Tạp Đồ
Chương 470
Trên không trung một đoàn xe trùng trùng điệp điệp chầm chậm phi hành. Đoàn xe này mười phần khổng lồ, ước vào khoảng hơn hai ngàn tạp tu hộ tống hơn ba trăm xe vận tải. Những xe tải này cũng không phải là loại xe phổ thông, chúng đều là những xe tải chuyên dụng nên trọng lượng hàng hóa được vận chuyển thực sự kinh người. Một đoàn ba trăm toa xe thực sự chở đi một lượng hàng hóa khổng lồ.
“Số máy phân ly kia thật đáng tiếc.” Vẻ mặt Hề Bình tiếc hận: “Ông chủ đã phải tốn hao không ít khí lực mới chế tạo được.”
Tất cả các máy phân ly đều bị phá hủy. Ngay cả mảnh vụn cũng không tha, tạp phiến phân tích bên trong được tháo ra. Toàn bộ cơ sở kiến trúc của căn cứ đều bị phá hủy, Hải Tinh bảo không một tòa để lại, tiểu băng cốc cũng phá hủy toàn bộ. Hiện tại trong sơn cốc Tuyết Ti Trùng, ngoài đống đổ nát ra không còn một cái gì khác.
“Cái cũ không đi, cái mới không đến.” Ba Cách Nội Nhĩ cố trương đôi mắt ngái ngủ, nhàn nhạt lên tiếng.
Có một chiếc xe tải đã được chỉnh sửa ngụy trang, vô luận là lực phòng ngự hay động cơ đều rất mạnh, nhưng từ bên ngoài nhìn lại, chiếc xe này cùng cả đoàn xe vận tải không một chút khác biệt. Cơ bản mà nói, toàn bộ thành viên chủ chốt của căn cứ đều ở đây. Trừ Hề Bình cùng Ba Cách Nội Nhĩ ở ngoài, Tô Lưu Triệt Nhu, Khương Lương, Nhữ Nhu mọi người đều ở đây cả.
Tô Lưu Triệt Nhu lúc này đang dùng thông tấn tạp để liên lạc cùng các thủ hạ tạp tu y vụ. Qua một thời gian liên tục chiêu mộ, hiện tạp tu y vụ dưới tay nàng đã đạt tới năm mươi người. Đối với những tạp tu y vụ này, nàng tuyệt không giấu nghề dốc lòng dạy dỗ. Những tạp tu y vụ này bản thân vốn đã có cơ sở vững vàng, nay mỗi người trải qua thực hành đều đại tiến. Với trình độ của bọn họ, vô luận đến bất cứ hiệp hội tạp tu y vụ nào cũng trở thành thành viên nòng cốt, nhưng mọi người đều lựa chọn ở lại. Ngay cả các hộ lý cũng vậy, mọi người đều tinh thông nghiệp vụ, nếu như ở tại các y viện khác, ai cũng thừa sức đảm nhận chức tổng hộ lý.
Nhưng dù sao mọi người cũng đều chưa trải qua chiến đấu nên đều rất căng thẳng. Tô Lưu Triệt Nhu đang động viên mọi người. Nàng tính tình vốn ôn nhu, nói cũng không lớn tiếng nhưng uy tín trong tạp tu y vụ tuyệt không ai so được. Lúc này, trên mặt nàng không có một điểm khẩn trương, bình tĩnh giống như mọi người đang đi dã ngoại vậy. Cảm nhận được điều này, các tạp tu y vụ dưới quyền của nàng rất nhanh trấn định.
Nhữ Thu mắt nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, trên đó có một số tư liệu chế tạp do Trần Mộ cung cấp. Chúng đều bất đồng với hệ thống của nàng, ẩn hàm quá nhiều tin tức, trong đó có nhiều thứ nàng cần chầm chậm nghiên cứu. Nàng chìm đắm trong thế giới chế tạp, tiếng nói chuyện xung quanh nàng không để ý. Mọi người đối với nàng như vậy cũng đã không lấy làm lạ.
Khương Lương ngồi thẳng tắp, thần tình nghiêm túc, trước mặt hắn cùng có một màn hình, hắn thi thoảng phát ra một mệnh lệnh ngắn gọn.
“Phía trước một trăm km có đám tạp tu, số lượng tám trăm.” Nhất Tự Mi với lông mi đặc biệt dài và rộng xuất hiện trên màn hình, cực kỳ ngắn gọn thông báo tin tức trinh sát. Nói dứt lời liền biến mất. Truyền nhân duy nhất của Thập Tự Dạ trên phương diện tiềm hành trinh sát có năng lực không ai trong đoàn sánh được. Thực lực của hắn cùng Lô Tiêu Như mấy người tăng trưởng rất lớn, trong đoàn luôn là người đi trước. Nhưng nói về mức độ tăng trưởng lớn nhất, không ai có thể so với Khương Lương. Tuyết Khanh pháp tựa hồ như cực kỳ thích hợp với hắn, hắn không chỉ hoàn toàn trị dứt vết thương, mà tiến bộ về cảm giác thật có thể dùng chữ ‘không thể tin được’ để hình dung.
Khương Lương chuyển mắt sang nhìn Ba Cách Nội Nhĩ, Ba Cách Nội Nhĩ tựa hồ như hiểu ý, lười nhác phất tay: “Những chuyện nhỏ thế khỏi cần làm phiền tới ta.”
Khương Lương thu hồi ánh mắt, lưng ưỡn cho thêm thẳng, thần tình nghiêm túc như thường thấy, chỉ là trong thanh âm tràn ngập sát khí.
“Các đơn vị chú ý. Chuẩn bị chiến đấu!”
Đầy trời các tạp tu lập tức biến trận. Hai, ba người nhóm lại tạo thành một tổ nhỏ, có tổ hai người, có tổ ba người. Trừ các tạp tu hộ vệ tại phụ cận đoàn xe ra, các tạp tu khác lập tức tản ra tứ phía hình thành một trận hình thưa thớt. Nếu đứng ở nơi đủ cao để quan sát, có thể phát hiện các tạp tu này đang tạo ra một hình cung.
Lô Tiểu Như đứng ở phía trên của đoàn xe, nàng hôm nay đảm nhiệm chức đội trưởng đội cận vệ. Dung nhan kiều diễm, chiến phục căng căng bó sát thân hình nở nang, vừa có vẻ hiên ngang cùng quyến rũ. Nàng lành lạnh nhìn hướng tiền phương, Ô Vũ, Trử Nhạc, Tập Thụy Nhất ba người khẩn khẩn theo sát phía sau.
“Thật là muốn đến tiền phương chém giết a.” Trử Nhạc híp đôi mắt nhỏ, vẻ mặt sát khí đằng đằng.
Tập Thụy Nhất nhã nhặn đẩy kính mắt, khẽ cười 1 tiếng: “Chú ý tín hiệu của đại tỉ đội trưởng, Chúng ta là đội cận vệ, nhiệm vụ là bảo vệ đoàn xe. Ô Vũ, ngươi nói có phải không?”
Ô Vũ quay đầu cười một tiếng, ồm ồm nói: “A, a Đại tỉ đội trưởng bảo ta làm gì thì ta làm cái đó.”
“Hừ!” Trử Nhạc ánh mắt hung hăng lóe ra, hai nắm tay siết lại lách cách: “Lão Tập, lão thật quá đàn bà, là nam nhân chính là phải liên miên chém giết! Nhớ trận đại chiến cùng Liên Minh Xuyên Hạ, vừa nghĩ đến lão tử nhiệt huyết đã muốn sôi lên được!”
“Lão thật điên rồ!” Tập Thụy Nhất không thể chịu được lắc đầu, chợt cười khẽ: “Nhưng mà, lần này ngươi có thể đánh cho thực sự thỏa mãn! Mấy thứ ở phía trước này.. chẳng qua chỉ là món khai vị.”
“Hắc hắc, Nói thật chỉ tiếc không có ông chủ ở đây. Được cùng ông chủ chiến đấu thật sự sảng khoái!”
Nghe thanh âm từ phía sau truyền đến, Lô Tiếu Như thần tình không thay đổi, nàng vẫn đăm đăm nhìn phương xa, nhưng trong đầu lại hiện ra gã thiếu niên ấy.
Phía trước bắt đầu xuất hiện tạp tu, khoảng tám trăm tên tạp tu lơ lửng trong không trung. Xa xa nhìn lại thấy đen cả một góc. Một tạp tu ở phía trước, giọng của hắn thông qua âm thanh tạp từ xa xa truyền lại:
“Đây là khu vực của đoàn tạp tu Đạt Úy, chúng ta nơi này cấm không đi qua, mời quý bộ…”
Không đợi hắn dứt lời, một giọng không mang một tia cảm tình xuất hiện trong tai mọi tạp tu đoàn Tuyết Ti Trùng: “Công kích!”. Hỏa diễm chỉ nhỏ bằng ngón cái xuất hiện tại không trung, những hỏa diễm này bên ngoài đỏ rực, nhưng bên trong lại hiện sắc xanh sẫm, hỏa diễm số lượng cực nhiều, che một góc trời như một biển lửa!
Thái Úy tạp tu đoàn liền trợn tròn mắt. Cư nhiên không một lời động thủ? Bọn này điên rồi sao?
Chỉ là bọn họ cũng không có thời gian suy nghĩ, thanh thế công kích kinh người của đối phương khiến cho phản ứng đầu tiên của bọn họ là khởi động lồng năng lượng. Với số lượng hỏa diễm khủng bố như vậy, có thể đem bọn họ tất cả vây lại. Ngay cả những tạp tu có năng lực phi hành xuất chúng cũng lựa chọn khởi động lồng năng lượng. Với mật độ công kích như vậy, thật không thể tránh được!
Nhưng mà, bọn họ cũng tin tưởng, nếu tạp phiến của đối phương có thể phóng xuất số năng lượng kinh người như thế, vậy dường như sức công phá của hỏa diễm không cao.
Hỏa diễm dày đặc hỏa diễm tựa như đàn ong cực lớn hướng đám tạp tu đánh tới. Mỗi thẻ Đốt Tiền có thể phóng ra một ngàn đóa hỏa diễm, mà lần này điều ra ba trăm tiểu tổ sử dụng Đốt Tiền. Nói cách khác, trên không trung có đủ ba mươi vạn đóa hỏa diễm. Ba mươi vạn đóa hỏa diễm có thể vây một phạm vi rất lớn, đây là một con số đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên Đốt Tiền được sử dụng chính thức trong chiến trận, cũng là lần đưa bộ sáo tạp khủng bố này lên vũ đài liên bang.
Dưới ánh lửa, người người hồng rực.
Khi hỏa diễm chạm vào lồng năng lượng, phát sinh một tiếng va nhỏ, vòng năng lượng bị trùng kích vẫn không suy chuyển. Đạt Úy tạp tu đoàn mọi người đều nhẹ nhõm trở lại, uy lực quả thực không lớn!
“Ha ha, chỉ bằng cái loại này cũng dám hướng chúng ta động thủ sao? Trình độ Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn cũng chỉ vậy sao?”
“Hừ, bọn này thật là buồn cười a?”
Tạp tu đoàn Đạt Úy cười nói ầm ỹ, bọn họ nhìn hỏa diễm bám trên lồng năng lượng cảm giác Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn thật sự có tiếng mà không có miếng, lực công kích yếu như vậy liệu có tác dụng gì?
Nhưng một số tạp tu trọng yếu trong đoàn không ai dám cười, vẻ mặt ngưng trọng. Người nọ nhìn người kia, trong lòng âm thầm suy đoán bên trong nhất định có điều cổ quái. Thanh danh của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn không phải do người khác khoác cho, mà do từ chém giết xây lên, thanh danh của bọn họ là từ đạp lên thi thể của Liên Minh Xuyên Hạ mà ra, không lẽ lại yếu nhược như vậy?
Thật sự bọn họ cũng không nguyện ý phát sinh xung đột cùng Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn. Trong khu vực này không thế lực nào nguyện ý cùng Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn phát sinh xung đột, thế lực mới nổi này biểu hiện thực lực khiến mỗi người đều kinh tâm tám đởm. Năng lực kinh tế cường đại, vũ lực hùng mạnh, tạp tu đoàn kiểu này hẳn phải có đầu lĩnh tiềm lực mạnh mẽ.
Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn đến nay vẫn chưa có biểu hiện ý định khuếch trương, điều này khiến cho các thế lực khác cảm thấy nhẹ nhõm. Nhưng lần này, Huyết Sắc tạp tu đoàn xuất hiện, tập hợp các thế lực trong vùng cùng nhắm vào Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn. Mọi người vậy đều hiểu, Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn thế là xong rồi.
Mọi người một phần vì áp lực của Huyết Sắc tạp tu đoàn, phần khác cũng đều bởi với sự tồn tại của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn hùng mạnh kia, đối với bọn họ mà nói, đó là một sự uy hiếp, cho dù bọn họ đến giờ vẫn chưa biểu hiện dục vọng khuếch trương thế lực.
Nhưng vào lúc này, rốt cục có người phát hiện chuyện bất thường.
“Oh, không đúng, sao hỏa diễm này vẫn chưa tắt?”
“A! Mọi người chú ý, hỏa diễm này có điều cổ quái!”
Cảnh tượng trở nên hỗn loạn, mọi người hãi hùng phát hiện, hỏa diễm đang bám vào lồng năng lượng của bọn họ không có cách nào dập tắt. Mà một tạp tu có cảm giác tinh tế đột nhiên kinh hô: “Không ổn, nó hấp thụ năng lượng của lồng năng lượng!”
Lời này vừa buông ra, cảnh tượng lại càng hỗn loạn. Hỏa diễm có thể hấp thu năng lượng của lồng năng lượng..
Mọi người tuy thân chưa kinh qua trăm trận, nhưng phần lớn đã kinh qua thực chiến. Ý nghĩa của điều này, mọi người trong lòng đều hiểu rất rõ. Cũng chính bởi vậy, khủng hoảng không một chút giảm thiểu mà ngược lại càng lan tràn mất kiểm soát.
Không một ai dám tắt lồng năng lượng. Bỏ đi lồng năng lượng, là bọn họ trực tiếp phải đối diện với hỏa diễm đáng sợ này. Thay tạp phiến cần thời gian, mà hỏa diễm đáng sợ này khoảng cách đến họn họ không đến nửa thước.
Mắt trừng trừng nhìn những hỏa diễm bằng ngón cái đang nhảy múa trên lồng lăng lượng, cảm thụ năng lượng tiêu thất với tốc độ kinh nhân, tựa như cảm thấy tử thần đang từng bước phảng phất tiếp cận, thậm chí như nghe được tiếng bước chân tràn ngập khí tức tử vong của hắn.
Tử vong, sợ hãi đan xen, không ai có thể tránh khỏi.
Lần đầu chiến đấu, Đốt Tiền đã mở màn hoa lệ như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
34 chương
493 chương