hoa Dương Chân Quân.
Hoa Dương Chân Quân vẫy ngũ thải quang mâu một cái, quang mâu vừa khéo đỡ ngay trên đầu hắn.
Một tiếng “keng” vang lên, Thị Huyết ma đao chặt mạnh lên ngũ thải quang mâu.
Cánh tay Hoa Dương Chân Quân hơi run một cái, lực lượng của Đệ nhị nguyên thần đúng là cường đại.
Hoa Dương Chân Quân dùng ngũ thải quang mâu gạt Thị Huyết ma đao ra, sau đó xông mạnh về trước, hai tay nắm quang mâu, đâm mạnh vào ngực Đệ nhị nguyên thần.
Theo hắn thấy, cho dù Đệ nhị nguyên thần này có cường hãn tới đâu đi nữa, ngũ thải quang mâu này của hắn cũng có thể đâm trên người đối phương ra một lỗ.
Tốc độ của Hoa Dương Chân Quân cực nhanh, chỉ thấy lưu quang chớp lên, ngũ thải quang mâu đã đâm mạnh vào ngực Đệ nhị nguyên thần, nổ ra tiếng va chạm điếc tai và ngủ thải quang mang chói mắt.
Hoa Dương Chân Quân vốn cho rằng một kích cường đại của mình, có thể đâm xuyên qua, hủy diệt Đệ nhị nguyên thần.
Thế nhưng, hắn lại đột nhiên phát hiện, ngũ thải quang mâu vô kiên bất tồi trong tay chỉ đâm vào được có cái mũi, thậm chí không đâm xuyên qua được tầng quang giáp màu vàng kim của Đệ nhị nguyên thần, đã bị chặn cứng lại.
Bất kể hắn dụng lực thế nào, ngũ thải quang mâu cũng không thể tiến lên một ly một tí nào nữa!
Hoa Dương Chân Quân không khỏi kinh hoàng, lực phòng ngự của Đệ nhị nguyên thần này không khỏi quá cao!
Không ngờ đến quang mâu do chân khí toàn thân hắn ngưng tụ thành cũng không cách nào đâm vào!
Thông thường mà nói, sức phòng ngự của nguyên thần hết sức thấp.
Thế nhưng, sức phòng ngự của Đệ nhị nguyên thần này lại vượt xa lắc khỏi tưởng tượng của hắn!
Đây đúng là không giống Đệ nhị nguyên thần, mà giống một ma tôn cường đại đang sống sờ sờ!
Trong chốc lát khi Hoa Dương Chân Quân sững sờ, nắm đấm to lớn của Đệ nhị nguyên thần đã đấm mạnh lên ngực Hoa Dương Chân Quân.
Hoa Dương Chân Quân đau đớn điên cuồng rống lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đánh bay thẳng ra sau, bay xa mười hải lý mới miễn cường dừng lại được.
Hắn tay trái cầm quang mâu, tay phải ôm chỗ bị đánh trúng, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Một quyền vừa rồi của Đệ nhị nguyên thần đã đánh cho ngực phải hắn lõm vào!
“Đáng chết! Thực lực của Đệ nhị nguyên thần này lại mạnh như vậy! Nếu cùng công kích với bản tôn, ta quả thật không chống nổi!” Trong lòng Hoa Dương Chân Quân nghĩ vậy, đột nhiên hoảng sợ phát hiện, Triệu Thụy tựa hồ đã không còn ở chỗ cũ.
Trong lòng hắn hoảng sợ, đang chuẩn bị tìm kiếm, thanh âm băng lãnh của Triệu Thụy đã từ phía sau hắn truyền tới.
“Chết đi! Hoa Dương Chân Quân!”
Cửu Tiêu Lôi Đình thương mang theo từng trận tiếng gió sấm, vô cùng nhanh chóng đâm xuyên qua thân thể Hoa Dương Chân Quân, từ phía sau đâm lòi ra phía trước, xuyên qua đan điền của Hoa Dương Chân Quân.
Liền đó, chân khí cường đại vô cùng của Triệu Thụy tiến vào Cửu Tiêu Lôi Đình thương, kích thích lực lượng mạnh nhất trên cây viễn cổ trường thương này.
Chín tia chớp màu tím từ trong cây trường thương nhô ra, tụ tập lại, hóa thành một con tử sắc cự mãng, tử sắc cự mãng này không ngừng biến ảo, từ từ biến ảo thành một con tử sắc điện long!
Tử sắc điện long phát ra một tiếng long ngâm rõ ràng, men theo mũi thương xông ra, sau đó há to cái miệng như chậu máu cắn mạnh vào đầu Hoa Dương Chân Quân, cơ hồ cắn cả nửa thân thể của Hoa Dương Chân Quân vào miệng.
Đan điền là nơi trọng yếu nhất của tu chân giả, đan điền của Hoa Dương Chân Quân bị đâm xuyên qua, chân khí toàn thân liền tản đi.
Hắn phát ra một tiếng kêu thảm thê lương, liều mạng giãy giụa, muốn giãy thoát khỏi tử sắc điện long.
Thế nhưng, dòng điện to lớn không ngừng xông vào cơ thể hắn, phá hủy kinh mạch xương cốt của hắn từng chút một.
“Hoa Dương Chân Quân, ngươi đả thương huynh đệ ta, ta cũng muốn ngươi nếm chút đau khổ mà hắn chịu.” Ngữ điệu lạnh lùng của Triệu Thụy không có nửa điểm cảm tình.
Hắn rung cánh tay một cái, Cửu Tiêu Lôi Đình thương từ trong cơ thể Hoa Dương Chân Quân rút ra, sau đó hóa thành vạn điểm hàn tinh bổ tới Hoa Dương Chân Quân.
Thân thể Hoa Dương Chân Quân bị tử sắc điện long cắn trong miệng, không thể động đậy, chỉ có cách chịu đựng.
Cửu Tiêu Lôi Đình thương đâm mạnh lên thân Hoa Dương Chân Quân, chớp mắt đã đâm xuyên mấy lỗ thủng trên thân hắn, thân thể Hoa Dương Chân Quân như cái sàng, máu tươi không ngừng từ trong lỗ thủng trên thân phun ra ngoài.
Dưới hai tầng đả kích này, Hoa Dương Chân Quân giãy giụa càng lúc càng yếu.
Tử sắc điện long thừa cơ nuốt lấy Hoa Dương Chân Quân.
Trong sát na tử sắc điện long nuốt lấy Hoa Dương Chân Quân, tử sắc điện long bỗng nhiên nổ tung, tia chớp chói sáng cơ hồ nhuộm cả bầu trời thành màu tím!
Hoa Dương Chân Quân tuyệt vọng gào lên một tiếng, trong vụ nổ mãnh liệt này, nhục thể và nguyên thần của hắn đều vỡ vụn!
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
78 chương
261 chương
46 chương