Đại Hoàng Tử cảm nhận được thê tử sợ hãi, hắn cầm tay Dung thị, âm thầm an ủi, Hoàng gia chính là như vậy, nếu như không được đưa đến Bích Tiêu Cung nuôi dưỡng, thì hắn làm sao có cuộc sống như hiện tại, trước mắt nên nghỉ như thế nào làm. Ngũ Hoàng Tử ra tiếng "hiện tại không thể một lần diệt trừ đám người kia, như vậy Phụ Hoàng nhất định sẽ nghi ngờ đến chúng ta, ngày sau sẽ đề phòng chặt chẽ hơn, chỉ có thể để cho hai người kia từ từ mài mòn chút áy náy cuối cùng, cuối cùng tự phụ hoàng xử lý". "Ngũ đệ nói đúng, Nhi thân từ Thiên Ân Điện biết được Phùng Phi đến đưa canh, theo đó cũng ý trong lời là muốn cho Tam Hoàng đệ sớm thành thân, hậu viện nữ nhân nhiều, không có chủ mẫu quản là không được, Phụ Hoàng cũng đã đồng ý hai người cùng ngày đón dâu, ngày tốt là một tháng sau Xuân Yến". Ân Niệm Yên chỉ cười không nói, nàng cầm chung trà uống một ngụm, kế tiếp cười nói "Đây là hỷ sự, Khang Nhi là Đại ca nên tặng cho các đệ đệ lễ vật tốt nhất, Tiểu Ngũ cứ như ngày thường đọc sách viết chữ, không nên đi quá sâu các vấn đề ở Thiên Ân Điện, lấy Phụ Hoàng ngươi là chủ, không được lướt qua, còn Cơ Uyển nên quản thật chặt Thư Tỉnh Điện, lấy lý do mới vào cung, không nên cùng hai điện khác đi lại quá gần, đừng để người khác có cơ hội". "Nhi thần, con dâu nhớ kỷ, xin Mẫu hậu an tâm". Rời đi Bích Tiêu Cung, Dung thị cầm tay Phu quân mình cùng nhau về nhà, đây là trước kia chưa từng nghỉ tới, nàng Mẫu thân từng nói, Phu thê có ân ái đến đâu, thì hắn cũng sẽ không bỏ xuống nam nhân mặt mũi cùng nàng ngang hàng bước chân, chỉ cần hắn tôn trọng nàng là đủ rồi. Gả vào Hoàng gia càng đừng nói đến ân ái hai chữ này, chỉ cần được phu quân kính trọng đã là thiên đại phúc phận, nhưng nàng phu quân lại một lòng quan tâm nàng, cùng nhau cầm tay dạo hoa viên, cùng nhau dùng cơm, cùng nhau ngủ, cho dù những ngày không tiện cũng không ngại không may mắn gì đó, ở lại lo lắng cho nàng, hết thảy là do bà bà Cung Ngọc Hoàng Hậu công lao, nàng nhất định một lòng hiếu kính để đền đáp ân tình. Đợi đến khi vào tẩm điện, Đại Hoàng Tử mới nói "Hậu cung chuyện xấu xa nhiều, nàng cùng Mẫu Hậu gần gủi nhiều nhất định sẽ xử lý được, không cần vội nhất thời, càng không cần quá lo lắng, thiếu người dùng cứ cùng mẫu hậu nói, còn Thành Trung Điện của Nhị hoàng đệ, Đức Hành Điện của Tam hoàng đệ thì nàng không cần quá lo lắng, Chính Phi vào cửa, đám nữ nhân kia có mà chịu". Dung Cơ Uyển giúp phu quân thay ra áo ngoài, hai người nằm xuống giường, nàng đáp mới đáp lời "Lúc đầu có chút sợ hãi, nhưng thiếp biết có Mẫu hậu cùng Khang ca che trở, đã không còn sợ như trước nữa, thiếp nhất định quản tốt nhà của chúng ta, hiếu kính Mẫu hậu, để Khang ca có thể an tâm làm việc bên ngoài". Nhìn hai cái khác Hoàng Tử Điện hậu viện thị thiếp thành đàn, nàng hạ quyết tâm không để phu quân thất vọng về nàng, dẫn tới nạp thị thiếp cưới trắc phi. "Ân, chúng ta cùng nhau cố gắng, nhất định cuộc sống sẽ viên mãn...." Phu thê hai người nhìn nhau cười, hiểu ý đối phương.... Vài ngày sau Tỉnh Đế hạ lệnh Lễ bộ chuẩn bị Thành Hôn lễ cho hai vị hoàng đáy huyệŧ một ngày, Liên Chiêu Nghi nghe tin liền tạp không ít đồ vật trong cung của mình "Phùng Phi muốn cùng bổn cung chống đối sao? Thành thân cùng ngày thì còn có gì đặc biệt, chỉ có thể dựa theo quy cũ làm, Hoàng thượng vì công bằng chưa chắc sẽ ban ân cho Nhị Hoàng Nhi". "Chủ Tử xin bớt giận, nô tài đã hỏi thăm rõ ràng, Khâm Thiên Giám xem bát tự của hai vị Hoàng tử, nói là năm nay không tốt cho làm hỷ sự, tính mãi mới tính ra được ngày tốt nhất, có thể Phùng Phi muốn Tam hoàng tử chính phi sớm vào cửa, nên không màng tắc cả đi". "Hừ...!còn không phải muốn cho nàng ta nhi tử được Dương gia người cùng thư sinh các nơi ủng hộ sao? Bổn cung muốn nhìn xem tên yếu kém hoàng tử kia sẽ đi đến nào một bước". Đột nhiên bên ngoài có cung nhân vội vàng chạy vào "hồi chủ tử, Vân Khánh Quý Phi quỳ gối bên ngoài Thiên Ân Điện, không biết đã ra chuyện gì, nghe nói Cung Ngọc Hoàng Hậu đã đến đó". Liên Chiêu Nghi cười lạnh "còn chuyện gì? Xem ra sẽ không lâu nữa Triệu gia bản hiệu ở Kinh Thành liền không có, bổn cung muốn nhìn xem Ân Niệm Yên giúp được bao nhiêu, sợ là càng giúp thì càng thảm đi". Hậu cung tin tức linh thông, không bao lâu đều biết Triệu gia sắp không được, nam nhân bị giam cầm, nữ nhân thì bị cấm túc trong Triệu gia, nhưng không ai muốn đến giúp Vân Khánh Quý Phi một tay, ngoại trừ vài người thường xuyên đi lại như Huệ Phi, Lương Phi, Hòa Chiêu Nghi, Lâm Chiêu Nghi. Thiên Ân Điện bên trong Tỉnh Đế không biết làm sao với Ân Niệm Yên "Nàng đến đây làm gì?" "Xem Kịch vui a...!hậu cung hiện giờ đang âm thầm tìm hiểu tin tức, thần thiếp là Tây Cung Hoàng Hậu, muốn xem kịch vui phải đến hiện trường xem mới chúng tỏ địa vị của mình sao, Triệu gia vở diễn này quá xuất sắc, đáng tiết cho Triệu gia liệt tổ liệt tông, đổ biết bao công sức bị đám dã tâm con cháu làm cho không có, không biết có đi đầu thai được không nữa?" không khí bên trong ngay lập tức quỷ dị lên, Dương Trung cuối đầu không dám thở mạnh, bên ngoài điện khóe miệng mọi người run lên, ngay cả Vân Khánh Quý Phi đều nhịn không được khóe miệng run lên, kế tiếp khóc ra tiếng, làm cho Huệ Phi cùng Lương Phi hết lời khuyên can, riêng Hòa Chiêu Nghi cùng Lâm Chiêu Nghi càng thêm một tầng nhận thức về Ân Niệm Yên. Tỉnh Đế đầu đau lợi hại, hắn biết Niệm Nhi cùng Vân Khánh Quý Phi đi lại gần, nhưng tha cho Triệu gia là không thể, quả thật là....!Ai.... "Thiếp nghe nói Triệu gia tam phòng thường xuyên bị đánh mắn, nữ quyến bị cái gọi là trưởng bối lấy quy cũ ra phạt hết ngày này sang ngày khác, còn tại sao như vậy Hoàng Thượng biết rõ hơn thiếp đi, Đại Hưng Quốc lấy hiếu trị thiên hạ, một chữ Hiếu cũng đủ để lấy mạng một nhà người, trưởng bối sai con cháu không dám phản bác, chỉ cần nói ra chính là bất kính, nặng hơn là bất hiếu. Triệu gia tam phòng chọn cách nói ra, lại bị hành hạ bao năm, không một người hỏi đến, hiện tại thì tốt rồi, Triệu gia ra chuyện, người khác lại tường đỗ cùng nhau xô, thiếp cảm thấy nhóm quan Ngự sử làm việc quả thật không tồi a....!thôi...!chuyện tiền triều, thiếp không nói đến, Khánh tỷ tỷ cùng thiếp có vài năm giao tình, thiếp đến cùng tỷ ấy quỳ bên ngoài đi, xem như không phụ giao tình vài năm qua". Dương Trung nhìn Tỉnh Đế mặt khó coi lên, cả người hắn run nhẹ lên, mồ hôi lạnh như nước chảy ra mặc dù hiện tại là mùa đông lạnh giá, nô tài khổ ai có thể hiểu a... Tỉnh Đế nhìn Ân Niệm Yên không thèm để ý đến hắn sắc mặt, tự nhiên ngồi vào ghé dựa, cầm bánh đậu đỏ trên bàn lên ăn, còn cầm chung trà của hắn vừa uống một ngụm lên, nhẹ nhàng mở nấp, thổi nhẹ nước trà, đưa lên môi nhấp thử, hành vi cử chỉ có bao nhiêu ung dung hoa quý liền có bấy nhiêu, thôi...!mấy ngày nay hắn cảm thấy có lỗi với nàng, hiện tại nhịn một chút cũng không ảnh hưởng gì nhiều. "Dương Trung" "Nô tài ở" trong lòng cầu nguyện, ông trời phù hộ, chuyện không cần quá khó khăn a.... "Bảo người bên ngoài trở về đợi tin đi, sẳn đó đi Ngự Thiện Phòng nấu ấm nồi, Trẫm cùng Niệm Nhi hôm nay cùng ăn trưa". "Nô tài đi ngay đây" cảm tạ ông trời đã nghe hắn cầu nguyện. "Cảm tạ Hoàng thượng cho thiếp chút mặt mũi...." nàng còn chưa nói xong, bên ngoài nói Nhị Hoàng Tử cùng Tam Hoàng tử có chuyện cầu kiến, Ân Niệm Yên ngồi một bên không nói, nếu Tỉnh Đế không bảo nàng tránh mặt, vậy nàng nghe xem bọn họ muốn nói cái gì đạo lý đâu. Hai vị Hoàng Tử bước vào thấy Ân Niệm Yên cũng ở đây có chút giật mình, kế tiếp là nhíu mày, nơi này hậu cung có thể ở lại sao? "Sao vậy? Tam Hoàng tử cảm thấy bổn cung không xứng bước vào nơi này sao? Cũng phải, nơi này chỉ có Hoàng gia nam nhân mới có thể đến". "Nhi thần không dám, là nhi thần không nghỉ Mẫu hậu đang ở mới như vậy thất nghi". Tỉnh Đế không kiên nhẫn nói "được rồi, các ngươi đến có chuyện nói đi". Nhị Hoàng Tử trong lòng mắng Tam Hoàng tử ngu xuẩn, trước khi đến đây hắn mẫu phi có nói Cung Ngọc Hoàng Hậu đã đến Thiên Ân Điện, hậu cung ai không biết, chỉ có hắn cả ngày tìm hoan nơi hậu viện mới không biết. "Nhi thần nghe nói chuyện của Triệu gia, thần tử nhóm lo sợ bất an, không biết Triệu gia như thế nào định tội, nghe nói Triệu gia nữ quyến oán trách Hoàng gia vô tình, không nghỉ đến Triệu gia tổ tiên công lao, Nhi thần nghe xong đau lòng không thôi, nên gọi Tam hoàng đệ đến nhìn xem phụ hoàng thế nào, nguyện phụ hoàng phúc thọ an khang, đừng vì phụ nhân lời nói, làm long thể có mệt". Ân Niệm Yên cười lạnh nhìn Nhị Hoàng tử, câu nói phụ nhân lời nói bao hàm rất nhiều ý tứ đâu, nàng không muốn nghe phu tử bọn họ nói, chỉ có thể đứng lên rời đi. "Phụ nhân lời nói quả thật không nên để ý tới, thần thiếp không nên ở lại lâu, tránh cho người nói Hoàng thượng mê luyến nữ sắc, không tốt cho ngài thanh danh, thiếp trước cáo lui" Tỉnh Đế trong lòng càng thêm chán ghét hai cái nhi tử này, không làm được chuyện gì ra hồn, kéo bè kết cánh thì giỏi, còn không tôn trọng hắn mẫu hậu, nếu ngồi vào đế vị, chuyện trước tiên là diệt hắn phi tần cùng Hoàng Tự đi? Nhị Hoàng Tử lúc này mới phát hiện mình nói sai chỗ nào, nhưng đã muộn, Ân Niệm Yên đã rời đi, muốn thỉnh tội cũng không kịp, Mẫu phi nói đúng, Cung Ngọc Hoàng Hậu không dễ đối phó, chỉ vài lời nói, Phụ Hoàng liền thay đổi sắc mặt với hắn. "Chuyện này Trẫm biết là như thế nào, các ngươi trở về đi" đáng ra hôm nay cùng Niệm Nhi vui vẻ dùng thiện, bị hai cái phế vật phá vỡ, hắn sao có sắc mặt tốt được? "Nhi thần cáo lui". Hai người đi được một khoảng xa, Tam Hoàng Tử nói "Xem ra Bích Tiêu Cung không sớm diệt trừ, Phụ Hoàng khó mà nhìn chúng ta với ánh mắt khác, Nhị hoàng huynh thấy thế nào?" "Phận làm con chỉ có thể hiếu kính trưởng bối, Tam hoàng đệ bớt uống rượu lại đi, rượu uống nhiều sẽ làm hỏng đầu óc, trước cáo từ". Nhìn Nhị Hoàng Tử rời đi phương hướng, hắn cười lạnh nói "bên trong dã tâm không nhỏ, còn làm ra vẽ thanh cao cái gì chứ? Trở về tìm Mẫu phi nói chuyện này đi". Ba ngày sau, Tỉnh Đế liên tiếp hạ ba thánh chỉ, Đầu tiên là cho Triệu gia tam phòng, Triệu tam gia một lòng khuyên can Triệu gia trưởng bối cùng huynh đệ, trung thành với Đế Vương, làm theo Triệu gia tổ tông quy cũ, nhưng lại bị cho là bất hiếu, nhiều lần bị phạt trượng, phạt quỳ trước mặt tổ tông, cuối cùng là một nhà tịnh thân phân ra ngoài sống, còn bị Ngự sử nhóm cáo trạng bất kính trưởng bối, nay trả lại trong sạch cho Triệu gia tam phòng, phong vì Tam đẳng Bá Tước, tách ra Triệu gia gia phả, được thờ cúng Triệu gia tổ tiên. Thánh chỉ thứ hai lưu đài Triệu gia dòng chính, ba đời không được trở về, chi nhánh phụ giáng vì Quân Hộ, con cháu không thi đậu cử nhân thì không được cởi tịch. Thánh chỉ cuối cùng là cho Lễ bộ, nội dung nói, Trưởng bối từ con cháu hiếu, làm con cháu phải hiếu kính trưởng bối, nhưng không được ngu hiếu, biết trưởng bối làm sai lại không dám dứng ra can ngăn, như vậy càng thêm bất hiếu, lệnh cho Lễ Bộ sửa lại luật lệ, ngày sau dựa vào đó xét xử một người như thế nào là bất hiếu. Thượng triều sáng hôm nay, không khí nặng nề hơn bao giờ hết, Quan ngự sử đủ phẩm cấp bị Tỉnh Đế cho người điều tra lại, xem có đủ tư cách ngồi ở vị trí hiện tại không, sự thật là Triệu gia tam phòng ra sức giữ dìn những thứ tốt đẹp của tổ tiên, lại bị người cáo trạng bất hiếu, thiếu chút nữa không sống nổi ở kinh thành.... Chuyện đến tai hậu cung đã là ba ngày sau, ai nấy đều đóng cửa không ra, sợ cách tay quá dài làm Tỉnh Đế lấy làm nơi trút giận.