Tạp Đồ
Chương 171
Trần Mộ tự hỏi. Đưa mắt nhìn đồng cỏ bao trùm khu vực: Khắp nơi vương vãi tạp phiến hư hỏng, một kết cấu kim loại hình tròn trên mặt điêu khắc cấu vân đồ án tại đây, những dữ liệu này tựa hồ truyền lại một thông tin nào đó.
Đây là một địa phương dày đặc “Tạp phiến” và thông tin.
Tạp phiến sớm nhất xuất hiện trong một ít tôn giáo. Những tôn giáo có lịch sử lâu đời, họ truyền thừa bí mật không muốn người ngoài biết. Với người cổ đại, tạp phiến tràn ngập lực lượng thần bí, điều này trợ giúp rất nhiều cho việc truyền bá tôn giáo. Tại cổ đại, nếu là thế lực hùng mạnh, hoặc là có tôn giáo cực đại, bọn họ với tạp phiến phương diện đều phi thường theo đuổi. Vì không chỉ thường dân, mà kể cả nhân viên bên trong tôn giáo, đối với loại lực lượng thần kỳ này, cũng tràn ngập kính sợ.
Đến khi La Sâm Bác Cách xuất hiện, tạp phiến mới được coi là một môn khoa học, là một khoa kỹ tổng hợp dính dáng đến năng lượng, kết cấu, cảm giác.
Chẳng lẽ đây là một di tích tôn giáo cổ đại?
Điều này có vẻ có khả năng nhất mà Trần Mộ đoán. Bởi vì xem xét nhưng tạp phiến hư hỏng tại đây, mặc dù không cách nào xác định được niên đại, nhưng Trần Mộ cảm giác được chúng thậm chí có trước thời la sâm bác cách.
Đáng tiếc hắn không phải chuyên gia về cổ đại tạp phiến, tự nhiên không cách nào làm ra phán đoán chuẩn xác.
-Tìm được rồi!
Tiếng APhương Tác hưng phấn la cắt đứt suy nghỉ của Trần Mộ.
APhương Tác chỉ vào hai điểm trên bàn nói:
- Đây và đây. Hai điểm này dấu vết bất đồng, về phần điểm nào là khởi bút, là lạc bút, ta không biết.
Theo Trần Mộ, vậy là quá đủ rồi. Trần Mộ quay sang tây Duy Đức nói:
- Đưa lam nguyệt súng cho ta.
Tây Duy Đức sửng sốt, vội vàng cầm lam nguyệt súng đưa cho Trần Mộ. Mọi người nhìn nhau, chẳng lẽ Trần Mộ cần lam nguyệt súng để bắn phá vòng tròn này?
Chỉ thấy Trần Mộ thuần thục mà đem lam nguyệt súng tháo ra thành một đống linh kiện, lần này tất cả mọi người không rõ hắn đến cùng muốn làm cái gì. Đồng cỏ lại khôi phục an tĩnh. Mọi người lại một lần nữa mở lớn con mắt xem xét, nhưng mục tiêu lần này là Trần Mộ.
Trần Mộ tháo năng lượng hạp ra,rồi lại lấy các linh kiện khác, một lần nữa lắp vào thành một kết cấu cổ quái. Tương hợp cùng kim loại vòng tròn.
Tuy hiểu được Trần Mộ muốn làm cái gì nhưng A Phương Tác hắng giọng vài tiếng, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng thôi. Chỉ là cuối cùng không nhịn được nhẹ nhàng thì thào:
- Xấu xí quá! Kỹ thuật như vậy không hay tí nào!”
Trần Mộ không hề nghe A Phương Tác oán thán, hắn đã nhập thần, hoàn toàn cùng ngoại giới cách ly. Hắn làm việc này vì đơn giản vô luận đây là tạp phiến hay tạp giới. Đều cần có năng lượng kích hoạt. Chỉ cần nó tiếp nhận năng lượng mình cung cấp, nếu như là tạp giới, vậy tự nhiên có thể kích hoạt. Mà nếu như là tạp phiến. Ngoài năng lượng còn cần cảm giác làm xúc tác.
Trần Mộ cũng không có cách phán đoán đây là “Tạp phiến” hay tạp giới. Từ ngoại hình đến kết cấu, nó như tạp giới. Nhưng Trần Mộ lại cảm giác nó tựa hồ cũng có thể là một loại “Tạp phiến”.
Năng lượng tiếp thông trong tích tắc, Trần Mộ khẩn trương đến đắng cổ họng. cấu kiện này sẽ phát sinh cái dạng gì biến hóa gì đây? trống ngực hắn đập thình thịch.
Song, không có bất cứ gì dị động hay biến hóa. Vẻ mặt mọi người không khỏi hiện lên một tia thất vọng.
Trần Mộ khôi phục hô hấp bình thường, nếu phương án một không thành công, như vậy phải thử phương án thứ hai.
Mọi người lại nhìn kỹ, Trần Mộ hai tay đặt lên bàn kim loại, nhắm mắt. Cảm giác trong cơ thể được hắn thúc giục xoáy hình trôn ốc tốc độ bắt đầu tăng nhanh!
Bá Vấn TTrình Anh sắc mặt hơi đổi, bọn họ cảm nhận được một cỗ cảm giác cường đại ba động! Tạp tu đối với cảm giác ba động dị thường mẫn cảm, mặc dù luồng cảm giác ba động không có tính công kích, nhưng là cường độ nhưng lại làm cho hai người kinh hãi không thôi. Bá Vấn trong lòng càng kinh khủng, Trần Mộ thực lực ở trong lòng hắn vẫn là một dấu hỏi, hơn nữa Trần Mộ mỗi lần biểu hiện đều cực kì ngắn ngủi, làm cho hắn không cách nào xác đoán được.
Song lần này, hắn nhận được cảm ứng chính thức!
Cảm giác là thực lực căn bản nhất tạp tu phải có. Trong hệ thống tạp tu chuyên nghiệp, cảm giác được chia làm hai loại, một loại là cảm giác cường độ cấp bậc, một hạng khác là cảm giác khống chế tinh độ.
Cảm giác cường độ chia làm mười cấp, mỗi một cấp lại chia làm thượng trung hạ tam giai. cảm giác của Bá Vấn là tứ cấp hạ bậc, trình độ như vậy khiến hắn thường tự hào trong số người tuổi trẻ, hắn là một người đã cao lắm rồi, song hôm nay, niềm tự hào này tại trong phút chốc biến mất.
Trần Mộ đạt cảm giác cường độ ít nhất tứ cấp trung giai, thậm chí có khả năng đạt tới tứ cấp thượng bậc, hơn nữa Trần Mộ so với hắn còn nhỏ! Hẳn là đến khi mười bảy mười tám tuổi hai bên sẽ cách nhau bao nhiêu?. Phải biết rằng, cảm giác cường độ đạt tới tứ cấp, đã được tính là trung bình hảo thủ.
Tứ cấp là một mức giới hạn, nếu như đến ba mươi tuổi cảm giác cường độ không đạt tới tứ cấp, ý nghĩa rõ ràng là tạp tu này tiềm lực không thể phát triển thêm. Tựa như chế tạp sư, chế tạo ba sao tạp phiến là giới hạn thấp nhất, mà năm sao tạp phiến là cực hạn của bọn họ.
Bá Vấn rất rõ ràng, ngay cả Đông Trữ gia tộc, tạp tu có cảm giác cường độ vượt qua tứ cấp, không nhiều lắm. Mà tạp tu cảm giác cường độ đạt tới tứ cấp, cơ bản đều ở ba mươi tuổi trở lên.
Cao cấp tạp tu đương nhiên được hoan nghênh, song được hoan nghênh nhất, chính là người tuổi trẻ, nhưng thiên phú kiệt xuất, tiềm lực thật lớn, đây mới là đối tượng chính các gia tộc hết sức truy cầu. Mười bảy mười tám tuổi đạt tới tứ cấp trung giai trở cảm giác cường độ, Bá Vấn biết, nếu như tin tức này bị truyền ra ngoài, hắn vĩnh viễn khó có khả năng giết chết Trần Mộ. Đến lúc đó sẽ có vô số gia tộc liên lạc, vô số âu địch, chức vị đủ làm người khác thèm thuồng, sẽ đến mời chào vị thiếu niên thiên tài tương lai phát triển không thể hạn lượng này.
Với Đông Trữ gia tộc, có được một thiên tài thiếu niên như vây, có thể sánh bằng các gia tộc giàu có khác. Có vô số tiền lệ chứng minh, một tạp tu tiềm lực đạt tới tứ giai khi tuổi thấp hơn hai mươi tuổi chính là thiên tài, là một tư nguyên trân quý rất thưa thớt trên thế giới này.
Như hiện nay, tại thiên du liên bang đạt tới cảm giác tứ cấp kỉ lục nhanh nhất là Đường Hàm Phái học viên đại học tổng hợp liên bang, mười năm trước khi hắn mười bảy tuổi lẻ bốn tháng mười lăm ngày. Sau kỉ lục này Đường Hàm Phái trở thành một trong những thanh niên cao thủ kiệt xuất nhất thiên du liên bang, hắn là nhân vật đại biểu cho đại học tổng hợp liên bang.
Thiếu niên nhìn không thu hút lắm trước mắt, lại là thiên tài đồng cấp cùng Đường Hàm Phái. Bá Vấn nhìn thấy trên người Trần Mộ phong phạm của Đường Hàm Phái, nếu như...... Nếu như Trần Mộ sau này trưởng thành như Đường Hàm Phái,vậy cừu oán hôm nay hẵn phải nên xóa bỏ.
Bá Vấn năm nay vừa mới đột phá tứ cấp, mà nay năm, hắn hai mươi tuổi! Thành tích này không khỏi làm cho gia tộc đối với hắn tương lai tràn ngập chờ mong, chính hắn cũng là tự hào vô cùng. Song, so với Trần Mộ, hắn vẫn kém rất nhiều.
Nhìn thiên tài sống sờ sờ xuất hiện ngay trước mắt lúc này, tâm tính kiêu ngạo của Bá Vấn, bị lần lượt đả kích đến tan nát.
[ Thập tự dạ] lại có được một thiên tài xuất sắc như vậy, điều này làm cho Bá Vấn cảm thấy ghen ghét cùng bất đắc dĩ. Nếu như Đông Trữ gia tộc có một nhân vật thiên tài tiềm lực vô cùng như vậy,Vậy Đông Trữ gia tộc vô cùng có khả năng được liệt vào nhóm đại gia tộc chính thức. Nhưng tại sao lại là [ thập tự dạ] chứ? Nếu như là thế lực khác, hắn còn có thể tận lực mời chào, dù là tốn hao bao nhiêu, hắn cũng sẽ không chút do dự đem vị thiên tài này thu nạp vào Đông Trữ gia tộc.
Nhưng việc này khó có khả năng!
Bá Vấn trong mắt sát khí chợt lóe rồi biến mất.
Nhận thấy được cảm giác của Trần Mộ còn có Duy A, trên mặt hắn thủy chung không chút động lòng, chỉ là trong mắt hiện lên một tia dị sắc. Song hắn vừa lơ đãng nhìn thấy trong mắt Bá Vấn một tia sát khí.
TTrình Anh mặc dù cũng cảm giác được ba động, nhưng là cảm giác của nàng cường độ bất quá là tam cấp trung giai, do vậy nàng không cách nào đoán được thực lực Trần Mộ. Triết nhân đã từng nói, người bí ẩn luôn luôn làm người khác kính sợ, Trần Mộ trong lòng tTrình Anh nguyên đã có trọng lượng lập tức trở nên càng thâm ảo.
Người chung quanh không thấy Trần Mộ động tĩnh gì, phạm vi cảm giác bị hắn áp súc đến nhỏ nhất, chỉ vừa vặn có thể bao phủ khối vòng tròn. Hy sinh phạm vi cảm giác mang đến chỗ tốt là, độ tinh tế cảm giác đạt tới độ cao trước nay chưa có.
Hắn đã thật lâu ít sử dụng phương thức cảm giác này, lần này ra tay nhưng không có gì khó khăn, trái ngược, hắn cảm giác được mình lại tiến bộ. Loại tiến bộ không giúp hắn sử dụng cảm giác thuần thục, mà là bởi vì hắn nhận thấy cường độ cảm giác đề cao dù rất nhỏ.
Tất cả đường nét đều rõ ràng vô cùng hiện lên trong đầu hắn, hắn thậm chí “thấy” trong đường nét đồ án vẫn lưu lại bùn đất. Hắn cũng nhận thấy được năng lượng trong hộp năng lượng chậm rãi hướng kim loại bàn chảy qua nhưng tựa hồ đang bị cái gì ngăn chặn.
Trần Mộ hiểu được, năng lượng từ nguồn năng lượng do hắn lắp đặt vẫn không cách nào cùng kim loại bàn phát sinh liên lạc. Lúc này tình hình bên trong tựa như một cái độ nghi, phân biệt tách ra năng lượng tạp cùng huyễn tạp, hơn nữa đã kích hoạt, nhưng nếu không có cảm giác điều khiển, hai loại tạp vật này căn bản không cách nào sinh ra liên lạc vì thế sẽ không phóng xuất ra công kích.
Trần Mộ muốn làm, chính là sử dụng cảm giác làm hai tạp vật phát sinh liên lạc.
Hắn nhờ A Phương Tác tìm được hai vết điêu khắc bất đồng, chúng nó là chìa khóa giải quyết vấn đề này!
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
38 chương
133 chương
248 chương
12 chương