Tạp Đồ

Chương 486

Sau khi xem xong Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp, ánh mắt Trần Mộ nhìn vào những đồ vật còn lại, lần lượt đụng vào từng cái. Quyển sách kia tên là Cao Tinh Tạp Phiến Chế Pháp, phát hiện này làm cho hắn mừng rỡ. Tên cũng như ý nghĩa, bên trong quyển sách này hẳn là ghi chép phương pháp chế tạo tạp phiến cao cấp, đây chính là thứ hắn tha thiết mong ước từ lâu. Hắn vẫn rất kỳ lạ khi trong tạp phiến thần bí chỉ có phương pháp chế tạo huyễn tạp tam tinh, phương pháp chế tạo tạp phiến tứ tinh vẫn là hắn từ các loại tạp phiến tứ tinh khác suy xét làm ra. Nhưng mà mấy cái này cũng vẻn vẹn giới hạn trong tạp phiến tứ tinh. Đến bây giờ, hắn còn chưa từng chế tạo qua tạp phiến ngũ tinh. Luân và Bạo Đạn đều là tạp phiến tứ tinh, mặc dù tính năng của chúng có chút đến gần tạp phiến ngũ tinh bình thường. Trên tay hắn tạp phiến ngũ tinh cũng không nhiều, chỉ có Tiết Thức Liên, Xà Kính và Hoàng Kim Ngôn Tỏa, ba tấm tạp phiến này có thể mang đến cho hắn sự tham khảo hết sức có hạn. Vĩnh Viễn Chi Dạ mặc dù là tạp phiến lục tinh, hắn thậm chí còn chưa kịp nhìn tới. Không phải hắn không muốn chế tạo tạp phiến ngũ tinh, chỉ là bởi vì khó khăn rất cao, vượt ra ngoài năng lực của hắn. Nếu không, như Tiếu Ba bọn họ đã sớm thuần một sắc tất cả đều thay bằng tạp phiến ngũ tinh. Phương pháp chế tạo tạp phiến ngũ tinh, xưa nay chỉ một số rất ít chế tạp sư và học viện là nắm giữ trên tay, rất khó thông qua cách nào khác học được. Bất quá, điều kiện để tiếp xúc với Cao Tinh Tạp Phiến Chế Pháp, hiện tại cường độ cảm giác của Trần Mộ là không đủ. Hắn thật không có đến mức nổi giận, chế tạo tạp phiến ngũ tinh, là chế tạp sư đã tới giai đoạn nhất lưu. Chế tạp sư có thể chế tạo tạp phiến ngũ tinh ở Liên Bang đều không có bao nhiêu, bọn họ không chỗ nào mà không phải là có được cảm giác thâm hậu. Nói đại khái, chế tạp sư có thể chế tạo tạp phiến ngũ tinh, tuổi tác đều ở bốn mươi tuổi trở lên. Mà Trần Mộ hiện tại mới hai mươi tuổi. Mô hình bỏ túi là ‘Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn’ (1), nó công bố phi thường chi tiết, từ đơn giản đến phức tạp, về diễn biến các biến đổi trạng thái của bảy loại kết cấu năng lượng lớn. Trình độ tinh tế cao, có thể nói không thể tưởng tượng nổi. Mô hình năng lượng mà Trần Mộ trước kia đã làm, cùng so với chúng nó, thô ráp quá nhiều. Bảy loại kết cấu năng lượng lớn cơ hồ bao quát bảy mươi phần trăm trở lên các loại kết cấu năng lượng. Đối với bất cứ một vị chế tạp sư nào mà nói, nếu như chính mắt thấy kết cấu năng lượng tinh vi như thế, có thể để cho bọn họ tại trong thời gian cực ngắn, đối với giải thích kết cấu năng lượng tăng lên rất nhiều. Càng khỏi nói, cái này ‘Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn’ còn có thể dựa theo tâm ý mà sử dụng, tiến hành biểu lộ biến đổi đơn giản, từ trình độ nào đó mà nói, nó có công năng suy diễn nhất định. Nhưng chính thức có công năng cường đại lại là quả cầu màu bạc – ‘Mô hình suy diễn kết cấu năng lượng’! Nói cách khác, nó có thể thành lập mô hình kết cấu năng lượng trong ý tưởng, hơn nữa còn thử suy diễn ra tính năng của nó. Đây mới chính thức là lợi khí tuyệt thế! Đối với những chế tạp sư vốn đầy sáng ý mà nói, bọn họ có thể ở đây thành lập rất nhiều mô hình thiên kỳ bách quái, mà nó thì có thể phán đoán kết cấu năng lượng đó có hợp lý không, có được tính năng gì. Đây là đồ vật mà mỗi vị chế tạp sư cầu mong! Chế tạo ra một tạp phiến mới lạ cũng không phải chuyện quá mức khó khăn. Nhưng là phát minh một loại kết cấu năng lượng mới, lại là một chuyện gian nan đến cực điểm. Mấy năm nay, những chế tạp sư đạt được phần thưởng lớn của các hiệp hội, không có chỗ nào mà không phải là đưa ra kết cấu năng lượng mới, để bọn họ lực áp quần hùng, giành lấy phần thưởng. Đây là một quá trình cực kỳ khó khăn. Tất nhiên sáng ý là không thể ít, nhưng khó khăn nhất lại là như thế nào nghiệm chứng loại kết cấu năng lượng này có thành công hay không. Kết cấu năng lượng đơn giản đã sớm được phát minh. Mà kết cấu năng lượng phức tạp, thì cần phải làm ra đồ vật thật mới có thể xác định kết quả cuối cùng, xem loại kết cấu năng lượng này thành công hay thất bại. Kết cấu năng lượng mới cũng mang ý nghĩa cấu vân mới, các loại chế tạp tài liệu mới, vô cùng rườm rà. Những năm gần đây, việc đề xuất ra kết cấu năng lượng mới ít đến thương cảm, bởi chế tạp sư có thể làm được một bước này, vốn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng Trần Mộ cũng không cách nào tiếp cận đến cái mô hình suy diễn này, bởi cường độ cảm giác còn chưa đủ. Mà làm cho hắn cảm thấy giật mình hơn là, nó cần cường độ cảm giác thậm chí có thể phải cao tới bát cấp! Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của hắn. Bởi vì rất rõ ràng, hiện tại cường độ cảm giác của hắn còn kém quá xa. Trong tạp phiến thần bí, cường độ cảm giác cũng không phải dựa theo chế độ phân cấp hiện nay, cho nên hắn chỉ có thể đại khái tính ra một chút. Cường độ cảm giác của Trần Mộ hiện tại, cách thất cấp cũng không tính quá xa. Nhưng là ở trên biểu hiện ra sự chênh lệch, đã là một khoảng cách tương đối! Này cũng làm hắn líu lưỡi! Chế tạp sư có cảm giác bát cấp, phỏng chừng chỉ có chế tạp sư với danh hiệu đại sư mới có thể đạt tới đi. Việc này đối với chính mình là chuyện quá xa vời, Trần Mộ theo thói quen đem chúng nó vứt qua một bên. Hiện tại đối với hắn hữu dụng, đó là Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp và ‘Diễn biến trạng thái biến đổi của bảy kết cấu năng lượng lớn’. Hắn chuẩn bị đem trọng điểm đặt ở trên Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp. Tình cảnh hiện tại của hắn, ẩn náu nguy cơ ngầm, tùy thời có thể tao ngộ đến chiến đấu. Nghĩ vậy, hắn có chút khó chịu, Đàm Vũ Mân nhẹ nhàng một câu nói, đã đem chính mình đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió. Hình như chính mình cùng nàng không có gì quá khúc mắc a! Chẳng lẽ là nàng cùng Tây Trạch có cừu oán? Có lẽ nên hỏi Giải Yến Bạch một chút, Trần Mộ nghĩ thầm. Định ra tâm tư, hắn bắt đầu dựa theo Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp đến rèn luyện cảm giác. Cảm giác của hắn là do hai tuyến xoắn ốc song hành và quấn quanh tạo thành. Hắn liền đơn giản đem hai tuyến cảm giác này coi như một cái, bắt đầu nếm thử. Bắt đầu nếm thử, Trần Mộ mới phát hiện, Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp thật sự có chút quá mức dị thường. Nhìn qua vô cùng đơn giản, quá trình đem tuyến cảm giác mở ra, tựu cần phải phân giải thành hai mươi sáu bước, mà quá trình buông lỏng tuyến cảm giác, cũng cần phải chia nhỏ thành mười bảy bước. Tại một lần hít thở trong lúc đó, liền cần phải hoàn thành bốn mươi ba bước, như vậy có thể tưởng tượng khó khăn thế nào. Thất bại! Thất bại! Vẫn là thất bại! Trần Mộ vẫn lặp đi lặp lại nếm thử, hiện tại thực lực mặc dù tăng lên, nhưng hắn cũng không có bởi vậy mà trở nên yếu đuối, hắn vẫn theo thói quen nếm thử thất bại. Lại nói tiếp, hắn mấy năm nay, trừ bỏ Duy A và Tây Trạch truyền thụ rất chi tiết cho hắn một ít tri thức, lúc khác, hắn đều là một mình mò mẫm, trong đó gian khổ tự nhiên khỏi cần nói. Mãi cho đến lúc cơm tối, hắn còn không có tìm được đầu mối, trong một cái hô hấp, phải hoàn toàn không có sai lầm hoàn thành bốn mươi ba bước, khó khăn thật to lớn, mặc dù Trần Mộ là người có độ linh mẫn cảm giác cực cao, cũng nhiều lần cảm thấy cố hết sức. Hắn hiện tại mới bỗng nhiên hiểu được, điều kiện tiếp xúc Nhất Tức Cảm Giác Rèn Luyện Pháp tại sao lại đối với độ linh mẫn cảm giác yêu cầu cao như vậy. Vừa căng lên vừa thả lỏng, đây mới là phương thức làm việc chính xác, nhiều năm như vậy, Trần Mộ đã sớm lĩnh ngộ đến đạo lý này. Hắn từ trong phòng đi ra, mọi người đang chuẩn bị ăn cơm chiều. Bởi vì mỗi người thời gian an bài bất đồng, nên thời gian ăn cơm cũng không giống nhau. Giống như Duy A và tiểu Bộ Mặc, đều còn đang huấn luyện. Tiểu Bộ Mặc lượng vận động phi thường kinh người, vì thỏa mãn cái đói của hắn, cũng cân nhắc đến hắn thân thể còn đang cao lên, Duy A an bài thời gian cho hắn là mỗi ba giờ một lần ăn cơm. Sư phụ nấu cơm đã không chỉ một lần mang theo vài phần sợ hãi nhìn tiểu Bộ Mặc, hắn rất hoài nghi, sinh vật nhìn qua như tiểu hài tử này có phải hay không một con quái thú! Hắn đã được thông báo, cần phải cố hết khả năng thỏa mãn hết thảy yêu cầu của những người này. So sánh với tiểu hài tử, những người khác thì muốn bình thường rất nhiều. Tiếu Ba, Tang Hàn Thủy, Giải Yến Bạch và Cừu San Ngọc bốn người đang dùng cơm. Chứng kiến Trần Mộ lại đây, tên sư phụ kia vội vàng đem bữa cơm đưa lên, hắn nhằm vào khẩu vị bất đồng của mọi người, chuẩn bị bữa cơm cho mỗi cá nhân cũng không giống nhau. “Đàm Vũ Mân người này, ngươi có bao nhiêu hiểu rõ?” Trần Mộ ngồi ở bênh cạnh Giải Yến Bạch, đề cập đến vấn đề này. Giải Yến Bạch ngừng lại, lộ ra vẻ mặt suy tư: “Ta đối với nàng hiểu rõ không nhiều lắm, phần lớn đều là sư phụ ta từng thỉnh thoảng nói qua. Nàng là con gái cố nhân của sư phụ ta, mẫu thân của nàng cùng Tây Trạch tiền bối có giao tình không tệ. Lúc ấy Đàm Vũ Mân tiểu thư còn chưa có thanh danh như hiện tại, ta là nghe được tên Tây Trạch tiền bối, mới nhớ kỹ chuyện này.” “Người này có điểm kỳ quái.” Trần Mộ bỏ lại một câu như vậy, liền cúi đầu bắt đầu ăn cơm. Giải Yến Bạch nghe vậy ngẩn ra, hai đường chân mày rậm hơi hơi nhăn lại: “Ngươi vừa nói, ta cũng có chút cảm giác như thế. Trước kia ta cảm thấy Đàm tiểu thư là cô gái có tâm địa cực kỳ thiện lương, hiện tại làm ra Vũ Tự quân đoàn, cũng không biết là bị bức bất đắc dĩ, hay là nguyên nhân gì khác. Còn có, nàng trước mặt mọi người nói thẳng ra thân phận của ngươi, chuyện này cũng có chút kỳ quặc. Ta trước đã nghĩ không thông, nếu như nàng nhận ra Bạch huynh, tại sao không âm thầm cùng ngươi liên lạc, mà là trước mặt mọi người nói thẳng ra?” Cừu San Ngọc một mực yên lặng không lên tiếng lúc này lại là cười lạnh chế giễu: “Chuyện của Đàm Vũ Mân, ta vừa vặn biết một điểm, các ngươi cũng đừng đem nàng nghĩ đến rất tốt.” “Ngươi biết?” Giải Yến Bạch nghi hoặc nhìn thoáng qua Cừu San Ngọc, hắn vẫn tưởng rằng nữ nhân này là người của Trần Mộ, hiện tại nghe đứng lên, nàng nhưng lại tựa hồ có lai lịch khác. “Mẫu thân của Đàm Vũ Mân là Đàm Tiểu Y, nhưng là rất có lai lịch, nàng là nữ nhi của tự chủ Tây tự Khổ Tịch Tự.” Cừu San Ngọc lời nói như tiếng sét ngang trời. Trần Mộ cùng Giải Yến Bạch bỗng nhiên thất kinh! Khổ Tịch Tự! Hai người không khỏi liếc nhau, buổi tối hôm đó, Giải Yến Bạch kỳ quái Trần Mộ như thế nào trêu chọc người của Khổ Tịch Tự. Tiếu Ba cũng ngừng lại, đêm đó tạp tu khô gầy cùng hắn đối chiến, để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu. “Nguyên lai là nàng.” Giải Yến Bạch nói một câu tất cả mọi người có thể nghe được hiểu được. Cừu San Ngọc khóe mắt ý cười lạnh càng nặng: “Phụ thân của nàng là Mai Cát, đây không phải nghe đồn. Năm đó, Đàm Tiểu Y, Thủy Thanh Nghiên, Mai Cát ba người kết bạn mà đi, gặp được Tây Trạch, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bọn họ tiến vào rừng cây. Sau lại, Thủy Thanh Nghiên trước hết rời khỏi, không bao lâu, Mai Cát cũng lui đi ra. Chỉ có Đàm Tiểu Y và Tây Trạch hai người kiên trì tiến vào sâu trong rừng cây.” Cái này không chỉ riêng Trần Mộ và Giải Yến Bạch ngừng lại, Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy cũng nhất tề vểnh tai, bí mật bậc này không phải lúc nào cũng có thể nghe được. Giải Yến Bạch vẻ mặt khiếp sợ, hắn không nghĩ tới, chuyện này dĩ nhiên vẫn cùng sư phụ mình có liên quan. Chẳng lẽ Tây Trạch chỉ điểm “Yên Chi Hồng Chỉ” chính là khi đó? “Đàm Tiểu Y là trong ba người thực lực yếu nhất, nhưng nàng thiên tư thông minh, đã gặp qua là không quên được, đọc nhiều hiểu rộng, đứng đầu trong những người cùng lứa ở Khổ Tịch Tự. Nàng tinh thông chế tạp, nhưng cùng các chế tạp sư khác bất đồng, nàng đối với tri thức tu tập tạp tu hiểu rõ cũng hết sức sâu. Song, nàng am hiểu nhất, lại là tạp giới!” Ánh mắt của Cừu San Ngọc đột nhiên trở nên có chút kính nể. -*- (1) Nguyên văn: “thất đại kết cấu năng lượng động thái biểu thị”