Tạp Đồ
Chương 247
Không khí tựa hồ đọng lại, áp lực khiến mọi người khó thở.
Trong bóng tối, Ba Cách Nội Nhĩ khẽ cười lộ hàm răng trắng:
- Cho những bằng hữu của ta một kỉ niệm nho nhỏ đi.
Tay phải hắn làm một động tác kỳ quái,lệnh tấn công lập tức truyền ra.
Đến Quả biến sắc, sắc mặt đầy giận dữ, nhưng do áp lực trên người tăng cao, hắn cứng rắn khắc chế ham muốn động thủ!
A! Ba tiếng kêu thảm thiết! Ba trong năm tên tạp tu phía sau hắn bị đối phương đột nhiên đánh trúng, từ trên trời rơi xuống. Có sáu loại năng lượng thể! Đến Quả mau chóng kết luận. Không phải quân đội! Quân đội là một đoàn thể cực kỳ phối hợp, phương thức tác chiến của họ không giống tạp tu đoàn. Trang bị của bọn họ đều là tạp phiến tiêu chuẩn đồng loạt, trong cùng thời gian mà đồng loạt công kích sẽ gây thương tổn rất kinh khủng.
Đối phương phóng xuất ra năng lượng thể đều không giống nhau, đây là phong cách của tạp tu đoàn. Bởi vì Tạp tu đoàn không như quân đội là có được phương pháp chế tạo tạp phiến đồng loạt dễ sử dụng, hơn nữa bọn họ tương đối tự do, tạp phiến đều là tài sản riêng. Cho nên tạp tu đoàn phóng ra năng lượng thể thường thường rất đa dạng, đây cũng là lý do khiến lực chiến đấu của tạp tu đoàn không thể so sánh với quân đội.
Song, Đến Quả dù phẫn nộ nhưng cũng âm thầm khiếp sợ, đối phương tổng cộng phóng ra sáu loại năng lượng thể, hẳn là sáu tạp tu đồng thời ra tay. Chia đều hai người đối phó một thủ hạ của hắn, hơn nữa đối phương nắm quyền chủ động, chiến quả như vậy cũng không đáng kinh ngạc. Hắn kinh ngạc vì phương thức phối hợp của đối phương, hai luồng năng lượng phối hợp hết sức tinh ti, phân công rất hợp lý. Mặc dù chỉ là hai người phối hợp, nhưng lại thể hiện ra chiến thuật cao siêu.
Điều này trong các tạp tu đoàn cực kì hiếm thấy! Chỉ có đại tạp tu đoàn vang danh dưới trướng có được đội ngũ tinh nhuệ mới có được tố chất như thế. Ba gã thủ hạ chắc chắn đã chết, đối phương công kích vào nơi yếu hại, bọn họ không có nửa phần sống sót.
Ánh mắt Đến Quả âm trầm, cơ mặt giật giật! Những thủ hạ này cùng hắn vào sinh ra tử, vẫn chưa bị uất ức như thế bao giờ. Hơi thở hắn đột nhiên nặng nề, chiến ý mênh mông mãnh liệt xao động, hai mắt hắn cũng dần dần hiên lên những tia máu.
Tựa hồ cảm nhận được chiến ý của hắn. Những cảm giác đang tập trung trên người hắn cũng trở nên xao động.
Nhưng khi mắt hắn nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tiểu Man, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.
Khi tỉnh táo lại hắn lập tức cảm nhận được cảm giác đang tập trung trên người mình truyền lại sự áp bức mãnh liệt! Nếu như động thủ, mình chỉ có một lần công kích cơ hội, chính mình không chết cũng trọng thương. Hắn cũng không sợ hãi tử vong, huyết tính nóng bỏng làm cho hắn có đủ can đảm làm ra phản kích như vậy, hơn nữa hắn tin tưởng. Hắn liều mình một kích cũng nhất định sẽ cho địch nhân lưu lại một giáo huấn cực kì khắc sâu.
Hắn không phải không dám, mà là không thể! Nếu như hắn ra tay, Tiểu Man cùng hai thủ hạ chắc chắn phải chết.
Hắn không thèm lưu ý việc sinh tử, nhưng không thể không để ý đến sinh tử của Tiểu Man.
Hơn nữa đối phương chỉ giết ba người trong nhóm, chắc chắn đây là một tín hiệu cảnh báo họ không muốn giết chết tất cả, mà chỉ muốn dằn mặt bọn hắn.
Lạnh lùng nhìn chăm chú vào tòa nhà, Đến Quả mặt không chút thay đổi, đột nhiên, hắn giơ lên tay phải.
Tiểu Man cùng hai gã tạp tu còn lại ánh tập trung nhìn tay phải Đến Quả. động tác này sẽ quyết định vận mệnh bọn họ.
Tay phải Đến Quả nhẹ nhàng chỉ về phía sau. Vẻ mặt không thể nhìn ra, trầm giọng nói:
- Chúng ta từ từ rút lui, nếu như gặp phải tập kích, mọi người lập tức toàn lực công kích tòa nhà kia.
Tiểu Man cùng hai gã tạp tu mặc dù sắc mặt tái nhợt, nhưng cũng dứt khoát gật đầu. Bọn họ có thể chết trận nhưng không chấp nhận nhục nhã!
Bốn người bắt đầu chậm rãi hướng lui về phía sau.
- Có cá tính, ta thích.
Ba Cách Nội Nhĩ vuốt cằm, nhìn bốn người từ từ rút lui, không dấu được vẻ tán thưởng.Rồi chợt ra lệnh
- Thả bọn họ đi.
Mệnh lệnh của hắn được thi hành nhanh chóng, tốc độ bốn người kia lập tức tăng lên. Trong chớp mắt liền biến mất trong màn đêm.
Trần Mộ quan sát qua trình hai bên giằng co, không khỏi nhìn Ba Cách Nội Nhĩ bằng con mắt khác. Nhiều người quả nhiên là lực lượng lớn. Nếu như chỉ có một mình mình hậu quả có thể thấy rõ. Tiền này bỏ ra rất đáng giá!
Ba Cách Nội Nhĩ vỗ vỗ tay, giương giọng nói:
- Tốt lắm, các huynh đệ tản ra. Ngoại trừ bỏ các huynh đệ thay phiên nhau cảnh giới, người khác đều ăn cơm và nghỉ ngơi, đặc thù thời gian này không cho phép tự do hoạt động. Ngày mai sớm còn có huấn luyện, mọi người cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Không ai trả lời hắn, nhưng Trần Mộ phát hiện những người này lập tức bắt đầu hành động. Quả nhiên là có huấn luyện a, kỉ luật cùng sự phục tòng, quả thực không thể tưởng, Trần Mộ trong lòng than thở không thôi. Trong bóng đêm, lục thức cảm giác của hắn rất cao, không cần mượn cảm giác cũng có thể phát hiện những người này di động.
Không xa tòa nhà, có một người quan sát xung đột này là Trung Đạt Thư Phủ Giải Yến Bạch! Gương mặt cương nghị lộ ra vẻ trào phúng, trên tay mang theo một người đang hôn mê.
Đáng tiếc là do giận dữ rời đi nên Đến Quả không có chú ý tới Giải Yến Bạch phía xa. Nếu không nói, hắn nhất định nhận ra người trên tay Giải Yến Bạch chính là gã dẫn đường cho bọn hắn, thủ hạ của Hồ Tử.
Hắn làm sao lạt vào tay Giải Yến Bạch?
Ba Cách Nội Nhĩ xoay người lại, nhìn Trần Mộ:
- Ông chủ. Ta cần thêm tiền.
- Toàn bộ đã xài hết rồi sao?
Trần Mộ giật mình, hai triệu năm nghìn vạn âu địch xài hết trong vài ngày, tốc độ này đủ để kể luôn rỗng túi như Trần Mộ trố mắt cứng mồm.
Ba Cách Nội Nhĩ lơ đễnh gãi đầu:
- Những cao thủ này, chỉ tốn hai triệu năm nghìn vạn, đã rất tiện nghi a.
Điểm ấy Trần Mộ cũng đồng ý, hai mươi cao thủ này thực lực đích xác không như bình thường, hai triệu năm nghìn vạn mua được rất giá trị! Hơn nữa bọn họ ngay ngày đầu tiên giúp đã giúp hắn giải quyết một lần nguy cơ, hắn càng thêm khắc sâu lý giải mà Ba Cách Nội Nhĩ từng nói với hắn.
- Cần bao nhiêu là đủ?
Hiện tại trong tay hắn còn lại mấy ngàn vạn lợi nhuận của Thiên Cánh và khoản bồi thường.
Ba Cách Nội Nhĩ bấm tay tính:
- Hai triệu đi. Số này đủ miễn cưỡng thuê thêm một số cao thủ, nhưng những thành thị gần đây cơ bản bị ta rà qua không còn cao thủ, phải đi xa hơn để tuyển, biện pháp này chỉ tạm thời. Chúng ta nên chuẩn bị một lực lượng tạp tu trẻ tổi không cần cường hãn lắm, nhưng tương đối có tiềm lực. Bọn họ có thể làm việc vòng ngoài, hơn nữa cũng là lực lượng dự bị để chúng ta bồi dưỡng, như thế lòng trung thành, và phương diện chiến thuật đều đáng để tin cậy.
- Những người này rất dễ tuyển, không tốn nhiều tiền, đây là một loại đầu tư lâu dài, nhưng tương lai rất có hiệu quả. Mặt khác, hai mươi người này mặc dù thực lực tạm ổn, nhưng chiến thuật phối hợp còn chưa đủ thuần thục, cần huấn luyện rất nhiều. Lô Tiểu Như thực lực không tệ, nhưng phương diện chiến thuật quá kém cỏi, cũng cần huấn luyện!
Ba Cách Nội Nhĩ không khách khí đánh giá làm cho Lô Tiểu Như nhất thời đỏ mặt, nàng giận dữ nhìn chằm chằm Ba Cách Nội Nhĩ.
Đối với ánh mắt đổ lửa của Lô Tiểu Như hắn coi như không thấy, nói tiếp:
- Huấn luyện tốn hao rất nhiều, cần có sân huấn luyện chuyên môn, hơn nữa là rất nhiều năng lượng tạp, đây là chí phí không nhỏ. Hơn nữa…
Hắn chỉ chỉ dưới chân:
- Tòa nhà này năng lực phòng hộ quá kém. Nếu như không phải sợ đối phương liều chết phản kích gây thương vong lớn, mới vừa rồi bọn họ đã chết. Căn cứ trung ương mà không có lực phòng hộ, so với đậu hũ không có gì khác nhau. Chúng ta muốn …à..à
Hắn suy nghĩ một chút, ánh mắt sáng ngời:
- Đúng. Là một cái pháo đài!
Dứt lời hắn thỏa mãn nói:
- Như vậy chúng ta sẽ không lo sợ địch nhân tiến công, hắc hắc, chỉ cần có một tòa pháo đài, trở nên một tổ chức có căn cứ như vậy, đủ để cho tất cả kẻ muốn đánh ngài biết khó mà lui. Hắc hắc, bên trong cần phải có sân huấn luyện chuyên môn, có thể chứa đủ mọi người vào ở, cần phải có một kho hàng lớn, bên trong tích trữ nhiều lương thực. Nếu muốn công phá một pháo đài như vậy, cho dù là ai cũng phải thiệt hại thảm trọng, trừ phi đối phương trực tiếp phái cao thủ như Tiêu Tư. Hắc hắc, bất quá việc này sẽ rất lớn, có ai sẽ vì một người chế tạp sư tốn hao nhiều như vậy? Làm như vậy, bọn họ không có bất cứ gì tốt. Cùng lúc, sẽ nổi tiếng xấu xa trong dân chúng, việc này đối với bọn rất chú ý đến thể diện như lục đại mà nói, là điều bọn họ rất cố kị. Pháp Á là bang hội hắc ám, đối với chuyện này sẽ không lưu tâm. Nhưng dù là Pháp Á hay lục đại, cái bọn họ để ý chính là ngươi có thể mang đến giá trị cho bọn họ. Nếu như trực tiếp xung đột, bọn họ rất có thể không chiếm được gì, ngược lại sẽ phải chịu thật lớn tổn thương. Như vậy, ngài sẽ an toàn.
Hắn cao giọng nói:
- Cho nên, chúng ta cần một cái pháo đài đúng nghĩa.
Trần Mộ bình tĩnh xòe tay:
- Ta không có nhiều tiền như vậy.
Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời xì hơi tức giận lầm bầm:
- Ta cũng biết vậy. Ai, ngươi đưa trước một số tiền ta đi mua một ít năng lượng tạp đi, thứ này thiếu không được.”
Trần Mộ nhìn Ba Cách Nội Nhĩ liếc mắt một cái:
- Năng lượng tạp? Ngươi cần bao nhiêu? cấp độ mấy sao?
- Huấn luyện cần ba sao tạp, phương diện này tiêu hao khá lớn, hai mươi mốt người, trung bình một người một ngày tiêu hao hai phiến, chúng ta muốn dự trữ ít nhất một tuần năng lượng, khoảng 294 phiến, làm tròn là ba trăm phiến. Bốn sao năng lượng tạp chỉ dùng để dự trử cho tác chiến, tiêu chuẩn một người khoảng năm phiến, bất quá hiện tại không cần nhiều, một người hai phiến là ổn, công ra là 42 phiến.
Trần Mộ hít một hơi lạnh.
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
96 chương
199 chương
24 chương
241 chương
40 chương
485 chương