Tạp Đồ
Chương 249
Khi Trần Mộ trở lại thì ngạc nhiên phát hiện diện mục tòa nhà đã thay đổi toàn bộ.
Từ xa đã có thể nghe được Ba Cách Nội Nhĩ quát thét lồng lộng:
- Mỗi người đều phải hết sức cho ta! Hách tháp, ngươi không phải am hiểu nhất chế tạo bẫy rập sao? Đem tất cả loại ngươi biết bày ra, hiểu không? Là tất cả!***, hôm nay mất mặt với ông chủ quá! Tất cả đều phải đánh hết tinh thần cho ta, chúng ta là tinh anh! Tinh anh! Biết cái gì gọi là tinh anh không? Chính là cầm nhiều tiền hơn so với tạp tu bình thường, nhận càng nhiều chuyện khó khăn! Chúng ta làm sao có thể áp dụng tiêu chuẩn bình thường? Ta yêu cầu......
Ba Cách Nội Nhĩ chợt thấy Trần Mộ, hắn sửng sốt nhưng lập tức cười hắc hắc:
- Ông chủ, ngươi đã trở về!
Trần Mộ liếc mắt qua bên trong phòng, sàn nhà, trần nhà, vách tường, trong góc nhà tùy ý có thể thấy được một số vật hình thù kỳ quái và nhỏ bé. Chỉ vào những vật này, hắn tò mò hỏi:
- Này! Đó là cái gì?
- Đều là một ít bẫy rập nhỏ, đây là tạp giới tạc đạn, chạm nhẹ sẽ nổ, uy lực không phải rất lớn, chỉ có thể làm đứt rời chân vân vân. Cái kia là phong oa môi, hắc hắc, kẻ xâm nhập chỉ cần tới gần nó, nó sẽ phóng xuất ra một chùm năng lượng thể hỏa diễm nhiệt độ cao, phi thường khó khăn để trốn, một khi dính vào, hắc hắc......
Ba Cách Nội Nhĩ vẻ mặt âm hiểm cười.
Nhìn Ba Cách Nội Nhĩ trước mắt, Trần Mộ có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ đây mới là bộ dáng chính thức của hắn?
- Ông chủ, năng lượng tạp mua được không?
Ba Cách Nội Nhĩ cắt đứt suy nghĩ.
- À! mua được, nhà đấu giá sẽ đưa lại đây.
- Vậy là tốt rồi! Bọn ranh con này, ta nhất định phải hảo hảo thao luyện bọn họ!
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói, ánh mắt đột nhiên chạm đến Duy A, lập tức vẻ mặt cứng đờ.
Duy A cũng không nhìn hắn một cái, chăm chú nhìn vào thính thị huyễn tạp trước mặt.
Trần Mộ cũng đi vào phòng huấn luyện, ba tạp tu hộ vệ rất thức thời không theo vào.
Suy nghĩ một chút, Trần Mộ liên lạc với Ngưỡng Mập. Gã béo này tâm tình phấn khởi như vừa mới hoàn thành một chuyện tốt.
- Sao vậy? Khó được ngươi tìm ta hai lần trong một ngày a.
Ngưỡng Mập cười hì hì nói.
Trần Mộ đi thẳng vào vấn đề:
- Ta muốn bán chiết hình yến ba tạp.
Ngưỡng Mập vẻ mặt lập tức nghiêm túc hẳn lên:
- Ngươi muốn bán nó?
- Ừ, trên tay ta có hai tấm. Ta đã nghĩ kỹ, cảm thấy bán đi có lời hơn.
Trần Mộ cẩn thận nói.
- Ngươi nghĩ muốn bán thế nào?
Vẻ mặt Ngưỡng Mập cũng chăm chú vì hắn biết giá trị tạp phiến này.
- Không đấu giá.
Trần Mộ quả quyết nói, lời của Ngưỡng Mập ngày đó hắn khắc sâu trong tâm trí:
- Ngươi tìm người bán, giá cả tùy ngưoi.
Ngưỡng Mập trầm ngâm:
- Chuyện này không khó. Chiết hình yến ba tạp muốn bán thật ra rất dễ dàng, bất quá chúng ta tốt nhất không nên để lộ ra. Tiêu Tư thì sao? Hắn hẳn là sẽ trả giá tốt.
Tiêu Tư? Trần Mộ đối người này hoàn toàn không có khái niệm, hắn đơn giản nói:
- Phương diện này ta không hiểu lắm, ngươi xem rồi làm là được.
Ngưỡng Mập cũng không chối từ:
- Được, nhưng lợi nhuận của tạp phiến này ta không nhận. Ta muốn bổ sung một thỏa thuận. Sau này nếu như xuất hiện tạp phiến tương tự chiết hình yến ba tạp, ta sẽ là người tìm giúp ngươi người bán, lợi nhuận về ngươi.
Trần Mộ khó hiểu:
- Tại sao? Chúng ta không phải đã thỏa thuận rồi sao?
Ngưỡng Mập lắc đầu:
- Lão đệ chưa hiểu ý ta, như loại tạp phiến giá trị này, không phải có thể dùng tiền để mua. Cho ta tìm người bán, ngươi đã cấp cho lão ca khá lớn trợ giúp. Lão ca được lợi ích kì thật cũng không tệ hơn lão đệ, hơn nữa lão đệ ngươi đúng là đang cần tiền. Lão ca đang xấu hổ vì không có cách nào cam đoan an toàn của ngươi.Số tiền đó đối với ngươi mà nói chỉ là tuyết trong ánh nắng. Còn với lão ca ta chỉ là thêu hoa trên gấm thôi. Lại nữa, ngươi càng an toàn, lão ca lợi ích lại càng lớn.
- Được.
Trần Mộ suy tư chốc lát, cảm thấy Ngưỡng Mập rất lưu ý tới mình, bèn không kiểu cọ, thản nhiên tiếp nhận.
Ngưỡng Mập phi thường thích thú phong cách này của Trần Mộ, cười nói:
- Vậy được rồi mà! Về phần an toàn, Ba Cách Nội Nhĩ đúng là hành gia.
Nói đến đây ánh mắt hắn lộ ra vẽ hồi tưởng:
- Năm đó, hắn nổi danh lừng lẫy…. Ai, không nói nữa, sau này lão đệ sẽ biết đồng tiền mình đích bỏ ra đáng giá đến cỡ nào, lão đệ sau này cần gì cứ báo, lão ca sẽ nghĩ biện pháp đáp ứng ngươi.
Nghe cách Ngưỡng Mập kể. quá khứ Ba Cách Nội Nhĩ trước kia rất huy hoàng. Trần Mộ đột nhiên nhớ tới một việc. Mở miệng hỏi:
- Lão ca nghe nói qua về kim ban nhuyễn dịch khuẩn chưa?
Ngưỡng Mập sửng sốt:
- Kim ban nhuyễn dịch khuẩn? Lão đệ sao lại nhắc đến vật đó ^?
- Chỉ là nghe nói, nên tò mò không biết là vật gì.
Trần Mộ không muốn người khác biết thân thể mình có vấn đề. Liền che giấu nói.
- Vật này ta có nghe thấy. Nó xuất từ Bách Uyên Phủ, phi thường quý hiếm, nghe nói có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng cũng chỉ là nghe nói mà thôi, thật hư thế nào không biết. Thành thật mà nói, ta sẽ không tin vật gì có thể kéo dài tuổi thọ, chắc phải có hơn nửa là phóng đại.
Ngưỡng Mập vỗ đầu, bỗng nhiên vẻ mặt như chợt hiểu:
- Ta biết lão đệ nghe từ đâu rồi, là tin tức trên thính thị huyễn tạp phải không! Hắc hắc, Liên Bang tổng hợp học phủ lần này phung phí tiền vốn, ngay cả vật đắc ý nhất cũng đưa ra, xem ra bọn họ đối với Trung Châu tập đoàn là tình thế bắt buộc a!
Thấy vẻ mặt Trần Mộ nghi hoặc, Ngưỡng Mập cười nói:
- Kim ban nhuyễn dịch khuẩn là loại đồ vật không thể dùng tiền mua được. Cả liên bang, phỏng chừng cũng chỉ có lục đại mới có thể có được, Liên Bang tổng hợp học phủ lại đưa ra để chiêu mộ Trung Châu, làm sao mà không ngạc nhiên. Ta chỉ không hiểu, Liên Bang tổng hợp học phủ vì sao lại làn ầm ĩ chuyện này như muốn cho nhiều người đếu biết.
Trần Mộ nghe như lọt vào trong sương mù, không biết tại sao Ngưỡng Mập đột nhiên lặc nhắc đến lên Liên Bang tổng hợp học phủ. Ngưỡng Mập còn nói nhiều điều mà Trần Mộ không hiểu. Nhưng hắn vẫn nắm được một tin tức có ích.
Thứ nhất, Nhà đấu giá của Ngưỡng Mập không có kim ban nhuyễn dịch khuẩn, hơn nữa hắn cũng không có biện pháp tìm ra.
Thứ hai, có khả năng nhất liên bang chỉ lục đại mới có được dịch khuẩn kia.
Thứ ba, Liên Bang tổng hợp học phủ lần này mang theo kim ban nhuyễn dịch khuẩn, hơn nữa tựa hồ muốn dùng nó làm một trong những vật trao đổi với Trung Châu.
Nghĩ thông suốt, Trần Mộ đột nhiên nói:
- Nếu như ta dùng chiết hình yến ba tạp trao đổi với lục đại lấy kim ban nhuyễn dịch khuẩn, có được không?
Ngưỡng Mập lắc đầu chắc chắn:
- Khó có khả năng! Ngươi có thể không biết, liên bang cũng không sản xuất ra kim ban nhuyễn dịch khuẩn, hơn nữa chúng ta cùng Bách Uyên Phủ quan hệ cũng không tốt, cho nên lượng kim ban nhuyễn dịch khuẩn số lượng được chuyển vào liên bang cực ký ít ỏi. Mấu chốt chính là, nó kéo dài tuổi thọ. Chỉ cần một ít kim ban nhuyễn dịch khuẩn là có thể khiến cho một đại chế tạp sư tận tâm phục vụ thời gian dài. Chiết hình yến ba tạp mặc dù trân quý, nhưng vẫn không cách nào so sánh với nó được.
Trần Mộ im lặng.
Ngưỡng Mập nói đúng, Trần Mộ không nhận là mình có thể sánh với chế tạp đại sư. Mặc dù có hiểu biết một ít lý luận trù, nhưng đối với việc lý giải kết cấu năng lượng, và khống chế cảm giác mình còn kém xa.
Nhưng sau khi nói chuyện với Ngưỡng Mập, Trần Mộ tìm đến trung tâm lưu trữ thông tin mới biết chuyện về kim ban nhuyễn dịch khuẩn đã lan truyền sâu rộng. Mất một hồi lâu hắn rốt cuộc mới hiểu được là chuyện gì đã xảy ra.
Nguyên là Liên Bang tổng hợp học phủ vì muốn tác động lôi kéo Do Văn Châu ngoài các lợi ích hứa hẹn còn bất ngờ bao gồm cả kim ban nhuyễn dịch khuẩn các thông tin tranh cải về việc này nhiều không đếm xuể. Dân chúng bình thường hiển nhiên rất hiếu kì với kim ban nhuyễn dịch khuẩn, tất cả mọi người tò mò muốn biết dược hiệu của kim ban nhuyễn dịch khuẩn có thần kỳ thật sự như trong truyền thuyết hay không.
Thời gian này La Dữu thành trở thành trung tâm chú ý của toàn liên bang. Đầu tiên là chuyện về Trung Châu tập đoàn, kế tiếp là Liên Bang tổng hợp học phủ, Trung Đạt Thư Phủ, Pháp Á tam hùng tranh đấu, sau đó lại đột nhiên xuất hiện seri tạp phiến chấn động liên bang, rồi đến bây giờ Liên Bang tổng hợp học phủ đột nhiên tung ra kim ban nhuyễn dịch khuẩn, La Dữu thành nho nhỏ có thể nói là ào ào vũ bão.
Trung Đạt Thư Phủ cũng phản ứng rất nhanh. Mọi người kinh ngạc phát hiện. Do Văn Châu cùng Trung Đạt Thư Phủ thường cuyên đàm thảo liên tục. Tất cả mọi người đều đoán Trung Đạt Thư Phủ nhất định là đã tung ra điều kiện gì đó rất hấp dẫn, chỉ là Do Văn Châu và Trung Đạt Thư Phủ nhất mực kín tiếng.
Trong khi đó, Pháp Á: một trong ba diễn viên của trận thư hùng vừa qua, lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, dừng như chỉ đứng nhìn Liên Bang tổng hợp học phủ cùng Trung Đạt Thư Phủ đấu đá. Điều này cũng làm cho đám dân chúng vốn hiếu kỳ và thích xem đùa giỡn rất thất vọng.
……
Đến Quả cùng Tiểu Man Hồ Tử ba người ngồi trước mặt một nữ nhân mang mặt nạ. Nữ nhân này, ba người bọn họ không biết, hơn nữa chưa bao giờ nghe nói qua. Đối phương cả ngày đều mang mặt nạ, không để lộ nửa điểm dung nhan. Căn cứ tài liệu chứng minh thân phận Đến Quả cẩn thận liên lạch với tổ chức và được thủ lãnh xác nhận nữ nhân này là do cấp trên phái tới. Hơn nữa còn yêu cầu bọn họ nghiêm chỉnh tuân theo mọi lệnh của nàng.
- Ta nghĩ, thân phận của ta hẳn là không có vấn đề chứ.
Nữ nhân này mang đăm chiêu cười nói.
- Thật sự xin lỗi nếu như có mạo phạm. Mong ngài thông cảm!
Hồ Tử vội vàng nói.
Dưới mặt nạ, phát ra một tiếng cười câu hồn:
- Aa, không sao cả. Các vị cẩn thận như thế. Ta hết sức hài lòng. Các ngươi có thể gọi ta là phu nhân.
- Tư liệu cá nhân của các ngươi ta đã xem qua, không tồi, đều phi thường ưu tú, nhất là Đến Quả đại nhân. Có thể được các ngươi trợ giúp, ta hết sức vinh hạnh, hy vọng chúng ta hợp tác thoải mái.
Thanh âm của nàng ngọt liệm, mang theo một ít biếng nhác:
- Nghe nói, các ngươi đã tìm được con số người chế tạo seri tạp phiến?
Thấy Đến Quả không nói, Hồ Tử đành mở miệng:
- Đúng vậy, phu nhân. Ngay ngày hôm qua, khi chúng ta tổng hợp tất cả tin tức, cuối cùng phán đoán ra người chế tạo seri tạp phiến chính là chủ nhân công ty Thiên Cánh: Tào Đông. Chúng ta hy vọng không làm kinh động các thế lực khác nên đã bí mật hành động, muốn bắt hắn mang về tổ chức, không ngờ lại thất bại.
- Nga, báo cáo của các ngươi ta đã xem qua, bất quá tình huống này ta cũng chưa minh bạch. Lực chiến đấu của Đến Quả đại nhân trong tổ chức khá ưu tú mà.
Phu nhân cười nhẹ, sóng mắt trong suốt chuyển động nhìn Đến Quả. Tiểu Man kế bên trong mắt hiện lên một tia giận dữ, nhưng đành cố kiềm chế. Đến Quả mặt không chút thay đổi, ngồi thẳng lưng.
Hồ Tử thấy thế, vội vàng nói:
- Tình huống là như thế này. Dựa theo tin điều tra, bên người Tào Đông chỉ có một vị cao cấp tạp tu. Cho nên chúng ta mới quyết định kế hoạch chiến đấu thích ứng. Thật không ngờ, vào ngày hôm đó, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều cao thủ. Bất ngờ không đề phòng, chúng ta bị tổn thất nặng, có ba gã nhân viên bị tập kích chết.
- Nga, bọn họ có bao nhiêu người?
Phu nhân có chút kinh ngạc.
- Số lượng chắc là từ mười sáu tới hai mươi người đều là tinh nhuệ. Không phải quân đội, nhưng chiến thuật phối hợp hết sức xuất sắc. Có ba người thực lực không kém hơn ta.
Đến Quả đột nhiên mở miệng.
Phu nhân động dung:
- Tra được lai lịch của bọn họ không?
Hồ Tử cười khổ:
- KHông được, đối phương phòng thủ cực kì chu đáo, chúng ta mới ở vòng ngoài chưa vào được. Hơn nữa bọn họ khá cảnh giác, càng thêm không xong chính là một thủ hạ của ta bị mất tích.
- Mất tích?
Giọng nói Hồ Tử hết sức lo lắng
- Vâng!Tên thủ hạ này theo ta đã năm năm và rất được việc. Lần này hắn dẫn đường cho Đến Quả cùng Tiểu Man, đã được lệnh quay về trước khi phát sinh chiến đấu. Không ngờ tới giờ vẫn chưa trở về. Ta nghi rằng, hắn đã bị thế lực khác bắt giữ. Nếu như là vậy tin tức về Tào Đông chỉ sợ đã lộ ra ngoài.
Dưới mặt nạ, truyền ra một tiếng cười khẽ:
- Aa, thật có ý tứ. Nếu như người khác biết người chế tạo kia, vậy cần gì phải thủ đoạn chứ?
Hồ Tử trầm ngâm nói:
- Nếu như thực lực của đối phương đủ mạnh, hẳn là không khác gì chúng ta. Nếu như không đủ mạnh không chừng sẽ đem tin tức này bán đi.
- Nói như vậy, kẻ ra tay hẵn là thực lực đủ mạnh?
Phu nhân nhất châm kiến huyết nói.
Hồ Tử khẳng định.
- Đúng!
- Vậy có mấy thế lực mạnh như chúng ta?
Mắt Hồ Tử sáng ngời:
- Ý ngài là Trung đạt thư phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ? Nhưng nếu như bọn họ biết là chúng ta, chỉ sợ sẽ không động thủ.
Dưới mặt nạ lại phát ra một tiếng cười khẽ:
- Trên đời này có một ít cường giả thường rất tự tin. Hết thẩy cao thủ đều cố chấp đến cực điểm! Ta nghĩ, có lẽ chúng ta có thể chứng kiến một hồi trò hay!
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
96 chương
199 chương
24 chương
241 chương
40 chương
485 chương