Thả Dây Dài Câu Đại Thần
Chương 76 : Tiểu Mộc, Gọi “Dì” Đi
Hội trưởng đại nhân nhanh chóng nhận thấy Bánh Bao của mình thật xui xẻo. Tuy anh tứ chi phát triển nhưng đầu óc vẫn còn tí tinh tế. Lưu Ly Tiên vang danh Đất hoang, thao tác pháp sư thuần thục, hơn nữa cấp độ thăng cấp của pháp sư này thì hẳn là có nick lớn kéo. Thêm nữa là cô ta đối đầu với Trác Tuyệt, khả nghi hơn nữa là thường đi cùng Lưu Ly Tiên và một người tên là Hồn Đạo Sĩ để làm nhiệm vụ.
Hội trưởng đại nhân cũng không muốn chỉ điểm, dù sao mọi người đều chỉ là người chơi game, mỗi người có cách sống riêng. Cô ta muốn che giấu trốn tránh, vậy thì không ai có thể xen vào. Có điều nếu liên quan đến Bánh Bao của anh thì chuyện lại khác. Lưu Ly Tiên tiếng xấu muôn nơi, nhỡ đến lúc đó Bánh Bao lại bị lôi ra công kích thì anh không thích!
Vì thế hội trưởng đại nhân bắt đầu cảnh cáo
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: đồ sống dở chết dở
Ai đó tỏ ra vô tội
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: ?
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: Mk, đừng giả vờ
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: …đệch, sao anh nhận ra?
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: giải trừ quan hệ thầy trò của cô với Tiểu Mộc đi
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: không, ca rất thích đồ đệ này nha
Hội trưởng đại nhân bực bội, thiếu điều xông tới xách cổ áo người ta mà hét: Mau thả Tiểu Mộc nhà tao ra coi!!!
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: tôi phải nói với Con Vịt đây là nick nhỏ của Tô Như Thị ấy nhỉ
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: … định để tôi tự tìm phiền chứ gì? Hôm nay Ôn Như Ngọc kể chuyện anh và Tiểu Mộc cho tôi nghe. Lão Thánh này, haha, không ngờ anh ngần này tuổi còn chơi game với cô nhóc
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: tôi R, thả Tiểu Mộc ra!!
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: không đấy, ca dạy nàng 18 chiêu Long Dương (1)
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: tôi bảo Con Vịt
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: [lắc đầu] tùy thôi, dù sao ca cũng có nick phụ, hơn nữa biết thì sao? Ca không nợ tiền anh ta
Hội trưởng đại nhân cảm thấy đôi khi phụ nữ thoải mái hơn đàn ông rất nhiều. Con Vịt vẫn còn canh cánh trong lòng nhưng cô ta đã sẵn sàng từ bỏ, tiếp tục với một người đàn ông khác, quả là được. Ai nói phụ nữ si mê đàn ông bạc bẽo?
Tuy vậy, anh vẫn cảm thấy tiếc.
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: Lưu Ly Tiên, cô có yêu Con Vịt không?
Nếu có yêu, tại sao có thể từ bỏ nhanh như thế?
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: tôi biết là bây giờ không nên nói linh tinh, dù sao cô cũng kết hôn rồi. Nhưng cậu ta thì vẫn không thể nhắc đến cô trước mặt người khác, cũng không tiếp nhận được cô gái khác
Lần này, đối phương im lặng một lúc
[Người lạ] Diêu Tá Đông Phong nói với bạn: vậy thì sao? Tự nhiên muốn thảo luận với ca tâm lý yêu đương nam nữ? Hay là…thấy ca nên nói chuyện với cậu ta?
[Người lạ] Bạn nói với Diêu Tá Đông Phong: thôi bỏ đi, cứ coi như tôi chưa nói gì hết. À, không được, thả Tiểu Mộc nhà tôi raaaaaaaa
Hai người tiếp tục loằng ngoằng, cuối cùng Tiểu Mộc vẫn làm đệ tử của Diêu Tá Đông Phong, còn là đệ tử đích truyền.
Hội trưởng đại nhân vẫn muốn canh giữ Bánh Bao nhưng anh không thể không ra khỏi cửa. Dù sao những chuyện vặt ở Vỏ Sò Xám, rồi giao tiếp xã giao cũng không thể bỏ. Vì thế khi đi thành phố G công tác anh cũng hơi lo lắng, anh ở với Bánh Bao được vài tuần rồi nhưng cô không dính lấy anh như trước. Hội trưởng đại nhân thực sự lo lắng rồi: trước kia dù là xem TV hay ăn cơm, cô luôn dựa vào người anh, ngủ lại càng không nói – dính sát vào lòng anh. Bây giờ cảm giác hơi khác lạ.
Hội trưởng đại nhân tuy ra khỏi nhà nhưng đầu óc vẫn để ở nhà Bánh Bao.
Anh ép Con Vịt cứ rảnh là phải ngó qua xem sao. Con Vịt dù sao cũng rảnh rỗi, thế là đồng ý. Mỗi mẹ Con Vịt là buồn bực, khó khăn lắm mới gặp được con dâu tốt, cuối cùng vẫn bị người ta nẫng mất. Thế là thế nào!!!
Anh vừa đi, Bánh Bao đột nhiên trở nên rất rảnh rỗi.
18h thứ 7, Bánh Bao và Diêu Tá Đông Phong hoàn thành phụ bản cấp 42.
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: được rồi, tiểu bị (2) nhà sư phụ về rồi. Sư phụ đi nấu cơm, để anh ấy kéo em nhé
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: [kinh người] tiểu bị nhà sư phụ đáng yêu không?
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: rất đáng yêu, đáng yêu đến điệu mao (3). Chính là không được tự nhiên, chỉ có thể thuận mao không thể nghịch mao (4) ┑( ̄▽ ̄)┍
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: [nước miếng] em thích loại này nhất, tiểu bị điệu mao đáng yêu vô cùng
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: em không ăn cơm à?
Bánh Bao hơi muộn phiền
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: em ở nhà một mình, tí gọi đồ ăn ngoài thôi
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: không có bạn trai à?
Bánh Bao thấy mình ngớ ngẩn hơn bao giờ hết
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: có vẻ là có… không biết có tính không
Khi nói chuyện, hai người lại vào phụ bản 42, tiếp tục đánh tìm trang bị
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: vấn đề là gì?
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: em và anh ấy… chia tay một thời gian, trước kia anh ấy nói anh ấy không thích em vì em không trưởng thành, không phù hợp với cuộc sống của anh ấy, còn nói vóc dáng em chán! Giờ em tốt nghiệp rồi anh ấy lại xuất hiện.
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: em thích anh ta không?
Bánh Bao đi sau cô ta, nhìn cô ta một giây giết sạch quái
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: em…chắc là có thích…nhưng mà em thấy anh ấy chỉ coi em như em gái, còn không làm chuyện ấy với em
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: đó là vì em cứ tỏ ra bé bỏng trước mặt anh ta, anh ta đã quyết tỏ ra đứng đắn thì sẽ không vượt rào đâu
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: hả? Nhưng mà…em…em có tạo cơ hội mà
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: chuyện này dễ í mà, em cứ tỏ ra đong đưa một chút trước mặt anh ta, ghé lại đây…
…
[Bà cô Lưu Ly này chuyện mình còn lo không xong mà đã đi dạy hư em nhỏ rồi ]
Hai thầy trò thì thầm một hồi, Bánh Bao mới nhớ ra
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: sư phụ, chị nói đi nấu cơm mà?
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: cô ấy đang nấu rồi
Bánh Bao cảm thấy điềm xấu
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: vậy đây là…= =
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: à, anh là tiểu bị điệu mao đến đáng yêu nhà này đây ┑( ̄▽ ̄)┍
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: anh ngồi đây từ khi nào…?
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: chưa lâu lắm, từ lúc em bảo gọi đồ ăn ngoài
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: anh…đồ đáng ghét a a a
[Đội trưởng] Diêu Tá Đông Phong: nói bậy, anh rõ ràng là một tiểu bị điệu mao vô cùng đáng yêu ┑( ̄▽ ̄)┍
[Đội ngũ] Thù Tiểu Mộc: …
Bao Tử khóc ròng… yêu nghiệt, yêu nghiệt!!!
Có thể thấy rằng, tiểu bị này ngoài bề ngoài chải chuốt ra thì còn thù dai nhớ lâu nữa…
Đến thứ 5, bố Bánh Bao về, dẫn theo một người phụ nữ 29 tuổi và một đứa bé trai 4 tuổi. Ông vẫn ôn hòa với Thù Tiểu Mộc: “Tiểu Mộc, lại đây gọi “dì” đi. Đây là em trai con”
Bọn họ đã đăng ký kết hôn ở cục dân chính, theo pháp luật thì đúng là người một nhà. Bánh Bao sững sờ. Người phụ nữ này chỉ hơn cô 6 tuổi. Bố Bánh Bao rất quan tâm đến phản ứng của cô. Cô vẫn chăm chú đánh giá bề ngoài của người phụ nữ quyến rũ kia, sau đó Bánh Bao quay đầu, nói thẳng suy nghĩ của mình như mọi khi: “Bố, đây là con ruột bố?”. Bố Bánh Bao không nói lời nào, sớm muộn thì ngày này cũng phải đến, có điều ông đến giờ vẫn cảm thấy hơi xấu hổ. Bánh Bao chỉ biết ăn giờ lại khí thế bức người: “Bố ly hôn với mẹ, lý do là vì mẹ không còn trẻ đẹp?”
Yêu hay không rồi cũng sẽ tàn phai đúng không? Tính cách không hợp, tình cảm tan vỡ,… chẳng qua đều là bịa đặt lấy cớ nực cười.
Lần đầu Bánh Bao cảm thấy bất bình cho mẹ mình. Trước nay cô vẫn nghĩ là do tính mẹ cứng rắn, hôm nay mới cảm thấy đàn ông thật đáng khinh. Phụ nữ, khi gả cho ông, bà 20, ông 30. Nhiều năm về sau, khi chia tay nhau, bà 43, ông 53. Bà đã không còn trẻ trung xinh đẹp, ông thì vẫn cưới được người mới, vẫn thế, 28 tuổi xanh, quyến rũ tươi trẻ.
“Tiểu Mộc” – bố Bánh Bao cẩn thận nói – “Đó không phải lý do con ạ, bố mẹ không thể ở bên nhau được”
“Con cũng chẳng định nói gì” – nụ cười của cô mang nét châm biếm mỉa mai – “chỉ là con rồi cũng hiểu vì sao nhiều năm như thế, mỗi năm 360 ngày hầu hết bố đều không ở nhà. Con chỉ thấy mẹ bỏ bố là đúng. Con hiểu vì sao bà lại lấy người ở xa như vậy, chắc hẳn là không muốn nhìn thấy bố tí nào”.
Ông chưa từng thấy con gái mình có vẻ mặt như vậy. Nhiều năm nay, ông vẫn nhớ con gái mình là đứa nhu thuận, luôn tìm cách để tạo niềm vui cho cả nhà. Mấy năm nay ông luôn mua cho cô những thứ bọn trẻ con cùng tuổi thích, nhưng ông lại xem nhẹ sự trưởng thành của cô. Không ngờ rằng đến ngày nào đó, con gái mình cũng chua ngoa đến vậy: “Ông thích làm gì thì cứ làm, ông không nợ tôi gì hết. Nhưng ông không xứng với mẹ tôi, lắm lý lẽ, chẳng qua cũng là ông có lỗi với mẹ”
“Tiểu Mộc, bố và dì con yêu nhau thật lòng…” – Ông định giải thích, ông cho rằng con gái mình không hiểu tình cảm của mình và vợ sau
“Khỏi nói thêm” – Bánh Bao xua tay – “Ông có gia đình mới, có vợ mới, con cũng có rồi. Tôi thì cũng chỉ là vướng bận khiến ông không thể sống cuộc sống mới. Ông đã quyết thì cũng chẳng đợi ý tôi mà thay đổi, thế nên ông việc gì phải vờ vịt xin tôi đồng ý với nghe giải thích?”. Cô quay đầu nhìn ông, ánh mắt xa lạ. Cô cũng không biết mình vì sao lại hận, có lẽ do cảm giác bị lừa dối trong nhiều năm.
Bố cô vốn định đưa cô ra ngoài ăn cơm, nhân tiện để người một nhà gặp nhau tìm hiểu một chút, nhưng rõ ràng gặp được rồi ra về chẳng ai vui vẻ. Người phụ nữ kia vẫn vênh váo tự đắc như trước, cô ta đã thắng trận chiến này. Đây là thế giới thực, không có định luật tiểu tam phải chịu báo ứng, tội đáng chết vạn lần. Bọn họ sẽ thành một gia đình mới, sau đó lại cảnh mẹ hiền con ngoan (mẫu từ tử hiếu), con đàn cháu đống (thiên luân chi nhạc).
Kẻ bị thay thế im lặng rời xa. Phụ nữ 43 tuổi, thanh xuân tươi đẹp không còn. Đàn ông 43 tuổi, có thể lấy vợ mới xinh đẹp, chỉ 28 tuổi. Phụ nữ 43 tuổi, lấy ai giờ?
Mẹ Lỗ gả cho một sĩ quan quân đội về hưu – con trai đã lập gia đình, con gái ở xa nhà – tìm bạn an hưởng tuổi già.
Chuyện này với phụ nữ mà nói đã là một mối tốt lắm rồi.
Càng nghĩ lại càng thấy tuyệt vọng.
Ba người đi rồi, Bánh Bao càng nghĩ càng giận. Cô lăn lộn một hồi, muốn mua loa chửi bới hai người họ trong Thiên Hạ, nhưng hai người đó lại không chơi game, Thiên Hạ này cũng không phải thiên hạ tởm lợm đó.
Có lẽ không ai có thể hiểu được vì sao mẹ cô nhất định phản đối chuyện cô và hội trưởng đại nhân ở bên nhau. Phụ nữ không có nhiều thời gian, tuổi trẻ qua mau, bề ngoài cũng quan trọng, không còn nó thì còn lại gì?
Bánh Bao gọi điện cho mẹ đang ở Thanh Đảo xa xôi, đầu dây bên kia mẹ cô vẫn dịu dàng hỏi xem có chuyện gì, Bánh Bao bên này nghẹn ngào.
1. Haha, là các chiêu giường chiếu nam-nam
2. 小受 Mình tra baike thì thấy bảo là dùng để nói về mối quan hệ giữa hai người đàn ông đồng tính o_O
3. Mình cũng không hiểu từ này là gì nên giữ nguyên, bác Gúc bảo là “rụng tóc” 掉毛
4. Thuận mao hình như là tóc tai mượt mà, nghịch mao là xù lung tung. 顺毛 và 逆毛
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
10 chương