Tạo Thần
Chương 777
Trên bầu trời, mây đen dày đặc. Ở bên trong tầng mây kia lại có thêm từng đạo tia chớp không ngừng lay động, từng đạo tiếng sấm đinh tai nhức óc phảng phất như là sét đánh từ trên trời xuống, giống như một tiếng trống trận khiếp người vang lên bên người.
- Ầm, ầm, ầm…
Lại mấy tiếng sấm nổ vang lên, điện quang ầm ầm bổ xuống.
Song trên mặt đấu có một đạo quang trụ kéo dài tới chân trời, cột sáng này có được uy nghiêm vô thường, cho dù là dưới uy lực của thiên địa oanh kích xuống cũng đứng sừng sững không ngã.
Nhưng âm thanh vang dội của tiếng sấm đại biểu cho sức lực của cả thiên địa, chúng nó vô cùng cường đại, lực này vô cùng vô tận. Tuy cột sáng này vô cùng cường đại, và vẫn có sức lực của thần linh bảo hộ. Nhưng nếu chống lại toàn bộ thiên địa thì lại không hề đủ lực.
Sau mấy lần tiếp nhận mấy lần oanh kích của lôi điện, cột sáng rốt cục đã bắt đầu lay động.
Ở ngoài cột sáng, phần đông các cười nhân Vương Cấp đều phập phồng lo sợ nhìn theo.
Huyền Đức đại nhân lạnh lung nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, tình huống không ổn, xin hay liên lạc với Doanh đại sư đi.
Hắn dừng một chút, nói:
- Nếu ta liên kết lại thì mới có thể dễ dàng trợ giúp Thánh Khí độ kiếp.
Phần đông các cường nhân Vương Cấp liên tục gật đầu, trong lòng bọn họ đều quyết định, nhất định lúc ra tay phải toàn lực ứng phó. Nếu như có thể mượn cơ duyên này tạo quan hệ tốt với Doanh đại sư, như vật tất cả đều là đáng giá.
Ở phương xa, các cường nhân Vương Cấp của Hắc Ám Thánh giáo vừa hâm mộ vừa ghen tỵ nhìn một màn này.
Thật ra trong lòng của bọn họ cũng không phải là không có ý niệm tiến lên viện trợ.
Nhưng vừa nghĩ tới quan hệ của Quang Minh thánh giáo và Hắc Ám Thánh giáo, bọn họ liền bỏ đi ý tưởng không thực tế này.
- Hừ, không ngờ Quang Minh thánh giáo lại có một vị Linh Sư Rèn như vậy, thật sự là vận may.
Một vị cường nhân hắc ám chậm rãi nói.
An Thác La yên lặng nhìn, một lúc lâu sau, hắn đột ngột cười nói:
- Mặc dù vị Doanh đại sư này là đại sư rèn của Quang Minh thánh giáo, nhưng lại không phải xuất phát từ Thánh Vực mà là một người được Quang Minh thánh giáo tìm thấy ở Linh Vực. Ha ha, chỉ cần chúng ta có thể trả thù lao cao cho hắn, vẫn có khả năng khiến hắn dấn thân vào cho Hắc Ám Thánh giáo.
Tuy rằng thanh âm của hắn rất thấp, nhưng mọi người bên cạnh hắn đều mang đôi mắt sáng ngời, bất bình trong lòng lập tức được tiêu tan đi rất nhiều.
Ái Lệ Ti điện hạ ngẩng đầu nhìn trời, nàng chậm rãi gật đầu, nhẹ nhàng dựng lên một đầu ngón tay.
Ở trên ngón tay ngọc kia, đột nhiên sáng lên một đạo quang, đạo quang này chợt lóe sáng rồi bỗng nhiên biến mất.
Doanh Thừa Phong ở trong cột sáng mở ra hai mắt.
Lúc này, quá trình rèn trong lò luyện đan đã hoàn toàn hoàn thanh, dưới sự liên kết tương trợ của hắn và Đan Lô Khí Linh, khí linh Hàn Băng trường kiếm thành công chiếm không gian của thạch Định Vị làm của riêng.
Từ nay về sau, Hàn Băng trường kiếm đã có uy năng không gì so sáng nổi, thậm chí còn có thể phóng thích ra khu vực Băng Tuyết nắm giữ trong tay.
Cái này chính là sức mạnh vốn có của bán thần.
Có điều, uy năng của nó càng mạnh thì khảo nghiệm phải nhênh đón vào lúc này cũng càng lớn.
Ngẩng đầu nhìn trời, cảm ứng được uy năng thiên địa không lồ không cách nào hình dung đến từ bốn phía, trên mặt Doanh Thừa Phong và Bá Vương không còn một tia huyết sắc.
Hai người bọn họ cũng đã từng có kinh nghiệm chịu đựng Thiên kiếp, nhưng lực thp lúc trước bọn hắn gặp được so với hôm nay tuyệt đối là kiến gặp voi, căn bản không thể đánh đồng với nhau được.
Thiên Kỵ Thánh Khí nhất chuyển dựa vào sức lực khí linh của chính mình, trên cơ bản là có thể thoải mái vượt qua.
Thiên Kỵ Thánh Khí nhị chuyển, nếu khí linh và sức lực bí văn đủ hung mạnh, đồng dạng cũng có thể dựa vào sức lực tự thân để vượt qua.
Nhưng một khi Thiên Kỵ Thánh Khí đạt đến tam chuyển, tình huống liền hoàn toàn bất đồng.
Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển tương đương với Thánh Khí cửu chuyển bình thường, đây đã là Thánh Khí có sức lực cấp bậc đỉnh phong.
Vào lúc này, chỉ dựa vào sức lực của khí linh sẽ không thể nào vượt qua được Thiên kiếp.
Mà giờ phút này Doanh Thừa Phong rèn tạo nên không phải là Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển, mà là Thiên Kỵ Thánh Khí tứ chuyển có uy năng tương đương với bán thần khí.
Kém một cấp, uy năng lại cách biệt một trời.
Đừng nói đến Doanh Thừa Phong là cường nhân tước vị, cho dù là cường nhân Vương Cấp ở thời khắc này cũng chỉ có chạy trối chết mà thôi.
- Ầm…
Lại một đạo lôi điện lớn, cột sáng thủ hộ lấy bọn họ truyền đến một tiếng nổ mạnh, bề ngoài rốt cục đã bị vỡ vụn ra.
Tuy rằng cột sáng chưa biến mất hoàn toàn, nhưng Doanh Thừa Phong và Bá Vương đều hiểu được, bọn họ chỉ dựa vào sức lực của cột sáng khẳng định không thể kiên trì đến cuối cùng.
- Chủ nhân, ngài…. Cuối cùng là ngài đã rèn tạo ra cái gì vậy chứ?
Vương Cấp mang vẻ mặt chua xót hỏi.
Đến bước này, nếu như hắn không biết Doanh Thừa Phong rèn tạo ra được cái bảo vật gì…. Vậy thì hắn cũng thật sự là quá ngu ngốc.
Doanh Thừa Phong sờ sờ mũi, cười khổ nói:
- Ta vừa mới làm ra một bảo bối tương đương với bán thần khí.
- Bán… thần khí sao?
Đôi mắt nhỏ của Bá Vương lập tức trợn tròn, ánh mắt của hắn dại ra, không ngờ lại có chút không biết làm thế nào.
Thần khí, đối với một thánh thú vừa mới tấn thăng như hắn chính là một việc cực kỳ cách xa.
Nhưng không ngờ Doanh Thừa Phong lại nói với hắn đã rèn tạo ra được thần khí.
Được rồi, cho dù là bán thần khí nhưng cũng có thể gọi là thần khí.
Tin như vậy khiến hắn hãi hung khiếp sợ, xúc động thật lâu.
Hóa ra chênh lệch giữa hắn và chủ nhân đã lớn đến mức này rồi. Đến lúc này, cuối cùng thì hắn cũng có chút rõ ràng, vì sao Kim Cương Vương có tính tình cao ngạo kia cũng nguyện ý công nhận và tôn trọng Doanh Thừa Phong như thế.
Nói lắp bắp một chút, Bá Vương đột nhiên phục hồi tinh thần, hắn kinh hô:
- Không tốt, thần khí, đây chính là thần khí đó.
Hắn đưa tay chỉ vào không trung, nói:
- Chúng ta nên ứng phó với cửa ải này thế nào đây.
Nếu như là lúc bình thường, biết chủ nhân có một kiện thần khí ở trong tay, hắn đương nhiên là cao hứng. Nhưng lúc thần khí vừa mới được rèn thành lại phải chịu uy lực của thiên địa khảo nghiệm. Lúc này, cầm giữ thần khí cũng không phải là việc khiến người ta hâm mộ nữa.
Trên mặt của Doanh Thừa Phong xuất hiện một nụ cười khổ, hắn nhìn bốn phía cột sáng, nói:
- Hy vọng Quang Minh Thần có thể đến giúp chúng ta.
- Cái đó không thể nào.
Bá Vương không chút lựa chọn phá vỡ hy vọng xa vời của hắn. nói:
- Chúng ta vẫn nên tự cứu mình đi.
Đôi mắt của hắn chợt sáng ngời, nói:
- Đúng rồi, nếu là thần khí thì khẳng định sẽ có thần uy, có thể giúp nó chịu đựng được Thiên kiếp.
Doanh Thừa Phong lắc đầu nói:
- Nó vừa mới hoàn thành việc chuyển hóa sức lực, không thể chịu đựng được uy lực của thiên địa.
Ngẫm nghĩ một chút, Doanh Thừa Phong tràn ngập chờ mong nói:
- Qua một thời gian ngắn nữa, chỉ cần nó có thể hoàn toàn vững chắc thì uy lực cỡ này của thiên địa cũng không thể lay động được nó.
Bá Vương khẽ giật mình, nói:
- Nhưng hiện tại chúng ta phải làm như thế nào đây?
Vận mệnh của hắn đã từng buộc lại với Doanh Thừa Phong, nếu không thì lúc này sợ rằng hắn đã sớm chạy trốn không biết tung tích rồi.
Tâm niệm của Doanh Thừa Phong thay đổi thật nhanh, một luồng sức lực tinh thần tiến vào trong lò luyện đan thăm dò, nói:
- Khí linh huynh, chúng ta nên làm thế nào đây?
Đan Lô Khí Linh tức giận:
- Không có biện pháp, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ mà thôi.
Doanh Thừa Phong ngẩn ra nói:
- Ngay cả ngài cũng không có cách gì sao?
- Aiz, ta thế nào cũng thể ngờ ngươi lại có thể thành công.
Đan Lô Khí Linh bất đắc dĩ nói:
- Mấy người chúng ta liên kết thử một chút đi.
Lúc Doanh Thừa Phong bắt đầu rèn, Đan Lô Khí Linh đã cho hắn phán quyết tử hình(không thành công), cho nên cũng không nhắc nhở hắn chuyện tình tiếp sau.
Nếu sớm biết được Doanh Thừa Phong có thể sáng tạo ra kỳ tích như vậy, nó có thể nào cũng không trở thành bị động như thế được.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong âm thầm kêu khổ, lúc này thật đúng là rất lỗ mãng.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt của hắn khẽ nhúc nhích, đưa tay cầm lấy. Không gian trước mắt lóe lên một cái, một đạo ánh sáng lập tức hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Ý niệm tinh thần thoáng cảm ứng một chút, đôi mắt của Doanh Thừa Phong lập tức phát sáng, hắn vô cùng vui mừng mà nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ truyền tin, các cường nhân Vương Cấp ở bên ngoài muốn giúp ta một tay. Ha ha, chúng ta được cứu rồi.
Đan Lô Khí Linh hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đừng cao hứng quá sớm, cường nhân Vương Cấp ở Quang Minh thánh giáo đều là hạng người cáo già. Lúc này chịu ra tay giúp ngươi là do nhìn trúng rèn thuật của người. Ha ha, sau này ngươi sẽ lĩnh hội được phiền toái.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Bọn họ nhiều nhất chính là tới tìm ta để rèn thánh khí, ha ha, chuyện tốt như vậy nên càng nhiều càng tốt, ta sẽ có phiền toái gì chứ?
Đối với hắn, rèn Thánh Khí chính là một loại hưởng thụ tuyệt với. Nếu cười nhân Vương Cấp xuất ra tài liệu trân quý để cho hắn rèn, chính là việc hắn cầu còn không được.
- Ầm…
Lại một đạo thiên lôi từ trên trời giáng xuống, đánh cột sáng đến mức lung lay sắp đổ, dường như chỉ cần một công kích nữa sẽ hoàn toàn vỡ vụn.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong đại biến, hắn lập tức há to miệng, hét lớn:
- Các vị tiền bối mời xuất thủ tương trợ, tại hạ vô cùng cảm kích.
Tiếng kêu giống như gào khóc thảm thiết của hắn nháy mắt liền xuyên thấu không gian, lan truyền đi rất xa.
Đôi mắt của phần đông cường nhân phương xa luồn chú ý nơi này liền sáng ngời, tuy rằng thanh âm này cũng nghe không tốt lắm, nhưng tới tai bọn họ lại trở thành rất dễ nghe.
Các cường nhân Vương Cấp cả Quang Minh thánh giáo thật ra cũng có chút thấp thỏm trong lòng.
Bởi vì khi các đại sư rèn bắt đầu rèn Thiên Kỵ Thánh Khí tam chuyển đều làm tốt mọi chuẩn bị.
Nói như vậy, tuyệt đối sẽ không có người giống như Doanh Thừa Phong mà mơ hồ bắt đầu rèn thành bảo vật như thế.
Cho nên bọn họ sợ Doanh Thừa Phong cự tuyệt, làm cho bọn họ mất đi một cơ hội kết giao thật lớn.
Nhưng bọn họ không hề nghĩ rới, Ái Lệ Ti điện hạ vừa truyền tin ra ngoài không lâu liền nghe được tiếng bạo rống xin cầu trợ của Doanh đại sư.
Nháy mắt, tất cả mọi người đều vui mừng không xiết.
Các cường nhân Vương Cấp quát to một tiếng, một đám thi triển thủ đoạn xông vào trong khi vực bị lôi vân bao phủ.
Tuy nói bọn họ đều biết, càng tới gần khu vực trung tâm thì oanh kích mà bọn họ chịu đựng sẽ càng lớn, nhưng vào thời khắc mấu chốt này, trong lòng bọn họ chỉ suy nghĩ đến một việc, đó là phải tận lực đến bên người Doanh đại sư, ở bên cạnh hắn làm quen.
Nếu có thể khiến Doanh đại sư sinh lòng cảm kích, như vậy thật sự là quá tốt.
Ngay sau đó, thân hình của Doanh Thừa Phong ở trong cột sáng đột nhiên run lên.
Hắn phát hiện, ở bên cạnh hắn có nhiều hơn mười đạo hơi thở mạnh mẽ lăng liệt.
Đảo mắt một vòng, hắn và Bá Vương kinh hãi phát hiện, các cường nhân Vương Cấp không biết đã thi triển thủ đoạn gì, không ngờ lại xuất hiện từ trong hư không, một đoàn vây hắn ở trung tâm.
Thế nhưng lúc này lại khác với lúc trước chính là, trên mặt các cường nhân Vương Cấp đều mang theo mỉm cười giống như gió xuân.
Sau đó, hơn mười đạo thanh âm giống như đã hẹn trước, đồng thời nói:
- Bái kiến Doanh đại sư!
Truyện khác cùng thể loại
208 chương
40 chương
51 chương
160 chương
963 chương
45 chương
3 chương