Tạo Thần
Chương 699
"Ba~..."
Trong lò luyện đan đột nhiên vang lên một tiếng nổ vang, âm thanh này trong trẻo dễ nghe, phảng phất giống như đang nổ bỏng ngô, lại giống như một bản nhạc hòa âm hoa mỹ, vang lên không dứt.
Bên cạnh lò luyện đan, vẻ mặt Doanh Thừa Phong ngưng trọng, hai tay không ngừng chuyển động nhanh chóng, giống như đang tạo nên một kiệt tác có một không hai trong hư không vậy.
Mà ở bên này lò luyện đan, Đồ Kiến Vĩ cùng Bá Vương đang mở to mắt, líu lưỡi nhìn hắn, ngay cả chớp mắt cũng không dám, chỉ sợ mất tập trung một chút sẽ bỏ lỡ mất chỗ mấu chốt.
Một lúc lâu sau, Doanh Thừa Phong mới thở ra một hơi thật dài, hắn mở hai mắt, khóe miệng nở một nụ cười hài lòng.
Rồi tay hắn vung lên, một cái minh linh châm từ trong lò đan bay ra, rơi vào trên lòng bàn tay của hắn.
Ngay khi Doanh Thừa Phong thu tay lại, Đồ Kiến Vĩ cùng Bá Vương cũng đồng thời từ trong cảm giác rung động mãnh liệt này thanh tỉnh lại.
Bọn hắn đều là tước vị cường nhân, tuy rằng đang chìm đắm trong những động tác huyền ảo kia nhưng sau khi Doanh Thừa Phong kết thúc việc chế tạo, bọn họ liền có thể lấy lại tinh thần ngay lập tức.
Tuy nhiên, giờ phút này ánh mắt của Đồ Kiến Vĩ nhìn Doanh Thừa Phong đã hoàn toàn khác hẳn.
Trong lòng hắn run rẩy, điên cuồng gào thét. Từ trên người Doanh Thừa Phong, hắn mơ hồ thấy được một tia chân lý thiên đạo. Hắn có một cảm giác kì quái, đó là chỉ cần đi theo Doanh Thừa Phong, được quan sát học hỏi càng nhiều thì sẽ có
ích rất lớn đối với sự tiến bộ của mình trong tương lai .
Kỳ thực, đó cũng không phải cảm giác của riêng một mình hắn. Tất cả minh linh cường nhân từng được tận mắt quan sát Doanh Thừa Phong cũng đều có cảm giác như vậy
Chỉ có điều, ngoại trừ Đồ Kiến Vĩ ra, những người còn lại không lấy đâu được da mặt dày như vậy, không ngại dùng cái mặt nóng để tiếp cái mông lạnh của Doanh
Thừa Phong
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười nói:
- Đồ huynh, giày chiến này đã rèn xong rồi.
Đồ Kiến Vĩ vội vàng khom nửa người:
- Vâng, lão hủ nhìn thấy rồi
Doanh Thừa Phong cười híp mắt nói:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Đồ Kiến Vĩ giơ ngón tay cái lên, thật lòng nói:
- Kĩ thuật chế tạo của ngài thật xuất thần nhập hóa, đặc biệt là phương pháp minh linh cuối cùng kia, càng có thêm những khả năng mà đến quỷ thần cũng khó lường. Ai...Mấy vị hảo hữu của lão hủ nói không sai, chỉ cần có thể quan sát phương pháp này thì có phải trả giá cao hơn nữa cũng đáng
Doanh Thừa Phong hơi giật mình nói:
- Phương pháp minh linh ?
Hắn lúc này mơ hồ cảm thấy có một vài chuyện chính hắn cũng chưa biết rõ.
- Ha ha, Doanh huynh! Thủ pháp của huynh thật là quá tuyệt vời.
Bá Vương tùy tiện nói:
- Ta cũng nhìn đến mức say mê đó.
- Ngươi...
Doanh Thừa Phong hồ nghi nói:
- Ngươi cũng hiểu được việc chế tạo linh khí sao?
- Đương nhiên không hiểu rồi.
Bá Vương nói một cách đương nhiên.
- Tuy nhiên thủ pháp này của ngươi hẳn không phải là kĩ thuật chế tạo đơn giản.
Nó lắc đầu nói:
- Ta có thể thấy được một chút chân lý thiên đạo từ trong đó.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, ánh mắt hắn liền đảo qua trên người bọn họ.
Lúc này hắn rốt cục hiểu được tại sao Khấu đại sư lại nhiều lần muốn giúp đỡ hắn như vậy rồi.
Đó tuyệt đối không phải Khấu đại sư nhiệt tình giúp đỡ mà bởi chính lão cũng muốn đến tận mắt quan sát thủ pháp chế tạo linh khí của mình.
Chỉ có điều bộ thủ pháp này của hắn cùng không có bao nhiêu chỗ kì quái, vậy mà tại sao lại khiến nhiều người coi trọng đến vậy.
Bản thân hắn đã luyện thành thuật thần thông này, đương nhiên sẽ không biết được mình tài giỏi cỡ nào. Nhưng với con mắt của những người mà cả đời này vô duyên với thần thông này thì chỉ cần một chút vụn vặt lộ ra bên ngoài cũng đã đủ cho họ trở nên điên cuồng rồi.
Doanh Thừa Phong lắc lắc đầu, dứt bỏ những buồn bực trong lòng.
Hắn vẫy tay, nắp lò luyện đan mở ra, một đạo bạch quang chợt bay ra, nhẹ ngàng rơi xuống trên tay hắn.
Ánh sáng trắng tắt dần, hiện ra tám chiếc giày chiến đẹp đẽ.
Đây chính là giày chiến cường đại mà Doanh Thừa Phong đặc biệt thiết kế và chế tạo riêng cho Bá Vương.
Giày chiến của người bình thường vẻn vẹn chỉ có một đôi, cho dù kết hợp với găng tay cũng chỉ có 4 món. Nhưng bản thể của Bá Vương là một cự thú 8 chân, bởi số chân trên người nó mà Doanh Thừa Phong tạo ra giày chiến như vậy.
Ánh mắt Đồ Kiến Vĩ khẽ đảo qua giày chiến, trong mắt hắn cũng không có vẻ gì nghi hoặc.
Bởi trước đó hắn đã biết Doanh Thừa Phong rèn bộ linh khí này dành riêng cho tên tọa kị Bá Vương ở trước mặt này.
Kị sĩ của Quang Minh Thánh Giáo nhiều vô số kể, đủ loại tọa kị, loại nào cần có cũng đều có cả.
Chỉ là tám cái giày chiến mặc dù hơi nhiều chút, nhưng cũng không khiến Đồ Kiến
Vĩ cảm thấy kì lạ.
Tuy nhiên, thần sắc trong mắt hắn liền trở nên kinh ngạc.
Nghiêm túc nhìn một lúc lâu, Đồ Kiến Vĩ mới hoảng sợ:
- Tước vị Thánh Khí?
Bá Vương cười ha ha, vò đầu bứt tai, đứng bên cạnh Doanh Thừa Phong với bộ dáng vô cùng sốt ruột.
Nhưng nó đối với Doanh Thừa Phong đã hoàn toàn khác trước. Nếu trong tình huống không được hắn đồng ý trước thì cho dù có nóng lòng đến mấy nó cũng không dám ngang ngạnh ra tay cướp đoạt.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, đem giày chiến đưa cho Bá Vương, nói:
- Hãy thử một chút xem.
Bá Vương đáp lại một tiếng, tự mình vỗ lên giày chiến 1 cái.
Ngay lập tức, tám cái giày chiến lập tức hóa thành một đạo ánh sáng, tràn ngập khắp nơi quanh người Bá Vương, rất nhanh liền quấn quanh tay chân nó.
Đồ Kiến Vĩ định thần nhìn lại, tám chiếc giày hóa thành hào quang màu bạc bao quanh tay chân của Bá Vương, khiến xung quanh nó được tăng thêm một chút màu sắc kì bí.
- Tốt, tốt lắm
Bá Vương khẽ quát một tiếng, thân hình nó vừa động, đột nhiên hóa thành một cơn gió biến mất ngay tại chỗ.
Giày chiến này sau khi mặc trên người nó, không chỉ có tác dụng phòng ngự mà còn khiến người nó nhẹ như bay, tốc độ di chuyển ra tăng rất lớn.
Người ngoài không cách nào biết được cảm nhận của Bá Vương lúc này, nhưng bản thân nó lại biết rõ, sau khi mặc vào bộ linh khí đặc biệt được thiết kế và rèn riêng cho nó, tốc độ của nó ít nhất cũng phải tăng đến gấp đôi.
Tu luyện tới cảnh giới như nó, kì thật đã tới bình cảnh rồi, nếu muốn tiến thêm một bước nữa thì quả là cực kì khó khăn.
Nhưng một kiện thánh khí mà khiến cho tốc độ của nó tăng gần như gấp đôi, thì đó là việc dọa người cỡ nào chứ?
Đây chính là uy năng của thánh khí, ở trong tay của cường nhân mới có thể phát huy được tác dụng chân chính.
Bá Vương cất cao giọng cười sảng khoái, vận chuyển chân khí, hào quang trên từ trên giày chiến tỏa khắp nơi, dưới chân sinh gió, dường như còn nhanh hơn một bậc. Một lúc sau, nó đột nhiên vung tay lên, từng luồng đao gió cực lớn lập tức xuất hiện trong phòng, bay lượn dày đặc trong không gian, nhưng lại không có một đạo nào bay tới gần Doanh Thừa Phong và Đan Lô Khí Linh.
- Lực lượng bí văn ?
Hai mắt Đồ Kiến Vĩ lần nữa lại sáng ngời. Trong lòng hắn thầm than.
Doanh Thừa Phong đối xử với tọa kị của mình thật không tệ chút nào. Giày chiến này tuy không thể so sánh được với Thiên Kị Thánh Khí, nhưng trong hàng thánh khí bình thường cũng được coi là có phẩm chất cao rồi. Hơn nữa, trong thánh khí còn có bí văn lực lượng mạnh mẽ, nếu như Bá Vương không kiêng nể gì mà thi triển, cũng không biết uy năng còn đạt tới cỡ nào nữa.
Đồ Kiến Vĩ tán thưởng vài tiếng, rồi đột nhiên lắc đầu nói:
- Doanh huynh, huynh muốn tạo ra hẳn một bộ linh khí cho riêng Bá Vương sao?
Doanh Thừa Phong gật đầu:
- Đúng vậy
- Ai, nhưng giày chiến này đã đạt tới cấp bậc thánh khí rồi, như vậy những món còn lại thì như thế nào?
Đồ Kiến Vĩ cau mày nói:
- Nếu những món còn lại đều là linh khí, chỉ sợ hiệu quả không tăng lên được nhiều.
Doanh Thừa Phong cười nói:
- Đồ huynh, một khi đã như vậy thì tạo nguyên một bộ thánh khí cho nó là được mà.
- Thánh khí? Một bộ?
Đồ Kiến Vĩ trợn trong mắt, miệng lắp bắp, thậm chí có chút nói không nên lời.
Thánh khí, đó là bảo vật cường đại cỡ nào chứ?
Vô số kị sĩ ở Quang Minh Thánh Giáo, cũng hiếm có được người nào có thể thu thập được nguyên bộ thánh khí.
Mà cho dù thu thập đủ toàn bộ rồi, những thánh khí đó đa phần là bình thường, khẳng định không có lực lượng bí văn. Trưởng đoàn kị sĩ nếu như có thể thu thập nguyên một bộ thánh khí cũng có thể xem như là nhân vật mạnh mẽ số một số hai rồi.
Tuy nhiên, một bộ linh khí hoàn chỉnh từ miệng của Doanh Thừa Phong nói ra lại mang một ý nghĩa khác.
Một bộ linh khí nếu như tách rời ra, lực lượng bí văn trên mỗi một bộ phận có thể chẳng đáng bao nhiêu. Nhưng nếu có thể thu thập đầy đủ nguyên bộ linh khí lại, như vậy khẳng định lực lượng bí văn sẽ có uy lực rất lớn.
Đó chính là tác dụng cộng hưởng của một bộ linh khí đầy đủ.
Nếu như sử dụng một bộ thánh khí tổ hợp, như vậy uy lực có thể còn lớn hơn gấp mấy lần nữa.
Tuy vậy, rèn được nguyên một bộ linh khí hoàn chỉnh cũng là một việc hết sức gian nan rồi. Nếu muốn chế tạo nguyên một bộ thánh khí, trong cả toàn bộ Quang
Minh Thánh Giáo cũng chẳng có mấy người có thể làm nổi.
Ít nhất, tước vị đoán tạo linh sư như bọn họ tuyệt đối không làm được.
Có lẽ, chỉ có những người tài giỏi hơn, là những vị đại sư đứng sừng sững ở đỉnh cao kim tự tháp mới có thể rèn ra trọn vẹn một bộ thánh khí.
Dù sao, việc chế tạo thánh khí cũng là một việc đã khó lại càng thêm khó. Nếu muốn đem uy lực của mỗi món thánh khí kết hợp lại càng gian nan hơn. Kĩ thuật chế tạo như vậy đã vượt quá khả năng của hắn rồi.
Đồ Kiến Vĩ cúi đầu suy tư, trong lòng đầy cảm khái.
“Đại sư, đây mới chính là tác phẩm của đại sư!”
Khi biết được Doanh Thừa Phong chế tạo ra nguyên bộ thánh khí dành riêng cho Bá
Vương, trong lòng Đồ Kiến Vĩ cũng đã thừa nhận thân phận và năng lực của Doanh
Thừa Phong.
Nhìn Bá Vương, trong mắt của hắn lại tràn đầy hâm mộ và đố kỵ.
Tên này có tài đức gì mà có thể khiến cho Doanh Thừa Phong tự mình chế tạo nguyên bộ thánh khí dành riêng cho hắn chứ?
- Đã hoàn thành một món rồi, tiếp tục đến món đồ thứ hai thôi.
Doanh Thừa Phong dặn dò:
- Lấy thêm tài liệu đi
- Vâng
Đồ Kiến Vĩ lập tức vung tay, chuẩn bị đầy đủ những tài liệu chế tạo linh khí mới.
Hắn hôm nay là trợ thủ trong phòng chế tạo riêng của Doanh Thừa Phong, đương nhiên những việc thế này phải do hắn làm rồi.
Doanh Thừa Phong một lần nữa bắt đầu chế tạo, một ngày sau, một bộ linh giáp cũng bay ra từ lò luyện đan.
Tiếp đó quang minh chi dực, phần giáp đùi, giáp tay, mũ giáp đều lần lượt được tạo ra. Mỗi lần tạo ra một kiện, Bá Vương đều vui mừng như điên, Đồ Kiến Vĩ thì lại càng thêm kính nể Doanh Thừa Phong.
Rốt cục, Doanh Thừa Phong cũng chế tạo xong toàn bộ thánh khí phòng ngự.
Thế nhưng hắn vẫn chưa dừng lại.
Doanh Thừa Phong do dự hồi lâu, rốt cục thì mở ra một túi không gian, từ trong lấy ra một món đồ nói:
- Chúng ta bắt đầu rèn thần binh thôi.
Đồ Kiến Vĩ đáp lại một tiếng, chuẩn bị đầy đủ tất cả tài liệu, lại bắt đầu bế quan tiến hành chế tạo.
Lần này, thời gian chế tạo của Doanh Thừa Phong cũng lâu hơn, hơn một ngày sau, binh khí rốt cục cũng thành hình.
Nhưng mà ngay chính lúc này, một dòng khí đen như mực nồng nặc cuốn tới, rất nhanh đã vây quanh Đoán Tạo Thánh Điện.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
48 chương
161 chương
37 chương