Thần Hoàng

Chương 93

Vốn là hướng phía dưới chìm xuống khi hải nhưng khi tới bụng thì bỗng nhiên phân lưu, một bộ phận chìm vào khí hải, một bộ phận thẳng vào thần ý, trực tiếp chui vào bên trong thần hồn hắn. Khi bên ngoài hồn hải của hắn hình thành phù văn thứ mười ba thì loáng thoáng hiện ra một văn tự "lịch" đứng bên cạnh chữ "vận". Sau đó nó biến ảo bất định bỗng nhiên giống như chữ "điện" rồi trở thành chữ "đình". Tông Thủ cũng cảm thấy đầu của mình phảng phất là bị một búa nặng nề đập vào làm choáng váng hồi lâu mới dần dần lấy lại tinh thần. Cả người vô lực ngã ngồi xuống, hắn dùng đao thành bút ghi một chữ "phong" vừa vặn bằng đầu ngón cái, huyền ảo vô cùng khiến cho năm đầu Lôi Loan quanh người lần nữa thoáng hiện, toàn thân Tông Thủ tử điện cuồng vũ, khí thế tăng vọt. Giống như một bước vẽ rồng điểm mắt cuối cùng khiến cho hiệu quả toàn bộ phù trận bất đồng. Trước đó còn có một ít tử điện tràn ra ngoài, thậm chí tiên thiên chân nguyên cũng có một bộ phận tràn lan. Mà khi phù trận này dần dần ổn định thì khí cơ cả người Tông Thủ lập tức trở nên yên tĩnh. Đường vân màu tím trên người Tông Thủ biến mất, Linh Năng phong bạo trong đột quật cũng tiêu tán. Trên mặt Sơ Tuyết lộ ra vài phần vui mừng, nàng biết Tông Thủ giờ phút này đã thật sự không có việc gì, một thân khí cơ bế toả không khác thường nhân nhưng lôi quang lập loè và khí huyết cường thịnh cho thấy Tông Thủ lấy được chỗ tốt không cách nào so sánh. Hậu duệ đích mạch của Thượng cổ thần thú thường thường vừa ra đời đã là thất giai địa tinh thú trở lên. Tất cả tinh hoa của trứng Lôi Loan khổng lồ ra sao, giờ phút này Tông Thủ lấy thân làm trận pháp phong ấn toàn bộ vào trong cơ thể không lọt chút nào. Cử động lần này của Tông Thủ quả thực có thể coi tư tưởng khác lạ, ngay cả người tạo ra đan dược cũng không thể nào tưởng tượng nổi. Trong tưởng tượng của nàng thì Tông Thủ hấp thu tinh hoa của trứng Lôi Loan tức là đem trứng nước đều uống hết, không ngờ chỉ một lần thăm dò thì càng mau lẹ hấp thu tiên thiên tinh. Phảng phất như lần trước ở Hắc Nê Chiểu Trạch thôn phệ tinh nguyên bên trong thú tinh, không hiểu Tông Thủ đã làm như thế nào. Lúc này Tông Thủ ở bên trong xem xét bản thân. - Cốt, huyết, trí tam luân đã thông. Tạng Luân 24 huyệt cũng cường hành mở hơn phân nửa. Chỉ mong căn cơ của mình đừng hao tổn quá mức. Hắn cảm thấy trong cơ thể, cốt cách cùng huyết nhục màng da, tính cả ngũ tạng lục phủ phảng phất đã bị căng nứt ra. Chỉ là đau đớn này, ngày ngày hắn đã thừa nhận sớm thành thói quen nên không để ý tới. Đau đớn gấp 10 lần gấp trăm lần cũng không có gì khác nhau, vượt qua cực hạn thần kinh bản thân có thể chịu được. Dùng ý chí cường thịnh của hắn miễn cưỡng có thể áp chế. Mà giờ khắc này xem xét tình hình trong cơ thể cũng thoáng vượt quá dự liệu của hắn. Chẳng những không xuất hiện tình hình bết bát nhất mà trái lại dị thường gặp may mắn. - Cốt cách của ta đã rắn như thép! Huyết khí cường thịnh vượt qua thường nhân gấp 10 lần! Trí luân đồng dạng tu thành, hồn lực tăng gấp đôi! Tuy là trong đầu vẫn đau nhức vô cùng giống như đâm nhưng mà Tông Thủ lại rõ ràng cảm giác năng lực suy nghĩ của mình siêu việt trước đó gấp bội. Luyện trí luân, khí huyết cường thịnh cũng trực tiếp tác dụng đến thần hồn. Vòng xoáy hồn hải trong thời gian ngắn ngủi trọn vẹn khuếch trương bốn lần. Một bộ phận bởi vì hấp thụ chút ít tiên thiên tinh nguyên mà tăng cường khí huyết bản thân có tác dụng gián tiếp. Mật độ cốt cách cũng trọn vẹn gia tăng lên gấp đôi, vô luận là huyết nhục bì mô hay là ngũ tạng lục phủ đều có cải thiện. Liệt Kiếm Ô Duy bị liễu diệp phi đao của hắn phóng vào hốc mắt chỉ choáng váng một lát bởi vì luyện cốt công. Giờ phút này Tông Thủ cũng như thế, thậm chí mạnh hơn một bậc, cho dù bị người dùng đao chặt lên cũng vẫn vô sự. - Thai Tức kiên cố, nền tảng vững chắc, quả nhiên là chỗ tốt không ít! Nếu không vì như thế thì hôm nay suýt nữa đi đời nhà ma. Ta hôm nay xem như một bước lên trời, bước vào cảnh giới Bí Võ Sư, căn cơ thoáng di động nhưng có thể vãn hồi, trả một cái giá lớn cũng đáng. Suy nghĩ một chút có bao nhiêu cay đắng, hôm nay hắn hấp thu trứng Lôi Loan phải trả giá "một chút" này ra sao. Trừ phi là có một ngày, hắn có thể đem tinh hoa của trứng Lôi Loan hấp thu triệt để, nếu không toàn thân như tê liệt đau đớn vĩnh viễn không nhạt nhòa. Càng bởi vì áp lực trong cơ thể, dị lực mà một thân thực lực đoán chừng chỉ có thể phát huy đến tứ thành. Mặc dù một thân khí huyết mạnh hơn thường nhân rất nhiều nhưng thực sự không bằng võ tu cùng giai. Mà giờ khắc này thân thể Tông Thủ tựa như một đan dược hình người. Kiếp trước vị Linh Sư Viết Du Cảnh lấy được trứng Lôi Loan đem tinh hoa bên trong tổng cộng luyện chế thành 49 viên loan đan. Cơ hồ mỗi một miếng đều làm cho Bí Võ Sư ăn xong tiến thêm một giai vị tiến vào cảnh giới Tiên Thiên. Cố nhiên bên trong cũng gia nhập không ít linh dược khác nhưng thực sự bởi vậy có thể thấy bên trong bao hàm nguyên khí phong phú bực nào. Ngày sau chỉ dần dần cố hóa tiên thiên tinh nguyên hấp thu toàn bộ cũng đã đủ làm hắn đau đầu. Còn có lôi lực Loan Điểu phong ấn phía dưới trận pháp cũng rất phiền toái, chỉ cần chủ quan thôi sẽ bị phấn thân toái cốt. - Một quả trứng Lôi Loan đã khiến một tông môn nho nhỏ xuất hiện rất nhiều nhân tài cơ hồ có thể so sánh với Thập Cửu Linh Phủ. Hôm nay tinh hoa của trứng Lôi Loan toàn bộ tụ vào thân ra, không biết ta hấp thu tới năm tháng nào? Trong lòng tự giễu, bất quá trong lồng ngực Tông Thủ không có uể oải nửa phần, trái lại còn vui mừng hơn nhiều. Đi tới thế giới vạn năm trước này, cơ hồ mỗi ngày hắn đều rất cẩn trọng. Thân ở phía dưới trọng áp, dù là Thiên Vị cường giả kiếp trước, Kiếm Hoàng Đàm Thu đứng đầu Thất Hoàng bên trong Thần Hoàng cũng không ngày nào không dè chừng và sợ hãi, rất sợ một khắc sau mất mạng trong tay tiên thiên cường giả. Không có một thân bổn sự nhưng thi triển không được, cũng không thể vấn đỉnh, con đường cuối cùng của võ đạo. Cũng mãi tới nay ngày, nguyên vẹn đạt được trứng của thượng cổ thần thú, hắn mới tính toán chân chính có tiền vốn náu thân trong sóng to gió lớn ở nơi này. Dĩ thân vì đan, mặc dù có đủ loại bất trắc, vô số phiền toái nhưng so với trước kia ăn bữa hôm lo bữa mai thì phiền não thuộc về hạnh phúc thật sự không tính là cái gì. Nói cho cùng cũng tự làm tự chịu, nhưng mà Tông Thủ tình nguyện chịu thân lâm hiểm cũng muốn phong ấn tất cả tinh nguyên tiên thiên, nguyên nhân hơn phân nửa là vì ý định ngày sau. Chướng ngại Lăng Vân Long Nhược nói ngày trước tuyệt đối không thua song mạch thân. Lúc này chuẩn bị càng nhiều thì tương lai thì càng thêm vài phần nắm chắc đột phá. Kỳ thật đáy lòng của hắn giờ phút này cũng đã ẩn ẩn đoán được vài phần, đơn giản chỉ là mấy loại khả năng.