Thần ma chi mộ
Chương 411 : Thử chút thân thủ (2)
Mễ Văn hơi kinh ngạc nhìn Triệu Thụy một cái, không ngờ hắn lại tiếp tục đặt số đó.
Những khách đánh bạc khác cũng cảm thấy cửa đặt của Triệu Thụy ra ngoài dự liệu của họ.
Dẫu sao tỷ lệ thành công của việc đặt số đơn thật quá thấp, vừa rồi mới có một ví dụ sinh động đó thôi.
Càng huống chi, số 9 này từng khiến đổ khách mập kia thua sạch cả thẻ đánh bạc, rất không may mắn.
Vì vậy, không có một đổ khách nào đặt số 9 theo Triệu Thụy, mà đều chọn cách đặt bảo đảm hơn, tỉ lệ thắng tiền cao hơn, nhưng tỉ lệ trả hơi thấp hơn một chút.
Mọi người đặt tiền xong, thời gian mở cuộc đã đến.
Mễ Văn ấn cần quay, quả cầu nhỏ bằng ngà voi nhanh chóng di động trên luân bàn.
Chính vào lúc này, Triệu Thụy lặng lẽ lấy ra Ma Trọng Lực cầu, thi pháp thu nhỏ nó lại, kẹp vào kẽ ngón tay, rồi khởi động nó.
Trọng lực như những sợi tơ vô hình bắn ra từ trong Ma Trọng Lực cầu, quấn lấy quả cầu bằng ngà voi.
Sự khống chế của Triệu Thụy đối với Ma Trọng Lực cầu hết sức xảo diệu, hắn thả trọng lực ra từng chút một, khiến quả cầu ngà voi chậm dần lại, thần không hay quỷ không biết, không có một ai phát hiện.
Bàn xoay chậm dần lại, tốc độ lăn của quả cầu ngà voi cũng chậm lại, sau cùng từ từ lăn tới ô số 9!
“Oa!”
“Số 9! Đúng là số 9! Người đó lại đặt trúng!”
“Tỉ lệ trả là 35 lần kia! Lần này phát rồi! Hắn đặt hai vạn, một lần biến thành 70 vạn.” Khách đánh bạc đưa ánh mắt kinh dị nhìn Triệu Thụy, thòm thèm vận may của hắn không thôi.
Tỷ lệ trả 35 lần, tỉ lệ xuất hiện cực nhỏ, trong Mĩ Thức Luân Bàn, rất ít người đặt trúng số đơn.
Thế nhưng, Triệu Thụy vẫn cứ đặt trúng, vận khí trúng này trong mắt người khác cơ hồ không khác gì trúng số độc đắc!
Bất quá, người khác ngoại trừ thèm muốn ra, những khách thua tiền lại tức giận bất bình.
“Sao lại là số 9 chứ? Hẳn phải là số 10 mới đúng!”
“Ta rõ ràng thấy quả cầu muốn lăn tới số 10 mà!”
“Đúng đó! Ta cũng cảm thấy là số 10, kết quả, nó lăn tới số 9 lại không lăn nữa! Đúng là thấy quỷ rồi! Lại thua mấy ngàn rồi!”
Trong ánh mắt phức tạp của mọi người, một đống thẻ đánh bạc lớn đẩy tới cạnh Triệu Thụy.
“Xin đặt tiền!”
Mễ Văn chăm chú nhìn Triệu Thụy một cái rồi nói.
Đổ khách xung quanh nhao nhao ném thẻ trong tay lên luân bàn, đặt vào vị trí đã chọn trước.
Triệu Thụy chờ những người khác đặt xong xuôi, mới không nhanh không chậm đẩy hết tất cả thẻ trước mặt vào số 9 “Ta đặt số 9.”
“A?”
“Lại đặt số 9?”
“Thằng cha này điên rồi chắc? Sao lại còn đặt số 9?”
“Vừa rồi đặt trúng là gặp vận may, nếu như còn đặt trúng số 9, đúng là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh à!”
“Không thể nào đặt trúng. Hai lần trúng liên tiếp một số, tỉ lệ không khỏi quá nhỏ rồi!”
“Đúng đó! Chẳng khác gì tỉ lệ sao chổi đụng trúng địa cầu cả.”
“Thằng cha này là một tên chó ngáp phải ruồi. Thắng tiền rồi nhanh chóng rời khỏi sòng bạc mới là lựa chọn chính xác. Tiếp tục ở lại tuyệt đối sẽ thua sạch. Càng huống chi còn tiếp tục đặt số 9! Lần này hắn không thua, cứ chặt đầu ta xuống đi!”
Khách đánh bạc trong bàn thấy Triệu Thụy đặt tiếp số 9 không khỏi hết sức kinh ngạc, chụm đầu ghé tai, nghị luận xôn xao, tiếng rì rầm sôi sục liên tục một hồi.
Triệu Thụy chồng hai tay đặt trên bàn đánh bạc, thần sắc trên mặt bình thường, dường như không nghe thấy những lời nghị luận xung quanh.
Mễ Văn thần sắc hơi phức tạp nhìn Triệu Thụy mấy cái, rồi ấn cần xoay.
Quả cầu ngà voi nhanh chóng lăn trên Mĩ Thức Luân Bàn, khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
Mọi người đều nín thở, tập trung toàn bộ sức chú ý lên quả cầu nhỏ bằng ngà voi, trong lòng hi vọng mãnh liệt rằng quả cầu sẽ ngừng lại ở chỗ mình đặt.
Triệu Thụy lại ngồi ngay ngắn không động, để mặc quả cầu lăn trên Mĩ Thức Luân Bàn.
Bàn xoay quay nhanh một hồi, tốc độ từ từ chậm dần lại, sau cùng cơ hồ mất hết động lực.
Bầu không khí cạnh bàn liền trở nên khẩn trương hơn nữa, giống như đông cứng lại vậy.
Thần kinh của khách đánh bạc đều căng như dây cung kéo mạnh, có thể đứt bất cứ lúc nào!
Bây giờ đã đến thời điểm mấu chốt nhất, ai thắng ai bại sẽ thấy rõ trong vòng mấy giây!
Quả cầu ngà voi cuối cùng lăn tới số 8, dường như đã hao hết toàn bộ động năng, không cách nào lăn tiếp nữa!
“A! Là số 8!”
“Số chẵn! Số chẵn!”
“Ta thắng rồi! Ta thắng rồi!”
Có vài khách đánh bạc hoan hô lên, reo hò vì mình đặt trúng. Lại có nhiều người đưa ánh mắt trào phúng về phía Triệu Thụy, cười hắn ngu ngốc, mới thắng 70 vạn nháy mắt đã thua sạch.
Chính vào lúc này, Triệu Thụy trút chân khí vào trong Ma Trọng Lực cầu, sức hút vô hình liền bắn ra từ trong Ma Trọng Lực cầu, kéo quả cầu ngà voi từ từ, từ từ lăn tới trước thêm một ô nữa!
Khách đánh bạc vừa rồi còn mừng rỡ reo hò bỗng im re, mọi người đều trợn mắt há miệng, không ngờ cuối cùng kết quả lại như vậy!
“Số 9!”
“Đúng là số 9!”
“Chuyện này… chuyện này làm sao có thể!”
“Đây đúng là quá bất khả tư nghị rồi! Lại hai lần đặt số 9, hai lần đều trúng!”
“Chuyện hiếm hoi như vậy mà hắn cũng gặp được? Đúng là thấy quỷ rồi!”
“Một ngàn vạn a! Mới đánh hai lần đã thắng hơn một ngàn vạn! Vận may đánh bạc đúng là tốt quá mức bình thường! Sao trước giờ ta chưa từng gặp vận may kiểu này chứ!”
Mễ Văn cũng trợn to đôi mắt mĩ lệ, mặt đầy vẻ sợ hãi.
Cô hoàn toàn không ngờ nam tử mang dấu nước mắt trước mặt lại trúng liên tiếp hai lần số 9.
Cô làm hà quan đã một đoạn thời gian, nhưng chuyện hiếm hoi như vầy lại mới là lần đầu tiên!
Cô thậm chí chưa từng nghe nói có ai từng hai lần liên tiếp đặt trúng số đơn trên Mĩ Thức Luân Bàn!
Giám thị kế bên Mễ Văn có hơi không bình tĩnh nổi.
Dẫu sao bàn này do hắn phụ trách, bây giờ lại thua hơn một ngàn vạn!
Hắn đưa mắt ra hiệu cho Mễ Văn, tỏ ý bảo Mễ Văn nhường chỗ. Mễ Văn trong lòng thầm hiểu, im lặng đổi chỗ với viên giám thị.
“Tiên sinh! Xin ngài đặt đi!” Giám thị hơi khom người với Triệu Thụy, nhắc nhở.
“Triệu Thụy mỉm cười lắc lắc đầu: “Không đâu, hôm nay ta đã tận hứng rồi. Ta muốn nghỉ thôi.”
Nói xong, hắn đứng lên, gọi nhân viên phục vụ của sòng bạc, xếp hết thẻ đánh bạc trên bàn, đổi thành tiền mặt.
Sắc mặt viên giám thị liền hơi khó coi, nhưng hắn không có lý do gì ngăn Triệu Thụy rời đi, chỉ đành bất lực đứng sau sòng bạc, chờ chỉ thị của kinh lý khu đánh bạc.
Kinh lý khu đánh bạc cũng bó tay hết cách.
Bởi vì, hắn phải có được tin tức xác thực của bộ phận giám sát điều khiển sòng bạc, mới truyền được mệnh lệnh xuống nhân viên sòng bạc.
Thế nhưng, trong phòng giám sát của sòng bạc Duy Ni lúc này đã loạn thành một đống, không cách nào cung cấp tin tức thích hợp cho hắn.
Triệu Thụy hai lần thắng hơn một ngàn vạn, đã quậy cho phòng giám sát trời long đất lở.
Sòng bạc Duy Ni mở cửa đã lâu như vậy, trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống kiểu này! Bộ phận giám sát chĩa thẳng tất cả camera gần đó vào Triệu Thụy, ghi lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh từng động tác của Triệu Thụy,
Tất cả nhân viên giám sát đều tụ tập trước màn hình máy theo dõi, cẩn thận đánh giá, không bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào!
“Ngón tay bên phải hắn vừa rồi động một cái, có phải có ý nghĩa gì không?”
“Hắn vừa sờ sờ dái tai, có phải ra ám hiệu cho người nào đó không?”
“Hắn lại chớp mắt ba cái! Đây lại là ý tứ gì?”
Những nhân viên này đều có kinh nghiệm hành nghề phong phú, đều là nhân viên giám sát hạng nhất trên Liên Đảo, tùy tiện một người đều tìm ra vô số thủ đoạn.
Thế nhưng, một bầy giám sát viên tinh anh này, cẩn thận quan sát phân tích hơn nửa ngày, cũng không tìm ra Triệu Thụy có bất cứ thủ đoạn động tác gì!
“Chết tiệt! Thằng cha này làm sao mà thắng được?”
“Rốt cuộc là hắn dùng thủ đoạn gì? Sao chúng ta không tìm được chút vết tích nào?”
“Chẳng lẽ hắn quả thật thắng tiền nhờ vận may?”
“Làm sao được chứ! Vận may tốt tới mức này, cơ hồ không hơn kém gì so với địa cầu nổ tung rồi!”
Mọi người tranh luận kịch liệt, lại không có được kết luận gì.
Bộ phận giám sát suy nghĩ nát óc không ra, Triệu Thụy đã đổi hết thẻ đánh bạc thành chi phiếu tiền mặt, rồi rời khỏi Duy Ni đại tửu điếm.
Lúc sắp đi, hắn còn boa mười mấy thẻ cho nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ tiễn Triệu Thụy đi rồi, cẩn thận nhìn ngó thẻ đánh bạc trong tay mình, hưng phấn đỏ cả mặt, chỉ thiếu điều kêu lên thành tiếng.
Mười mấy tấm thẻ này giá trị mười mấy vạn, tương đương mấy năm tiền lương của hắn!
Sòng bạc Duy Ni trước nay tuy không thiếu khách sộp, nhưng boa nhân viên phục vụ một khoản kết xù thế này, đúng là không thấy bao nhiêu!
Bất quá, chuyện tốt thế này hắn lại vừa vặn gặp được.
Nhân viên phục vụ tỉnh táo lại, đang muốn cảm ơn Triệu Thụy, Triệu Thụy đã đi xa rồi.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
646 chương
345 chương