Thả Dây Dài Câu Đại Thần
Chương 18 : “Ngẫu Nhiên” Và “Có Tỷ Lệ”
Thời gian dần qua, trong server cũng lục tục có người gom đủ trang bị, kế tiếp liền muốn cường hóa thuộc tính, khảm nạm trang bị. Nhân vật trong Thiên hạ khi cường hóa tất cả trang bị đến cấp tám sẽ hiện ra một cái cánh màu lam*, hiệu quả là giới hạn sinh mệnh được +1200; trang bị nhân vật đều khảm nạm tới cấp mười ba sẽ xuất hiện cánh đỏ, hiệu quả là giới hạn sinh mệnh +3600. Mà vào lúc đó, cánh màu lam ở sever còn đếm được trên đầu ngón tay, ít hơn cả cánh đỏ hiện tại. Cho nên muốn thu gom đạo cụ để cường hóa trang bị, không thể chỉ hình dung đơn giản bằng một chữ quý.
(*Xem hình minh họa ở trên.)
Đương nhiên, cường hóa kỳ thật cũng không đáng gì, việc chân chính làm cho Bang chủ đại nhân ớn lạnh là thuộc tính của trang bị.
Từng có người chơi lên diễn đàn trò chơi trưng cầu ý kiến điều tra từ mà mọi người chơi thống hận nhất —— bạn có biết hai từ cùng đoạt vị trí nhất bảng là gì không?
Là “Ngẫu nhiên” và “Có tỷ lệ” .
>_<
Mọi người thử nghĩ xem, khó khăn lắm bạn mới đánh vào phó bản Hoàng Tuyền, phó bản này “Có tỷ lệ xuất hiện BOSS”, cho nên lần này BOSS không ra. N lần sau bạn đánh vào, rốt cuộc cũng ra BOSS ẩn, nhưng bạn phát hiện người trong đội không đủ sức đánh chết nó… Được rồi, vì thế bạn chạy khắp nơi cầu xin các ông nội bà nội, rốt cuộc cũng nhờ được mấy cao nhân giúp bạn đánh chết nó, kết quả BOSS này “Có tỷ lệ rơi xuống giáp tay và giáp chân cấp sáu mươi “, cho nên lần này nó không rớt thứ gì hết.
Vì thế bạn mài đao mỗi ngày, kiên trì đánh, n lần sau lại một lần nữa gặp BOSS này, qua nhiều lần nếm trải gian khổ rốt cuộc bạn cũng đánh chết nó, sau đó nó rơi xuống trang bị nhưng lại “Ngẫu nhiên” rơi xuống trang phục môn phái cấp sáu mươi, cho nên lần này nó không rơi trang phục môn phái của bạn …
Được rồi vì thế mỗi ngày bạn đều đi phó bản Hoàng Tuyền, n lần sau BOSS này rốt cuộc cũng rơi xuống trang bị môn phái của bạn, sau đó bạn phát hiện toàn bộ gia sản của mình cũng không mua nổi …
OK, vì thế mỗi ngày bạn đều tiết kiệm tiền, mỗi ngày đi Hoàng Tuyền, rốt cuộc một ngày nào đó lại gặp được BOSS này, hơn nữa trời thương nó rơi xuống trang bị của phái bạn, sau đó bạn dốc toàn bộ gia sản ôm trang bị về nhà. Hài lòng không?
Đợi chút đã…
Trang bị này có một thuộc tính ẩn, bạn cần dùng vàng mua giám định phù để giám định, không có tiền? OK, bạn còn có thể dạy đồ đệ, dùng danh vọng thầy trò đi đổi. Vì thế mỗi ngày bạn miệt mài dạy đồ đệ, rốt cuộc cũng đổi được giám định phù trang bị cấp sáu mươi, cầm nó ra giám định trang bị —— thuộc tính này là ngẫu nhiên, vì thế xuất hiện trường hợp tương tự Thù Bánh bao——Giới hạn sinh mệnh +1, giám định cũng như không…
Sau khi vất vả, khẳng định bạn không cam lòng trải qua trăm cay nghìn đắng mang về thứ rác rưởi như vậy, cho nên Thiên Hạ cũng cho bạn cơ hội sửa đổi —— dùng đạo cụ tẩy thuộc tính đã giám định, giám định lại một lần nữa. Đạo cụ lấy đâu ra?
Mua…
Vì thế bạn cắn chặt răng kiếm tiền, cắn chặt răng dạy đồ đệ, rốt cục ôm về một đống đạo cụ và giám định phụ phù tẩy thuộc tính thành tránh né +40 linh tinh, vì thế bạn cho rằng đã có thể yên nghỉ, trên thực tế thì không được như thế…
Mỗi món trang bị đều phải luyện hóa, việc này căn cứ theo đặc điểm nghề nghiệp của bạn, đương nhiên đạo cụ để luyện hóa cũng không giống nhau. Nhưng mặc kệ bạn thuộc môn phái nào, muốn luyện hóa dù sao cũng phải đề cập đến một thứ như nhau —— luyện hóa thạch.
Loại đá này có rất nhiều chủng loại, mà một bộ trang phục cấp sáu mươi cần phải luyện hóa cẩn thận, ít nhất cấp bậc của đá phải xấp xỉ cấp bảy mươi.
Được rồi, có tiền ra tiền, đó là đại gia. Không có tiền thì mỗi ngày đi phó bản, cuối cùng bạn cũng gom đủ ba màu đá tím, xanh nước biển, xanh lam, nhưng muốn có hiệu quả tốt, bạn còn cần một loại đá màu vàng, bốn màu luyện hóa, mới có thể hoàn mỹ. Nhưng đá màu vàng không thể tìm thấy trong phó bản. Vì thế bạn lật lật mấy trang gủi bán, xem giá của tảng đá màu vàng kia… Nhóc con, thấy ngu chưa?
Cuối cùng bạn lại vùi đầu đau khổ kiếm tiền, rốt cuộc cũng mua được một viên kim thạch đầu, bạn cao hứng phấn chấn đập bốn viên đá vào trang bị… Sau đó phát hiện khảm đá xong trang bị biến thành minh tư… ( tương đương với thuộc tính rác)—— đặc biệt thuộc tính này cũng xuất hiện ngẫu nhiên! ! !
Vì thế số tiền bạn vất vả kiếm trong mấy tuần, đổ sông đổ biển hết.
╮(╯▽╰)╭
Được rồi, cuối cùng bạn cắn chặt răng cố gắng đập cho ta thuộc tính mình muốn, sau đó bạn sẽ bắt đầu cường hóa —— cũng tương đương với thăng cấp trang bị. Mà thăng cấp trang bị trong Thiên Hạ cũng rất thú vị, trongtrò chơi này đạo cụ để cường hóa trang bị cấp một hai tên là Nhật toản, rất thuận tiện, mấy lượng vàng là có thể mua được. Nhưng nếu dùng nó cường hóa trang bị cấp bậc lớn hơn ba, liền “Có tỷ lệ” cường hóa thất bại, thất bại cũng không sao, chính là nếu trang bị cấp ba của bạn cường hóa thất bại, liền rớt xuống cấp hai.
╮(╯▽╰)╭
Đạo cụ để cường hóa trang bị từ cấp ba tới cấp tám gọi là Nguyệt toản, nó quý hơn Nhật toản hai mươi lần. Vì thế không hề ít kẻ tham lam tiếc tiền định mạo hiểm dùng Nhật toản để cường hóa trang bị lên cấp năm. Cũng không thể không thừa nhận có người thành công, chính là càng có nhiều kẻ đặc biệt như Người Ngoài Hành, muốn dùng Nhật toản cường hóa một đôi giày sáu mươi đến cấp năm, kết quả là dùng hơn một trăm viên Nhật toản, trang bị vẫn bị rớt xuống cấp hai như cũ.
Sau đó tên này lại không cam lòng, phát tin thế giới ân cần thăm hỏi cha mẹ của nhà phát hành trò chơi, đương nhiên nhà phát hành không thèm để ý đến cậu ta, bởi vì tin thế giới kia phải dùng đạo cụ mới có thể phát lên kênh thế giới, mà đạo cụ kia đương nhiên cũng phải tốn tiền mua .
╮(╯▽╰)╭
Có lẽ chuyện này cũng có thể giải thích vì sao rất nhiều đại thần chói lóa lại nghèo đói đến làm cho người ta giận sôi như thế—— trò chơi này bạn có thể lo lắng bang hội lớn quá rồi không thể kết nạp thêm, cũng có thể lo lắng phó bản cao cấp yêu cầu quá cao không thể vào, nhưng bạn vĩnh viễn không cần lo lắng tiền trong túi nhiều quá không có chỗ tiêu…
Không biết đây có tính là điểm thú vị của trò chơi hay không, có lẽ nhà phát hành trò chơi luôn luôn tuân theo lời dạy “Sống trong gian truân, chết trong yên vui”*. Cho nên mới có vô số nhân sĩ dẫn đầu giống như Bang chủ đại nhân của chúng ta—— mang danh hiệu bang chủ, tỏa ánh hào quang của đại thần, nhưng túi tiền vĩnh viễn luôn sạch sẽ hơn mặt. >_<
(**Trích trong lời dạy của Mạnh tử: Hân hằng quá, nhiên hậu năng cải; khốn vu tâm, hằng vu lự, nhi hậu tác; chinh vu sắc, phát vu thanh, nhi hậu dụ. Nhập tắc vô pháp gia phất sĩ, xuất tắc vô địch quốc ngoại hoạn giả, quốc hằng vong. Nhiên hậu tri sinh vu ưu hoạn nhi tử vu an lạc dã. [Người ta thường sai rồi mới sửa; lòng có bực tức mới căm phẫn đứng dậy. Thể hiện trên nét mặt, ý muốn lộ ra lời nói, sau đó mới được người khác hiểu. Nếu trong nước không có đại thần kiên trì giữ phép tắc và người hiền giúp vua, lại không có ai lo bị địch quốc nước ngoài xâm phạm, một quốc gia như thế thì sẽ bị diệt vong. Bởi thế ta có thể hiểu cái lẽ tại sao con người có thể sống trong nỗi gian truân nhưng lại chết trong yên vui].)
Cho nên khi bị tiêu diệt ở phó bản cấp năm chín, mọi người lằm la liệt trên mặt đất chờ thầy thuốc đến hồi sinh có một đoạn đối thoại như sau:
[ Tổ đội ] Người Ngoài Hành Tinh: Trứng trứng, chừng nào thì ra cánh?
[ Tổ đội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Nôn gì, đợt ít lâu nữa sẽ ra.
[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: [ Đỉnh đầu hiện dấu chấm hỏi ] Tại sao phải chờ, anh ra cánh rồi, chúng ta sẽ không phải chết luôn chết xuống như vầy.
Mọi người vùi đầu đánh BOSS, không nói gì, vẫn là Bang chủ đại nhân đi theo sau thấu hiểu lòng người:
[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Chờ… Đương nhiên là đợi đến khi có tiền.
Vì thế Bang chủ đại nhân nhận được mật ngữ:
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Sư phụ, sự phụ chậm chạp không ra cánh, có phải cũng là đang đợi đến khi có tiền không?
Nhắc tới chuyện này Bang chủ đại nhân liền nổi giận:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Bộ Phi Thiên kia, sư phụ tẩy hai mươi ba lần bây giờ vẫn còn pháp thuật phòng ngự +2 đó.
Ngụ ý —— đồ nhi à, không hổ là đồ đã từng qua tay nhóc.
Bánh bao lại không hiểu được hàm nghĩa trong đó:
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Sư phụ, ở chỗ đệ tử còn một ít Nguyệt toản, sư phụ cầm ra cánh trước đi.
Bang chủ đại nhân tức giận bừng bừng:
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Sư phụ không vội, muốn ra cái cánh không phải rất đơn giản sao. Nhóc giữ mà bán đi.
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Đệ tử cho sư phụ mượn ra cánh trước, tiền thì sư phụ trả từ từ cũng được mà?
Nếu nói tiếp có lẽ bạn không tin, cái cánh màu trắng sáng của Bang chủ Mông Hồng Thiên Hạ, đã xuất hiện như vậy. Khi cánh chim trắng muốt gần như trong suốt mở ra sau lưng, việc đầu tiên Bang chủ đại nhân làm là mang bánh bao đi học vỡ lòng —— làm nhiệm vụ cuối tuần mà từ trước đến nay Bánh bao chưa bao giờ làm.
Đó là hoạt động không có gì thú vị, Hệ thống sẽ ra một đống câu hỏi linh tinh, bạn phải trả lời trong thời gian ngắn nhất, đáp càng nhanh, càng nhiều kinh nghiệm.
Thù Tiểu Mộc là ai, đối với mấy vấn đề này đương nhiên là không biết tí gì, nhưng cũng may cô có sư phụ. Cô thêm QQ* của Bang chủ đại nhân, nhờ trợ giúp, Bang chủ đại nhân lập tức mở web tra đáp án, câu nào biết thì trả lời, không biết thì giúp cô tra. Cũng may việc tra tư liệu là nghề của chàng, vì vậy cũng không mất thời gian cho lắm.
(**QQ:Mạng xã hội của mấy bạn Trung Quốc.)
Mãi cho đến khi cô làm xong nhiệm vụ học vỡ lòng, chiến sĩ Hoang Hỏa rốt cuộc cũng có thời gian đi chiến trường, khi đó cánh vẫn là vật hiếm có, chiến sĩ Hoang Hỏa đi trong chiến trường thu hút hết sự chú ý của mọi người, mọi người đều nói cánh rất đẹp. Quả thật cánh này rất đẹp, hiệu quả cũng rất thực tế, nhưng việc này có nghĩa rằng một thời gian rất dài sau này, cất cả tiền mà Bang chủ đại nhân làm nhiệm vụ kiếm được, đều dùng để trả nợ đống toản này. Những người trong ngoài bang biết tính tình của anh ta chỉ có một đề nghị —— Ông Thánh à, tôi thấy ông nên bán mình gán nợ đi. >_<
Đương nhiên muốn ra cánh không chỉ mình Thánh Kỵ Sĩ, Một Giây Giết Ba Ngàn, Vạn Phật Triều Tông, Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên, rất nhiều cánh của người quen đều mua toản của Thù Tiểu Mộc, chỉ là bọn họ không may mắn như Thánh Kỵ Sĩ, dù sao Bánh bao cũng buôn bán, không phải làm từ thiện. Đối với người làm ăn mà nói, cho vay cho mượn, vẫn phải tận lực tính toán làm sao để đòi lại được.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
10 chương