An Tịnh Tuyết cùng Bạc Á Thần trở lại xe. Đợi An Tịnh Tuyết nhận xong vali hành lý từ bà Lưu, Bạc Á Thần mới ra lệnh cho tài xế trở về biệt thự riêng của anh. Không ngờ anh vừa dứt câu thì cô lại lên tiếng:
"Làm ơn dừng xe ở khách sạn Thiên Triều phía trước. Cảm ơn."
Tài xế có chút bối rối nhìn Bạc Á Thần, dù sao hắn cũng là người của ông chủ, chỉ nghe lệnh ông chủ cũng là đương nhiên. Tuy nhiên, Bạc Á Thần lại không hề để ý đến hắn mà chỉ nhìn chằm chằm vào An Tịnh Tuyết đang ngắm phong cảnh ngoài cửa xe, khuôn mặt miễn bàn có bao nhiêu khó coi. Bé con này không muốn ở chung với anh sao, chẳng lẽ là do vụ Tạ Ngọc Sương làm ầm ĩ lúc sáng? Bấy giờ, Bạc Á Thần mới nhớ ra mình vẫn chưa giải thích rõ ràng với An Tịnh Tuyết về thân phận của cô ta. Anh vội vàng nói:
"Đó là mẹ kế của tôi."
Bạc Á Thần đột nhiên bỏ ra một câu thành công thu hút sự chú ý của An Tịnh Tuyết. Cô khó hiểu quan sát gương mặt lạnh nhạt của anh, tò mò hỏi:
"Ai cơ?"
"Buổi sáng..."
Nếu An Tịnh Tuyết chú ý kĩ thì có thể thấy rõ hai vành tai của Bạc Á Thần đang đỏ lên vì xấu hổ. Quả thực đây là lần đầu tiên anh chủ động giải thích một việc gì đó, ngay cả tài xế cũng sắp trừng rớt hai mắt vì không thể tin luôn rồi. Hắn vừa nghe được cái gì chứ, ông chủ cao cao tại thượng bá đạo chuyên quyền lại ấp úng giải thích với một cô bé 16 tuổi, hơn nữa còn có vẻ khép nép như vậy. Ông trời ơi, hắn đang mơ sao???
Mặc dù Bạc Á Thần không nói rõ ràng, An Tịnh Tuyết vẫn hiểu được người anh muốn ám chỉ là ai. Chắc chắn là người phụ nữ điên sáng nay đã nhiều lần chửi bới cô, còn bị Bạc Á Thần đá cho một phát vào bụng dẫn đến hư thai. Hóa ra cô ta không phải tình nhân của anh mà là mẹ kế sao? Nhưng hình như mối quan hệ giữa hai người họ không chỉ đơn giản như vậy đi.
Bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của An Tịnh Tuyết, Bạc Á Thần có chút bối rối không biết nên nói tiếp thế nào. Nếu nói Tạ Ngọc Sương theo đuôi anh suốt hai mươi năm, liệu cô có tức giận không? Nhưng cứ im lặng thế này nhỡ cô lại tiếp tục hiểu lầm thì phải làm sao?
Đang lúc Bạc Á Thần còn phân vân, điện thoại của anh đột nhiên đổ chuông. Bạc Á Thần không nhìn màn hình cũng biết người gọi là ai, nhất định là lão già kia xót đứa con sắp ra đời nên muốn khởi binh vấn tội đây mà.
Thấy Bạc Á Thần không hề do dự tắt máy, An Tịnh Tuyết cũng đoán được tám phần lý do, cuối cùng để mặc tài xế đưa mình đến nhà Bạc Á Thần mà không chống đối nữa. Có lẽ là do Bạc Á Thần vì cô trút giận nên mới mắc phải phiền phức, hay vì Bạc Á Thần giúp cô tìm đội ngũ hạng nhất để sửa chữa căn biệt thự, hoặc vì cái gì khác đến chính An Tịnh Tuyết cũng không xác định được. Điều tất yếu là, cái nhìn của cô đối với Bạc Á Thần đã sớm thay đổi, chẳng qua An Tịnh Tuyết chưa nhận thấy mà thôi.
--- ---
Sau khi sắp xếp phòng ở cho An Tịnh Tuyết, Bạc Á Thần lập tức đến công ty để giải quyết công việc. Thực ra tổng công ty của tập đoàn XSX nằm ở Hàn Quốc, Bạc Á Thần đến thành phố H chẳng qua là vì dự án mở rộng trung tâm thương mại XSX mà thôi. Trung tâm thương mại này là hệ thống chi nhánh đầu tiên anh xây dựng ở Trung Quốc, là đòn phủ đầu anh muốn dành cho tập đoàn Nhất Thế của "cha" mình. Quả không phụ kì vọng của Bạc Á Thần, chỉ trong vòng ba năm, XSX đã lấn chiếm gần hết thị trường về thời trang và phụ kiện ở Trung Quốc, khiến doanh thu về lĩnh vực này của Nhất Thế bị tụt giảm trầm trọng, thậm chí bắt đầu có tình trạng thua lỗ. Không nghi ngờ gì nữa, chỉ cần trung tâm thương mại XSX mở rộng thành công, tập đoàn Nhất Thế sẽ bắt buộc phải ngừng kinh doanh lĩnh vực thời trang ngay lập tức. Với một tập đoàn chỉ kinh doanh hai ngành là xây dựng và thời trang như Nhất Thế, đây tuyệt đối là một đòn trí mạng.Vì thế, Bạc Á Thần rất coi trọng dự án lần này.
Bạc Á Thần bận bịu, An Tịnh Tuyết cũng không nhàn rỗi. Bởi vì, Stephen lại vừa thông báo phần hai của nhiệm vụ lần này rồi. Không những thế, ông ta còn dặn cô sau khi hoàn thành phần hai phải sang Las Vegat một chuyến để ám sát một ông chủ sòng bạc lớn. An Tịnh Tuyết mở laptop, sau đó đổi tần số viên hồng ngọc trên tai để xem ảnh đối tượng cần giết sau khi được mã hóa. Chỉ thấy đó là một người thanh niên có khuôn mặt giống Thịnh Diệp Hân đến bảy phần, Thịnh Diệp Kiêu, 25 tuổi, vừa tốt nghiệp một trường đại học ở Mỹ và sẽ về nước vào tuần tới. Cô liền nhếch miệng cười, a, không ngờ hết cô em gái lại đến người anh trai nha. Người muốn giết bọn họ hẳn phải có thâm thù đại hận với nhà họ Thịnh lắm đây. Chậc chậc, vụ Thịnh Diệp Hân bị cắt làm nhiều mảnh vừa rồi đã gây sóng gió không nhỏ, nếu không phải Bạc Á Thần bao che cho thì An Tịnh Tuyết cũng không thoát khỏi bị điều tra. Bây giờ muốn giết anh trai của cô ta xem ra sẽ khó khăn hơn nhiều, dù sao nhà họ Thịnh cũng có sự đề phòng rồi. Hơ, phải lên kế hoạch cụ thể thôi."
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
124 chương
41 chương
148 chương
36 chương
70 chương