Thẩm đông phong xin anh nhẹ tay

Chương 13 : Tôi không phải là ba cô

Ngày hôm sau khi Diệp Thiên Kì vẫn đang ngủ thì nhận được một cuộc điện thoại. Là một dãy số lạ, cô nửa tỉnh nửa mơ nghe điện thoại. "Có chuyện gì sao?" Cô nghe thấy giọng một người đàn ông đầy mạnh mẽ nghe quen quen nhưng vẫn chưa nhận ra là ai. "Vẫn chưa dậy sao!" "Chuẩn bị dậy!" Cô không biết mình đang gặp ma quỷ gì cứ trả lời trong vô thức "Ở đó chắc cũng 12h rồi đúng không?" What! Chuyện gì đây. Giờ cô mới biết mình đang nói chuyện với một người lạ. Khoan đã giọng nói này cô sực nhớ ra hét vào điện thoại "Thẩm Đông Phong" "Em không cần phải hét lên như vậy đâu tôi bật loa ngoài!" Lục Từ ở cạnh Thẩm Đông Phong cười ngặt nghẽo. Chưa bao giờ anh thấy Thẩm Đông Phong nhẫn nại như ngày hôm nay. Anh ít nói tới mấy câu nhiều hơn 5 chữ. Lại còn là người hành động trước nói chuyện sau. Giờ xem ra cũng đáng yêu lắm "Tôi thích thức giấc vào lúc trưa hay ban chiều không được sao!" Diệp Thiên Kì máu sôi sục dồn lên não vô cùng bực tức nói trống không. "Có chuyện gì nói mau đi!" "Chuyện hợp tác tôi nghĩ cô nên đồng ý" "Anh đâu phải ba tôi mà ra lệnh cho tôi!" "Tôi với cô đâu phải quan hệ ở chung nhà ăn chung nồi cơm sao!" "Anh nghĩ tôi thèm à! "Tôi cũng không phải ba cô ở cùng cô" Lục Từ quay sang đá chân Thẩm Đông Phong nhắc nhở" ba của Thiên Kì đã không còn". Anh chẳng cảm nhận được vì vốn dĩ anh là người vô cảm. "Vào lại vấn đề chính đi" Giọng Thiên Kì có vẻ trầm đi. Chuyện Thiên Nhẫn muốn hợp tác với Hải Vương chắc cô cũng biết rồi!. Về phần lí do là gì chắc chắn cô biết rõ!" "Chuyện này anh nên nói với thiên vương của tôi. Nhưng tôi sẽ giúp anh chuyển lời!" "Tôi nghĩ cô có thể quyết định ngay thiên vương của Hải Vương" Thiên vương của Hải Vương. Anh biết thân phận thật của cô. Cũng không có gì ngạc nhiên lắm với thế lực của anh. Nhưng dù có biết thì cũng chẳng thể làm gì huống chi là anh đang xin cô hợp tác. "Thiên Nhẫn có thể tự thực hiện" "Tôn trọng là phương châm làm việc của tôi" "Được thôi! Đôi bên đều có lợi tôi nghĩ chúng ta cũng không cần phải nói chuyện nhiều! Hợp tác vui vẻ Thẩm lão đại!" "Hợp tác vui vẻ" Nói xong cô tắt máy thở dài. Giấc ngủ vàng của cô đã mất, đúng là một ngày mới không mấy vui vẻ. Đặt điện thoại xuống, bước chân xuống giường chuẩn bị đi đánh răng thì điện thoại lại reo. Lại là số Thẩm Đông Phong "Lại chuyện gì nữa!" "Xem ra vẫn nhớ! Đây là số của tôi lưu vào!" Diệp Thiên Kì chưa kịp nói" Không nhất thiết tới mức đó" thì Thẩm Đông Phong đã cúp máy. Anh được lắm lần đầu dám phá giấc ngủ của cô, lần hai lại dám cúp điện thoại trước cô. Cuộc gọi kết thúc, Lục Từ trêu trọc Thẩm Đông Phong vài câu "Cuối cùng cũng tìm được thuốc trị được bệnh ít nói của cậu rồi à!" "Liên thiên" "Tớ nói thật đấy cậu hôm nay như cá gặp nước sau bao mùa hạn hán vậy!" "Cậu có một vé đi Amazon" "Hửm! Lại lên cơn rồi sao! Làm gì mà căng" "Làm việc của cậu đi!" Thẩm Đông Phong phớt lờ đuổi Lục Từ ra ngoài. Nhìn hai người có vẻ nhàn rỗi như vậy chứ thật ra bận trăm công nghìn việc. Điều hành cả tổ chức lớn hàng ngày phải xử lí biết bao nhiêu việc lớn nhỏ, xâu xé chém giết lẫn nhau. Những cuộc chiến đẫm máu là chuyện bình thường trong giới. Bang Quyết Lang sau khi bị thua thảm hại khi lập kế hoạch cướp lô vũ khí lần trước không thành bèn chia nhau ra bạo động khắp Trung Đông. Chúng đốt phá mỏ dầu khí khiến Trung Đông tổn thất một số tiền rất lớn. Lần trước anh không để bụng tha cho hắn con đường sống vậy mà không biết tốt xấu được đằng chân lấn đằng đầu còn ngang nhiên cướp viên kim cương Phỉ Thúy của phu nhân hoàng gia Anh Quốc mà anh đấu giá được. Vận chuyển về Nam Mĩ lấy Hải Vương làm bia đỡ đạn. Thẩm Đông Phong gọi một cuộc gọi tới căn cứ. "Chủ tử anh có gì dặn dò!" "Nói Phong tới nhà tôi!" "Dạ!" Trong phòng chiến lược đặc vụ của Thiên Nhẫn mọi người đang rất khẩn trương với công việc của mình nơi tập hợp của các nhân tài. Khu chế tạo thiết bị vũ khí và các phương tiện chiến đấu tối tân lại yên lặng lạ thường. Chỉ nghe thấy thấp thoáng tiếng gõ bàn phím. "Bên hông tàu nên thay bằng vật liệu khác tốt hơn. Nếu tàu lặn quá sâu có thể giảm áp lực của nước lên hông tàu. Tiếng gõ cửa bên ngoài đã phá tan bầu không khí im lặng trong phòng "Vào đi" "Chỉ huy chủ tử gọi anh tới nhà một chuyến" "Tôi biết rồi!" Anh quay sang giao nhiệm vụ cho đội thiết kế. "Tiếp tục nghiên cứu thay thế một cách tốt nhất cho tôi. Có vấn đề gì trực tiếp gọi và báo cáo là được" "Rõ" "Làm việc nghiêm túc cho tôi. Ai làm biếng tôi phát hiện ra sẽ được thưởng đó!" Phong quay về phòng sắp xếp tài liệu cất cẩn thận khóa trái cửa rồi mới đi. xem ra bên Quyết Lang đã có động tĩnh.