Thần ma chi mộ
Chương 488 : Trí yêu đôn triệt
Hai yêu tranh nhau, Triệu Thụy tự nhiên không thể vô duyên vô cớ ra tay giúp đỡ.
Hắn ngồi trên người Thứ Sáu, dừng ở một bên, định tọa sơn quan hổ đấu, xem một trận đánh nhau hấp dẫn.
Chính vào lúc này, hai yêu quái lại va mạnh vào nhau, yêu quái lùn sừng dài tựa hồ không ngang sức, bị đập bay ra thật xa, đập nứt cả tường cung điện, máu tươi từ miệng tuôn ra.
Yêu quái đó dùng tay quẹt máu ở khóe miệng, đột nhiên lên tiếng chửi lớn: “NND! Tứ diện minh yêu ngươi, không ngờ lại dám đả thương ta. Ngươi chưa xong với ta đâu.”
Mắng xong, nó rống lớn một tiếng, lại lao vào tứ diện minh yêu.
Triệu Thụy giật mình xém chút té từ trên lưng Thứ Sáu xuống!
Yêu quái của Hoàng Tuyền Địa Cung không ngờ còn biết nói chuyện.
Hơn nữa còn nói ngôn ngữ hiện đại như vậy!
Ở trong Hoàng Tuyền Địa Cung cô tịch hung hiểm này lâu như vậy, Triệu Thụy mới nghe được lần đầu tiên.
Trong lòng hắn không khỏi rất có hảo cảm đối với yêu quái lùn này.
Triệu Thụy quyết định ra tay giúp đỡ.
Hắn triển động thân hình, từ trên lưng Thứ Sáu bay lên, la lớn: “Ta tới giúp ngươi!”
Triệu Thụy có thể gặp yêu quái có linh tính như Thứ Sáu trong Hoàng Tuyền Địa Cung đã cực kì kinh ngạc. Có thể gặp được yêu quái nói tiếng người, còn là tiếng người phương đông, thì không thể gọi là kinh ngạc, mà phải gọi là cuồng hỉ.
Hắn nhìn thấy hi vọng rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung từ trên người yêu quái này.
Yêu quái này bị lời đó của Triệu Thụy dọa nhảy dựng lên, phân thần nhìn Triệu Thụy, suýt chút bị yêu quái bốn mặt đập trúng, lại chửi một câu: “Đậu phộng !”
Triệu Thụy phát hiện yêu quái này thích nói tục, bất quá lời nói tục đối với Triệu Thụy lúc này lại giống như tiên âm vậy.
Triệu Thụy biết tứ diện minh yêu đó yêu lực cường đại, hết sức khó đối phó, bèn ở trên không phóng Đệ nhị nguyên thần ra, rồi lấy Cửu Tiêu Lôi Đình thương, phân ra hai hướng trái phải công kích vào tứ diện minh yêu.
“Nè, ngươi là người hả?” Yêu quái lùn thấy có người giúp đỡ, lại quay lại cuộc chiến. Nó nói rất nhiều, vừa đánh nhau với tứ diện minh yêu, vừa nói chuyện với Triệu Thụy.
“Không sai. Tên của ta là Triệu Thụy.” Triệu Thụy đáp, tứ diện minh yêu tuy bị hai mặt giáp công, nhưng vẫn rất cường hãn, không rơi vào hạ phong chút nào, khiến Triệu Thụy phải chịu áp lực rất lớn.
“Chà chà. Thật hiếm thấy. Trong Hoàng Tuyền Địa Cung cũng thấy được người. Ta mới lần đầu tiên tận mắt thấy người đấy.” Yêu quái lùn nói “Đúng rồi. Ta tên Đôn Triệt.”
Triệu Thụy không nói chuyện với Đôn Triệt nữa, bởi vì hắn phải toàn lực ứng phó với tứ diện minh yêu công kích. Yêu quái này ngoại trừ hai cánh tay có lực lượng to lớn, còn có tới bốn khuôn mặt, tám con mắt có thể bắn ra tia sáng có sức phá hoại rất đáng sợ.
Tia sáng này dễ dàng đánh phá hộ thể chân khí của hắn mà xuyên vào thân thể hắn.
“Ngươi cẩn thận chút. Thằng cha này rất lợi hại đấy.” Đôn Triệt thấy Triệu Thụy không nói, cũng không tức giận, trái lại còn nhắc nhở Triệu Thụy, hoặc là tìm lời nói.
Triệu Thụy cười khổ trong lòng, yêu quái kêu là Đôn Triệt này vì sao lại thích nói chuyện như vậy?
Trong khi đang chiến đấu với một minh yêu hung hãn cường đại, còn phải phân thần nói chuyện, với loại tính cách như vậy, hắn làm sao tồn tại trong Hoàng Tuyền Địa Cung này được?
Triệu Thụy bỗng nhớ tới một vấn đề, Đôn Triệt đã là lần đầu tiên thấy người, vậy vì sao hắn lại nói ngôn ngữ phương đông?
“Đôn Triệt huynh, huynh cũng khéo nói thật đấy.” Triệu Thụy bỏ ra một ít tinh lực nói chuyện với Đôn Triệt, chẳng vì nguyên nhân gì khác, chỉ là Triệu Thụy muốn biết vì sao Đôn Triệt lại nói ngôn ngữ phương đông.
“Đó là đương nhiên, ta là người nói giỏi nhất trong đám huynh đệ đó mà.” Đôn Triệt nghe câu khen ngợi không phải khen ngợi đó của Triệu Thụy, liền rất hứng thú, trong lúc sơ ý, bị tia sáng chết chóc của tứ diện minh yêu bắn trúng vai, nhe răng nhếch miệng bất quá vẫn kiên trì nói “Nói cho ngươi biết, ta còn thuộc thơ Đường nữa đó.”
Nghe trong giọng nói của Đôn Triệt đầy vẻ kiêu ngạo. Triệu Thụy xém chút bật cười. Một yêu quái thuộc thơ Đường? Quá hoang đường đi… “Đôn Triệt huynh, huynh đã là lần đầu tiên thấy người, vậy ngôn ngữ của huynh học được từ đâu vậy?” Triệu Thụy không tiếp tục nói chuyện thuộc thơ Đường của Đôn Triệt, mà trực tiếp đi vào chủ đề. Nếu không nói không chừng nó sẽ đọc một đoạn thơ cho Triệu Thụy nghe. Nói chuyện trong khi chiến đấu với tứ diện minh yêu đã đủ nguy hiểm rồi, lại còn phí sức đi ngâm thơ Đường, làm không tốt thì thơ Đường chưa ngâm ra được mà đã bị tứ diện minh yêu đập một cú chết ngắt rồi.
“Đương nhiên là học từ lão sư rồi.” Đôn Triệt nói “Triệu Thụy, ta nói cho ngươi biết, ta không chỉ biết nói đâu, ta còn biết đọc biết viết nữa đó.”
Lúc này đầu Triệu Thụy đầy những vạch đen. Hắn đã hơi rõ tâm tình của Đôn Triệt, tuổi tác của Đôn Triệt chắc hẳn rất lớn, bất quá tính cách lại như một đúa trẻ, thích khoe khoang. Đặc biệt Triệu Thụy là một người, mà thân là một yêu quái, Đôn Triệt cảm thấy mình biết nói tiếng người, dùng chữ của người, là một chuyện rất tốt, rất mạnh mẽ.
Triệu Thụy từ những câu nói này của Đôn Triệt, rất nhạy bén đoán ra được. Thứ nhất, Đôn Triệt tuy là yêu quái nhưng rất ngưỡng mộ văn hóa của loài người. Tiếp đó, Đôn Triệt có một lão sư, lão sư này của hắn đương nhiên cũng là yêu quái, nhưng đã từng tới thế giới loài người, thậm chí còn tới vào những năm gần đây. Vì vậy lời của Đôn Triệt cơ hồ hoàn toàn là ngôn ngữ hiện đại.
Lại nữa, lão sư của Đôn Triệt rất rành về loài người, cho thấy rằng lão sư của Đôn Triệt đã từng sinh hoạt ở nhân giới, rất có thể cũng hiểu biết về đông phương tu chân giới.
Sau cùng, lão sư của Đôn Triệt đã có thể rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung, vậy chỉ cần tìm được ông ta, Triệu Thụy liền có thể rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung được rồi!
“Lợi hại. Lợi hại. Đôn Triệt huynh quả nhiên không phải là yêu quái bình thường. Huynh là yêu quái có văn hóa.” Triệu Thụy cười nói, nói câu này cảm thấy rất kỳ cục. (lsqk: yêu quái mở miệng liền nói tục chửi thề cũng là yêu quái có văn hóa! :)) )
“Ha ha, cảm ơn lời khen, xấu hổ không dám nhận.” Đôn Triệt là một yêu quái, trong mắt loài người là rất xấu xí không phải nghi ngờ, nụ cười đó, cơ hồ toét miệng ra tới mang tai, thật là đáng sợ.
Triệu Thụy không có tâm tình nói chuyện tiếp với Đôn Triệt, bây giờ hắn đang suy nghĩ phải làm sao đánh ngã tứ diện minh yêu này cho sớm, sau đó để Đôn Triệt mang mình đi gặp lão sư của hắn, rời khỏi Hoàng Tuyền Địa Cung. Nhưng Đôn Triệt vẫn rất thích nói chuyện, hơn nữa còn thích nói chuyện với Triệu Thụy, bởi vì Triệu Thụy từng khen ngợi hắn!
“Triệu Thụy huynh đệ! Ta xem ngươi thân thủ không tệ nhỉ. Hạng như ngươi đây, trong loài người được xếp thứ mấy?” Đôn Triệt bộ dạng đàn anh, khi nói chuyện thì coi Triệu Thụy là huynh đệ của mình.
“Miễn miễn cưỡng cưỡng xếp hạng trung bình khá.” Đôn Triệt hỏi, Triệu Thụy không thể không đáp, tránh khỏi tia sáng của tứ diện minh yêu, khiêm tốn nói.
Kì thực tu vi của Triệu Thụy là Hợp Thể kì, lại có các loại viễn cổ tiên bảo thần diệu, cũng tính là loại cường giả khó gặp trong tu chân giới.
“Chà chà. Lão sư của ta có nói, tuổi thọ của con người rất ngắn, cao thủ trong đó không nhiều lắm.” Đôn Triệt lại nói.
Triệu Thụy nghe câu này, suýt chút nữa bị tứ diện minh yêu đánh thành bánh thịt. Vừa rồi còn nói mình thân thủ không tệ, bây giờ sao lại nói thành trình độ bình thường?
Đôn Triệt không chờ Triệu Thụy nói, đã nói tiếp: “Ta rất thích nhân giới. Bất quá nữ nhân ở đó quá xấu, nam nhân các ngươi làm sao lại thích nữ nhân được? Triệu Thụy, ta thấy ngươi cũng là người tốt, đừng để nữ nhân gây họa. Ta có tỉ tỉ rất đẹp, sau khi giết được tên này rồi, ta sẽ giới thiệu cho ngươi.”
“Bịch!” Triệu Thụy bị bàn tay to lớn của tứ diện minh yêu đánh trúng, cũng may vào thời khắc mấu chốt nhất, Đệ nhị nguyên thần chém một đao lên cánh tay minh yêu, Triệu Thụy có thời gian hóa giải đại bộ phận lực đạo của tứ diện minh yêu, nếu không một cú này đủ làm Triệu Thụy trọng thương.
“Đường tăng! Yêu quái này tuyệt đói là đường tăng trong cung bản của Hoàng Tuyền!”
Triệu Thụy vừa nghe Đôn Triệt muốn giới thiệu với chị mình, trước mắt bỗng tối sầm, thiếu chút nữa hôn mê ngã xuống, vì vậy mới chịu một chưởng của tứ diện minh yêu. Hắn thật hết ý kiến với Đôn Triệt, hoàn toàn hết ý kiến. Thằng cha này không chỉ nói nhiều, hơn nữa còn nói không kinh người không chịu dừng. Nếu tiếp xúc lâu với thằng cha này, không chừng mình sẽ nổi lên ý niệm giáng yêu trừ ma.
Nói thật, một số yêu quái tu chân giả sau khi hóa thành hình người, cũng nghiêng nước nghiêng thành, mĩ diễm không thể coi thường, nhưng đó là nói theo quan điểm thẩm mĩ của loài người. Nói theo quan điểm thẩm mĩ của Đôn Triệt, cứ nhìn khuôn mặt khủng bố của hắn thì biết tỉ tỉ của hắn “mĩ mạo” ra sao!
“Ái chà chà! Ngươi dám đả thương Triệu Thụy huynh đệ của ta, xem ta lấy mạng chó của ngươi! Yêu hồn thiểm!” Đôn Triệt thấy Triệu Thụy bị một chưởng đánh bay, tức giận rống lớn, há miệng phun ra một làn sóng lửa màu xanh lục, bắn lên người từ diện minh yêu. Uy lực của yêu hồn thiểm hiển nhiên không nhỏ, tứ diện minh yêu ăn một cú yêu hồn thiểm cũng đau đớn rống lớn, bốn khuôn mặt trở nên vặn vẹo, tám con mắt trừng tới cực hạn, bắn tia sáng chết chóc ra ngoài, làm Đôn Triệt lếch thếch chạy trốn.
Đã tới lúc kết thúc rồi, Triệu Thụy không biết mình nói chuyện thêm với Đôn Triệt sẽ xảy ra chuyện gì, quyết định liều lĩnh, dùng La Hầu chi cung đánh chết tứ diện minh yêu.
Từ khi hắn tiến vào Hoàng Tuyền Địa Cung, chưa từng có ý niệm sử dụng La Hầu chi cung, bởi vì La Hầu chi cung một khi bắn ra, liền có thể rút cạn chân khí của hắn. Dưới tình huống không có chân khí, Triệu Thụy sẽ cực kì nguy hiểm. Nhưng bây giờ đã khác, Đôn Triệt tuy nói năng không quy củ, nhưng thực lực lại không tệ. Chỉ cần mình đánh chết Tứ diện minh yêu, những yêu quái cấp thấp khác không phải là đối thủ của Đôn Triệt. Cho nên Triệu Thụy quyết định sử dụng La Hầu chi cung.
“Đôn Triệt huynh, tránh ra!” Triệu Thụy nói.
Đôn Triệt vốn sau khi tia sáng chết chóc bắn ra lại liều mạng xông lên, cùng quấn lấy tứ diện minh yêu. Nghe Triệu Thụy nhắc nhở, thấy La Hầu chi cung đang lấy thế đợi bắn ra, liền lui ra sau với tốc độ cực nhanh. Đôn Triệt không phải là yêu quái bình thường, phản ứng đối với nguy hiểm của hắn rất mạnh, hắn cảm thụ sâu sắc huy thế kinh thiên của La Hầu chi cung.
Phản ứng của tứ diện minh yêu chậm chạp hơn nhiều, tuy có bốn khuôn mặt, tám con mắt, nhưng lại giống như không thấy La Hầu chi cung.
La Hầu chi tiễn màu lam thẫm, mang theo tiếng phá không thê lương, từ trên ma cung bắn ra, chớp mắt đã xuyên qua ngực của tứ diện minh yêu, nổ tung trong cơ thể tứ diện minh yêu, cơ hồ khiến tứ diện minh yêu nổ thành một đám thịt vụn!
Bất quá, tứ diện minh yêu nhất thời còn chưa chết ngay, giãy giụa sắp chết, tám con mắt bắn tia sáng chết chóc ra ngoài, nơi nó đi qua, không đâu không xảy ra phá hoại mang tính hủy diệt, thanh thế cực kì khủng bố.
Qua hẳn một trận, mới từ từ chết đi.
Triệu Thụy sử dụng La Hầu chi cung xong, thân thể cực kì suy yếu, may mà Đôn Triệt và Đệ nhị nguyên thần đều chắn phía trước hắn, mới ngăn cản được tia sáng chết chóc đó.
“Khà khà, giải quyết xong!” Đôn Triệt toét miệng cười ngây ngô “Ta bảo Triệu Thụy huynh đệ này, không nhìn ra nha, ngươi cũng rất không tệ, không kém ta bao nhiêu.”
Triệu Thụy im re. Nói thật, hắn không ghét Đôn Triệt này. Trái lại, tính cách của Đôn Triệt lại rất hợp với Triệu Thụy, thế nhưng, yêu quái đáng chết này nói chuyện thật phiền phức!
Tứ diện minh yêu chết rồi, Đôn Triệt chạy lên trên người tứ diện minh yêu, cắm tay vào đỉnh đầu nó, mò mẫm thứ gì đó, trong miệng còn lẩm bẩm: “Kiếm thử coi, kiếm thử coi, coi thử nội đan của nó còn không?”
Qua hẳn một lúc, Đôn Triệt mừng ngoài tưởng tượng kêu lên: “Triệu Thụy huynh đệ. Triệu Thụy huynh đệ! Nội đan của thằng cha này chưa bị hủy, vẫn còn!” Vừa nói, Đôn Triệt vừa móc nội đan của tứ diện minh yêu nhảy tới trước mặt Triệu Thụy, xòe tay ra.
Trên bàn tay của Đôn Triệt đầy máu và não, bất quá khó che lấp được viên nội đan to cỡ trứng ngỗng, màu vàng, sáng long lanh, bốc lên làn sương màu vàng kim. Đây là nội đan của đại yêu Hợp Thể kì, trân quý dị thường.
“Cho ngươi. Cầm lấy đi!” Đôn Triệt chờ tứ diện minh yêu chết xong liền tìm kiếm nội đan, cho thấy Đôn Triệt cũng biết sự trân quý của nội đan, nhưng ngay sau đó hắn lại cho Triệu Thụy không chút do dự.
Tiếp lấy nội đan của tứ diện minh yêu, Triệu Thụy không khỏi bị tính thô hào rộng rãi của yêu quái này cảm động. Yêu quái đáng chết này tuy nói năng rườm rà, nhưng tính tình lại không có gì để nói.
Nội đan của yêu vật Hợp Thể kì, đó tuyệt đối là trân quý dị thường.
Bởi vì, phóng mắt cả tu chân giới, cũng bất quá mười mấy người đạt tới cảnh giới này.
Thế nhưng, ai dám mưu đồ đối với nội đan của họ? Ai có gan đó? Ai có năng lực đó? Chê mình sống quá lâu rồi sao?
Một viên nội đan này, nếu cầm tới tu chân giới, đủ để khiến rất nhiều tu chân giả đỏ mắt thậm chí điên cuồng.
Vì viên nội đan này, thậm chí dẫn tới đồng môn sát lục, cốt nhục tương tàn, cũng không phải là không thể.
Thế nhưng, Đôn Triệt lại tùy tùy tiện tiện đưa cho Triệu Thụy.
Điều này không khỏi khiến Triệu Thụy cảm khái vạn phần. Người và yêu quái, rốt cuộc là phân chia dựa vào ngoại hình, hay dựa vào nội tâm và phẩm đức?
“Tứ diện minh yêu là hai người chúng ta cùng giết. Viên nội đan này…” Triệu Thụy do dự, nội đan Hợp Thể kì tuyệt đối là đồ tốt, nhưng Triệu Thụy cũng không thể nuốt gọn một mình như vậy. Tính cách của Đôn Triệt rất hào hiệp, nhưng Triệu Thụy không thể nhận như vậy.
“Đừng nói lời xa cách như thế.” Đôn Triệt ngắt lời Triệu Thụy, vung cánh tay đầy lông một cái “Huynh đệ chúng ta ai theo ai. Huống chi không có ngươi, một mình ta cũng không thắng được nó. May mà có ngươi giúp, nếu không hôm nay có lẽ ta sẽ chết dưới tay thằng cha này.”
“Như vậy từ chối là bất kính rồi. Đa tạ Đôn Triệt huynh. Sau này Đôn Triệt huynh có chuyện gì cần ta giúp đỡ, cứ việc nói ra.” Triệu Thụy nhận một ân tình to thế của Đôn Triệt, đương nhiên muốn báo đáp, nếu Đôn Triệt có yêu cầu gì đối với hắn, Triệu Thụy sẽ tận lực báo đáp.
“Tốt. Ngươi đã nói thế, vậy lần sau ngươi tới Hoàng Tuyền Địa Cung, mang theo nhiều sách một chút. Ta thích đọc tiểu thuyết.” Đôn Triệt nghe Triệu Thụy nói muốn giúp đỡ, cười không khép miệng được, vội nói ra yêu cầu của mình.
“Yêu quái thích đọc tiểu thuyết…” Triệu Thụy bị yêu quái khác loài này khiến cho thực sự không nói được gì, chỉ đành đáp ứng. Lúc này Thứ Sáu cũng “lóc cóc” chạy tới, quỳ xuống trước mặt, chờ Triệu Thụy cưỡi lên.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
646 chương
345 chương