Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2580 : Ta nhường ngươi mười chiêu!
Lăng Tiếu thuận theo Lôi Nhã cùng với Lôi Thiến tiến vào Lôi Điện không gian.
Lôi Nhã là Lôi Thần chi thể mà Lôi tộc trọng điểm bồi dưỡng, địa vị cực kỳ bất phàm, thời khắc nàng xuất nhập đều có người quan sát...
Lúc này bọn họ vừa mới tiến vào Lôi Điện không gian lập tức có mấy tên Chí tôn Thủy Thần nghênh đón mà đến.
- Nhã muội ngươi trở về rồi, lại không trở về, chúng ta liền phải đi ra ngoài tìm các ngươi rồi!
Một gã tử phát thanh niê tuấn lãng hết sức quan hoài mà hỏi.
Người trẻ tuổi này có thực lực đê cấp Chí tôn đỉnh phong, tuổi bất quá là hơn hai ngàn, coi như là một tôn nhân vật cấp độ yêu nghiệt.
Hắn gọi là Lôi Thang Kiệt, là một trong rất nhiều người theo đuổi Lôi Nhã.
Bọn họ cùng tộc nhân đã sớm phân thành rất nhiều phái hệ rồi, huyết mạch dù nhất trí nhưng mà tuyệt không phải là cận thân thông hôn.
Lại nói, Lôi tộc có bí pháp đặc thù, coi như là hài tử do cận thận thông hôn sinh ra cũng sẽ không bị ngu ngốc, có thể để cho hài tử bảo trì huyết mạch ưu tú.
- Thang Kiệt có chuyện gì sao?
Thần sắc của Lôi Nhã có chút lãnh đạm nói.
Nàng bây giờ còn không giống như khi trao đổi nhiệt tình hoạt bát với Lăng Tiếu, nhiều hơn một cỗ lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm.
Lôi Thang Kiệt tựa hồ đã quen rồi, lập tức giải thích nói:
- Trước đó vài ngày ở bên ngoài Lôi Điện không gian chúng ta có địch nhân không biết tấn công, ngay cả lão tộc trưởng cũng bị kinh động, bên trong tộc cũng đã chết không ít người, ta là lo lắng các ngươi sẽ gặp phải những người đó!
- Cái gì, ngươi nơi nào mà lớn mật như vậy, lại dám xuất thủ với người của Lôi tộc chúng ta, chẳng lẽ không muốn sống nữa rồi! Những người đó chẳng lẽ không bị lão tộc trưởng giết chết sao?
Vẻ mặt của Lôi Nhã tức tối nói.
Lôi Thiến cũng ở một bên trầm mặt nói:
- Tình huống bây giờ như thế nào?
- Những người đó đã chạy trốn, ngay cả lão tộc trưởng cũng không làm gì được bọn họ, gần đây các ngươi vẫn ít đi ra ngoài mới tốt, đúng rồi... Đám người Tà thúc cùng đi ra ngoài với các ngươi đâu rồi?
Lôi Thang Kiệt nói.
Ánh mắt của hắn quét ở trên mặt Lăng Tiếu một cái, trong mắt thoáng qua vài phần đố kỵ:" Gia hỏa này là ai, chẳng lẽ cũng là người theo đuổi Nhã muội? Tốt nhất là không phải, bằng không đừng trách ta khách khí rồi!
- Chúng ta gặp gỡ Lôi Giao Long công kích, mấy người bọn họ đã chết rồi!
Lôi Nhã mang theo vài phần bi thương nói, ngừng một chút nàng lại nói:
- Tốt lắm, ta trở về rồi, ngươi đi đi, ta muốn mang theo khách nhân trở về biệt viện.
- Cái gì, bọn họ đã chết!
Mấy người cùng đến với Lôi Thang Kiệt đều là kinh hô.
Lôi Thiến ở một bên gật gật đầu nói:
- Việc này ta sẽ hướng tộc trưởng khai báo rõ ràng, chỉ là ngoài ý muốn!
Lôi Nhã cùng Lôi Thiến không có ngó ngàng tới bọn họ, mang theo Lăng Tiếu hướng lấy một phương hướng mà đi.
Chỉ là ở lúc Lăng Tiếu muốn đi theo, Lôi Thang Kiệt lại là ngăn ở phía trước Lăng Tiếu, ngoảnh sang hỏi Lôi Nhã:
- Nhã muội, người này là ai? Hắn hẳn không phải là Lôi tộc nhân chúng ta đi!
- Hắn là khách nhân do ta mời đến, không liên quan đến ngươi, ngươi tránh ra đi!
Lôi Nhã không vui nói.
- Ngươi nên rõ ràng, bên trong Lôi tộc là không cho phép tự tiện mang theo người xa lạ tiến vào đấy!
Lôi Thang Kiệt có chút bất mãn nói.
- Việc này còn chưa đến phiên ngươi quản, hắn là ân nhân cứu mạng của ta, ta mời hắn đến bên trong tộc làm khách thì có gì là không thể, lại nói, hắn là bằng hữu của Lạc Quân thúc, ngươi không có tư cách quản!
Lôi Nhã không chút khách khí mà nói.
Nàng đối với Lôi Thang Kiệt quấn lấy đã là thấy phiền toái rồi.
Lôi Thang Kiệt phản bác nói:
- Bây giờ là thời kỳ phi thường, ở trước lúc không xác định được hắn là ai, ta không cho phép hắn đi tới biệt viện của ngươi, không bằng do ta đến an bài hắn trước tạm trú ở chỗ khách bên ngoài đến đi.
- Không để ý đến ngươi, Phong Tiêu, chúng ta đi thôi!
Lôi Nhã không muốn tranh biện với Lôi Thang Kiệt, lui về sau mấy bước, một phen kéo lấy tay của Lăng Tiếu muốn đi.
Lôi Nhã đột nhiên kéo lấy tay của Lăng Tiếu đơn giản là đổ thêm dầu vào lửa đối với Lôi Thang Kiệt, hắn nhất thời phát hỏa lên!
- Ngươi lập tức bỏ tay của Nhã muội ra!
Lôi Thang Kiệt đối với Lăng Tiếu giận dữ hét lên.
Lăng Tiếu có chút vô tội thầm nghĩ: "Hình như là nàng kéo lấy tay của ta đi, ta làm sao lại có lỗi rồi!
- Thang Kiệt ngươi phát điên cái gì!
Lôi Nhã trừng mắt nhìn Lôi Thang Kiệt đáp.
- Nhã muội ngươi hẳn rõ ràng, tộc ta là không cho phép cùng người ngoại tộc thông hôn đấy!
Lôi Thang Kiệt trầm giọng nói.
- Đó... Đó lại như thế nào, hắn chỉ là ân nhân cứu mạng của ta, lại không là gì!
Lôi Nhã có chút mất tự nhiên mà nói.
Cùng lúc đó nàng không khỏi nới lỏng tay của Lăng Tiếu, ánh mắt lộ ra vẻ tịch lạc.
Lúc này Lôi Thiến đối với Lôi Thang Kiệt nói:
- Thang Kiệt ngươi đừng làm càn, vị này là bằng hữu của Lạc Quân thúc, hơn nữa ở vực ngoại còn cứu chúng ta một mạng, bằng không chúng ta cũng không trở về được, ngươi đối đãi với khách nhân như vậy há không phải là lộ ra Lôi tộc nhân chúng ta không độ lượng rồi.
- Ta bất kể hắn là ai, chỉ cần hắn không phải là Lôi tộc nhân thì không thể đi đến biệt viện của Nhã muội, chỉ có thể cư ngụ ở ngoại tân chi địa, nếu như gian tế của địch nhân, phần tội này chúng ta cũng không đảm đương nổi, nếu như Nhã muội ngươi khư khư cố chấp, ta chỉ có thể để tộc lão đi định đoạt rồi!
Lôi Thang Kiệt xác thật là đủ ngoan cố, lại là nửa bước không nhường!
- Quên đi, đừng vì ta mà thương tổn hòa khí, ta xem ra vẫn là đi thôi!
Lăng Tiếu buông buông tay nói.
- Không được, Phong Tiêu ngươi đã cứu mạng của ta cùng Thiến di, chúng ta tuyệt không thể để ngươi chịu ủy khuất!
Lôi Nhã kiên quyết mà nói một tiếng, tiếp theo trong tay nàng nhiều ra một thanh Lôi kiếm chỉ vào Lôi Thang Kiệt nói:
- Lập tức tránh ra, bằng không đừng trách ta không khách khí!
- Tốt tốt, ngươi cư nhiên vì một ngoại nhân lại đối với ta như vậy!
Lôi Thang Kiệt hết sức khó chịu mà nói, tiếp theo hắn nhìn về phía Lăng Tiếu nói:
- Là nam nhân liền cút ra cho ta, chỉ cần ngươi qua được quan của ta, ta để ngươi cùng Nhã muội đi vào.
- Thang Kiệt ngươi đừng tự kiếm mất mặt!
Lôi Thiến cũng có chút tức giận mà quát lên.
Lăng Tiếu là loại thực lực gì, đây chính là tồn tại mà ngay cả thập nhất giai cao cấp Lôi Giao Long cũng có thể tàn sát, thế nào mà loại đê cấp Chí tôn đỉnh phong như Lôi Thang Kiệt có thể so sánh được, nàng nói như vậy cũng là vì tốt cho Lôi Thang Kiệt.
Lôi Nhã cũng là hứng thú dạt dào mà nói:
- Phong Tiêu hảo hảo đánh hắn một trận, tránh cho hắn giống như ruồi nhặng mà cứ quấn lấy ta, thật là đáng ghét đến chết!
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Vốn là ta không muốn đắc tội với bất luận kẻ nào của Lôi tộc các ngươi, nhưng mà vị bằng hữu này lại mấy lần làm khó tại hạ, ta đây liền giống như ngươi mong muốn là được rồi, đến vực ngoại đi, ta nhường ngươi mười chiêu!
Nói xong, Lăng Tiếu chắp tay háo thành một trận gió nhẹ lần nữa lướt ra vực ngoại.
Lúc Lôi Thang Kiệt muốn động, một gã trung cấp Chí tôn ở bên cạnh hắn nói:
- Hắn mạnh hơn so với ngươi, thật không thể làm việc không suy nghĩ!
Đối thủ mạnh hơn so với ta nhưng mà chết ở trong tay ta cũng không dưới năm người rồi!
Lôi Thang Kiệt vô cùng tự tin mà nói một tiếng, lập tức truy kích đi ra ngoài.
Người ở bên cạnh hắn từng cái đều đi theo.
- Tới đi, Lôi Lạc Quân cùng ta đánh qua vài lần, nhưng mà mỗi lần đều bị ta đánh thành đầu heo, ngươi là chất nhi của hắn, ta đây cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, nhường ngươi mười chiêu, nếu như có thể thương tổn đến ta coi như là ngươi thắng!
Lăng Tiếu hướng về phía Lôi Thang Kiệt rất là khinh miệt nói.
- Đủ cuồng vọng, nhưng mà... Ta sẽ để cho ngươi hối hận vì đến Lôi Điện không gian chúng ta đấy!
Lôi Thang Kiệt trầm mặt mà nói một tiếng, lập tức không hề có dấu hiệu mà hướng về phía Lăng Tiếu xuất thủ.
Lôi Đình Vạn Quân!
Chỉ thấy thủ chưởng của hắn tràn đầy lôi điện chi lực, mỗi một đạo như có lực lượng ngàn vạn quân hướng tới Lăng Tiếu oanh bạo mà đến.
Chiêu thức chưa tới nhưng mà đã tạo thành lực phá hoại vô cùng cường đại, đem rất nhiều không gian đều bạo liệt hoàn toàn, trong phương viên mấy vạn dặm lôi lực cuồng bạo vô cùng.
- Thật là hèn hạ!
Lôi Nhã không nhịn được mà mắng.
- Không có chuyện gì, qua chiêu giữa cao thủ chính là chuyện trong tức khắc, nếu như Phong Tiêu ngay cả chiêu nay đều tránh không được, vậy hắn cũng sẽ không đem đầu Loi Giao Long kia thu phục được rồi!
Lôi Thiến ở một bên đáp, ngừng một chút nàng lại nói:
- Bất quá Thang Kiệt xác thật là không tệ rồi, tiểu Nhã ngươi vì sao vẫn không có hứng thú đối với hắn vậy?
- Cái bộ dạng tự cho là đúng kia của hắn để ta rất chán ghét, lại nói hắn quá làm phiền người khác!
Lôi Nhã không vui mà đáp.
- Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, tộc ta là không thể thông hôn với ngoại tộc, cho dù thông hôn cũng phải là Lôi thuộc tính, hơn nữa còn phải ở trong Lôi gia chúng ta, trở thành người của Lôi gia chúng ta, ngươi nhưng đừng quên quy củ của tổ tông định ra!
Lôi Thiến nhắc nhở nói.
Thần sắc trên khuôn mặt Lôi Nhã là âm tình bất định mà đáp:
- Thiến di, ta biết rồi!
Quả nhiên một chiêu này của Lôi Thang Kiệt dù là cường đại nhưng mà Lăng Tiếu lại là phong khinh vân đạm mà né qua.
Lấy tốc độ của hắn, võ giả Phong thuộc tính không đạt tới cao cấp Chí tôn đừng nghĩ có thể đuổi được hắn.
- Phong thuộc tính, khó trách có thể tự tin nhường cho ta mười chiêu như thế, nhưng mà ở trước vô tình lôi điện của ta, ngươi cũng là một cái tử lộ!
Lôi Thang Kiệt ẩn ẩn động sát tâm, lực lượng lại một lần nữa bạo tăng lên.
Thiên Lôi địa hỏa!
Bỗng nhiên, Thiên lôi từ trên trời mà hạ xuống, trong những thiên lôi này lại có không ít lôi hỏa đi cùng, đem không gian ở phụ cận đều bao phủ oanh tập xuống.
Phạm vi công kích của một kích này cực kỳ rộng lớn, cho dù là tốc độ của Lăng Tiếu có nhanh hơn nữa, Lôi Thang Kiệt cũng cảm thấy Lăng Tiếu nhất định là tất phải trúng chiêu!
Nhưng mà Lăng Tiếu thân như khinh yến, thân thể ở trong những lôi điện địa hỏa này tránh đông né tây, một điểm cũng không bị những lực lượng này dính vào một đinh nửa điểm.
- Ngươi liền chỉ có chút khả năng này hay sao?
Lăng Tiếu tương đối khinh thường mà nói.
- Khốn kiếp, ngươi chọc giận ta, để ngươi nếm một chút lợi hại của Bôn Lôi đao!
Lôi Thang Kiệt không nghĩ tới tốc độ của Lăng Tiếu lại nhanh đến trình độ như vậy, không thể không đem Cổ thần khí của mình lấy ra.
Bôn Lôi Nộ Trảm!
Lôi Thang Kiệt nhân đao hợp nhất, hóa thành từng đạo lôi mang lôi lệ phong hành đáng sợ hướng về phía đỉnh đầu của Lăng Tiếu trảm xuống.
Một kích này giống như là Lôi Công hàng lâm, thanh thế cực kỳ hạo đãng không ngừng, đã là có thể uy hiếp đến trung cấp Chí tôn Thủy Thần bình thường rồi.
- Có chút bộ dáng, nhưng mà cũng chỉ là trông thì đẹp nhưng không dùng được!
Lăng Tiếu lần nữa cười lạnh nói.
Thân hình hắn càng không ngừng biến huyễn, từng tia liệt phùng ở trong đao chiêu lóe ra không ngừng, mà những lôi điện lực kia căn bản không cách nào dính vào hắn một đinh nửa điểm, đã bị phòng ngự khí kình của hắn đánh tan ra.
Hắn ở trong lòng nhẹ hô: "Lôi thể trời sinh liền khác với thường nhân, đều có bản lĩnh vượt giai mà chiến a!
Lăng Tiếu dù là khi dễ Lôi Thang Kiệt, đó là bởi vì thực lực của hắn so với Lôi Thang Kiệt thì cường đại hơn nhiều lắm, nếu như thực lực của hắn giống như Lôi Thang Kiệt chỉ sợ cũng phải phí một phen tay chân mới có thể ứng phó được a!
Lôi Thang Kiệt nộ hỏa vô cùng, hắn thi triển toàn lực hướng về phía Lăng Tiếu không ngừng công kích tới.
Mà Lôi Nhã lại ở không xa hô lớn:
- Chiêu thứ năm, chiêu thứ sáu, chiêu thứ bảy... Chiêu thứ mười rồi, Lôi Thang Kiệt ngươi còn chưa dừng lại đi!
Nàng một mực đếm đến mười chiêu nhưng mà Lôi Thang Kiệt như vũ không có dừng công kích, mà là tiếp tục đối với Lăng Tiếu cuồng oanh không ngừng.
- Thật sự là một tên tiểu nhân, Phong Tiêu cho hắn một điểm nhan sắc nhìn xem!
Lôi Nhã đối với Lăng Tiếu la lên nói.
Lôi Thang Kiệt ước chừng liên tục cuồng oanh trăm chiêu, nhưng mà ngay cả một cọng lông của Lăng Tiếu cũng không chạm tới được, trong lòng hắn vô cùng buồn bực...
Tiến công cường đại luôn luôn thành công của hắn coi như là trung cấp Chí tôn cũng chịu không được, nhưng mà đối với trung cấp Chí tôn Phong thuộc tính lại không có nửa điểm tác dụng rồi.
Hắn không khỏi mắng lớn:
- Có bản lĩnh ngươi đừng trốn, nếu như ngươi có thể chính diện ăn ta một chiêu, việc này liên quên đi!
- Tốt, ta đây liền không tránh nữa!
Lăng Tiếu cũng là rất tùy ý mà đáp.
Ngay lập tức hắn đứng lại không nhúc nhích, chờ đợi một chiêu tuyệt sát của Lôi Thang Kiệt.
- Tốt, đây là bản thân ngươi tự tìm, không trách được ta!
Trên khuôn mặt của Lôi Thang Kiệt hiện lên vẻ đắc ý quát lên.
Hai tay hắn nắm lấy chuôi của Bôn Lôi đao, bắt đầu hướng lên phía trên tiếp dẫn thiên lôi, mà lôi lực tự thân cũng bắt đầu toàn bộ bạo phát ra, trong bỗng nhiên bên cạnh hắn lôi minh điện oanh, từng đạo lôi thanh kinh bạo không ngừng, từng đạo lôi điện đang giao nhau sinh ra lực hủy diệt, xa xa nhìn lại tựa như xuất hiện một bộ hoàn cảnh mạt thế kinh khủng.
- Ha hả, nhìn lại còn là một chiêu không tệ!
Lăng Tiếu khen một câu phát ra từ nội tâm.
Một chiêu này ở thức mở đầu liền có loại uy thế này đã chứng minh cường đại của chiêu này rồi.
Lấy lực lượng của Lôi Thang Kiệt thi triển ra, lại phối hợp với thiên lôi lực xác thật có lực lượng có thể rung chuyển trung cấp Chí tôn đỉnh phong bình thường, cho dù không đủ đem người nọ giết chết, ít nhất cũng sẽ khiến người nọ trọng thương.
- Ngộ tính của Thang Kiệt quả nhiên bất phàm, lại lĩnh ngộ Hám Thiên quyết đệ nhất thức do lão tổ tông lưu lại!
Lôi Thiến kinh hô.
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
306 chương
96 chương
30 chương
1412 chương
21 chương
3808 chương