Thả Dây Dài Câu Đại Thần
Chương 35 : Sư Phụ Có Việc, Chơi Một Mình Nhé
Theo đuổi con gái trong trò chơi, rất đơn giản cũng rất thực tế. Đầu tiên phải chọn một thời cơ tốt để xuất hiện, làm cho cô ấy kinh ngạc, tạo cảm giác tim đập thình thịch, tiếp theo bạn phải giúp cô ấy nhiệm vụ, nhớ kỹ phải chọn loại nhiệm vụ mà bạn có thể giết quái bằng một đao, để biểu hiện phong phạm đại thần.
Sau đó đương nhiên là mang cô ấy đi phó bản, nhớ là chọn BOSS hỏa lực không quá mạnh, đừng mới lần đầu tiên bạn đã mang cô ấy vào mấy cái chính bản khiến người ta nhức cả đầu như Ngô Đồng u cảnh, lỡ mà bị đánh chết thì không biết giấu mặt vào đâu. Chiêu cuối cùng mới là tặng trang bị cho cô ấy, trong trò chơi này kỳ thật ngoại trừ bọn nam giả nữ ra, rất nhiều bạn nữ đều rất tự trọng, dưới tình huống tình cảm đôi bên chưa chín mùi mà tặng trang bị, nhiều lắm cũng chỉ thể hiện bạn đang rắp tâm bất lương mà thôi.
Cũng may mấy điểm này Bang chủ đại nhân đều nắm rất chắc —— anh xuất hiện vào lúc em gái Lục Mập Hồng Gầy mời tổ đội đi nhiệm vụ Tam Tiên Lục Ma, sau đó rất tự nhiên mời cô vào đội.
Hai người cùng nhau kêu thật lâu trong khu, nhưng không có ai nhập đội —— Bang chủ đại nhân vì thế giới riêng của hai người, đã từ chối tất cả yêu cầu nhập đội của người khác, bao gồm đồ nhi yêu quý nhà anh:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Đồ nhi ngoan, sư phụ có việc, tự mình chơi nhé.
Bánh bao khó hiểu:
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: [ Đỉnh đầu hiện dấu chấm hỏi ] Nhưng Mà sư phụ đang tìm người làm Tam Tiên trong khu vực mà?
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc : Éc... Đó là tùy tiện gọi bậy chút chơi thôi.
Bánh bao không có thói quen lằng nhằng không buông tha:
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Ờ.
Vì thế Bang chủ đại nhân mang theo em gái Tiểu Lục cùng nhau làm nhiệm vụ, lúc bảo cô đi nhận nhiệm vụ, anh trưng ra vẻ mặt bất đắc dĩ:
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Không có ai vào, chúng ta làm đi.
Bé Lục không hề biết lời này đáng khinh cỡ nào:
[ Đội ngũ ] Lục Mập Hồng Gầy: Để em đi nhận nhiệm vụ.
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ.
Cận chiến vĩnh viễn là nơi hoang hỏa, thích khách những môn phái giáp cứng da giày thể hiện oai phong, quái nhiệm vụ vừa ùa ra, anh chạy qua một vòng liền chết sạch. Em gái Tiểu Lục nhìn cái mấy con quái hung thần ác sát với mình ở dưới tay anh thì chẳng khác gì cải trắng, lúc này mới cảm thấy dù anh ta là công hay thụ, ít nhất chức bang chủ này cũng không phải hư danh. = =
Ngựa của em gái Tiểu Lục rất nhỏ, chân ngắn chạy chậm, Bang chủ đại nhân cũng không thúc giục, chậm rì rì lắc lư đi theo sau cô, bao nhiêu JQ trong đất hoang, cũng lắc lư như thế này mà ra . >_<
Cô nam quả nữ cùng một đội, lại không có lời nào để nói, không khí khó tránh bắt đầu mập mờ, Bang chủ đại nhân cũng không nóng nảy, làm lại nhiệm vụ vô số lần—— nhận nhiệm vụ ----- đánh quái —— giao nhiệm vụ —— lại nhận nhiệm vụ, cứ tiếp tục quá trình như vậy.
Làm nhiệm vụ Tam Tiên Lục Ma cũng không mất thời gian cho lắm, tốc độ bình thường thì mất khoảng 20 phút, nhưng nếu làm Tam Tiên xong còn làm tiếp nhiệm vụ ngày, luyện tập võ nghệ vân vân, thì rất tốn thời gian. Lúc ấy Bánh bao đang dạo quán ở thành Tây Lăng, vẫn kiếm đạo cụ giá thấp để thu mua như cũ, cô là một thích khách mãn lực, chiến trường mới là thế giới của cô, không ai kêu đi phó bản, vì thế cho dù mãn cấp, cũng khá thanh nhàn.
Thỉnh thoảng cô lại xem vị trí của Thánh Kỵ Sĩ trong bảng Bạn tốt, hôm nay hình như anh không đi dã chiến, dựa theo sự biến hóa của địa điểm, dĩ nhiên là đang ngoan ngoãn làm nhiệm vụ tuần. Bánh bao cảm thấy hiếm khi anh tự giác như thế, nên cũng không quấy rầy anh.
Đi dạo không thú vị, một loạt quầy hàng hoá thành tinh linh cỏ kia lại làm cô cảm thấy mỏi mệt. Bánh bao cưỡi ngựa đi dạo ở Trung Nguyên, trong lúc vô tình đã từ thành Tây Lăng dạo đến suối hoa đào Giang Nam. Cô cũng không tính toán đoạn đường này dài bao nhiêu, chỉ chậm rãi nhìn cỏ xanh mây trôi, bão cát hoa đào, người trong bang ai đi phó bản thì đi phó bản, ai vào chiến trường thì vào chiến trường, ai yêu đương thì yêu đương, ngay cả Tử Điệp cũng có Mạn Đà La dắt đi làm nhiệm vụ, giống như mảnh đất hoang này không liên quan gì đến cô. Ặc, không, vẫn có liên quan——
[ Bạn tốt ] Người Ngoài Hành Tinh nói với bạn: Bé Tiểu Mộc, giúp anh xem có thức ăn cho ngựa giá rẻ không, tốt nhất là hộp kiếm.
(*Trong Thiên Hạ 2 có thể dùng hộp kiếm để tăng điểm kinh nghiệm cho ngựa.)
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ] Đồ nhi yêu quý, cho bình máu lớn đi.
Ngựa Bánh bao còn đang lắc lư đi về phía trước:
[ Hệ thống ] Gởi bán một cái Thần Nông bách thảo tập thành công.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Không mang bình lớn, dùng đỡ đi.
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] cám ơn đồ nhi
~[ Bạn tốt ] ngươi đối Người Ngoài Hành Tinh nói: Không có loại nào rẻ, nhưng em có nguyên liệu, anh có thể tự làm hộp kiếm.
[ Bạn tốt ] Người Ngoài Hành Tinh nói với bạn: [ Giơ tay ] Cho hai phần!
[ Bạn tốt ] ngươi đối Người Ngoài Hành Tinh nói: 15 lượng vàng một phần, hai phần 30 lượng.
[ Bạn tốt ] Người Ngoài Hành Tinh nói với bạn: [ Ngậm miệng ] Được rồi, cũng có lời hơn thức ăn cho ngựa, cho anh một phần trước đi.
Khi đi đến đá truyền tống suối hoa đào, Bánh bao đột nhiên nảy ra một ý, cô xem bảng Bạn tốt, sư phụ đang ở trong cốc Hình Thiên làm nhiệm vụ ngày, ẩn thân truyền tống qua. Chiến sĩ Hoang Hỏa không nhìn thấy thích khách ẩn thân, cô ôm cây đợi thỏ ở gần đá truyền tống, lát sau đã nhìn thấy hoang hỏa mặc bộ Thăng Đằng, vác trường đao, dùng khinh công Bạo Tẩu xoạt xoạt xoạt chạy tới. Không ở cùng đội ngũ, không thể đánh BOSS nhiệm vụ, cô lén lút theo đuôi Thánh Kỵ Sĩ, nghịch ngợm như đứa bé lén người lớn ăn kẹo.
Khi đó người làm nhiệm vụ ngày không nhiều lắm, một lúc sau, cô liền thấy cô gái tên Lục Mập Hồng Gầy kia, mỗi lần nhận nhiệm vụ, chiến sĩ Hoang Hỏa sẽ tiến lên, chạy vài vòng quanh BOSS. Cô ấy không hề xuống ngựa —— giống như lúc Bánh bao làm nhiệm vụ tuần trước kia.
Bánh bao đột nhiên cảm thấy rất không vui, cảm giác này thật kỳ quái, trước kia Thánh Kỵ Sĩ kéo Bối Khả Khả cô chưa bao giờ cảm thấy như vậy, bởi vì mọi người đều là người chơi, anh cũng phải dạy đồ đệ kiếm danh vọng, cho nên dù Bối Khả Khả thỉnh thoảng lại lạnh lùng công kích cô, cô cũng chưa bao giờ để bụng.
Mà hiện tại, Lục Mập Hồng Gầy chỉ làm nhiệm vụ tuần với anh, cô lại bực bội không vui.
Bánh bao đứng sau lưng anh gửi tin:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ, chúng ta cùng đi chiến trường đi?
Chiến sĩ Hoang Hỏa Trước mắt đang đánh BOSS Chi Kim, lúc đánh xong lên ngựa mới trả lời cô:
[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi yêu quý, sư phụ có chút việc, nhóc đi cùng con vịt hoặc là lão Mạn nhé.
Bánh bao yên lặng đi theo sau anh, cô đang ở trạng thái ẩn thân không thể dùng khinh công, cũng không thể lên ngựa, không theo kịp anh, chỉ có thể chậm rãi tụt lại. Trong khung tán gẫu, cô dùng giọng điệu hoàn toàn không để tâm trả lời:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Dạ, vậy cũng được.
Vì thế Bánh bao không đi theo nữa, cô ẩn thân ngồi bên cạnh đá truyền tống ở cốc Hình Thiên, nhìn anh và cô bé kiếm trách kia từng chuyến từng chuyến truyền tống từ cốc Hình Thiên đến hồ Ngũ Sắc. Cho đến cuối cùng anh không truyền tống tới nữa —— nhiệm vụ ngày đã làm xong , dĩ nhiên cũng không cần đến cốc Hình Thiên nữa. Bánh bao biết bọn họ đã đi luyện tập võ nghệ rồi, đây là một nhiệm vụ nằm trong chuỗi nhiệm vụ tuần. Nhưng cô không đi theo, từ khi nào cô lại biến thành kẻ thích theo dõi người khác chứ? Trước máy tính, Bánh bao cười trào phúng.
Nếu bạn lỡ yêu một người, bạn sẽ làm thế nào?
Nếu hỏi Tử Điệp câu này, cô ấy sẽ nói với bạn —— mình sẽ nói cho anh ấy biết; nếu hỏi Kham Dương Lôi Lôi, cô ấy sẽ trả lời —— mình sẽ theo đuổi anh ấy. Mà nếu hỏi Bánh bao thì sao?
Cô chỉ có thể im lặng dõi theo anh ta.
Kỳ thật như vậy rất là ngốc, cô cũng biết, chính là không thể thay đổi được. Cho nên bạn thấy đấy, Bánh bao chính là Bánh bao, mặc kệ biến thành như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật này.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
10 chương