Một buổi sáng sau ba tháng, tôi chờ ở trạm xe buýt. Chẳng quá lâu khi tôi thấy cậu xuất hiện từ xa. Nhưng không phải một mình... Đi bên cạnh cậu là một cô nữ sinh khác. Rất lạ. Cậu cười rạng rỡ với cô gái mà không phải tôi. Hai người họ bước đến gần. Tôi không rõ lúc đó cậu đã nói gì bởi mắt tôi chỉ hướng vào cô bạn xa lạ kia. Cô ấy đẹp. Có giọng nói êm dịu như tiếng đàn. Cô ấy chào tôi.
Xe buýt đến, cậu nắm tay cô nữ sinh đó rồi bước vội lên xe. Tôi ở phía sau, nhìn theo họ. Tôi thấy những sợi tóc đen của cậu trong làn gió sớm, vấn vương cánh hoa tàn. Tôi thấy tấm lưng rộng lớn ấy vô tình quay đi hờ hững. Và tôi đã thấy tay trái cậu nắm lấy tay phải của một cô gái khác mà không phải tôi.
Ba chúng tôi ngồi ở hàng ghế cuối cùng. Cậu ở giữa, tôi bên trái còn cô bạn nọ bên phải. Suốt trên đường đến trường, cậu hầu như chẳng nhìn qua chỗ tôi dù một lần. Mắt cậu, môi cậu, cơ thể cậu với cả trái tim cậu chỉ hướng về nơi khác - ở đó không hề có tôi tồn tại. Buồn bã, tôi nhìn ra ngoài cửa xe. Nắng lung linh nhảy múa, chốc chốc đổi màu. Gió vờn đuổi những cánh hoa.
Tôi phát hiện lòng trống rỗng lạ thường.
Lần đầu tiên sau ba tháng làm bạn nhau, cậu không để ý đến tôi.
Xe buýt dừng ở trường học của cô bạn đó. Lúc cô ấy xuống xe, tôi thấy cậu vẫn không rời mắt khỏi mái tóc mượt mà tung bay trong gió. Cái nhìn vương mùi tiếc nuối. Còn tôi vẫn thế, mắt chỉ luôn hướng về một phía - là cậu.
Xuống trạm. Cả hai chẳng hiểu sao cứ dõi theo bóng dáng chiếc xe buýt. Rồi tự dưng cậu quay qua hỏi:
- Vừa rồi biết ai không? - Tôi lắc đầu, cậu tiếp - Bạn gái.
Dường như nắng đã ngừng nhảy múa. Gió cũng thôi đùa giỡn. Hai trái tim bắt đầu không còn chung nhịp đập. Điều đó lại đến với tôi một lần nữa...
Hôm ấy, lần đầu tiên sau ba tháng tôi đã không cố gắng nắm lấy tay trái cậu.
Truyện khác cùng thể loại
146 chương
169 chương
585 chương