Thái Cổ Thần Vương
Chương 172 : Cửu phủ tinh quyết
Sau khi mấy người Tần Vấn Thiên bước vào trong cơn gió lốc thì lập tức cảm nhận được cơn gió lạnh sắc bén như đao kiếm, họ không tiếc phóng nguyên lực tinh thần ra để bảo vệ cơ thể.
Cơ thể của tu sĩ Võ Mệnh khá yếu, yêu thú lại là ngoại lệ, cơ thể của chúng rất mạnh mẽ.
Muốn dùng cơ thể để chống lại cơn lốc này là chuyện không thể nào, có lẽ thể phách cường đại của Tần Vấn Thiên có thể chống đỡ được một lát, nhưng nếu muốn không dùng nguyên lực tinh thần mà vượt qua cơn lốc thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Trong cơn lốc, Tần Vấn Thiên vẫn luôn nắm lấy tay Mạc Khuynh Thành, hai người kề vai từ từ tiến lên, quanh người họ bao phủ ánh sáng tinh thần. Hơn nữa trong cơn gió lốc này khiến nguyên lực tinh thần tiêu hao cực nhanh, đây cũng là nguyên nhân vừa nãy mấy người kia chết thảm, may là Tần Vấn Thiên đã chuẩn bị mấy trái tinh thần quả sabữ.
- Khuynh Thành, ăn tinh thần quả trước đi đã.
Tần Vấn Thiên nói lớn với Mạc Khuynh Thành. Mạc Khuynh Thành gật đầu, đi được một phần ba chặng đường thì ăn một trái tinh thần quả, như vậy có thể đảm bảo nguyên lực tinh thần trong cơ thể luôn dồi dào.
Hai canh giờ sau, cuối cùng Tần Vấn Thiên cũng lết cơ thể mệt mỏi đi qua được khu gió lốc đó, hắn không khỏi hít sâu một hơi, cảm thấy toàn thân đều nhẹ bẫng.
- Đẹp quá.
Đôi mắt xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành hướng về phía trước. Bảy tiên trì, mỗi một tiên trì đều bị cột đá tinh thần bao lấy, trên đỉnh từng cây cột trụ tinh thần dường như nối với những ngôi sao rợp trời, ánh sáng chói lòa của những ngôi sao dường như hóa thành thác nước chảy xuống, vô cùng lộng lẫy.
Cảnh tượng này như mộng như ảo, thật sự quá đẹp.
- Tiên trì.
Người của Huyền Âm điện và Âu Dương Cuồng Sinh đều đã đến, bọn họ nhìn nhau một cái, trong mắt đều có ý cười. Lần này bọn họ đồng tâm hiệp lực kết thành đồng minh để đi đến tiên trì quả thật không dễ dàng gì.
Tần Vấn Thiên kéo Mạc Khuynh Thành đi về phía ba người của Huyền Âm điện, nhìn cô gái mang lụa mỏng, cười nói:
- Đa tạ các cô.
Lúc nhìn đối phương, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy đôi mắt lộ ra khỏi khăn che của cô ấy rất sáng, trong suốt, tựa như chứa tình cảm đặc biệt vậy. Điều này khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy có hơi kì lạ, đôi mắt này dường như chất chứa đầy tình cảm.
- Không có gì.
Cô gái đó cúi đầu, khẽ khàng đáp lại.
Tần Vấn Thiên gật khẽ, sau đó hắn lại nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, vừa muốn lên tiếng thì lại thấy Âu Dương Cuồng Sinh cười nói:
-Ta là Âu Dương Cuồng Sinh ở thành Thương Châu, là bạn thì phải làm quen lại lần một lần chứ nhỉ.
- Ta là Tần Vấn Thiên người của nước Sở chịu sự cai quản của Cửu Huyền cung.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu với Tần Vấn Thiên, sắc mặt hắn bình thản, không còn vẻ yêu dị bá đạo như vừa nãy nữa, ánh mắt của hắn trong sáng thấu triệt.
- Người của nước Sở chịu sự cai quản của Cửu Huyền cung, thật đúng là khiến người ta bất ngờ.
Âu Dương Cuồng Sinh chưa từng nghe nói đến nước Sở nhưng hắn có biết Cửu Huyền cung, không ngờ một nước nhỏ nằm dưới quyền cai quản của Cửu Huyền cung lại xuất hiện một nhân vật như thế này, thật đúng là hiếm có.
- Được rồi, chính sự quan trọng hơn, đến được tiên trì rồi thì kiểu gì cũng phải xem thử quang cảnh tiên trì trong lời đồn này.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn về phía trước, vừa cười vừa nói. Mọi người đều đồng loạt gật đầu, thong thả đi về trước, trong bảy tiên trì đều có ánh sáng tinh thần chuyển động.
- Ta đi vào trước đây.
Âu Dương Cuồng Sinh bước vào tiên trì bên cạnh, trong nháy mắt khi hắn bước vào thì cột đá tinh thần bao lấy tiên trì dường như lóe lên ánh sáng chói mắt. Nó bắt đầu chuyển động, ngay sau đó một sức mạnh tinh thần đáng sợ bao trùm lấy tiên trì này, không nhìn thấy bóng dáng của Âu Dương Cuồng Sinh nữa mà chỉ thấy một đồ án các vì sao sáng chói.
- Chúng ta cũng vào thôi.
Tần Vấn Thiên nói với Mạc Khuynh Thành, hai người tự bước vào trong tiên trì.
Hai người của Huyền Âm điện cũng lần lượt theo vào,chỉ có cô gái đeo khăn che mặt kia là vẫn đứng đó. Khi thấy mấy người Tần Vấn Thiên bước vào trong tiên trì, trong đôi mắt xinh đẹp của cô ấy nhỏ xuống một giọt lệ, nhưng cô ấy lại đang cười, đó là giọt nước mắt vui vẻ.
- Vấn Thiên ca ca.
Giọng nói thanh thúy vang lên, giọng nói thanh thoát linh động này là của thiếu nữ đó.
Thiếu nữ đeo mạng che mặt giơ bàn tay nhỏ nhắn lên gạt đi giọt lệ nơi khóe mắt, cô ấy thực sự rất vui vì có thể giúp được cho Vấn Thiên ca ca.
Một năm nay, cô ấy thực sự rất vất vả, lưu lạc xứ người, được sư tôn đưa đến Huyền Âm điện ở thành U Châu. Cô ấy phải đáp ứng yêu cầu vô cùng hà khắc, tuy rằng cô biết sư tôn làm thế là vì muốn tốt cho cô nhưng không có người thân ở bên mà đột nhiên phải bước vào cuộc sống như thế khiến cô rất mệt mỏi.
Gặp lại Vấn Thiên ca ca lần nữa, khiến cô có cảm giác thật rất tốt.
- Vấn Thiên ca ca, tuy rằng rất muốn nói chuyện với huynh, nhưng sư tôn rất nghiêm khắc với muội, bà nhất định sẽ kiểm tra. Muội chỉ có thể lén để Cô Tinh đến nước Sở thăm huynh, biết được huynh vẫn bình an, còn giành được vị trí thứ nhất trong Quân Lâm yến, muội rất vui. Huynh quả nhiên giống với những gì muội tưởng tượng, bắt đầu tỏa ra ánh sáng của mình rồi.
Thiếu nữ dường như đang tự lẩm bẩm một mình, cô ấy muốn nói chuyện với Tần Vấn Thiên thì chỉ có thể dùng cách như thế này mà thôi.
- Ừm, đúng rồi, sau này huynh sẽ còn ưu tú hơn nữa. Không chỉ ở nước Sở mà ở chín châu thành, cả hoàng triều Đại Hạ này đều sẽ biết đến câu chuyện của huynh.
Thiếu nữ vui vẻ lẩm bẩm, cuối cùng cô ấy cũng bước vào trong tiên trì, cô ấy nhanh chóng bị ánh sáng tinh thần trong tiên trì bao quanh, không còn thấy bóng dáng.
Tần Vấn Thiên tất nhiên không biết bên ngoài có một thiếu nữ đang tự nói chuyện một mình, sau khi bước vào tiên trì hắn liền cảm nhận được sâu sắc nguyên lực tinh thần ở đây dồi dào đến cỡ nào. Hắn ngẩng đầu nhìn lên vòm trời, ánh sáng tinh thần như thác nước đổ xuống dọc theo cột đá tinh thần, cảm giác này thật kì diệu, so với cảm giác trải qua trong cơn gió lốc vừa này thì quả thật như hai thái cực.
Tần Vấn Thiên ngồi khoanh chân lại sau đó từ từ nhập mộng, hắn tu luyện Chú Mộng pháp quyết, tốc độ tu hành trong lúc nằm mơ càng nhanh hơn.
Tinh Hồn đột nhiên phóng ra, từng tia sáng tinh thần rơi trên Tinh Hồn, sau đó trải qua quá trình tôi luyện đào thải của Tinh Hồn thì hóa thành nguyên lực tinh thần phù hợp với hắn. Chúng nhập vào trong cơ thể của hắn. Dần dần, nguyên lực tinh thần trong cơ thể lại trở nên dồi dào hơn, nó đánh thẳng vào Luân Mạch và khiếu huyệt khắp toàn thân từng chút một.
‘Ầm ầm’, chín Luân Mạch không ngừng gào thét, ở đây nguyên lực tinh thần dường như lấy mãi không hết, không nhanh chóng hấp thụ nó để tu hành đột phá cảnh giới thì thật là có lỗi với bản thân.
Tần Vấn Thiên hiểu rất rõ, tu sĩ Võ Mệnh tu hành, ở hai tầng là Luyện Thể cảnh và Luân Mạch cảnh, việc tấn cấp phụ thuộc rất nhiều vào nguyên lực tinh thần, tuy rằng nguyên lực tinh thần không quyết định tất cả nhưng chỉ cần có đủ nguyên lực tinh thần thì rất dễ dàng trợ giúp đột phá cảnh giới, nhưng một khi đã bước vào Nguyên Phủ cảnh thì đột phá cảnh giới không phụ thuộc nhiều vào nguyên lực tinh thần như trước nữa.
Dù gì thì sau khi tu sĩ Võ Mệnh hình thành Nguyên Phủ, lượng chứa của Nguyên Phủ chỉ có từng đó, có nhiều nguyên lực tinh thần hơn nữa thì cũng chỉ có thể chứa đầy Nguyên Phủ, phần còn dư lại cơ thể không thể hấp thụ được, nếu muốn thăng cấp thì còn phải nâng cao sức chứa của Nguyên Phủ, không phải chỉ cần hấp thụ nguyên lực tinh thần là đủ, đây cũng là nguyên nhân khiến tiên trì không có nhiều sức hấp dẫn với những tu sĩ Nguyên Phủ cảnh.
Lần tu hành của Tần Vấn Thiên kéo dài một mạch ba ngày, hắn chỉ cảm thấy chín Luân Mạch và khiếu huyệt của mình đều đã mở ra tới cực điểm, tựa như chỉ còn cách Nguyên Phủ một bước nữa thôi.
Lúc này, hắn mở to hai mắt, trong mắt dường như có ánh sáng tinh thần xẹt qua.
- Đã thông qua thí luyện tiên trì để vào tiên trì rồi, thế nhưng bí mật của Thương Vương ở đâu đây? Chẳng lẽ thật sự phải đi tìm Thanh Mị tiên tử sao?
Tần Vấn Thiên cười khổ, Thanh Mị tiên tử há có thể đồng ý gặp hắn.
Sờ lên nhẫn thần văn, Tần Vấn Thiên lấy họa quyển địa đồ ra, nhìn vào địa điểm được đánh dấu thì chắc chắn là ở trong Tiên Trì cung rồi, nhưng mà họa quyển này chỉ để chỉ dẫn mình đến Tiên Trì cung thôi sao?
- Ố?
Đúng vào lúc này, Tần Vấn Thiên nhìn thấy một dòng chữ cổ, trong lòng của hắn thầm run lên, ngay sau đó lật ngược họa quyển lại địa đồ, từng ánh vì sao giáng xuống, trải dài trên họa quyển, trên cột đá tinh thần dường như có ánh sao phản chiếu, trong chớp mắt trên họa quyển có từng chữ dòng chữ cổ hiện ra, bay lơ lửng trên không trung, đó là chữ cổ tinh thần.
Trong lòng Tần Vấn Thiên run lên mãnh liệt, đây mới là họa quyển thực sự, địa đồ này là sau này Đế Thương mới vẽ lên, địa đồ nằm ở mặt trái, mặt không có chữ mới là mặt chính, có điều dưới ánh sao mãnh liệt ở tiên trì này thì chữ cổ mới hiện ra.
Phát hiện này sao có thể không khiến Tần Vấn Thiên chấn động được chứ.
Bí mật của Đế Thương rốt cuộc cũng lộ ra rồi.
- Cửu Phủ Tinh quyết.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy họa quyển đang bay trên không, từng dòng lơ chữ cổ lửng trên họa quyển, thực sự là một môn công pháp, công pháp yêu nghiệp tu luyện chín Nguyên Phủ.
Bí mật của Đế Thương là có thật!
Sau khi chăm chú xem hết chữ cổ tinh thần, ghi nhớ nó trong não hải. Trong lòng Tần Vấn Thiên dậy sóng, người khác tu luyện thì chỉ luyện một Nguyên Phủ, mà Cửu Phủ Tinh quyết này lại là tu luyện được chín Nguyên Phủ.
Hơn nữa chỉ khi ở Luân Mạch cảnh thì mới có thể tu luyện, theo như ghi chép trong công pháp Cửu Phủ tinh quyết, đầu tiên tu thành một Nguyên Phủ rồi sau đó phá vỡ Nguyên Phủ, một thành hai, hai thành ba.
Số lượng của Nguyên Phủ tương ứng với Tinh Hồn, điều này có nghĩa là thành tựu trong cả đời của ngươi có hạn, chỉ có thể ngưng tụ ba Tinh Hồn thì ngươi nhiều nhất chỉ có thể tu thành ba Nguyên Phủ.
Ngoài ra, sau khi Tinh Hồn và Nguyên Phủ đối ứng thì một Nguyên Phủ chỉ có thể thu nạp được lượng nguyên lực tinh thần của Tinh Hồn tương ứng. Ví dụ như Thiên Chuy Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên sẽ tương ứng với một Nguyên Phủ, vậy thì Nguyên Phủ chỉ có thể hấp thu nguyên lực tinh thần mà Thiên Chuy Tinh Hồn chiếu xuống hoặc là nguyên lực tinh thần được Thiên Chuy Tinh Hồn tôi luyện.
- Tu thành Cửu Phủ Tinh quyết thì ta có thể có ngay ba Nguyên Phủ, người khác chỉ có một Nguyên Phủ, lúc đó nguyên lực tinh thần mà ta có ít nhất sẽ cao gấp ba lần người khác.
Trong lòng Tần Vấn Thiên vô cùng kích động, đây mới chỉ là lợi ích rõ ràng nhất, hắn đã có phần nôn nóng khó có thể chờ đợi được rồi.
Sau khi hắn bước vào Nguyên Phủ thì giết chết cường giả Nguyên Phủ cùng cấp trong nháy mắt chắc chắn là dễ như ăn bánh.
Lúc đó, giết chết Diệp Vô Khuyết chắc hẳn sẽ đơn giản giống như giết chết một con kiến hôi mà thôi, thực làm cho người ta mong chờ mà.
Nghĩ đến đây, Tần Vấn Thiên lập tức bắt đầu tu hành, hắn biết rất rõ, không có nơi nào thích hợp để tu luyện Cửu Phủ Tinh quyết hơn tiên trì, có lẽ bức họa quyển này vốn là Đế Thương phát hiện ra ở đây, sau đó Thanh Mị tiên tử mới ẩn cư tại nơi đây, chiếm lấy tiên trì.
Nói vậy thì hình như cũng có thể khẳng định suy đoán của Tần Vấn Thiên, Đế Thương và Thanh Mị tiên tử trước nay chưa từng xảy ra mâu thuẫn.
Bọn họ đã phải trải qua đau đớn tàn nhẫn thế nào thì mới khiến người khác tin rằng Thanh Mị tiên tử hận Đế Thương đến tận xương đây? Chắc hẳn câu chuyện này sẽ vô cùng cảm động đây!
Tần Vấn Thiên không hề biết, lúc này Thanh Mị tiên tử đang quan sát mọi hành động của hắn, chờ đợi mấy ngàn năm, cuối cùng cũng chờ được một truyền nhân thích hợp xuất hiện rồi!
Truyện khác cùng thể loại
137 chương
37 chương
12 chương
14 chương
1232 chương
85 chương