Thần Hoàng
Chương 22
Mà lần này chỉ luyện chốc lát, Tông Thủ đã cảm giác bất đồng. Trước kia cỗ thân thể này luôn luôn cảm giác không thoải mái, phảng phất là thần hồn cùng thân thể cách một tầng màng mỏng. Mà khi dung hợp ký ức mười ba năm trước thì hiện tượng này phảng phất đã triệt để biến mất.
Hiện tại luyện kiếm đều tùy tâm như ý, bộ pháp cùng kiếm trong tay càng tinh chuẩn.
Trận chiến ba ngày trước cũng thế, nếu không phải hắn đã khống chế thân thể của mình tự nhiên thì tuyệt đối không thể có thể gọn gàng chém giết những người kia, cũng chưa chắc có thể bắn ra một đao cuối cùng.
- Tông Thủ mặc dù không cách nào tập võ, bất quá trụ cột quả thực luyện không tệ.
Bởi vì không cách nào mở luân mạch, trước kia "Tông Thủ" Chỉ có thể ngày ngày tập luyện võ kỹ cơ bản, vững chắc vô cùng.
Cho dù là cách ba năm vẫn luyện tập như thế, giờ phút này cực kỳ dễ sử dụng, mặc dù có nhiều chỗ sai lầm không hài lòng lắm nhưng chỉ cần sửa chữa thêm chút là được.
Mà võ học chi đạo của Tông Thủ ở kiếp trước coi trọng nhất đúng là trụ cột.
Chỉ có căn cơ vững chắc, mới có thể xây cao ốc vạn trượng. Ước chừng buổi chiều sáu ngày sau, ba người đi xe ngựa vào một quán rượu có khách điếm trong một thị trấn nhỏ.
Nơi này tên là Yên Hà trấn, vây quanh dãy núi số hung thú qua lại, vốn không phải nơi ở tốt. Bất quá cách nơi này không xa, xuyên qua mây mù trùng trùng điệp điệp chính là Đan Linh Sơn nơi đóng quân của Lăng Vân Tông tại Đông Lâm Vân Giới.
Ba năm một lần, nơi này sẽ xuất hiện một hồi phồn vinh khiến Thương gia nơi đây kiếm được bồn đầy bát tràn lợi ích.
Khi mà ba người tới đây thì đã hội tụ hơn ba vạn người. Đều là thiếu niên dưới mười tám tuổi ngàn dặm xa xôi tìm đến, hơn nữa thân phận không ít người đều có chút thực lực.
Mà trong hai tháng tương lai còn có sáu vạn người sẽ tới, danh ngạch trong Lăng Vân Tông không đến sáu trăm người.
Ba người lẫn vào trong dòng người như là bọt trong biển không tạo được sự chú ý nào.
Tiến vào trong trấn, Tông Thủ không tự kìm hãm được lại có chút muốn cười. Trong trò chơi Thần Hoàng, Lăng Vân Tông này được an bài làm khu tân thủ để tất cả đệ tử mới nhập môn lịch lãm rèn luyện.
Mỗi ngày đều có thể thấy được vài chục vạn đệ tử Lăng Vân Tông chạy nhiệm vụ trong địa khu để giết quái đi train level, cơ hồ tàn phá cái tiểu hạp cốc này hết sạch.
Nơi đây hắn cũng thỉnh thoảng tới mấy lần, nhìn kiến trúc quen thuộc chung quanh ngược lại hơi có chút cảm giác hoài niệm.
Phía bắc thị trấn nhỏ, ba người Tông Thủ tìm được một khách điếm khá sạch sẽ ở lại, Tông Thủ cùng Doãn Dương và Sơ Tuyết đi dạo chung quanh.
Xuyên qua mấy con đường tắt, ba người tới một phiên chợ.
Bởi vì trong tiểu trấn đột nhiên có khá nhiều người, nơi này cũng trở nên phồn hoa, liếc nhìn một cái đã thấy hai bên đường có mấy chục trên trăm người bày hàng bán.
Phần lớn là bán binh khí quần áo, còn có là phù chú cùng một chút ít đan dược và võ học, linh pháp bí bản... những chủng loại trụ cột, thậm chí có một vài thương gia nổi tiếng cũng ở trong đó.
Tông Thủ một đường cưỡi ngựa xem hoa, khi đi đến một quầy bán sách thì nhịn không được cười lên.
Chỉ thấy trên quầy của hắn bày bán các loại bản sao của Lăng Vân Tông đệ tử lịch đại khảo hạch tụ tập, Lăng Vân Tông nghiệm cốt thập nhị pháp...Ở tiền thế, hắn vốn tưởng rằng đây là do người chơi sáng chế mà không ngờ từ lúc vạn năm trước đã có buôn bán như vậy.
Trực tiếp đi qua, mãi tới khi cuối phố, một cửa hàng không chút nào thu hút ai, Tông Thủ mới cất bước đi vào.
Sơ Tuyết theo ở phía sau, kinh ngạc mà trừng mắt nhìn cũng đi theo Tông Thủ.
Nơi này là cửa hàng chuyên bán đồ vật Linh Sư, không biết thế tử tới nơi này làm gì?
Đồ vật nơi này rõ ràng đều có phẩm giai, là chuyên bán cho các đệ tử của Linh Sư Lăng Vân Tông. Tông Thủ chỉ tu Võ Đạo, nàng ngược lại Linh Võ song tu nhưng hôm nay những thứ kia, nàng cũng phần lớn không dùng được.
Tông Thủ tùy ý mua chút ít phù chú, thượng phẩm đàn mộc dâng hương, huyết mực chu sa dùng để vẽ phù lục, lại mua đi một ít Tử Sắc Thú Hồn Thạch lấy từ yêu thú, sau đó đứng trước một cái giá gỗ bày đầy bình kim loại.
Những cái bình này phần lớn đều to cỡ nắm tay hoặc dùng tinh cương thạch chế tạo hoặc là đồng thau những tài liệu ngăn cách linh lực. Một ít tài liệu đặc thù thì còn có màu sắc khác nhau.Ở miệng mỗi bình dán nhãn ghi: Phệ Kim thú, Tam Nguyên Băng Hồn, Linh Tiêu Điểu...
- Thiếu chủ! Đây đều là hộ giá, cần phải có niệm lực mới có thể sử dụng...
Sơ Tuyết vừa nhắc nhở một câu, nhớ lại liền nhớ lại Thiếu chủ nhà mình đã từng tập Linh Sư chi đạo ở Lâm Hải thư viện, những thường thức này căn bản là không cần nhắc nhở.
Tông Thủ ừ một tiếng, ánh mắt quét qua mọi nơi, quang trạch bên trong đồng tử càng lúc càng nóng bỏng.
Một trong hộ giá mạnh nhất thế kỷ Thần Hoàng trong truyền thuyết, do giai cấp ở tầng dưới chót nhất mà phát triển linh thú hộ giá thăng nhập tiên giai.
Chính là do người nọ tìm được trong trấn Yên Hà, sau đó chỉ dùng 60 năm thời gian liền hoàn thành quá trình nhất phi trùng thiên danh dương Vân Giới.
Trò chơi Thần Hoàng mới bắt đầu rất nhiều người đều đã tới nơi đây chiêm ngưỡng, đáng tiếc vật ấy bị hệ thống giữ làm hàng không bán, chờ đợi người nọ xuất hiện, tối đa cũng chỉ có thể nhìn thấy đỡ thèm mà thôi.
Trong hiện thực vạn năm trước không biết tình hình như thế nào? Khoảng cách người nà xuất thế còn có mười năm, vật này có xuất hiện ở đây không?
Chỉ một lát sau ánh mắt Tông Thủ liền khóa chặt phía trên mộc bình, chất liệu là thiết mộc bình thường nhất, bề ngoài khắc chút ít phù lục xem như phong ấn.
Bất quá nhãn hiệu trên thẻ tre không ngờ viết Thủy Ngân Thú Vương, hơi có chút dọa người.
Vật ấy quả nhiên là ở nơi này.
Nỗ lực cưỡng chế tâm tình cuồng hỉ trong lòng, Tông Thủ đưa tay lấy mộc bình, sau đó gọi một tiếng, liền có một tiểu nhị ba mươi tuổi đi tới.
Nhìn vật trong tay Tông Thủ, người này rõ ràng khẽ giật mình thoáng chần chờ, liền mở miệng nhắc nhở:
- Khách nhân, vật ấy trong tiệm ta đã gần đến bảy năm không có người hỏi thăm. Đừng nhìn danh tự êm tai, lại còn danh xưng Thú Vương, kỳ thật chỉ là thủy thú biến dị thôi, miễn cưỡng xem như nhất giai linh thú. Linh Sư hộ giá cả đời chỉ có thể nuôi mười đến chừng hai mươi con, xin thỉnh khách nhân cẩn thận chọn lựa.
Tông Thủ nghe vậy chỉ cười cười, hắn thầm nghĩ Thương gia thời cổ quả nhiên đều là thành tín làm gốc, nào giống những thương nhân kia đời sau vô cùng giảo hoạt.
Lấy ba khối Nhị Giai thú tinh thanh toán, Tông Thủ lại chuyển nhìn qua Sơ Tuyết nói:
- Nhìn xem có hộ giá nào thích thì mua luôn.
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
187 chương
98 chương
3237 chương
21 chương
338 chương
169 chương
291 chương
186 chương