Tạp Đồ
Chương 101
Xung đột giữa Trữ gia và Tả gia càng ngày càng dữ dội, lại thêm việc giao thông giữa thành A Mỹ và thành Đông Thương Vệ bị gián đoạn, biến khu vực ở giữa hai thành A Mỹ và Đông Thương Vệ thành nơi xung đột dữ dội nhất. Dù là dã thú hung ác, thì khi đối mặt với loài người điên cuồng này cũng biết ý lui xa ba bước.
Ngay từ đầu khi đối mặt với Trữ gia đã chuẩn bị từ trước, Tả gia ở tình thế cực kì bị động. Nhưng rất nhanh Tả gia liên hợp hầu như tất cả thế lực ở thành Đông Thương Vệ, hai bên mau chóng lâm vào thế giằng co. Mà các thế lực khác cố giành một phần lợi ích càng làm cho tình hình trở nên phức tạp.
Tuy nhiên dù là bên nào cũng không muốn chọc giận chính phủ liên bang. Cho nên dù xung đột giữa bọn họ rất dữ dội, nhưng khu vực giao tranh đều nằm ngoài thành. Hai thành Đông Thương Vệ và A Mỹ đều không bị tổn hại nghiêm trọng nào, nhưng thỉnh thoảng vẫn diễn ra xung đột nhỏ lẻ.
Đối với dân cư ở hai thành mà nói thì thời gian này cũng không tốt. Bởi vì hai bên xung đột dữ dội, việc vận chuyển vật tư bị trở ngại nghiêm trọng làm cho vật giá ở hai thành leo thang. Mà giá vật tư cả quân lẫn dân đều cần như năng lượng tạp càng tăng đến một mức không thể tin được.
Trạng thái giằng co nhìn qua có vẻ khá ổn định, vô vị nhưng thật ra tham gia trận chiến lúc này đều là cao thủ của hai bên.
Bọn họ không ngừng giao chiến với quy mô nhỏ ở khu vực giao nhau giữa hai thành. Lúc này đội ngũ làm bia đỡ đạn của hai bên đã tổn hao không ít, chiến đấu đều là tạp tu trung cao cấp. Nơi này cũng thành trận so tài giữa lực lượng tinh nhuệ của hai bên.
Trận xung đột khu vực này rất nhanh gây chú ý cho toàn bộ liên bang. Nhưng thái độ của chính phủ liên bang với trận xung đột này rất kì quặc, trừ bỏ cảnh cáo vài câu không mặn không nhạt thì cũng không đưa ra biện pháp giải quyết tương ứng.
Nhưng trận xung đột này giờ đã thu hút ánh mắt của rất nhiều thế lực lớn. Thời gian hòa bình của liên bang đã rất lâu, tạp tu mới căn bản không có trải qua chiến dịch quy mô lớn. Bọn họ đều chú ý kĩ trận xung đột này, hy vọng từ trong đó tìm được phương pháp sử dụng tạp tu chiến đấu với quy mô lớn.
Mà Tinh Viện, một trong những nguyên nhân gây ra trận xung đột này giống như đột ngột biến mất trong tầm mắt mọi người. Mà năm học phủ khác trong Lục Đại đều lần lượt giữ thái độ im lặng.
Nhìn qua, trừ thành Đông Thương Vệ và thành A Mỹ thì liên bang vẫn bình thường như trước kia.
Trữ Bằng có vẻ hơi tiều tụy, cái đầu bóng lưỡng bắt mắt của hắn dường như mờ nhạt đi rất nhiều. Hắn vừa từ tiền tuyến trở về, độ thảm thiết ở đó vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Khu vực 150 km giữa hai thành rất xứng đáng với cái tên cối xay thịt tạp tu. Cơ bản hầu như mỗi ngày Trữ gia đều có 10 – 20 tạp tu trung cao cấp bỏ mạng ở nơi này. Tuy nhiên đối thủ của bọn họ cũng phải trả cái giá như thế.
Tốc độ tổn thất như vậy, dù là gia tộc có căn cơ hơn trăm năm như Trữ gia cũng cảm thấy cố sức. Cho tới bây giờ, trong một tuần ngắn ngủi thì Trữ gia đã mất thêm 175 tạp tu cao cấp mà Trữ gia phải mất hơn 10 năm mới đào tạo nên. Đa số trong đó đều là đệ tử cực kì ưu tú của Trữ gia.
Những chỉ huy ở tiền tuyến sau khi bàn bạc, liền quyết định thuê những tạp tu phụ thuộc vào Trữ gia đến tham chiến, giảm bớt thương vong cho đệ tử Trữ gia.
Đây là một trong số nhiệm vụ của hắn khi trở về.
Sau khi trở về thì hắn không còn phải quay lại tiền tuyến. Vì hắn vẫn còn gánh một nhiệm vụ khác, đó là cung cấp đủ năng lượng tạp cấp ba trở lên cho tiền tuyến.
Xung đột bước vào giai đoạn này, tham gia chiến đấu đều là tạp tu trung cao cấp. Yêu cầu của bọn họ với năng lượng tạp tự nhiên cao hơn tạp tu hạ cấp mới vào nghề nhiều lắm.
Tuy nhiên may mắn là ở đây có rất nhiều chế tạp sư. Chuyện đầu tiên khi hắn tới đây là đưa ra rất nhiều nhiệm vụ năng lượng tạp cấp ba. Ngay sau đó lấy hình thức ủy thác thuê tạp tu phụ thuộc này, rồi đưa bọn họ ra tiền tuyến.
Dù là ủy thác chế tạo năng lượng tạp cấp ba hay thuê tạp tu cao cấp, thì thù lao của chúng đều cao đến kinh người. Đặc biệt là nhiệm vụ của tạp tu, thù lao cao đến mức khiến vô số tạp tu dấn thân vào.
***
Ba mươi điểm cống hiến lần trước do {Vũ Toa} tạp mang đến làm cho Trần Mộ hơi hưng phấn. Dù sao đối với hắn bây giờ, có một con đường kiếm điểm cống hiến đủ để cho hắn tiếp tục sinh tồn ở nơi này.
Tuy nhiên khi hắn đưa hai tấm tạp phiến cấp ba đã sửa chữa tốt, cùng với 18 tấm tạp phiến cấp bốn chưa sửa chữa cho Trữ Diễm, thì phải chịu sự khinh thường không chút che giấu của cô ta. Điều này khiến hắn rất không thoải mái nhưng không thể tránh được.
Hắn vừa mới tiếp xúc với tri thức lý luận của tạp phiến cấp bốn. Muốn đạt tới trình độ có thể sửa chữa tạp phiến cấp bốn thì còn phải đi một đường dài. Huống chi mỗi ngày hắn còn bị huấn luyện độ nhạy cảm giác chết tiệt kia hành hạ đến chết đi sống lại.
Bây giờ Trần Mộ cảm thấy người chế tạo tấm tạp phiến thần bí này thật sự rất thú vị. Không thể không thừa nhận vị chế tạp sư không biết tên này rất hiểu bản tính con người.
Mỗi khi hắn dốc sức trải qua vô vàn khổ cực mới hái được quả đã thèm từ lâu, thì ngay sau đó sẽ xuất hiện một quả khác càng mê người cách đó không xa. Cuối cùng thúc đẩy hắn từng bước tiến về phía trước.
Đây chính là sự cám dỗ thật sự, nếu muốn hái quả không chỉ tốn vô số tâm huyết cùng công sức, còn phải vượt qua từng rào cản mới có thể đạt được ước muốn sau cùng.
Chỉ có người thật sự yêu thích chế tạp, có nghị lực, có ý chí kiên cường mới có thể kiên trì đến cùng.
Cho tới nay Trần Mộ vẫn rất biết ơn vị chế tạp sư không biết tên này. Nếu như không có tấm tạp phiến này, có lẽ bản thân còn đang chế tạo năng lượng tạp cấp một sống qua ngày. Đời này của hắn cũng chỉ có khả năng sống dưới tầng chót của xã hội.
Đúng là có lòng cảm ơn này, khiến cho hắn dù trong tình cảnh nào cũng có thể giữ được bình tĩnh hòa nhã, mà không phải là bực tức nóng nảy. Bởi vì cuộc sống gian khổ lúc nhỏ mà sinh ra sự nhạy cảm mạnh mẽ với nguy hiểm, lại làm cho hắn chuyên chú, không chút lười biếng.
Huấn luyện độ nhạy cảm giác để hắn chịu đủ đau khổ. Loại rèn luyện tâm thần này cũng không sinh ra gánh nặng gì cho cơ thể, nhưng ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần, đặc biệt với người có cảm giác không kém, giác quan nhạy cảm như Trần Mộ.
Tuy nhiên cũng may là hắn dần dần tìm ra bí quyết. Muốn cảm giác nhạy bén thì phải dốc sức tăng số tia cảm giác mỏng của bản thân, số lượng càng nhiều thì cảm giác càng dễ trở nên nhạy bén hơn.
Tăng số lượng tia cảm giác có liên quan đến hai yếu tố. Một chính là kích thước của vòng xoáy cảm giác hình thoi, cũng chính là cường độ cảm giác. Cảm giác càng mạnh mẽ thì càng dễ tạo ra cảm giác tinh vi. Yếu tố khác lại có liên quan đến tốc độ xoay của vòng xoáy cảm giác. Tốc độ xoay càng nhanh thì lượng tia cảm giác phân ra càng nhiều.
Cường độ cảm giác chỉ có cách tăng lên từ từ, về mặt này thì Trần Mộ cũng không nghĩ ra cách nào khác.
Nhưng tốc độ xoay tròn của vòng xoáy cảm giác cũng là một vấn đề khó giải quyết với hắn.
Trên lý thuyết, bây giờ nếu vòng xoáy cảm giác của hắn xoay tròn với tốc độ cao nhất, thì cũng là lúc độ nhạy cảm giác của hắn mạnh nhất.
Nhưng vấn đề là dù hắn có thể thúc đẩy vòng xoáy cảm giác hình thoi đạt tới tốc độ xoay cao nhất, nhưng không cách nào giữ vững tốc độ đó.
Chỉ có giữ vòng xoáy cảm giác xoay với tốc độ ổn định, thì mới có thể để bản thân tiến vào loại trạng thái kì dị này. Nhưng vòng xoáy cảm giác xoay càng nhanh thì càng khó khống chế.
Đây là mục tiêu huấn luyện bây giờ của hắn.
Một khi vòng xoáy cảm giác vận chuyển với tốc độ cao thì hắn sẽ tiến vào một trạng thái rất kì dị. Dưới loại trạng thái này, các giác quan của hắn sẽ trở nên nhạy cảm đến một mức độ cực kì kinh người. Cái gọi là ‘huấn luyện độ nhạy cảm giác’ chính là để giúp hắn tiến vào loại trạng thái này.
Có khi Trần Mộ không nhịn được nghĩ nếu bản thân có thể tiến vào trạng thái này bất cứ lúc nào, vậy phản ứng của mình chắc chắn tăng lên rất nhiều. Phỏng chừng lúc đó mình đều không giống như loài người.
Sự thật chứng minh một ít phán đoán có thể tăng hiệu quả huấn luyện. Nhưng đối với Trần Mộ bây giờ, đừng nói là giữ vòng xoáy cảm giác hình thoi xoay tròn với tốc độ cao, chỉ là hơi nhanh một chút thì hắn không có cách nào giữ nó ổn định tuyệt đối.
Về phần thưởng của khiêu chiến cá kiếm, Trần Mộ còn không có thời gian để đi luyện tập. Bây giờ hắn bận đến độ sắp ngất xỉu, hận không thể biến một ngày dài như hai ngày.
Khổ luyện một tuần thì Trần Mộ cảm thấy có vài phần buồn bực. Hắn liền ra ngoài đến chỗ Ly Ly xem có ủy thác nào thích hợp không, tiện thể kiếm một ít điểm cống hiến.
Mặc dù gặp mặt không nhiều, nhưng Ly Ly có ấn tượng rất sâu với Trần Mộ. Nàng lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ dễ thương: “Trần Mộ tiên sinh, ngài muốn nhận ủy thác sao? Gần đây ủy thác rất phong phú nha.”
“Có ủy thác gì vậy?” Trần Mộ liền hỏi, một bên xem màn hình.
“Nhiều nhất là ủy thác năng lượng tạp cấp ba. Tất cả tài liệu đều do chúng ta cung cấp miễn phí, mỗi tấm năng lượng tạp cấp ba có thể thu được 5 điểm cống hiến.”
Trần Mộ bị dọa đến giật cả người, có chút không tin được: “Năm điểm?” Lúc nào thì điểm cống hiến dễ kiếm đến vậy?
“Đúng vậy! Năm điểm, nhưng ủy thác này là có điều kiện nha, hoàn thành trong ba ngày, số lượng mỗi lần không dưới 40 tấm. Hơn nữa nếu trong vòng ba ngày mà ngài chế tạo hơn 40 tấm năng lượng tạp cấp ba, cứ vượt hơn 10 tấm thì thù lao mỗi tấm tăng thêm một điểm. Giống như vậy, nếu như ngài có thể hoàn thành 60 tấm, thì mỗi tấm thu được 7 điểm cống hiến. Nhưng nếu vượt qua 40 nhưng thấp hơn 50, thì tính theo 40.” Ly Ly lưu loát giải thích.
Bốn mươi tấm năng lượng tạp cấp ba trong ba ngày, yêu cầu này rất gấp. Cơ bản thời gian trong ba ngày đều phải dành để chế tạo năng lượng tạp.
Nếu như có thể đạt tới 50 tấm, vậy một ủy thác tương đương với 300 điểm cống hiến. Dù là 40 tấm, mình cũng có thể đạt được 200 điểm cống hiến.
Con số này liền khiến Trần Mộ ngẩn ra.
Làm! Sao có thể từ chối cơ hội tốt như vậy chứ? Mà năng lượng tạp lại là sở trường của mình!
Truyện khác cùng thể loại
49 chương
38 chương
133 chương
248 chương
12 chương