Tạp Đồ
Chương 564
Lý Độ Hồng quả nhiên là biết chỗ đó, Trần Mộ chỉ cần miêu tả kính song cho hắn, hắn lập tức nhận ra. Hắn nhếch miệng cười: “Tiên sinh, thứ người nói ta biết ở đâu, bất quá dã thú ở chỗ đó tương đối lợi hại, chúng ta rất ít khi tới.” Nói xong hắn còn cẩn thận hỏi lại: “Tiên sinh, các người định đi sao? Vậy, ta đi cùng các người.”
Trần Mộ chỉ cười cười, không nói gì cả. Hắn không định mang theo Lý Độ Hồng đi cùng. Lý Độ Hồng là tộc trưởng của Mặc Sĩ tộc, tầm quan trọng của hắn không cần nói cũng biết. Hơn nữa dù thực lực của Lý Độ Hồng mặc dù mạnh hơn trước kia nhiều, nhưng tới Bách Uyên Phủ vẫn rất nguy hiểm.
Trần Mộ từng hỏi nữ ma quỷ Trát Lạp về chuyện của Bách Uyên Phủ. Trát Lạp nói, Bách Uyên Phủ so với Liên Bang còn nguy hiểm hơn, hoàn cảnh sinh tồn ở nơi đó ác liệt hơn nhiều.
Mặc Sĩ tộc tới Đông Thương Vệ thành theo Trần Mộ khiến cho mọi người đều chú ý. Trang bị của bọn họ quá đặc thù, nhất là cặp bao tay dài từ các đốt ngón tay tới khuỷu tay bằng kim loại. Người sáng suốt có thể dễ dàng nhìn ra nó là tạp giới. Thanh Thanh vừa nhìn thấy Mặc Sĩ tộc, sắc mặt không nhịn được khẽ biến. nàng đã học thuộc các loại điển tịch của Tinh Viện, bao tay bằng kim loại này cực kỳ giống một loại tạp giới trong truyền thuyết – Năng Lượng Thủ Sáo.
Phương pháp chế tạo năng lượng thủ sáo cũng nằm trong bản bút ký mà Trần Mộ để trong người. Thời gian Trần Mộ thu được bản bút ký đó chỉ sợ còn chưa đủ ấm, căn bản không thể chế tạo ra nhanh như vậy để trang bị được. Mà phong thái được huấn luyện của Mặc Sĩ tộc, chỉ cần là người sáng suốt là có thể nhìn ra thời gian ngắn không thể hình thành, điều này chỉ có một khả năng, hắn từ trước đây rất lâu đã có thể chế tạo Năng Lượng Thủ Sáo.
Thanh Thanh trong lòng ngày càng lạnh. Bất cứ ai cũng không thể tưởng tượng được, khi mọi người còn không ngớt tranh đoạt bản bút ký này, Trần Mộ đã lặng yên không một tiếng động nắm giữ kỹ thuật đó. Nàng dám khẳng dịnh, trên phương diện kỹ thuật tạp giới, Trần Mộ đã hoàn toàn sớm vượt qua Pháp Á. Lực lượng hắn âm thầm tích lũy xem ra sâu không thấy đáy.
Nghĩ vậy, trong lòng Thanh Thanh có chút bi thương. Nói tới át chủ bài, Tinh Viện tích lũy so với năm nhà kia chỉ có nhiều hơn, nhưng nàng cũng không nghĩ tới, Tinh Viện nhìn như cường đại lại trở nên yếu ớt như vậy, bất luận là trận chiến về cái gì, Tinh Viện đều không thu được chỗ tốt, mà ngược lại lại nhiều lần chịu nhục. Chỗ tốt lớn nhất toàn bộ lưu lại trên tay hai người, một người là Đường Hàm Phái, người kia chính là Trần Mộ.
Đường Hàm Phái là thiên chi kiêu tử (được trời ưu ái), là thiên tài được mọi người công nhận, thua trong tay hắn Thanh Thanh cũng không có gì là không phục. Nhưng Trần Mộ thì sao chứ? Thanh danh chẳng có, xuất thân lại thấp kém tới mức không thể hơn được, nhưng lại khiến Tinh Viện, kể cả bản thân nàng chịu đau khổ.
Tinh Viện hiện tại đã gần tới đường cùng, Tinh Viện không thể ngăn cản bước tiến của Đường Hàm Phái, Đường Hàm Phái lại một lần nữa chứng minh danh tiếng thiên tài vô địch của mình. Một người chưa từng có bất cứ kinh nghiệm thống lĩnh quân đội như hắn lại có thể thắng như chẻ tre, ép Tinh Viện liêp tục bại lui, không ai có thể ngăn cản hắn. Cho dù là những người chỉ huy thành danh cũng đều sợ hãi khó hiểu đối với khả năng chỉ huy của Đường Hàm Phái.
Khổ Tịch Tự vốn định giáp công với Đường Hàm Phái, chẳng biết thế nào cuối cùng lại kiềm chế bất động, chẳng hề có một chút ý tứ tương trợ.
Tất cả mọi người đều chứng kiến, một truyền kỳ được sinh ra.
Những người có hiểu biết trong Liên Bang đều lũ lượt như thủy triều tới Liên Bang Tổng Hợp học phủ, nhiều người tin tưởng Đường Hàm Phái có thể nhanh chóng trở thành vương giả chính thức thống nhất cả Liên Bang! Trước mắt, ý kiến này cũng đủ sức thuyết phục, Hắn là Liên Bang đệ nhất tạp tu nắm trong tay tập đoàn khổng lồ Liên Bang Tổng Hợp học phủ, có được khả năng quân sự cực kỳ xuất sắc cùng mị lực chính trị cá nhân trác tuyệt.
Túc Hắc Minh là nhân vật có thể so sánh tương đương với hắn, nhưng trong mắt đa số người, hắn quá tàn bạo.
Thực lực của Đường Hàm Phái nhanh chóng bành trướng, mà tình cảnh của Tinh Viện càng thêm nguy hiểm. Nguyên nhân quan trọng nhất cũng là bởi La Tây Cư làm phản.
Thanh Thanh biết, hành động của La Tây Cư không thể tính là tạo phản, đó chỉ cách nhìn của người ngoài đối với Tinh Viện mà thôi. Nàng lớn lên trong Tinh Viện, hiểu rất rõ cách nghĩ của La Tây Cư. Tinh Viện nhìn như ôn hòa, nhưng trên thực tế bên trong cạnh tranh vô cùng tàn khốc. La Tây Cư mấy năm nay vẫn phải trải qua cuộc sống cấm đoán, hắn thậm chí bị yêu câu không được rời khỏi Tinh Viện. Tên mập kia mặc dù bình thường luôn tỏ vẻ không quan tâm, nhưng trong lòng vô cùng chán ghét.
Khác với tên béo ấy, nàng mặc dù trong lòng cũng rất chán ghét, nhưng nàng sẽ không chọn rời đi. Rời khỏi Tinh Viện, nàng không biết mình có thể đi đâu được nữa. Giờ nàng phải trở về Tinh Viện, đi chống lại Đường Hàm Phái xâm lược, nhưng nàng không làm thế, nàng biết nàng đi cũng chẳng được gì. Hiện giờ có thể giải cứu cho Tinh Viện chỉ có tên La Tây Cư kia. Có thể tưởng tượng muốn tên mập mạp gian xảo kia đứng ra, Tinh Viện viện chủ phải làm bao nhiêu chuyện. Thay đổi quyền lực, cải cách từ bên trong, thanh tẩy..
Nàng chỉ có thể đợi, đợi Tinh Viện kết thúc trận chiến này, hoặc đợi Tinh Viện bị hủy diệt! Hoặc là Trần Mộ cũng có thể, dù thực lực của hắn còn chưa đủ để chống lại Đường Hàm Phái, nhưng trên tay hắn có kỹ thuật, dưới trướng lại có danh tướng tuyệt thế như Ba Cách Nội Nhĩ.
Nàng cứ như vậy, thần sắc phức tạp nhìn Trần Mộ mang theo một đội chiến sĩ đeo Năng Lượng Thủ Sáo tiến vào thành Đông Thương Vệ.
@#$%^&
“Kia là cái gì?” Dương Sơn Phi hạ giọng hỏi Tô. Ánh mắt hắn bất phàm, mặc dù không nhận ra Năng Lượng Thủ Sáo nhưng cũng biết nó chắc chắn là thứ tốt.
Tô ánh mắt kinh ngạc, thản nhiên nói: “Là một tạp giới.”
“Tạp giới? Bạch tổng quản này thật lắm trò.” Dương Sơn Phi lầm bầm hai câu rồi xoay người rời khỏi.
Tô từ phía xa nhìn chăm chú vào nhóm người này một lúc lâu rồi mới rời khỏi.
@#$%^&
Lý Độ Hồng đã đến khiến Trần Mộ không thể không tạm ngưng chuyến hành trình. Bao tay năng lượng đem tới cho hắn một linh cảm. Tác phẩm này vô cùng thành thục, rất có giá trị thực dụng, nhưng nó có yêu cầu đặc biệt đối với người sử dụng, cần có cảm giác nhất định, nhưng càng chú trọng tới cường độ thân thể hơn, có phần giống với tạp tu và vô tạp lưu kết hợp. Hơn nữa bản thân nó cũng có thể tùy ý điều chỉnh, để có thể phù hợp với bất cứ kiểu nào, tỷ như bọn Lý Độ Hồng sử dụng thì chú trọng cường độ thân thể.
Khiến Trần Mộ cảm thấy hứng thú với bao tay năng lượng còn có một điều, đó là thực tạp. Căn cứ theo lời của Duy A, thực tạp có thể khiến cho người bị nhập vào trong thời gian ngắn đề cao cường độ thân thể, có hơi giống một bản yếu hơn của Tiêu Thanh, nhưng tác dụng phụ cũng không mạnh như vậy. Tạp phiến nhập vào sẽ khiến cảm giác của người sử dụng bị đình trệ, không thể tiến triển, đây cũng là lý do khiến Tây Trạch cho rằng thực tạp là hành vi thiển cận.
Con đường lai tạp trung gian này đích xác không thể có tương lai phát triển. Nhưng điều này thì có quan hệ gì?
Trên đời này không phải ai cũng là Đường Hàm Phái. Thủ hạ của Trần Mộ là tạp tu, nhất là Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn, lúc đó do bị giới hạn bởi danh tiếng, tạp tu thu nhận đều không có cảm giác cao. Mặc dù dùng sáo tạp có thể đền bù vấn đề hỏa lực không đủ của bọn họ song nó cũng tạo thành một vấn đề, cho dù hỏa lực đủ mạnh, bọn họ vẫn khá yếu ớt.
Chuyện Bách Uyên Phủ nguy hiểm, Trần Mộ cũng không thể đi một mình. Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình đang thu xếp chuẩn bị những vấn đề cuối cùng, mọi người nhất trí quyết định, Mộc Tự Doanh cùng Tuyết Ti Tạp tu đoàn đồng loạt tiến vào Bách Uyên Phủ. Đương nhiên lý do có rất nhiều, cái gì mà Liên Bang hiện giờ đã không thích hợp cho con người sinh sống, vân vân.
Trần Mộ không nhiều lời, chỉ bằng lực lượng của một mình hắn không thể hoàn thành được mục tiêu này. Hắn rất cảm động, việc này nguy hiểm vô cùng, ra quyết định này cần dũng khí rất lớn. Nhưng kẻ vốn theo chủ nghĩa hiện thực như hắn nhanh chóng chuyển chú ý sang làm sao để tăng lực chiến đấu của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn, việc này liên quan trực tiếp tới sinh tử của bọn họ.
Với danh tiếng hiện giờ của mình, hắn có thể chiêu mộ tạp tu một lần nữa, tạp tu mới được chiêu mộ có thực lực tuyệt đối vượt xa tạp tu của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn. Nhưng Trần Mộ không muốn làm vậy, cũng là xuất phát từ cảm tình, Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn đi theo hắn đã lâu, hắn không muốn giải tán bọn họ. Về phương diện khác, tạp tu mới thu nhận muốn hình thành sức chiến đấu cần thời gian rất dài. Mà kỹ thuật thực tạp cùng bao tay năng lượng lại gợi ý khá nhiều cho Trần Mộ.
Duy A nói, loại thực tạp này kỹ thuật cũng không khó, là một kỹ thuật vô cùng bình thường ở Ma Cáp Địch Vực. Chỗ mấu chốt của nó là ở độ phù hợp của người bị nhập tạp phiến cùng thân thể người sử dụng. Độ phù hợp càng cao càng có thể phát huy tính năng lớn hơn. Nhưng chế tạo loại tạp phiến này cần lượng lớn dã thú. Yêu cầu cổ quái này khiến hắn vô cùng sửng sốt, mặc dù trong quá trình chế tạp hắn thường xuyên sử dụng máu động vật, nhưng hiển nhiên cũng không như Duy A nói. Bất quá Duy A đã nói vậy thì có thể khẳng định là không sai. Còn như đi đâu săn bắn dã thú phù hợp với yêu cầu của Duy A, nữ ma quỷ Trát Lạp đề nghị dã thú đang hoành hành ở Bách Uyên Phủ.
Vậy chỉ còn lại một vấn đề, chế tạo bao tay năng lượng. Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn có mấy ngàn người, nếu trang bị cũng cần tới mấy ngàn đôi bao tay năng lượng. Công trình lớn như vậy Trần Mộ cũng không biết mình có thể hoàn thành hay không. Hơn nữa hắn cần điều chỉnh bao tay năng lượng mà bọn Lý Độ Hồng chế tạo ra một chút. Tạp tu trong Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn có cảm giác mạnh hơn bọn Lý Độ Hồng nhiều, điều này cũng ý nghĩa bọn họ có thể thao tác chính xác hơn.
Còn vật nòng cốt để chế tạo nó – tạp phiến đối với Trần Mộ mà nói ngược lại lại là việc đơn giản nhất, hắn hiện tại có lẽ là chế tạp sư duy nhất ở Liên Bang có thể chế tạo tạp phiến quy mô lớn. Hắn có thể chế tạo đại lượng tap phiến trong thời gian ngắn. Trong đội ngũ khổng lồ của bọn họ, các tài liệu cũng vô cùng phong phú. Hơn nữa trong đội ngũ của Trần Mộ còn có một số chuyên gia tạp giới, bọn họ có thể giúp hắn nhanh chóng trang bị lại cho đội ngũ.
Trần Mộ liền tạm thời ở lại Đông Thương Vệ thành, mỗi ngày hoặc thông qua Thiên Lý thảo luận những vấn đề của Năng Lượng Thủ Sáo hoặc là cùng đám chuyên gia tạp giới kia thảo luận làm sao để chế tạo với số lượng lớn.
Mà Lý Độ Hồng thì ngày nào cũng ở cùng Duy A, thành thành thật thật cùng huấn luyện với Tiểu Bộ Mặc. Thành viên Mặc Sĩ tộc khác không được đãi ngộ tốt như vậy, nhưng bọn họ cũng không nhàn rỗi, trở thành giáo quan của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn. Sau khi Ba Cách Nội Nhĩ biết dự định của Trần Mộ liền cho Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn bước đầu làm quen với phương thức chiến đấu này.
Thành viên Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn đối với phương thức chiến đấu mới lạ này hết sức hiếu kỳ. Tô Lưu Triệt Nhu thì bắt tay vào làm các loai dược phẩm, nàng đối với hành trình sắp triển khai vô cùng mong chờ. Là một tạp tu y vụ, nàng đối với các loại dược tính mới lạ có hứng thú cuồng nhiệt, các tạp tu y vụ khác cũng vô cùng hưng phấn. Hề Bình vốn chu đáo cũng rất phấn chấn, nhanh chóng chuẩn bị các loại vật tư cần thiết.
Từ trên xuống dưới đều không hề sợ hãi đối với Bách Uyên Phủ, mà ngược lại rất mong chờ khiến Trần Mộ một thời gian dài đều kinh ngạc khó hiểu.
Về sau hắn mới biết, Bách Uyên Phủ thiết lập quan hệ ngoại giao nhiều năm như vậy với Liên Bang. Muốn đi tới Bách Uyên Phủ có rất nhiều hạn chế, người tới đó có thể đếm được trên đầu ngón tay. Một kính song không bị Liên Bang quản lý và khống chế là một con đường an toàn để buôn lậu, khiến người khác mê mẩn tới mức nào!
Đó là một loại cuồng nhiệt thám hiểm chính cống, mặc dù Trần Mộ không thể giải thích được loại tâm tình này.
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
34 chương
493 chương