Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2567 : Dị tượng hỗn độn
Trong miệng hắn nói phiến tử chính là nữ nhân cổ tộc, cũng là nữ nhân mà Hồn Diệt ưa thích, tên là Mộ Lạc Trần, là mỹ nhân tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Vực lúc đó.
Lúc ấy Hồn Diệt chỉ có thực lực bán Thủy Thần, mà Mộ Lạc Trần là Chí Tôn chính thức.
Hồn tộc trước khi đại chiến với các tộc, Mộ Lạc Trần xuất hiện bên người Hồn Diệt, cuối cùng thành công hấp dẫn Hồn Diệt, làm cho Hồn Diệt kéo dài thời gian Hồn tộc xuất binh, hơn nữa từ trong miệng Hồn Diệt biết được hướng đi của Hồn tộc, thế cho nên cuối cùng Hồn tộc bị các tộc liên thủ diệt sát thành công.
Nếu không phải Hồn Diệt tin lời nữ nhân này, nói với đại ca hắn Hồn Phong tin này, Hồn tộc chưa chắc sẽ có cục diện như thế.
Hồn Diệt là tiểu đệ đệ của Hồn Phong, Hồn Phong cũng yêu mến hắn có thưa, cũng rất tin tưởng Hồn Phong nói, cho nên mới xảy ra bi kịch này.
Thời điểm Hồn tộc bị các tộc chém giết, Hồn Diệt mới biết được Mộ Lạc Trần chính là nội gián.
Nhưng mà hắn biết rõ đã vô dụng, bị Mộ Lạc Trần không nể mặt, trực tiếp ném ra ngoài ngoại vực tự sinh tự diệt!
Hồn Diệt chỉ là bán Thủy Thần, bị trọng thương ném ngoại vực vào giữa không gian loạn lưu, Mộ Lạc Trần cho rằng hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Cũng may Hồn Diệt mạng lớn, hắn dưới tình huống thân thể suýt hủy diệt, rơi vào một không gian quỷ dị, về sau may mắn đạt được cơ duyên không nhỏ, may mắn có thể sống lại, hơn nữa nhân họa đắc phúc ngưng tụ huyết nhục thần hồn.
Về sau hắn trải qua vô số năm thăm dò, rốt cục có thể thoát ly không gian kia, quay ra ngoài ngoại vực, hơn nữa xông ra thanh danh Diệt Hồn lão quỷ.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Hồn Diệt lại trải qua nhiều chuyện như vậy, trong nội tâm của hắn đồng tình.
Nhưng mà đồng tình thì đồng tình, có chút trách nhiệm hắn không gánh nổi.
- Những năm này ngươi phiêu đãng ở bên ngoài, không muốn trở về báo thù sao?
Lăng Tiếu nghe được Hồn Diệt nói xong thì hỏi lại.
- Muốn, ta bao giờ cũng không muốn trở về trả thù, nhưng mà bằng thực lực của ta muốn diệt sát bọn chúng là không thể nào, cho nên ta vẫn nhẫn nhịn, vẫn liều mạng tu luyện, mới đạt tới cảnh giới hôm nay, ta vốn định hiện tại quay về báo thù, nhưng lại gặp gỡ ngươi, cho nên mới dừng lại nghiên cứu!
Hồn Diệt hai tay vò đầu nói ra.
Lăng Tiếu trầm mặc rồi thở dài, nói:
- Chuyện đã qua rồi, ngươi sai không phải nói đền bù là có thể đền bù, hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn, đầu tiên ngươi tiếp tục làm độc hành hiệp đi, bản thân tự quay về báo thù, nhưng mà lựa chọn này khẳng định là ngu xuẩn nhất, thứ hai lựa chọn theo ta,m U Ảnh tộc đã bị ta diệt, nhưng mà còn Ma Hổ tộc, dực nhân tộc, bọn chúng mới là cường đại nhất!
Hắn còn nói:
- Hơn nữa Hồn tộc của ta năm đó chưa có bị diệt sạch, năm đó đã lặng lẽ chuyển một bộ phận tộc nhân rời đi, ta đã mang bọn họ về tộc địa rồi.
- Cái này... Đây là thật?
Hồn Diệt mừng rỡ hoảng sợ nói.
- Ân, bọn họ hiện tại còn yếu ớt, còn chưa đủ trọng chấn uy danh của tộc ta, nếu như ngươi lựa chọn đi theo ta, ngươi trước tiên có thể quay về tộc địa, đợi đến ngày khác ta làm xong việc ở đây, chắc chắn dốc hết sức diệt Ma Hổ tộc cùng dực nhân tộc!
Lăng Tiếu nói.
Hồn Diệt cũng tin tưởng Lăng Tiếu không nghi ngờ, hắn nhận định nam nhân trẻ tuổi này chính là đại ca luân hồi chuyển sinh, tuy đã thay tên nhưng trí nhớ vẫn còn, bằng không đối phương cũng không có khả năng biết rõ chuyện hắn làm...
- Ta nghe ngươi, ta quay về trong tộc trước, ta nhất định phải dùng trân tàng những năm này bồi dưỡng tộc nhân, khiến cho bọn họ cường đại nhanh hơn!
Hồn Diệt nói.
- Như thế là tốt rồi, qua ít ngày ta sẽ quay về, hy vọng ngươi tại tộc địa chờ, bằng không cả đời này ngươi đừng nói mình là người Hồn tộc nữa!
Lăng Tiếu đáp, dừng một chút hắn lại nói:
- Ngươi cũng đừng nghĩ đi tìm nữ nhân kia trả thù, chỉ cần nàng còn sống, nàng sẽ phải trả giá!
- Ta biết rõ!
Hồn Diệt đáp.
Ngay sau đó hắn lấy trân tàng nhiều năm ra đưa cho Lăng Tiếu, trong đó có một ít thần thảo hiếm có.
Lăng Tiếu chỉ thu một ít mà thôi, bảo Hồn Diệt quay về Thiên Vực.
- Không cần biết ngươi là ai, nhưng mà ngươi được Long Phượng Thần Cô của đại ca tán thành, lại có trí nhớ của hắn, ngày sau ngươi chính là thân đại ca của ta! Ngươi nhất định phải bảo trọng!
Hồn Diệt nghiêm túc nói một câu, liền quay người đi về Thiên Vực.
Lăng Tiếu nhìn qua Hồn Diệt đi xa, trong nội tâm có cảm giác buồn miên man, giờ khắc này hắn dường như biến thành Hồn Phong.
Qua hồi lâu Lăng Tiếu bình tĩnh lại.
Hồn tộc về sau có Hồn Diệt che chở, hắn hiện tại cũng yên tâm đi không gian lôi điện.
- Đi thôi Vũ huynh!
Lăng Tiếu lướt tới bên cạnh gọi Vũ Bất Phàm.
Vũ Bất Phàm cũng không có hỏi nhiều, gật đầu đi theo Lăng Tiếu.
Không gian lôi điện nằm ở chỗ sâu nhất nam vực, bọn họ là bá chủ của nam vực, chưa có người nào dám khiêu chiến bọn họ.
Ở các nơi trong không gian có vực môn cỡ lớn đi thông tới không gian lôi điện.
Nhưng mà Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm lại không có làm như vậy, bọn họ vẫn dựa vào phi hành bay đi, vừa hấp thu thủy nguyên lực tăng trưởng tu vị, một bên cảm thụ quỷ dị của ngoại vực, mặt khác lại thỉnh thoảng gặp được người tham lam cướp đoạt, cuối cùng nhưng ngươi kia kết cục có thể nghĩ.
Lại qua hai năm, Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm rốt cục đi tới gần không gian lôi điện.
- Chỉ cần vài ngày là có thể đi tới không gian lôi điện, ở chỗ này đã cảm ứng được lôi điện chấn động đậm đặc!
Lăng Tiếu khẽ thở dài.
Tới bây giờ bọn họ đã tốn sáu năm mới tới được đây.
Nếu bọn họ vượt qua tất cả vực môn, tối đa cũng chỉ cần mấy tháng là tới được đây.
Lăng Tiếu nghĩ tới đám người Lôi Lạc Đình, Lôi Vạn Long, Lôi Chấn không biết có quay về hay chưa.
Nếu như bon họ quay về, vậy đối với kế sách cứu viện Sư Thương Dương lực cản to lắm.
- Lăng huynh chỉ sợ phải dừng một chút rồi, ta khả năng sắp đột phá!
Vũ Bất Phàm nói ra.
Lăng Tiếu cười nói:
- Chúc mừng Vũ huynh, ngươi cứ đột phá đi, ta sẽ hộ pháp cho ngươi.
Lăng Tiếu cũng không có kinh ngạc, hắn sớm biết Vũ Bất Phàm đến biên giới đột phá.
Những năm gần đây trên đường đi Vũ Bất Phàm thôn phệ thần thông kinh người, có thể tích lũy nhanh hơn hắn, mà hỗn độn chiến thể của hắn luôn dung hợp thiên địa, không cần tận lực đi lĩnh ngộ cái gì thì có thể tự nhiên hiểu ra cách vận dụng, khiến cho hắn không có bình cảnh.
Hai người an ổn ở gần nơi này, Lăng Tiếu bố trí ảo trận, hộ pháp thay Vũ Bất Phàm, khiến hắn an tâm đột phá.
- Vũ huynh lần này sau khi đột phá, chiến lực chỉ sợ rất kinh người a.
Lăng Tiếu tại trong lòng thầm nghĩ.
Hắn mặc dù có thể dốc sức chiến đấu Chí Tôn đỉnh phong, nhưng mà đối mặt tốc độ đột phá đáng sợ của Vũ Bất Phàm thì hắn vẫn cảm thấy áp lực mạnh, khiến cho chân thân của hắn sắp đột phá lên cao giai.
Lần này Vũ Bất Phàm đột phá cần thời gian không ngắn, Lăng Tiếu cũng tiến vào trạng thái tĩnh tọa.
Hôm nay các phương diện của hắn cần hoàn thiện, nhưng mà phải không ngừng cảm ngộ mới có thể khiến cho hắn tiến thêm một bước.
Phong tỏa ý cảnh và lực lượng hỗn độn cũng cần cảm ngộ, khi đó chiến lực của hắn mới tăng lên nhiều!
Hôm nay phong tỏa ý cảnh của hắn đạt tới cấp độ càng sâu hơn, đối thủ cùng giai chỉ cần bị phong tỏa liền có thể khiến bọn họ dừng lại trong nháy mắt ngắn ngủi.
Cường giả Chí Tôn đối chiến, thường thường một nháy mắt đủ phân thắng bại rồi.
Cho nên phong tỏa ý cảnh này rất kỳ diệu.
Mặt khác lực lượng trong thế giới hỗn độn hắn cũng có thể mượn được.
Lăng Tiếu không rõ bản thân mình khi nào mới có thể vận dụng được sợi hỗn độn này, nhưng mà hắn không có miệt mài theo đuổi, chỉ cần thường xuyên quan sát lĩnh ngộ là đủ. Hắn nắm giữ hỗn độn chi lực vận dụng vào chiêu thức là được, khi đó chiến lực của hắn rất khủng bố.
- Mấy năm qua thế giới hỗn độn không ngừng hấp thu lực lượng ở bên ngoài, cũng nhận được một chút tăng cường, nhìn qua mặc dù không rõ ràng, nhưng mà quả thật là có tồn tại, hôm nay hỗn độn chi lực đã có uy lực sinh diệt rồi, nhưng mà lực lượng hai chân khiến lực lượng của chúng càng khủng bố, nhưng mà thực lực càng không ngừng tăng nhanh, nhưng mà trong nháy mắt lực công kích tăng lên nhiều, như vậy mới có thể một chiêu chế địch, nếu như thời gian dung hợp quá chậm, nhưng mà không cho địch nhân cơ hội.
Lăng Tiếu thầm nghĩ.
Thời điểm này phải nếm thử dung hợp chiêu thức, hắn cảm ứng được lực lượng ngũ hành gia tăng nhanh chóng.
Những lực lượng ngũ hành này hình thành phong bạo, tầng tầng bao vây, từng đạo lực lượng bàng bạc bao phủ các nơi.
Thời điểm lực lượng ngũ hành giao hội, rõ ràng hình thành lực lượng ngũ hành tàn phiến, chúng tụ tập lại với nhau, tạo thành vòng xoáy năm màu, giống như thiên địa dị tượng, nhưng mà lại cảm thấy tươi cười đẹp đẽ, đồng thời lộ ra phong cách tang thương cổ xưa.
Lăng Tiếu trợn mắt nói:
- Ngũ hành chi lực, hỗn độn chi khí, thằng này quả nhiên là gặp may mắn, ngay cả đột phá cũng có động tĩnh bực này, thật không hỗ là thể chất cường hãn nhất thế gian.
Lực lượng hỗn độn là lực lượng thần kỳ nhất thế gian, truyền thuyết nó là thiên địa sơ phân, âm dương mở ra, truyền thuyết nó là khởi nguyên của tất cả mọi vật, còn có truyền thuyết nói nó là lực lượng đáng sợ nhất thế gian, có thể hủy diệt vạn vật...
Hiện tại lực lượng bao phủ chung quanh, nó hóa thành năm loại lực lượng bổn nguyên, mà năm loại lực lượng này tụ tập thành các loại lực luongj khác.
Nhưng mà hôm nay Vũ Bất Phàm lại dung hợp ngũ hành cưỡng ép tạo thành vòng xoáy hỗn độn, tụ tập lại thành hỗn độn cung cấp năng lượng cho hắn dùng.
Đây là lực lượng đoạt thiên địa tạo hóa.
Có thể đoán được chỉ cần Vũ Bất Phàm có thể bước vào Chí Tôn cao giai thì hắn gần như vô địch thế gian!
Ngay cả Lăng Tiếu chỉ sợ mình không có tự tin đơn đả độc đấu với hắn.
Lăng Tiếu nhìn qua dấu hiệu này lần đầu tiên.
Nhưng mà trong nháy mắt thế giới hỗn độn trong người của hắn đã có phản ứng.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy thế giới hỗn độn trong thức hải bắt đầu vận chuyển theo lực lượng năm màu này.
Vũ Bất Phàm đột phá ở khu vực không gian vững chắc.
Nhưng mà nơi này cách không gian lôi điện không xa, dùng tốc độ của bọn họ chỉ cần mấy ngày là đi tới đây.
Cho dù Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm đã sớm tìm tòi nơi này không có người.
Nhưng mà đột phá của Vũ Bất Phàm động tĩnh quá lớn.
Trên đầu của hắn có một vòng xoáy lớn xuất hiện, từng lực lượng nằm màu hội tụ lại với nhau, tạo thành đị tượng trong không gian này.
Vũ Bất Phàm đột phá tạo thành lực lượng hỗn độn to lớn, động tĩnh thật sự là quá lớn, mà những lực lượng này rất nhiều sinh vất khát vọng.
Chỉ cần các loại sinh vật chung quanh có thể hấp thu được một chút hỗn độn, bản thân của chúng có đột phá lớn lao.
Rống rống!
Những thánh thú chung quanh gào rú không ngớt, rất nhanh đã tụ tập hai ba chục đầu thánh thú thập nhất giai thấp giai, trong đó có hai con là thập nhất giai cao giai.
Trong đám thánh thú này có một con là lôi điện tử ưng, một con là Lôi Giao Long.
Chung quanh người lôi điện tử ưng có lôi điện màu tím, một thân lông cánh cũng máu tím, mỗi một cộng lông là một lưỡi đao sắc bén, ánh mắt sắc bén lập lòe, bộ dáng uy vũ bất phàm
Lôi Giao Long thì có bảy tám phần dấu hiệu hóa rồng, toàn thân có lôi điện bốn phía, nó giống như một con chân long thu nhỏ, khí tức cuồng bạo mang theo long uy, thánh thú chung quanh không dám tới gần.
Chúng nhìn chằm chằm vào lực lượng hỗn độn, ánh mắt đầy tham lam.
Có vài con thánh thú đã không chịu nổi, chúng đi vào trong vòng xoáy thì bị xoắn nát thành bãi máu.
Chúng có khát vọng to lớn với lực lượng ngũ hành.
Chúng đã có linh trí không thấp, chúng cũng tỉnh táo làm việc!
Chúng rất thông minh, có những con bắn thú đan ra thổ nạp, đang nhích tới gần hỗn độn từng chút một.
Chúng có ý định chỉ cho thú đan nhiễm khí tức hỗn độn, như vậy thú đan của chúng nhanh chóng cường đại lên.
Nhưng mà thú đan của chúng bạo lộ ra ngoài rất nguy hiểm, thú đan không cẩn thận bị phá thì chúng vẫn lạc ngay.
Nhưng mà đối mặt cơ duyên vạn năm, cho dù mạo hiểm thì cũng đáng liều mạng.
Ảo trận của Lăng Tiếu có ảnh hưởng tới sinh vật sống, những thánh thú nỳ cho thú đan đi qua nên không bị ảnh hưởng gì.
Sau khi những thú đan này nhiễm khí tức hỗn độn, bắt đầu trở nên thôi sáng rực rỡ, lực lượng không ngừng tăng trưởng.
Những thánh thú này tiến vào trạng thái hưng phấn, chúng thỏa thích hấp thu lực lượng.
Hai con thánh thú lôi thuộc tính bắt đầu bất an.
Chúng luôn là bá chủ không gian này, có được lực lượng mạnh mẽ nhất
Chúng không cách nào hấp thu lực lượng ngũ hành, lại không muốn trơ mắt nhìn thánh thú khác mạnh lên uy hiếp địa vị của chúng.
Vì vậy chúng chúng lập tức dẫn động thiên lôi công kích đám thánh thú khác.
Đối với chuyện này Vũ Bất Phàm cùng Lăng Tiếu đều không rõ ràng lắm.
Một đang lo đột phá, một thân bất do kỷ tiến vào trong đốn ngộ.
Lăng Tiếu vận chuyến thế giới hỗn độn trong thức hải, hắn cũng cảm giác được đám thánh thú đang hấp thu hỗn độn, mà Vũ Bất Phàm hấp thu lực lượng hỗn độn này và xả ra khiến cho hỗn độn chi khí không ngừng gia tăng.
Lăng Tiếu cảm nhận được lực lượng hỗn độn không ngừng rót vào trong thế giới hỗn độn của hắn, những sinh vật tron thế giới hỗn độn này không ngừng ngưng thực, thời gian sinh tồn của chúng dài hơn, hơn nữa càng có thể phồn diễn ra hậu đại, từ một biến thành hai, một lớn một nhỏ, đặc biệt thần kỳ.
Không chỉ có như thế, những linh thảo thời gian sinh trưởng dài hơn, cả thế giới hỗn độn tiến vào quá trình thoát biến.
Lăng Tiếu quan sát cả quá trình, trong nội tâm sinh ra cảm ngộ khó hiểu.
Nhiều năm qua hắn vẫn tìm kiếm điểm mấu chốt trong đó.
Rầm rập!
Trong quá tình mấu chốt này, từng đợt lôi điện không ngừng âm vang, sinh sinh đánh đoạn quá trình đốn ngộ của hắn.
Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại, thầm mắng một tiếng:
- Đáng chết, đám khốn nạn này đứng đánh gãy quá trình đốn ngộ của Vũ huynh mới tốt.
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
306 chương
96 chương
30 chương
1412 chương
21 chương
3808 chương