Tay buông tay và tim thôi nhớ

Chương 18 : Tôi từng yêu, vì vậy tôi từng sống

Để gặp được một người, đó dường như là một việc rất khó khăn, nhưng dường như cũng thật dễ dàng… Không còn có thể gặp lại Một cô gái đi du học nước ngoài, hai năm trước, khi trở về Đài Loan nghỉ lễ, cô đem lòng yêu chàng trai nọ, và hai người đã có với nhau những kỷ niệm thật ngọt ngào, chỉ là sau đó, anh lại trót yêu thương một người con gái khác. Mặc dù người nói lời chia tay là cô, nhưng người chịu nỗi đau sâu sắc hơn cả, cũng là cô. Kỳ nghỉ hè năm nay, cô lại trở về Đài Loan. Có lẽ không trở về sẽ tốt hơn, khi lại đặt chân đến miền đất này, mỗi ngày cô đều khát khao được vô tình gặp lại anh trên đường, mỗi lần từ đằng xa thoáng thấy bóng dáng ai trông giống anh, cô lại sững sờ. Sau khi nhìn rõ không phải, nỗi thất vọng khôn tả lại thường đổ về vây chìm lấy cô. Mãi đến ngày chuẩn bị ra đi, cô vẫn không gặp lại anh trên những con đường quen thuộc. Cuối cùng cô cũng hiểu, duyên phận giữa cô và anh đã kết thúc. Hai kẻ khi duyên cùng phận tận, sẽ không bao giờ còn gặp lại nhau trên đường. Khi máy bay cất cánh khỏi phi trường trong một buổi chiều muộn, cô tự nhủ với chính mình rằng, hãy quên đi người đó. Anh ta không yêu mình, sẽ thật vô ích khi mình vẫn yêu anh ta đến vậy. Đối với cô, không còn gặp lại được anh, có lẽ cũng là một sự may mắn. Một khi gặp lại, cô sẽ lại phải mất một thời gian dài nữa mới có thể quên anh. Một khi gặp lại, cô sẽ lại ngộ tưởng rằng duyên phận với anh vẫn chưa đến hồi kết, hai người vẫn còn có thể đến với nhau. Để gặp được một người, đó dường như là một việc rất khó khăn, nhưng dường như cũng thật dễ dàng. Một ngày nào đó khi vẫn còn có thể tương ngộ, đó là bởi tình yêu đã vẫy gọi các bạn. Và đến hôm nay khi không còn gặp lại, đó là vì tình yêu đã thật sự tiêu tan. Tình yêu khiến con người quên đi thời thời gian, thời gian cũng khiến con người quên đi tình yêu Thường thường có người hỏi tôi, làm thế nào để có thể quên đi một mối tình. Xin trả lời rằng, phương pháp vĩnh viễn chỉ có một: Thời gian và duyên mới. Nếu như thời gian và duyên mới cũng không khiến bạn quên đi mối tình đó, vậy nguyên nhân chỉ có một, thời gian không đủ dài, và duyên mới chưa đủ ngọt. Tôi đã từng viết: “Tình yêu khiến con người quên đi thời gian, thời gian cũng khiến con người quên đi tình yêu.” Bạn có thể cùng người yêu say sưa chìm đắm trong vị ngọt của ái tình, đến nỗi lãng quên sự tồn tại của thời gian, chỉ cảm thấy thời gian bên cạnh nhau sao trôi đi quá nhanh, và những ngày tháng phân ly sao đằng đẵng vô vị. Vậy nhưng, thời gian chậm trôi, tiết mùa thay đổi, một ngày nào đó của về sau, bạn bỗng quên rằng mình đã từng say đắm một người đến vậy, bạn đã từng coi trọng tình yêu mà anh ấy dành cho bạn đến vậy. Thời gian là ma quỷ, nó có thể khiến mọi thứ biến mất, bao gồm cả tình yêu và tuổi thanh xuân. Thời gian cũng là thượng đế, nó đã từng dừng trôi cho mỗi cuộc tình, và lưu lại những ký ức chẳng thể tắt diệt. Tôi cũng từng viết rằng: “Thiên đường không ở phía trên đầu, mà nằm trong trái tim tôi. Những mối tình mà tôi từng trải qua, tựa như một con thuyền nhỏ để tôi tung hoành trên dòng sông thời gian, tiễn tôi đến bến bờ của thiên đường.” Tôi không cần phải quên đi một mối tình nồng nàn sâu đậm. Ngay cả khi phân ly, và mỗi người đều đã có những nụ hôn mới, anh vẫn là người đã cùng tôi nhẹ lướt trên dòng thời gian thuở nào. Từng đợt sóng anh dội trong trái tim tôi, vẫn mãi chẳng thể tan mờ.