Tay Hái Sao Trời

Chương 26 : Ngôi sao nhỏ nhà tôi

Edit: Nhược Vy Beta: Quanh Sau khi nhà nghiên cứu nói xong, trong vài phút, cả phòng họp không ai nói chuyện, ngay cả Phó Hành Quang cũng hiếm khi ngây ra. Chu Tinh Thần hoài nghi tai mình nghe lầm, nhìn trái nhìn phải, thấy ai ai cũng mang vẻ mặt kinh ngạc... Tin tức này thật sự quá giật gân! Nếu cô nhớ không lầm, RT063 là một ngôi sao thuộc hệ Ngân Hà, cách địa cầu rất xa, dù thời tiết tốt, vào những đêm trăng mờ, cũng chỉ nhìn thấy chút ánh sáng mỏng manh. Nó đặc biệt ở chỗ... tương đối trẻ so với các ngôi sao khác. Trước đó có một chuyên gia dự đoán, rất có thể trung tâm hệ Ngân Hà tồn tại sao, nhưng vì lẫn trong các chất khí và bụi không gian, kỹ thuật trước mắt của nhân loại không cách nào ghi lại rõ ràng, nhưng có số liệu nghiên cứu cho thấy, trong mấy trăm triệu năm, hệ Ngân Hà sẽ không có sao mới ra đời. Cho nên, ngôi sao trẻ RT063 này vẫn luôn nằm trong phạm vi giám sát của "Thiên nhãn". Khó có thể tin là, khoảng bốn giờ rạng sáng đêm qua, nó biến mất ngay dưới mí mắt của "Thiên nhãn". Sao có chữ "Hằng" [1], là vì nó sẽ không tử vong, cũng sẽ không biến mất, mà là chuyển hóa sang tồn tại dưới dạng thiên thể khác. [1] Sao trong Hán Việt là hằng tinh, hằng ở đây có nghĩa là vĩnh hằng, vĩnh cửu. Hơn nữa, tuy sao cũng vận động, nhưng loại vận động này là tuần hoàn theo lực hấp dẫn, dù vì nguyên nhân nội bộ hoặc bị tác động bởi bên ngoài, cũng không đến mức một chút dấu vết còn lại cũng không có. Nó thật sự biến mất không chút tiếng động. Đối với những nhà nghiên cứu coi thiên văn là tín ngưỡng cả đời mà nói, đây không khác gì một quả bom bùng nổ. "Mọi người." Nhà nghiên cứu trên bục nói, "Khả năng tọa đàm của chúng ta sẽ phải kết thúc sớm hơn dự kiến, thời gian tiếp theo là hoạt động tự do." Ông ấy đi xuống, cùng vài đồng nghiệp vội vàng rời đi, chắc là đi xem lại ghi chép. Không biết người phụ trách nói gì với Phó Hành Quang, anh liếc mắt nhìn Chu Tinh Thần dưới đài một cái, cô hiểu được hàm nghĩa ánh mắt anh, gật đầu. Tiếp theo không sắp xếp gì, có thể là vì chưa thích nghi với khí hậu vùng núi, hơn nữa là ngủ muộn, Chu Tinh Thần cảm thấy hơi mệt, tính về phòng ngủ thêm một lát, hai người Trương Hội Ninh và Triệu Huy cũng có suy nghĩ đồng dạng, nhưng tinh thần họ khá hơn nhiều, trên đường về, hứng thú bừng bừng thảo luận. "Lão Triệu, cậu nói xem, một ngôi sao, sao có thể đột nhiên biến mất? Quá là khó tin rồi." Cũng đâu phải phim khoa học viễn tưởng. Triệu Huy cau mày, dáng vẻ suy tư. Trương Hội Ninh nói tiếp: "Có thể là người ngoài hành tinh ẩn thân cho RT063, thật ra nó vẫn còn ở đó, có điều bị che lại, không thể nhìn thấy?" Sức tưởng tượng cũng đủ phong phú. Nhưng học thiên văn, đây không phải chuyện xấu, có bao nhiêu chân lý đều xuất phát từ lời nói đùa vô tri. Nghĩ sai cũng không quan trọng, vũ trụ luôn khoan dung tất cả giả thiết. Lỡ mà... Đoán đúng thì thế nào? Lạc thú không phải ở chỗ khiến những "luận điệu vớ vẩn" khó tin trở thành chân lý khoa học sao? "Tinh Thần, cậu thấy thế nào?" Trương Hội Ninh quay đầu hỏi. "Tưởng tượng rất hay." Chu Tinh Thần nói, "Nhưng trước đó cậu phải chứng minh người ngoài hành tinh tồn tại đi đã, hơn nữa là họ đã nắm giữ kỹ thuật ẩn thân." Trương Hội Ninh xoa má: "Mình nên về ngủ một giấc thì hơn, nói không chừng có thể mơ thấy chân tướng." "Nhớ đóng cửa sổ kìa." Triệu Huy trêu ghẹo: "Miễn cho rắn mỹ nhân tối qua lại chui vào chăn cậu." Gương mặt Trương Hội Ninh cứng đờ, cánh tay lập tức nổi da gà, tuy nói bị rắn này cắn cũng lợi cho thân thể, nhưng ai lại chủ động đi chịu tội? Trăm triệu lần không ngờ là... Vài ngày sau, đoàn người về thành phố Nam Lăng, lúc đi qua trấn nhỏ nào đó, lọt vào tầm mắt đều là những tấm bảng tuyên truyền về "rắn mỹ nhân" làm đẹp da, kéo dài tuổi thọ... Trên một con đường lại có đến không dưới hai mươi nhà kinh doanh rắn mỹ nhân cắn người, nghe nói sau này còn muốn phát triển ra Quý Châu, mở chuỗi cửa hàng trên toàn quốc... Trương Hội Ninh: Ôi chao, quả nhiên là mình quá ngây thơ. Đương nhiên, đây đều là mấy chuyện sau này. Chu Tinh Thần về phòng, tắm rửa, thay đồ ngủ nằm trên giường, nhớ ra chưa xem tin nhắn của Từ Tâm, vì thế cầm điện thoại trên đầu giường, bật màn hình. "Trời ạ! Tinh Thần, em mau lên Weibo xem đi, có chuyện lớn rồi!" "Không phải chứng nhận cá nhân trên Weibo thì phải nhờ vài đại V [2] chia sẻ để hỗ trợ chứng thực sao? Chị không để ý, trừ chị ra thì còn lỡ @ một vị đại V màu vàng có máu mặt..." Số người Chu Tinh Thần follow hai tay là có thể đếm hết, điều này không phù hợp tiêu chuẩn, cho nên Từ Tâm chọn một ít đại V do Weibo đề cử, tăng số người đang theo dõi lên năm mươi người. Nhưng ai có thể ngờ được?! Cử chỉ vô ý, tựa như hiệu ứng bươm bướm [3], nhẹ nhàng vỗ cánh, lập tức dẫn đến một cơn lốc. "Số người theo dõi trên Weibo tăng một trăm nghìn trong một đêm! Hơn một trăm nghìn đấy! Bùng nổ luôn rồi!" Ban đầu Từ Tâm còn tưởng là Zombie fans [4] do chứng nhận đưa đến, nhưng cẩn thận xem lại, lập tức lật đổ suy nghĩ này, sống mà, phần lớn là sống, hơn nữa sức chiến đấu kinh người, chỗ bình luận đang bị chiếm đóng được không? [4] Zombie fans: người theo dõi ảo, dùng tiền là có thể mua được, do hệ thống tự sinh ra Vấn đề quan trọng nhất là, Từ Tâm gửi ghi âm sang... "Cho nên Tinh Thần, xin em vuốt ngực mà trả lời đúng sự thật cho chị, sao em lại cấu kết với một đại thần như vậy? Với lại, xin mời giải thích, hai chữ nhà tôi là có ý gì?" Từ Tâm có đầy nghi vấn cần được giải đáp cấp bách, ví dụ như: Vì sao Phó Hành Quang lại xuất hiện trong người theo dõi bí mật [5] của cô? Vì sao trong số người Phó Hành Quang theo dõi, rõ ràng là không có cô, nhưng thực tế hai người lại bí mật theo dõi nhau!? [5] Người theo dõi bí mật: là một chức năng của Sina Weibo, khi nhấn theo dõi một người nào đó thì người đó sẽ không nhận được thông báo, cũng không hiển thị trong danh sách theo dõi. Chẳng lẽ... Người kia cũng bí mật theo dõi Chu Tinh Thần? Rốt cuộc giữa hai người này có bí mật động trời gì? Chu Tinh Thần cũng không hiểu lời Từ Tâm lắm, cô thoát khỏi giao diện, đăng nhập Weibo, lập tức bị con số thông báo làm hoảng sợ, Weibo mọc đầy cỏ của cô, cho tới bây giờ, chưa có lúc nào náo nhiệt thế này. Tuyên truyền cho Hương Tiêu tiểu thư và Nguyệt Lương tiên sinh 3 được gắn đầu trang, số bình luận đã hơn mười nghìn. Gió đêm nhẹ nhàng thổi: Đi theo dòng tin tức [quần chúng ăn dưa] Cỏ xanh bên bờ sông: Chị gái, chị có thể giải thích xem, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra không? Gà con chíp chíp chíp: Tôi không tin tôi không tin tôi không tin tôi không tin! . . . Đa số bình luận đều đến từ fan của Phó Hành Quang, số fan của Chu Tinh Thần bị nhấn chìm trong đó, hơn ba mươi mét cũng không tìm thấy một người. Chu Tinh Thần lại bấm vào Weibo Phó Hành Quang, nhìn thấy trạng thái mới nhất của anh, gương mặt ửng hồng. Phó Hành Quang V: Đúng là ngôi sao nhỏ nhà tôi. Thời gian đăng tải là hơn ba giờ sáng nay. Nhà tôi? Thì ra ý Từ Tâm là thế này. Số bình luận dưới Weibo càng kinh người hơn, hơn nữa sắp xếp đội hình cực kỳ chỉnh tề... "Tôi đây là... vào nhầm hiện trường JQ của nam thần sao?" "Anh ấy là người ngay cả phát hành album cũng không đăng tuyên truyền đấy, thế mà thế mà...[đau lòng]" Cô kéo xuống vài trang, rốt cuộc cũng tìm được giọng nói khác thường. Trong núi không có khỉ: Mọi người bình tĩnh bình tĩnh. "Nhà tôi" không có nghĩa là vợ mà? Lỡ là chị em gái hay thân thích thì sao? Amen Amen gốc cây nho: Chỉ có một mình tôi cảm thấy nam thần bị trộm tài khoản sao? Thậm chí người dùng này còn phân tích kỹ càng tỉ mỉ phía sau: Chúng ta hãy xem lại Weibo nam thần, đương nhiên, liếc mắt một cái là có thể thấy điểm cuối, dù sao cũng chỉ được ba bài. Một cái là chia sẻ giúp fan tìm bà ngoại bị lạc bốn năm trước, một cái khác cũng là chia sẻ, nội dung là cảm ơn mọi người, bà ngoại của bạn ấy đã tìm được rồi; cái thứ ba chính là giúp đỡ nghiệm chứng Weibo, hơn nữa đối phương chỉ là một họa sĩ truyện tranh nho nhỏ... Tổng kết lại! Chỉ có hai khả năng, một là nam thần bị trộm tài khoản, hai là Weibo xuất hiện BUG [6]! Người không theo dõi nhau thì không thể nào hỗ trợ chia sẻ chứng nhận! [6] BUG: lỗi kỹ thuật Hôm nay tôi uống sữa bò đấy: Cô bạn lầu dưới, làm fan cuồng của Hành thần, tôi hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình lúc này của bạn, nhưng mà... Xin đừng quên, Weibo còn có một công năng bỉ ổi khác gọi là... bí mật theo dõi. Ngày mai em muốn gả cho anh: Tán thành! Không xuất hiện trong danh sách theo dõi không có nghĩa là không theo dõi, cảm ơn! Yêu để làm gì: Trái tim vỡ vụn. Đúng là mỗi người một tâm thái. Chu Tinh Thần mở to hai mắt, lấy lại tinh thần từ chữ "vợ" ái muội, thì ra... Thì ra mình cũng ở trong danh sách người theo dõi bí mật của anh? Nếu vậy, trước đây cô đăng Weibo, rất có khả năng anh đều thấy hết? Với lại, anh theo dõi từ khi nào? Sao anh biết Phong Miên Tinh là cô... Trước hay sau khi lên núi Lạc Hà ngắm sao? Đêm đó, cô nhớ đã cho anh xem Phong Miên Tinh. Hoàn toàn không có chút manh mối. Đầu óc Chu Tinh Thần loạn cào cào, một chút buồn ngủ cũng không có, không biết qua bao lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, tiếp theo là giọng Phó Hành Quang, kêu cô đến nhà ăn ăn cơm, lúc này cô mới phát hiện ra, đã gần mười hai giờ. Cô dẫm lên thảm đi mở cửa, trực tiếp kéo anh vào. "Sao thế?" Chu Tinh Thần hắng giọng hỏi: "Tình huống bên anh thế nào?" Tầm mắt Phó Hành Quang liếc nhìn đồ ngủ màu tím nhạt trên người cô: "Anh cùng vài vị giáo sư xem lại lịch sử ghi chép của Thiên nhãn mấy lần, tạm thời không có phát hiện gì." Cô nói thầm: "Đúng là quá ly kỳ." Anh dắt tay cô, hai người ngồi xuống sô pha: "Trước mắt thì khó mà biết rõ, nhưng mà, sẽ có cách giải thích hợp lý thôi." "Dạ." Cô hỏi tiếp: "Đúng rồi..." Hỏi được một nửa mới ý thức được không biết nên nói thế nào. Phó Hành Quang nhìn cô: "Còn muốn hỏi gì nữa?" Chu Tinh Thần lảng tránh ánh mắt anh: "Chia sẻ chứng nhận Weibo..." Anh buồn cười, giọng trầm thấp gợi cảm: "Có vấn đề gì sao?" "Anh biết bút danh của em từ khi nào?" "Sớm hơn em nghĩ nhiều." Chu Tinh Thần nói thầm, anh biết em nghĩ khi nào à? Gần như lúc đó, chợt nghe anh nói: "Bốn năm trước." Đó... đó chẳng phải lúc cô vừa đăng ký Weibo "Phong Miên Tinh" sao? Không phải... không phải, ngay cả truyện tranh của cô anh cũng mua chứ? Thế giới giả tưởng đó, ngoại trừ bố mẹ cô, ngay cả Mai Khê Quang và Phó Tuyết Nghênh cũng không biết. Trên thực tế, điều Phó Hành Quang chú ý đầu tiên không phải bút danh, mà là ngôi sao được đặt tên là "Phong Miên Tinh", đây là ngôi sao anh dừng lại lâu nhất khi quan trắc sao trời ban đêm, sau này trùng hợp biết có họa sĩ truyện tranh cùng tên, tò mò đi tìm Weibo, không ngờ lại phát hiện bất ngờ thật lớn... Anh và cô lớn lên bên nhau từ nhỏ, dù là nét vẽ, hay phương thức biểu đạt ngôn ngữ của cô, anh đều in sâu trong lòng, chỉ nhìn Weibo là có thể xác định được thân phận của cô. Để không tạo thành quấy nhiễu không cần thiết với Chu Tinh Thần, lại tiện cho mình có thể chú ý động thái của cô bất cứ lúc nào, cho nên anh đưa "Phong Miên Tinh" vào bí mật theo dõi. "Cục cưng..." Anh cố ý đè thấp giọng. Chu Tinh Thần nghe thấy thì run lên, cơ thể bị anh dán sát vào gần như mềm nhũn. "Em cũng... bí mật theo dõi anh?" Cô tựa vào ngực anh, muốn mượn tư thế này để né tránh ánh mắt nóng rực, không ngờ từ góc độ đó, Phó Hành Quang có thể nhìn thấy càng nhiều cảnh sắc tươi đẹp hơn, dù là một mảng da thịt trắng mịn dưới cổ chữ V, hay là hai má đỏ hồng kia... Cô nghe được tiếng tim đập vững vàng, tâm tình rất tốt: "...Biết rồi còn hỏi." Thật là... Đáng ghét! Phó Hành Quang thất thần "ừ" một tiếng, cằm gác trên đầu cô, cúi đầu là ngửi được một mùi hương thanh nhã, rõ ràng chưa ăn sáng, trên đường về tìm cô bụng còn trống trơn, lúc này lại không hề cảm thấy đói bụng. Đại khái là có tình uống nước cũng no? "Phó Hành Quang." Giọng cô gái nhỏ mềm mại, "Lúc anh chia sẻ, vì sao lại nói vậy?" Không sợ người hâm mộ của anh... "Sao?" Anh hơi nhướng mày, cười nói, "Không phải nhà anh à?" "Nhưng mà, như vậy sẽ..." Hai người vừa xác định quan hệ chưa được bao lâu, huênh hoang như vậy là tốt sao? Làm người trong suốt như cô... Trong lúc vô ý đã ôm được một cái đùi vàng lấp lánh. Trái tim Chu Tinh Thần rung động, bỗng nhiên thấy Phó Hành Quang cầm điện thoại, nói ba chữ: "Là tôi thật." Cô ngơ ngác, không đến một phút đồng hồ, Weibo nhảy ra thông báo mới... Phó Hành Quang V: [voice]@Amen Amen gốc cây nho: Chỉ có một mình tôi cảm thấy nam thần bị trộm tài khoản sao? Vì gia tăng mức độ đáng tin, anh còn trực tiếp gửi ghi âm. Là, tôi, thật. _____ [2] Đại V: (Big V): Big V là biểu tượng đề cập đến người dùng Weibo đã đạt được chứng nhận cá nhân trên các nền tảng Sina Wei, Tencent, Netease và các nền tảng Weibo khác. Người dùng Weibo đã được xác thực sẽ được kèm theo một biểu tượng tương tự chữ cái tiếng Anh viết hoa "V" sau biệt danh của Weibo, và nếu người dùng Weibo này có nhiều người hâm mộ thì được gọi là "Big V". Những tài khoản Weibo được xác minh của chính chủ sẽ có một dấu V ở bên cạnh để giúp mọi người phân biệt giữa nick chính chủ và nick giả. Chữ V trên Weibo chia làm ba màu: đỏ, vàng và xanh. Màu đỏ, vàng là chứng thực cho những người trong giới giải trí, thể thao, truyền thông, tài chính - kinh tế, khoa học kỹ thuật, xuất bản văn học, quan chức chính phủ, nghệ thuật - nhân văn, quân sự - hàng không, vận chuyển, du lịch,... Màu xanh là chứng thực cho các cơ sở, đơn vị, cơ quan như chính phủ, truyền thông, xí nghiệp, mạng Internet,... [3] Hiệu ứng bươm bướm (tiếng Anh: Butterfly effect): là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc (sensitivity on initial conditions). Theo Lorenz, một cái đập cánh của con bướm nhỏ bé có thể gây ra sự thay đổi (dù rất nhỏ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại một địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km. Cũng theo Lorenz thì tỉ lệ động năng giữa một cái đập cánh của con bướm với toàn bộ cơn lốc là quá nhỏ, vì thế con bướm chỉ có vai trò không đáng kể trong những tính toán lý thuyết hỗn loạn cho hệ vật lý, nói cách khác thì nếu một cái đập cánh của con bướm có thể gây ra cơn lốc, thì một cái đập cánh khác cũng có thể dập tắt nó, và bên cạnh cái đập cánh của con bướm thì còn có vô vàn hoạt động khác có động năng đáng kể hơn rất nhiều có thể ảnh hưởng tới thời tiết. Nói cho dễ hiểu thì là một hành động nhỏ có thể dẫn đến những hậu quả đáng kể, khôn lường.