Thái tử phi thần bí của thái tử máu lạnh
Chương 17 : không an tâm
Lạc Tuyết Y lạnh lùng nhìn Triệu Dạ Thành rồi nói:
"Ta có chuyện cần phải đi một chút ngươi cứ ở đây đi hoặc là quay về bây giờ cũng được, ta sẽ về sau."
"Nàng đi đâu? Ta sẽ đi cùng." Triệu Dạ Thành ngay lập tức cất giọng.
"Không cần đâu." Nàng không chần chừ phản đối chàng đi cùng ngay.
Triệu Dạ Thành cũng không ép nàng cho mình đi cùng chàng khẽ gật gật đầu:
"Được! Vậy ta sẽ ở đây đợi nàng cùng quay về."
Nàng không nói gì thêm nữa cùng bọn người Hạ Châu rời khỏi Hoa Linh Sơn đi đến Hắc Ngọc điện.
Hắc Ngọc điện
"Tam môn chủ!" Những thuộc hạ của Hắc Ngọc điện vừa thấy nàng quay về liền cúi đầu cung kính chào nàng.
Tiểu Lăng cung kính chào nàng, nàng ngồi xuống lạnh nhạt ra lệnh:
"Sắp đến ta sẽ không quay về đây một thời gian các ngươi ở đây không được lười biếng hay gây chuyện nếu như ta biết các ngươi gây ra chuyện gì thì đừng trách ta không cảnh báo trước hậu quả. Tiểu Lăng! Nhiệm vụ của ngươi chính là giám sát, trông coi Hắc Ngọc điện."
"Vâng! Thuộc hạ tuân lệnh." Tiểu Lăng gật đầu cung kính.
Lạc Tuyết Y ở lại Hắc Ngọc điện được thêm một lúc rồi quay trở về Hoa Linh Sơn, trên đường về nàng cùng bọn người Linh Linh cảm nhận được có ai đó đang đi theo dõi mình, nàng ra hiểu cho bọn họ thoáng chốc các nàng đã biến mất khiến cho người theo dõi các nàng kinh ngạc, hiện ra tìm kiếm.
Không biết từ khi nào Tiểu Mai cùng Lộ Lộ đã xuất hiện ở phía sau lưng của hắn ta khiến hắn hoảng hốt quay người lại, Linh Linh kề kiếm lên cổ hắn tra hỏi:
"Nói! Ai đã sai khiến ngươi đi theo dõi tam môn chủ của bọn ta?"
Hắn ta không hề hoảng sợ khi bị Linh Linh kề kiếm vào cổ vẫn dửng dưng im lặng, hắn vô tình nhìn vào đôi mắt của Lạc Tuyết Y khiến hắn rùng mình. sợ hãi đôi mắt của nàng rất lạnh lẽo, sắc bén đáng sợ.
"Tôi nói! Tôi nói!..." Hắn sợ hãi trước nàng nhưng chưa kịp khai ra là ai đã đứng đằng sau thì đã bị một mũi tên từ phía sau nàng lao đến đâm thẳng vào tim của hắn khiến hắn chết tại chỗ.
Lạc Tuyết Y cùng các nàng quay lại nhìn Lộ Lộ cùng Hạ Châu định đuổi theo thì bị nàng ngăn cản lại:
"Các ngươi không cần đuổi theo đâu người đó không tầm thường đâu cho dù các ngươi có đuổi theo kịp thì cũng chưa chắc đánh lại hắn. Quay về Hoa Linh Sơn thôi!"
Hoa Linh Sơn
Lạc Tuyết Y đi vào bên trong gặp Hàn Lam Mặc:
"Sư phụ! Con phải quay về hoàng cung đây sắp tới con sẽ không thể về Hoa Linh Sơn một thời gian."
Hàn Lam Mặc cau mày, khó hiểu hỏi nàng:
"Tại sao lại không thể về Hoa Linh Sơn? Con muốn đi đâu sao?"
Lạc Tuyết Y gật gật đầu:"Hoàng thượng lệnh cho con và Triệu Dạ Thành phải đi di phục xuất tuần."
Đôi mày của Hàn Lam Mặc càng nhíu chặt lại:
"Di phục xuất tuần? Chỉ có con và đại hoàng tử thôi?"
"Vâng! Theo con thấy hoàng thượng lệnh cho con và Triệu Dạ Thành là muốn con và hắn vun đắp tình cảm."
Hàn Lam Mặc tất nhiên nhận ra điều đó, Hàn Lam Mặc xoa xoa đầu của nàng ngữ điệu ôn nhu:
"Sư phụ sẽ cho vài người đi theo âm thầm bảo vệ sự an toàn cho con."
Nàng ngay lập tức từ chối:"Không cần đâu sư phụ, con còn có Linh Linh, Hạ Châu, Lộ Lộ, Tiểu Mai bảo vệ mà."
"Nhưng sư phụ vẫn không yên tâm sư phụ đã quyết định rồi con không được nói nữa."
Lạc Tuyết Y im lặng lại chỉ có thể gật gật đầu đồng ý với sư phụ của mình.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
34 chương
53 chương
31 chương
120 chương