Hai tay Claires đặt trên bụng mình, cô chỉ mặc duy nhất một chiếc áo ngủ gợi cảm, lộ ra vẻ cực kỳ xinh đẹp, cô khẽ cắn môi mình một chút, ánh đèn chiếu xuống, lại có chút yếu đuối đáng thương. Cô là con lai Trung-Mĩ, có gương mặt vô cùng xinh đẹp, dáng người tuyệt mỹ, đùi đẹp thon dài, càng khiến cho người khác phải hâm mộ đó chính là, gia đình của cô ta ở nước Mĩ thuộc giới quý tộc, nhưng cũng hơi thấp kém chút, nhưng gia đình họ có quan hệ thân nhau tới mấy đời với gia tộc Corrine, tất cả mọi người đều cho rằng cô và Lance Corrine sau này nhất định sẽ đến với nhau. Ngay cả cha mẹ hai nhà cũng không có phản đối, tự nhiên đối với chuyện hôn sự này cũng rất vừa lòng, mà cô cũng tự coi mình là vị hôn thê của anh từ lâu rồi. Bọn họ quả thật là một đôi trời sinh, tất cả mọi người đều cho là như vậy, mà cô , cũng thực sự yêu sâu nặng người đàn ông này, chỉ là, người đàn ông này, giống như một vị vua chúa, anh không yêu cô, hay nói đúng hơn là, anh chẳng yêu một người phụ nữ nào. Anh cùng cô lên giường, chỉ là vì cô tự nguyện, tuy rằng anh cũng không phải là ai đến cũng không cự tuyệt, bên người anh từ trước đến nay luôn không thiếu phụ nữ trẻ đẹp, ngay lúc này đây, thật vất vả lắm cô mới mang thai được con của anh, cho nên cô nhất định phải bắt lấy cơ hội này, người đàn ông như vậy, nếu đánh mất đi thì đúng là sự tiếc nuối cả đời này của cô, huống chi cô lại yêu người đàn ông này như vậy. Lance tựa lên đầu giường, tùy tiện lấy một chiếc áo tắm choàng lên người, lộ ra một khuôn ngực vô cùng gợi cảm, làn da màu đồng cổ có một hương vị thu hút, so với làn da nhẵn mịn của phụ nữ hoàn toàn khác biệt, đó là một loại tương phản đặc biệt, khiến người phụ nữ cảm giác như một bến đỗ an toàn, mà trên ngực của anh còn có mấy vết cào, có thể thấy được trận quấn quýt trên giường hồi nãy có bao nhiêu kịch liệt. Anh tiện tay ném điếu thuốc lá, mẫu tàn thuốc vô cùng chuẩn xác rơi vào trong gạt tàn để trên bàn. Xoay người, mặc cho người phụ nữ đằng sau ôm lấy mình, cô ta đang dính sát vào lưng của anh, muốn một lần nữa khơi lại nhiệt tình của anh với cô ta. Con ngươi Lance tối sầm lại, xoay người, tay túm lấy cánh tay của Claires đang làm loạn trên lưng mình. Anh hiện tại không có chút tâm tình nào, cô ta tốt nhất nên thu hồi móng vuốt của mình lại, đôi môi bạc mang theo chút lạnh lùng khẽ mở, thanh âm còn lạnh lùng hơn gấp vạn lần. “Cẩn thận đứa bé trong bụng của cô, cô hẳn biết tôi không phải là người ôn nhu gì, nếu nó chết ở chỗ này, đừng nói là tôi không có cảnh cáo cô trước”, thanh âm của anh thực lạnh nhạt, từ đôi môi phun ra cũng là những lời vô tình nhất, bên trong con ngươi màu tím nheo lại một tia sáng mịt mờ, giống như màu sắc của đôi mắt càng ngày càng tối hơn vậy, cuối cùng là biến thành một mảnh đêm tối, lộ ra chút ý tứ hàm xúc cay nghiệt. Chỉ là, anh cúi đấu nhìn vào cái bụng vẫn còn bằng phẳng của Claires, trong con ngươi màu tím bỗng nhiên hiện lên chút đau đớn, nếu là sự thật thì tốt rồi. Đáng tiếc, đôi môi giễu cợt nhếch lên, Claires, hy vọng rằng cô sẽ không làm cho tôi phải thất vọng. Bằng không, cô sẽ phải trả giá thật đắt cho sự ngu xuẩn ngày hôm nay của mình. Đột nhiên buông tay cô ta ra, anh quay đầu, ánh mắt không biết là đang nhìn về phương nào, bên trong con ngươi có chút thất thần. Claires nghe được lời nói lạnh như băng không chút độ ấm của người đàn ông, cánh tay buông xuống dùng sức nắm chặt lại, cô ta nhìn theo bóng dáng của người đàn ông, cảm giác như anh ta đang ngăn cách cô khỏi thế giới riêng của anh ta vậy. “Lance, xin hãy tin em, em thật sự đã mang thai rồi, đó chính là con của chúng ta”, Claires có chút nóng nảy, vội vàng giải thích, chỉ là, không ai nhìn thấy được nơi đáy mắt cô ta bắt đầu có một tia bối rối. “Tùy cô, cô đã nói vậy thì chính là vậy đi”, Lance đột nhiên quay đầu lại, thanh âm không đậm không nhạt, trong đôi mắt tím không có một chút tình cảm nào, khiến người ta không thể đoán được rốt cục anh đang suy nghĩ điều gì.