Thái Tử Vô Sỉ
Chương 50
Hôm sau giờ tỵ một khắc, Huệ Minh cung yên tĩnh một lần nữa náo nhiệt hẳn lên. Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên những phiến lá xanh ngắt đang đón gió chập chờn, từng tiếng chim hót thanh thúy trong rừng cây nhỏ phía sau Huệ Minh cung truyền đến. Những tiểu chủ tử ở năm phòng phía sau và những tỳ nữ thân cận toàn bộ đang quỳ ở trung đình Huệ Minh cung, chờ đợi Lưu công công tuyên chỉ.
Ở Huệ Minh cung ngoài Trầm Lạc và Hòa Miêu ba vị chủ tử, còn lại cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, gia tộc bọn họ không có quyền thế ngập trời, tuyển chọn tú nữ tối hôm qua hiển nhiên không được Điện hạ và Nhị hoàng tử nhìn trúng, chờ đợi bọn họ đó chính là việc rời khỏi hoàng cung và trở về phủ.
Lưu công công hắng giọng một cái, từ từ kéo thánh chỉ màu vàng ra, sau đó hắng giọng bắt đầu đọc thánh chỉ: “Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, trưởng nữ của Trầm gia Trầm Lạc, dịu dàng hiền thục, tài nghệ xuất chúng đặc biệt tuyển chọn nạp vào Đông cung.” Trầm Lạc khẽ khuất thân đứng dậy, chậm rãi nói: “Dân nữ Trầm Lạc tiếp chỉ, tạ chủ lòng ân.” Hòa Miêu quỳ ở bên cạnh tay nắm thật chặt sau đó lại buông ra.
Sau khi Trầm Lạc nhận chỉ, Lưu công công lại từ tay tiểu thái giám tùy tùng lấy thêm một thánh chỉ nữa tuyên đọc: “Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết, con gái của Huyện lệnh kinh thành Hòa Miêu, tính tình đoan trang hòa nhã lễ phép, đặc biệt tuyển chọn vào Hoa trúc viện.”
Trầm Lạc đang quỳ trên mặt đất hàng chân mày nhảy lên, Hoa Trúc viện? Tẩm điện của Nhị hoàng tử, thì ra Hòa Miêu được ban cho Nhị hoàng tử người như trích tiên. Nhưng vì sao cả hai thánh chỉ chỉ nói là nạp vào cung gì, chứ không xác định rõ chức vị được thụ phong. Rốt cuộc là chánh phi hay trắc phi đây?
Sau khi tuyên đọc hết thánh chỉ, Lưu công công nâng tay lên để lộ nụ cười thỏa mãn. Giọng nói lanh lảnh lôi kéo Trầm Lạc tỉnh lại: “Lạc chủ tử, Miêu chủ tử mau mau đứng dậy. Từ hôm nay trở đi hai vị hãy dời đến sương phòng đi, ma ma dạy lễ nghi hôm nay cũng sẽ đến, ma ma sẽ dạy những quy củ nghĩ lễ trong hoàng cung. Hai mươi ngày sau Thái hậu và Hoàng hậu sẽ đích thân tuyển chọn. Nếu hai vị chủ tử có thể hoàn thành hết tất cả các lễ nghi khiến cho Thái hậu và Hoàng hậu vừa lòng, lúc đó hai vị chủ tử mới có thể chính thức tiến vào Đông cung điện và Hoa Trúc điện nhận phong vị, thánh chỉ khi hai vị chủ tử vào Đông cung và Hoa Trúc Điện thì sẽ được tuyên đọc ra ngoài. Hai vị chủ tử, những lễ nghi và quy củ kế tiếp rất là quan trọng.”
Thoáng chốc, Trầm Lạc cũng đã hiểu rõ ý của Lưu công công. Nếu lễ nghi và quy củ không được Thái hậu và Hoàng hậu đồng ý, thì đạo thánh chỉ ngày hôm nay không thể nghi ngờ gì sẽ bị bỏ đi, ngay sau đó sẽ là ‘Thỉnh‘ ra khỏi Hoàng cung về phủ tĩnh dưỡng.
“Tiểu chủ tử mau mau đứng dậy, Vương ma ma, ba vị chủ tử còn lại làm phiền người đưa tới cửa cung, đã có xe ngựa chờ ở đó rồi, sẽ đưa ba vị chử tử hồi phủ.” Câu trước của Lưu công công mang vẻ mặt tươi cười, câu sau lại đổi giọng điệu mang theo nghiêm túc và lạnh lùng.
Trầm Lạc, Hòa Miêu cùng với ba vị chủ tử khác toàn bộ đứng lên. Lưu công công lại nói một ít lời với Trầm lạc và Hòa Miêu sau đó liền rời khỏi Huệ Minh cung.
Chờ khi Lưu công công vừa đi, Hòa Miêu dùng tay không cầm thánh chỉ kéo cánh tay Trầm Lạc. Khóe môi giương cao mang trên mình nụ cười ấm áp: “Lạc tỷ tỷ chúc mừng tỷ. Vào Đông cung, sau này tỷ chính là Thái tử phi rồi.”
Trầm Lạc nhìn khuôn mặt mang nụ cười của Hòa Miêu có chút hoài nghi, trước đây không lâu Hòa Miêu còn nói với nàng, không muốn ở lại hoàng cung lâu, chỉ muốn về nhà, hôm nay lại mang một bộ mặt thản nhiên chúc mừng nàng?
“Lạc tỷ tỷ, hôm nay chúng ta sẽ dời đến sương phòng, chúng ta từ Huệ Minh cung qua đó, khó tránh khỏi có khoảng cách với người của sương phòng. Về sau chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau không được để cho người ở sương phòng khi dễ chúng ta.” Hòa Miêu lại gần nhẹ nhàng nói bên tai Trầm Lạc.
Ba tú nữ khác vẫn còn ở trong đình chưa rời đi, trừ Trương Tú Thanh ra hai tú nữ khác ánh mắt ghen tỵ như muốn bốc hỏa. Cuối cùng nặng nề hừ một tiếng đi vào trong phòng. Trương Tú Thanh nhìn Trầm Lạc đang bị Hòa Miêu cuốn lấy, miệng khép mở mấy lần muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ lắc đầu đi về phía phòng mình.
Trầm Lạc thấy vẻ mặt trước khi rời đi của Trương Tú Thanh, lập tức nhớ lại những lời Bích Diệp nói Thanh chủ tử có việc tìm nàng, con gái của Đại Lý Tự Thiếu Khanh hiển nhiên đã quên việc tìm nàng giúp đỡ, nhưng rốt cuộc là có việc gì vội? Trầm Lạc không muốn mọi việc không rõ ràng, nhưng cũng không thể làm sáng tỏ nữa rồi.
“Lạc tỷ tỷ?” Hòa Miêu mở to hai mắt nhìn người đang thất thần suy nghĩ Trầm Lạc, gọi lần nữa. Trầm Lạc cười nhạt với Hòa Miêu sau đó nhẹ giọng đáp lời: “Hòa Miêu vài ngày trước không phải muội nói không muốn sống ở Hoàng cung sao? Sao bây giờ nghe thấy thánh chỉ lại vui mừng như thế?”
Hòa Miêu vừa nghe như thế lập tức cúi đầu xuống sau đó ngượng ngùng cười một tiếng, hai cánh môi phấn hồng khép mở mấy lần cuối cùng khẽ lên tiếng: “Lạc tỷ tỷ tối qua là lần đầu tiên muội nhìn thấy Nhị hoàng tử. Lần đầu tiên thấy hắn muội không thể dời mắt khỏi. Hắn ngồi ở chỗ đó lẳng lặng thưởng thức trà, giống như một đám mây trắng nơi cuối chân trời. Muội…” Hòa Miêu nói tới chỗ này thì không nói tiếp, tai ửng hồng.
Trầm Lạc bật cười sau đó nói: “Thì ra là Hòa Miêu ngươi nhìn trúng Nhị hoàng tử. Vào Hoa Trúc Điện cũng đúng với tâm ý của muội. Mau mau trở về phòng đi, thu dọn đồ đạc đến sương phòng.”
Hòa Miêu gật đầu sau đó xoay người nhanh chóng chạy về phòng mình, Trầm Lạc thở dài một tiếng, không biết Mạn Thanh khi nghe được tin tức Nhị hoàng tử nạp phi sẽ cảm thấy thế nào? Liệu Mạn Thanh có vui mừng cho Nhị hoàng tử không? Nghĩ đến đây thì đầu Trầm Lạc khẽ đau, thôi vậy sau này Mạn Thanh sẽ có một vị phu quân tốt.
Vào phòng Trầm Lạc liếc Bích Diệp đang thu dọn xiêm y và đồ trang sức, Bích Diệp thấy Lạc chủ tử đi vào liền khom người hành lễ một cái, nhẹ nhàng lên tiếng: “Lạc chủ tử nô tỳ thấy người và Miêu chủ tử có chuyện cần nói, nên đã lặng lẽ rời đi, dọn dẹp xiêm áo trước. Lạc chủ tử chỗ này có vài chiếc yếm không giống ở trong cung, nhưng….?” Bích Diệp chỉ những chiếc yếm đang được bày thứ tự trên bàn hoài nghi mở miệng.
Trầm Lạc nhìn thấy mấy chiếc yếmVũ Văn Thượng cố ý mời bà lão ngoài cung may cho nàng thì liền nghĩ tới Vũ Văn Thượng. Lưu công công nhất định đã tuyên đọc thánh chỉ ở sương phòng sau đó mới tới Huệ Minh cung, không biết con gái của Viễn Sơn Huyện lệnh được chọn nạp vào Đông cung điện hay là Hoa Trúc Điện?
“Bích Diệp thu dọn hết đi. Những chiếc yếm này từ nơi nào ngươi không cần biết, làm xong những việc thuộc bổn phận của mình là được rồi. Ở sương phòng không thể so với Huệ Minh cung, phải cẩn thận.” Trầm Lạc nhàn nhạt mở miệng, Bích Diệp đứng bên cạnh mặt nghiêm túc mở miệng, khom người nói: “Lời của Lạc chủ tử nô tỳ ghi nhớ trong lòng.”
Dứt lời Bích Diệp trực tiếp lấy ba chiếc yếm bỏ vào trong túi lớn, sau đó đặt cái túi đó trên bàn, tiếp tục đi gấp xiêm y. Trầm lạc cũng không nhàn rỗi bắt đầu thu dọn gương trang điểm trong ngăn kéo, các loại đồ trang sức mang tất cả chúng bỏ vào trong hộp gấm, rồi lại bỏ hộp gấm vào trong túi lớn. Lúc này Bích Diệp đang gấp quần áo thấy Lạc chủ tử đích thân ra tay dọn dẹp thì vội lên tiếng ngăn cản. Trầm Lạc chỉ cười cười, mặc kệ Bích Diệp nói vẫn tự mình dọn dẹp.
Đồ không nhiều lắm, chỉ trong chốc lát liền thu dọn xong. Trầm Lạc đi phía trước, Bích Diệp mang túi lớn đi phía sau cùng ra khỏi phòng. Sau khi Trầm Lạc ra khỏi phòng thì thấy ba tú nữ theo Vương ma ma rời khỏi Huệ Minh cung, họ bị mời ra khỏi hoàng cung trở về phủ.
“Lạc tỷ tỷ.” Hòa Miêu đã sớm chờ trong đình Huệ Minh cung, sau khi thấy Trầm Lạc đi ra vội vàng vẫy tay chào hỏi.
Trầm Lạc hướng về phía Hòa Miêu nhẹ nhàng cười một tiếng, ngay sau đó lại nhìn về phía Lưu ma ma, Lưu ma ma thấy Trầm Lạc đi ra khỏi phòng, phúc thân thi lễ một cái: “Lạc chủ tử, Miêu chủ tử. Lão thân đưa hai vị đến sương phòng, ở đó đã quét dọn sạch sẽ chờ hai vị chủ tử vào ở.”
Trầm Lạc không nói chuyện mà gật đầu một cái với Lưu ma ma. Ngược lại Hòa Miêu bên cạnh thì hưng phấn bừng bừng: “Lưu ma ma phòng của ta có phải ở sát ngay phòng Lạc tỷ tỷ không?”
Lưu ma ma cung kính đáp: “Miêu chủ tử, phân phòng là ý chỉ của bề trên. Phòng của Miêu chủ tử không ở sát phòng Lạc chủ tử, lão thân xin khuyên Miêu chủ tử một câu, hãy thận trọng lời nói việc làm.” Sau khi dứt lời Lưu ma ma giơ tay lên ý bảo Trầm Lạc và Hòa Miêu đi theo, sau đó chậm rãi đi về phía cửa Huệ Minh cung.
Hòa Miêu bị Lưu ma ma uyển chuyển trách xoay qua Trầm Lạc le lưỡi một cái. Sau đó không nói lời nào ngoan ngoãn cúi đầu theo Lưu ma ma đi về phía trước , Trầm Lạc liếc nhìn về phía Huệ Minh cung lần cuối trong lòng cảm khái. Ở lại Huệ Minh cung chỉ có mấy ngày, mà tưởng như đã lâu năm rồi.
“Lạc chủ tử đi thôi.” Bích Diệp ở bên cạnh nhẹ nhàng nói. Trầm Lạc gật đầu một cái ngay sau đó bước nhanh theo Lưu ma ma.
Dọc đường đi, rất nhiều cung nữ thái giám nhìn thấy Lưu ma ma, nên đoán được hai cô nương đi sau Lưu ma ma là Lạc chủ tử và Miêu chủ tử. Một vị sắp vào Đông cung, một vị vào Hoa Trúc viện, những vị chủ tử cao cao tại thượng. Nhưng những cung nữ thái giám này cũng chưa bao giờ đến Huệ Minh cung, không biết vị nào là Lạc chủ tử vị nào là Miêu chủ tử.
Nhìn những cung nữ thái giám dọc đường đi vội vàng quỳ xuống hành lễ. Trầm Lạc lại nhớ đến nhà mình. Sai vặt và nha hoàn trong Trầm phủ vốn phục vụ người, nhưng đối với Trầm Lạc lại tựa như người thân vậy. Khi tức giận những nô bộc và nha hoàn sẽ nghĩ cách chọc cho nàng vui vẻ. Ừhm, còn có lâu rồi không gặp Vân Vân, không biết đã gặp nam tử tuấn mĩ nào rồi.
Ở sương phòng
Trầm Lạc cùng Hòa Miêu đi vào thì cũng vừa lúc thấy một đám tú nữ theo Ngô ma ma đi ra ngoài. Chắc hẳn là xuất cung trở về phủ, những tú nữ này đi qua Trầm Lạc và Hòa Miêu thì ánh mắt cũng thay đổi. Trầm Lạc muốn biết những tú nữ nào được lưu lại, tầm mắt quét qua những tú nữ này.
Không nhìn thấy Đỗ Nhã Y, Mẫn Mẫn quận chúa, cùng con gái của Viễn Sơn Huyện lệnh.
Bỗng chốc Trầm lạc cảm thấy một đôi mắt sắc bén dày đặc hận ý, trong lòng Trầm Lạc giật mình, đó không phải là con gái của Thái Úy Phương Linh sao, người tối qua thổi tiêu chính là nàng ta. Vừa nghĩ đến thân phận của cô nương này, đầu gối Trầm Lạc bỗng chốc nhói đau, lúc ngẩng đầu, vừa lúc Phương Linh đi qua nàng.
Bích Diệp kéo Trầm Lạc lại, lo lắng kêu: “Lạc chủ tử người sao vậy? Đầu gối trái không thoải mái sao?” Trầm Lạc nhịn đau, lắc đầu một cái đứng vững thân người nói: “Bích Diệp ta không sao.”
Lưu ma ma gọi hai cung nữ, quay lại nói với Trầm Lạc cùng Hòa Miêu: “Lạc chủ tử, Miêu chủ tử. Hai vị hãy chọn thêm một nô tỳ. Thúy Hà, Bích Liên còn không mau đến ra mắt hai vị chủ tử.” Thúy Hà cùng Bích Liên lĩnh mệnh phúc thân hành lễ, cung kính nói: “Thúy Hà, Bích Liên ra mắt Lạc chủ tử, Miêu chủ tử.”
Trầm Lạc đỡ cung nữ Bích Liên lên: “Bích Liên, tên so với Bích Diệp không khác lắm. Lưu ma ma phân Bích Liên cho ta nhé.”
Lưu ma ma gật đầu một cái, sau đó nói: “Thúy Hà và Bích Liên sẽ đưa hại vị chủ tử đến phòng. Bên Thái hậu có chuyện quan trọng, lão thân lui trước.”
Hòa Miêu nãy giờ chưa lên tiếng lập tức nói: “Lưu ma ma, đi cẩn thận.”
Sau khi Lưu ma ma rời đi, Trầm Lạc dưới sự hướng dẫn của Bích Liên đi đến phòng của mình. Nàng đã từng đến phòng này, lần đầu tiên vào cung với Mạn Thanh đã ở phòng này. Trang trí trong phòng so với lúc đó có tốt hơn một chút, đồ dùng bên trong toàn bộ là đồ mới.
Đợi khi Bích Diệp và Bích Liên đem xiêm y cùng đồ trang sức sắp xếp lại xong, Trầm Lạc cảm thấy thân thể không thoải mái, nên để Bích Diệp cùng Bích Liên ra ngoài. Đúng lúc muốn nằm xuống thì Trầm Lạc phát hiện dưới chăn đệm có một chiếc hộp gỗ nhỏ màu nâu. Sau khi mở ra thì ngửi thấy một mùi thuốc. Sao lại có thuốc cao trên giường? Thuốc này là thuốc mới, còn chưa có người dùng qua.
Đóng hộp gỗ màu đen lại, đặt ở dưới gối. Trầm Lạc bắt đầu cởi quần áo chuẩn bị ngủ một lát. Ưhm, Trầm Lạc nhướng mày, trên ngực đột nhiên đau xót, nơi kia bị Vũ Văn Thượng hung hăng hôn vẫn còn đau. Trầm Lạc bừng tỉnh hiểu ra. Chẳng lẽ thuốc này dùng để bôi ngực nàng sao?
Truyện khác cùng thể loại
115 chương
21 chương
21 chương
14 chương
10 chương
31 chương
79 chương