Thần ma chi mộ
Chương 285 : Sự nóng bỏng cổ quái
Vân Phương và Triệu Thụy quấn quýt nhau cả đêm, mãi đến khi mỗi người mệt mỏi rã rời mới ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Vân Phương không quản mệt mỏi sau sự kích tình đêm qua, rời giường rất sớm, sau khi tắm rửa một phen xong, mang Vân Liên cùng ba vị lão tổ tông đến ga xe lửa.
Triệu Thụy tự nhiên cũng đi tiễn cô.
Sáu người vào trạm, ra sân ga, ba vị lão tổ tông rất hiểu ý lên xe trước, để lại Vân Phương, Vân Liên và Triệu Thụy ba người nói mấy lời từ biệt.
Vân Phương trước giờ có lòng quyến luyến với Triệu Thụy rất sâu, sau khi có quan hệ xác thịt đêm qua, tình cảm càng tiến triển nhảy vọt, bây giờ đột nhiên phân ly, tự nhiên là mười phần không muốn.
Vân Liên cũng thế, nó chớp chớp đôi mắt to, bộ dạng đáng thương nói: “Triệu thúc thúc, có thời gian chú phải đến Thượng Hải thăm mẹ con cháu đó!”
Triệu Thụy cười, đưa tay nhéo nhéo gò má nó, nói: “Tốt, có thời gian chú nhất định đến đó thăm hai mẹ con.”
Vân Liên lúc này mới lộ ra nụ cười, nhỏ giọng nói: “Nhất ngôn vi định, không thể nói rồi nuốt lời nghe!”
“Nhất ngôn vi định!” Triệu Thụy cũng mỉm cười gật gật đầu.
Vân Phương dắt tay Vân Liên, nhìn Triệu Thụy một cái thật sâu, dường như muốn khắc ghi hình dáng của hắn vào trong đầu vậy.
Sau đó, cô dịu dàng nói: “Chúng tôi đi đây.”
“Đi đường yên ổn.” Triệu Thụy giơ tay vẫy vẫy.
Vân Phương nhẹ nhàng gật cái đầu cồ cộ, rồi dắt Vân Liên lên xe, đi đến cửa xe, cô đột nhiên quay người lại, lớn giọng nói một câu: “Chúng tôi ở Thượng Hải đợi anh!”
Lúc này, nhân viên trên xe đến, phi thường khách khí mời mẹ con cô rời cửa, tiến vào trong toa, rồi đóng cửa xe lại.
Liền đó, xe lửa dần dần chuyển động, tốc độ càng lúc càng nhanh, mang Vân Phương và Vân Liên rời khỏi Đông Hồ, chạy về Thượng Hải.
Triệu Thụy đứng trên sân ga, chờ đến khi đoàn tàu hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt mới xoay người rời đi.
Rời khỏi nhà ga, Triệu Thụy đi trên quảng trường đông đúc nhộn nhịp, ngẩng đầu, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Ở gần Vân Phương và Vân Liên một thời gian dài thế, bây giờ đột nhiên chia tay, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không đành.
Chẳng qua, hắn dẫu sao cũng đã hoàn thành nhiệm vụ Vân Hùng phó thác một cách hoàn mĩ, bây giờ, nhân tình nợ Vân gia có thể nói là đã thanh toán xong.
Triệu Thụy móc điện thoại trong túi áo, gọi cho Vân Hùng.
Qua một lúc, giọng trầm hùng cởi mở của Vân Hùng truyền từ đầu bên kia tới.
“Ha, Triệu Thụy, lâu rồi không gặp, cậu bây giờ thế nào?”
“Cũng không tệ.” Triệu Thụy cười cười “Lão gia tử, chuyện ông giao phó đó, tôi đã hoàn thành rồi.”
“Hoàn thành rồi?” Vân Hùng ở đầu bên kia điện thoại hơi ngẩn ra, lão tịnh không biết trường chiến đấu kinh thiên động địa phát sinh ở Đông Hồ hôm qua, cũng không biết Vân Liên đã được ba vị lão tổ tông họ Thi đề cử lên làm gia chủ Thi gia, đang trên đường đi Thượng Hải. “Ý cậu nói, Thi gia đã vứt bỏ chuyện truy sát Vân Phương và Vân Liên rồi sao?”
“Xem ra Vân Phương hôm qua không nói gì với ông rồi.” Triệu Thụy cười cười “Ba vị lão tổ tông Thi gia đã ra sức ủng hộ Vân Liên lên làm gia chủ Thi gia, bây giờ đang trên đường đi Thượng Hải đấy!”
“A! Thật sao?” Cho dù Vân Hùng trước giờ trấn định, vẫn bị tin này dọa cho nhảy dựng, nửa ngày chưa tỉnh táo lại.
Tuy nói lão là lãnh tụ của một gia tộc cổ võ có lịch sử lâu dài, cũng có không ít bằng hữu ở tu chân giới.
Thế nhưng, so với đại gia tộc tu chân thanh danh hiển hách trong tu chân giới như Thi gia, cũng có một khoảng cách rất lớn.
Bây giờ, cháu ngoại của lão lại trở thành gia chủ Thi gia!
Chuyện này đối với lão, đối với cả Vân gia mà nói, là vinh hiển to lớn!
Cũng khó trách lão cảm thấy vạn phần kinh ngạc!
Qua hẳn một lúc, Vân Hùng mới nặng nề hít vào một hơi (ngộ nha, trước giờ ta toàn nghe nặng nề thở ra, chứ nặng nề hít vào mới là lần đầu tiên! – lsqk), hỏi: “Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Ta mới vừa nhận được tin, ba vị lão tổ tông Thi gia đến Đông Hồ, báo thù cho Thi Vĩnh Thành, sao bây giờ Vân Liên bỗng trở thành gia chủ Thi gia?”
“Bởi vì tôi và ba lão tổ tông Thi gia đã đạt thành một hiệp nghị.” Triệu Thụy nói vắn tắt một câu.
“Hiệp nghị?” Vân Hùng hơi ngẩn ra một chút, nhưng rất nhanh đã rõ, muốn đạt thành hiệp nghị với ba lão tổ tông Thi gia đang nóng lòng báo thù, điều đó có nghĩa là, thực lực của Triệu Thụy triệt để áp chế ba lão, khiến ba lão không thể không đáp ứng hiệp nghị đó!
“Cậu… cậu đánh bại ba vị lão tổ tông Thi gia rồi?” Vân Hùng chấn kinh la lên trong điện thoại “Nghe nói, bọn họ đều là Xuất Khiếu kì cường giả đó! Thực lực của cậu đã cường đại tới mức đủ để đánh bại bọn họ? Thật khiến người ta khó tin! Cậu dùng thời gian không tới hai năm, đi hết đoạn đường mấy trăm năm của Tu chân giả bình thường! Triệu Thụy, tôi không thể không nói, cậu là một thiên tài, hơn nữa, còn là thiên tài trong thiên tài! Sau này, cậu nhất định có thể trở thành cường giả đứng đầu trong tu chân giới!”
“Chỉ mong như vậy.” Triệu Thụy hờ hững đáp một câu.
“Triệu Thụy. Vân gia chúng tôi nợ cậu một món nhân tình hết sức to lớn!” Giọng Vân Hùng rất nghiêm túc “Sau này, nếu cậu có điều gì cần đến Vân gia thì cứ việc nói, Vân gia chúng tôi tuy thực lực có hạn, nhưng cũng nhất định toàn lực giúp đỡ!”
Vân gia tuy chỉ là một cổ võ gia tộc, nhưng trong thế tục lại là một thế lực tương đối lớn, nên nói năng lực có hạn, chỉ là khiêm tốn thôi.
Triệu Thụy biết, Vân Hùng đã nói vậy, có nghĩa là, hắn ở thế tục có thêm một sự giúp đỡ to lớn, nói không chừng, một ngày nào đó lại cần dùng đến.
Thế là, hắn cũng không từ chối, cười nói: “Vân lão gia tử, phần tâm ý này của ông tôi phải nhận rồi.”
Vân Hùng cười to, nói “tốt tốt” mấy tiếng, sau đó lại chuyện phiếm với Triệu Thụy một lúc rồi mới ngắt điện thoại.
Triệu Thụy bỏ điện thoại vào túi áo lại, rồi tà tà đi về nhà trọ.
Bây giờ mọi chuyện đều đã hoàn thành, chỉ chờ đến chín giờ tối, hắn liền có thể đón xe lửa rồi khỏi đây, trở về Bắc Giang gặp gỡ Tôn Tiểu Lan.
Triệu Thụy suy nghĩ, bây giờ mình nên điện thoại, kêu gọi Tôn Tiểu Lan, hay chờ sau khi tới Bắc Giang, mới làm cho Tôn Tiểu Lan bất ngờ?
Đang suy nghĩ tới đó, đột nhiên một giọng lanh lảnh quen thuộc từ bên phải truyền tới: “Tiểu Thụy! Là câu phải không? Tiểu Thụy!”
Triệu Thụy ngạc nhiên quay lại, nhìn về hướng phát ra thanh âm, lập tức nhìn thấy một nữ hài xinh đẹp mặc áo lông trắng, thân người cao ráo, đang hưng phấn vẫy hắn, chạy về phía hắn.
“Tiểu Lan tỷ!” Triệu Thụy không tự chủ há to miệng, ngớ ngẩn hỏi: “Chị, chị sao lại tới đây?”
“Tới đây thăm ngươi! Lúc trước ta đã nói qua rồi mà, ta rảnh liền tới đây.” Tôn Tiểu Lan cười hi hi nhiệt tình ôm lấy hắn rồi nói: “Ngạc nhiên há! Hi hi, ta cố ý không gọi điện thoại cho ngươi, là để gây cho ngươi một ngạc nhiên lớn!”
“Ngạc nhiên! Đúng là quá ngạc nhiên!” Triệu Thụy cười khổ.
“Ồ? Tiểu Thụy, sao ngươi có vẻ không hoan nghenh ta vậy?” Đôi mắt tròn của Tôn Tiểu Lan biến thành hình mặt trăng non “Có phải ngươi có bí mật nào không thể nói cho người ta biết?”
“Đâu có, đâu có!” Triệu Thụy vội vàng phủ nhận “Ta chỉ cảm thấy chuyện này quá đúng lúc rồi, nhiệm vụ của ta ở Đông Hồ mới vừa hoàn thành, đang chuẩn bị đêm nay bắt xe đi Bắc Giang, kết quả chị lại tới Đông Hồ!”
“A? Ngươi chuẩn bị đêm nay trở về à!” Tôn Tiểu Lan nghe tin này cũng hơi ngẩn ra, bất quá, cô rất nhanh đã khôi phục lại, cười nói: “Ta không dễ dàng gì mới kiếm được thời gian! Sao lại có chuyện mới vừa xuống xe, đã phải trở về được. Ngươi trả vé xe lại đi, làm hướng dẫn viên, bồi tiếp ta đi dạo Đông Hồ mấy ngày. Đi xong, chúng ta sẽ cùng trở về, thế nào?”
Đã đến nước này, còn thế nào nữa?
Triệu Thụy chỉ có thể cười khổ, gật đầu đáp ứng.
Tôn Tiểu Lan hoan hô một tiếng, nói một câu Tiểu Thụy tốt nhất, rồi kéo tay hắn, chuẩn bị quay về nhà trọ của Triệu Thụy.
Chính vào lúc này, không một tín hiệu báo trước, hình xăm do viễn cổ đại yêu Bát Hoang man long truyền thừa, dường như bị châm lửa, phát sinh từng trận bỏng rất kịch liệt!
Triệu Thụy hơi biến sắc mặt, đưa tay sờ sờ sau lưng, trên thực tế lại không có chuyện gì xảy ra.
“Tiểu Thụy! Sắc mặt ngươi sao lại khó coi thế?” Tôn Tiểu Lan nhạy bén phát hiện vẻ bất thường của hắn, vội vàng quan tâm hỏi một câu.
“Không… không sao.” Triệu Thụy hít sâu một hơi, cười cười.
Cảm giác phỏng rát sau lưng, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ trong một lúc đã biến mất không thấy đâu.
Triệu Thụy lờ mờ cảm thấy sự tình có chút không bình thường.
Hình xăm sau lưng hắn trước giờ không có chuyện gì bất thường.
Thế nhưng, chỉ trong ngắn ngủi ba ngày nay, đã hai lần xuất hiện cảm giác nóng bỏng!
Lần trước, chính là ngày hôm đó, khi hắn đột phá Luyện Thần trung kì, cũng xảy ra tình trạng tương tự!
Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
8 chương
55 chương
20 chương
197 chương