Tạo Thần
Chương 677
Một đạo lực ánh sáng (quang minh) bao phủ linh giáp. Đây là ánh sáng thuần khiết, có lực trị thương cực mạnh, chiến sĩ mặc linh giáp chỉ cần dùng chân khí kích phát liền có thánh quang trong linh giáp trị thương.
Bất kể là người thí luyện bên dưới hay là hồng bào linh sư trên đài cao trong một khắc nhìn thấy thánh quang này, mặt đều biến sắc.
Linh giáp lúc trước vốn là thêm vào Cương Thiết bí văn lực, cùng với Phong Nhận
(đao gió) bí văn lực là bí văn lực cực kì cường đại và hữu dụng.
Trên một kiện linh giáp, dù là thuộc loại bí văn lực nào, giá trị cũng đều tăng mạnh.
Đồng thời khi thuộc hai loại sức mạnh, phẩm giai cũng đủ trở thành thượng phẩm
Tử Kim Cảnh.
Tuy nhiên, sau khi loại sức mạnh thứ ba ẩn giấu xuất hiện, cho dù là nhóm cường nhân như Hành Hiểu Hằng cũng đều có một tia mơ hồ đố kỵ.
Quang minh lực, đây là quang minh lực gốc rễ trụ cột của Quang Minh Thần Điện
Cỗ lực lượng này cực kỳ hùng mạnh, đồng dạng, muốn đem quang minh lực này phong
ấn vào trong bí văn, so khó khăn gấp trăm lần với phong ấn lực lượng khác.
Nhưng Doanh Thừa Phong không chỉ làm được mà còn là ở trên một kiện linh khí Tử
Kim cấp. Đồng thời phong ấn ba loại thuộc tính khác nhau, song cũng là bí văn lực cực kì hữu dụng.
Thủ đoạn bực này, ngay cả bọn họ từ tận trong lòng cũng thấy kính sợ.
Linh giáp trong tay Khấu đại sư nhẹ nhoáng lên một cái, ba cổ lực lượng này lập tức tiêu tan. Hắn thở dài một tiếng nói:
- Phong ấn Bí văn lực trên linh khí là việc các Rèn Sư chúng ta cần phải làm ra. Nhưng muốn phong ấn nhiều loại bí văn lực khó khăn hơn nhiều so với chỉ một năng lực.
Hắn dừng một chút lại nói:
- Trên linh giáp này phong ấn ba loại bí văn lực, mà càng đáng quý là, thuộc tính ba loại lực lượng này cũng không giống nhau.
Mọi người giật mình, có mấy người không kìm nổi kinh hô.
Bọn họ cuối cùng nhớ ra một việc, khi phong ấn nhiều loại bí văn lực trên một kiện linh khí, nhóm Rèn Sư thường lựa chọn cùng thuộc tính hoặc là thuộc tính có năng lực tương cận.
Bởi vì lúc khắc chữ, linh văn cùng thuộc tính hoặc thuộc tính tương cận, có thể mượn tuyến linh văn của nhau, xem là loại thường thấy nhất và dùng thông dụng nhất trong năng lực bí văn.
Thế nhưng, nếu muốn trong một kiện linh khí khắc vào loại bí văn lực bất đồng thuộc tính, như vậy độ khó sẽ gia tăng.
Nếu như không có kinh nghiệm phong phú và kiến thức uyên bác, căn bản không thể thành công.
Dù sao, mỗi một kiện linh khí đều bất đồng, thiết kế bí văn cũng theo đó mà thay đổi, căn bản không thể vẽ theo hình mẫu đã có sẵn, nhiều nhất chỉ có thể coi là tham khảo.
Mà có thể ở trên một kiện linh khí khắc vào ba loại bí văn lực bất đồng thuộc tính, đây tuyệt đối là thủ đoạn cao cấp nhất của Rèn Linh Sư.
Đến lúc này, dù là kiêu ngạo như các linh sư tước vị Hành Hiểu Hằng, cũng không thể không thay đổi thái độ đối với Doanh Thừa Phong.
Nếu như trước đó, bọn họ cười khinh bỉ đối với việc Doanh Thừa Phong muốn đạt được danh hiệu đại sư …, thì lúc này lại cảm thấy kẻ này tuổi còn trẻ, tiền đồ vô lượng.
Cho dù lúc này không có khả năng lấy được danh hiệu đại sư, nhưng trong tương lai cực kỳ có khả năng trở thành Thánh Điện Rèn Sư.
Khấu đại sư mỉm cười nói:
- Doanh Thừa Phong, lão phu cùng ngươi thương lượng một việc.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, vội vàng nói:
- Mời đại sư chỉ bảo.
Từ tôn xưng của người khác đối với hắn, Doanh Thừa Phong đã biết, lão là một vị
Thánh Điện Rèn Sư, thân phận tôn kính này, thậm chí không thua một vị Kỵ Sĩ
Vương Điện Hạ ở trong Quang Minh thánh giáo.
Nhân vật như vậy thể hiện thiện ý đối với hắn, hắn đương nhiên phải nhân cơ hội nịnh bợ.
Khấu đại sư chậm rãi gật đầu, nói:
- Linh khí này, lão phu muốn thu, ngươi có bán cho lão phu không.
Tất cả mọi người ngẩn ra. Trên mặt không khỏi có chút cổ quái.
Có được cực phẩm linh khí Tử Kim cấp có bí văn lực ba thuộc tính tuy rằng rất mạnh, nhưng lấy thân phận của vị lão nhân này, như thế nào lại để trong mắt.
Song, bốn vị cường giả đồng tước vị với Hành Hiểu Hằng cũng mi mắt trực nhảy.
Bọn họ đương nhiên hiểu được, Khấu đại sư xem trọng không phải là Tử Kim cấp linh khí này, mà là muốn thông qua lực lượng thần kỳ tràn ra ngoài kia hiểu rõ quá trình luyện chế của Doanh Thừa Phong.
Tuy rằng bọn họ không thể phá giải lực thần thông, nhưng tước vị cường nhân có thể mơ hồ cảm thấy cỗ lực lượng này rất có chỗ tốt đối với bọn hắn.
Nếu may mắn lĩnh ngộ được, như vậy có thể khiến tu vi của bọn họ càng tiến xa hơn.
Đây là cơ duyên rất lớn, nếu Khấu đại sư không đề cập đến chuyện này…, bọn họ cũng sẽ tìm Doanh Thừa Phong đề xuất yêu cầu này. Nhưng bị Khấu đại sư nói trước, bọn họ chỉ có tiếc nuối ngậm miệng. Chỉ là trong lòng âm thầm tính toán, phải tìm một kiện linh khí khác.
Doanh Thừa Phong nháy mắt hai cái, vội vàng nói:
- Tiền bối, vãn bối rèn lần này, vật liệu sử dụng đều do Thánh Điện toàn bộ cung cấp, thành phẩm tất nhiên là của Thánh Điện.
Khấu đại sư không nhịn cười nổi, nói:
- Nói bậy, Rèn Thánh Điện bọn ta khi nào thì chiếm tiện nghi của các ngươi.
Lão dừng một chút nói:
- Vật ấy nếu là do ngươi luyện chế, tất nhiên là của ngươi.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm than, Quang Minh thánh giáo đúng là tiền tài thế lực cực lớn. Đến ngay cả vật liệu quý báu đó cũng không thèm để ý.
Do dự một chút, Doanh Thừa Phong nói:
- Vật ấy có thể được tiền bối khen ngợi, cũng là vinh hạnh của vãn bối, vậy nên vãn bối muốn dâng nó cho ngài. Kính xin ngài nhận lấy.
Nếu có thể dùng linh khí này đổi lấy một phần ân tình, Doanh Thừa Phong tuyệt không keo kiệt.
Dù sao đối với hắn mà nói, muốn luyện chế loại linh khí cấp bậc này cũng không phải việc gì khó.
Khấu đại sư trầm ngâm một chút, nói:
- Cũng được, nhưng lão phu cũng không thể lấy không đồ của ngươi như vậy, vật này cho ngươi, xem như trao đổi.
Tay lão run lên, một vật bay ra, rơi đến tay của Doanh Thừa Phong.
Doanh Thừa Phong tiện tay tiếp nhận, nhưng hắn căn bản cũng không liếc mắt nhìn một cái, liền thật sâu khom người nói:
- Đa tạ trưởng lão ban ân.
Hắn biết rằng Khấu đại sư tuyệt đối sẽ không chiếm tiện nghi của hắn trong trường hợp như thế này, vật đưa đến nhất định giá trị hơn linh giáp.
Khấu đại sư chậm rãi gật đầu, nói:
- Thực lực của ngươi lão phu đã biết, không cần luyện linh khí thứ hai.
Doanh Thừa Phong hai mắt vi lượng, nói:
- Vãn bối đã là Thánh Điện Rèn Linh Sư rồi sao?
- Đúng vậy.
Khấu đại dư trầm giọng nói:
- Với thực lực rèn ở này của ngươi, vậy là đủ.
Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi, nói:
- Vãn bối còn muốn tiếp tục khảo hạch, xin tiền bối ân chuẩn.
Mục tiêu của hắn là Rèn đại sư, chứ không phải chỉ là Rèn Linh Sư thì thỏa mãn.
Khấu đại sư thật sâu liếc hắn một cái, trì hoãn nói:
- Ở Thánh Điện công nhận trên Rèn Linh Sư, chính là tước vị Rèn Sư. Tu vi của ngươi mới vẻn vẹn ở Tử Kim Cảnh, muốn Rèn tước vị thượng phẩm linh khí, rất khó.
Trong Thánh Điện, Rèn Linh Sư rất nhiều, trong đó cũng được phân chia cấp bậc.
Ngoại trừ cấp đại sư Linh Sư tôn quý nhất ra, còn phân chia tước vị Rèn Linh Sư và Rèn Linh Sư thông thường.
Doanh Thừa Phong muồn lấy danh hiệu đại sư, nhất định phải trở thành tước vị
Rèn Sư trước.
Gật đầu thật mạnh một cái, Doanh Thừa Phong nghiêm túc nói:
- Vãn bối hiểu được, nhưng vẫn như trước muốn thử một chút.
Phần đông nhóm thí luyện giả ở phía dưới liếc mắt nhau một cái, trong lòng rung động khó yên.
“Tiểu tử này nói cái gì? Không ngờ hắn muốn tiếp tục khảo hạch, hơn nữa mục tiêu lại là tước vị Rèn Linh Sư.”
Chuyện như vậy trước đây tuyệt đối chưa từng có, Tử Kim Cảnh Linh Sư không ngờ mưu toan tước vị Rèn linh khí, hơn nữa còn là tước vị thượng phẩm, việc không biết tự lượng sức mình như vậy, cho dù là Quang Minh thánh giáo nhân tài xuất hiện lớp lớp cũng chưa từng nghe nói qua.
Lúc mọi người ở đây nghĩ Khấu đại sư sẽ quả quyết cự tuyệt yêu cầu vô lý của kẻ này lại nghe tiếng vị lão nhân chậm rãi nói:
- Thôi được, ngươi tâm ý đã quyết, lão phu cũng không ngăn trở.
Hắn nhẹ nhàng vung tay lên nói:
- Hiện tại khảo hạch tước vị Linh Sư vẫn chưa kết thúc, ngươi theo lão phu đi thôi.
Cổ tay lão run lên, thu linh giáp vào, rồi sau đó xoay người rời khỏi.
Doanh Thừa Phong không dám chậm trễ, thu hồi lò luyện đan, hướng về Hồng bào
Linh Sư thi lễ một cái, theo sát mà đi.
Hồng bào Linh Sư ngay từ đầu thái độ cực kỳ ngạo mạn, không thèm để ý đối với người bị khảo hạch, nhưng lúc Doanh Thừa Phong thi lễ với bọn họ, dù là bốn vị tước vị cường nhân cũng đứng dậy đáp lễ.
Bởi vì bọn họ mơ hồ cảm thấy, Doanh Thừa Phong trong đạo Rèn đã đạt đến trình độ có thể cùng họ sánh vai.
Khảo hạch lúc này, muốn là cấp đại sư rất không có khả năng, nhưng tước vị Rèn
Sư thì có mấy phần hy vọng.
Ánh mắt liếc tới nhóm người bị khảo hạch trong hậu điện, Hành Hiểu Hằng hơi cau mày, quát:
- Các ngươi loạn cái gì, đem linh khí rèn xong chuẩn bị tốt, lão phu sẽ giám định. Hừ, nếu có người lại quấy rối, vậy trục xuất Thánh Điện.
Nhóm người thí luyện lập tức an tĩnh trở lại, tuy nhiên, bọn họ hết sức tò mò đối với lai lịch thân phận của Doanh Thừa Phong, đều đoán trong Thánh giáo từ khi nào xuất hiện một vị nhân tài như vậy.
Hai vị Hồng bào Linh Sư đảo mắt một vòng, hắn xin lỗi một tiếng, ly khai hậu viện.
Nhóm người Hành Hiểu Hằng mỉm cười tiễn hắn đi, tuy rằng bốn vị tước vị cường nhân trong lòng biết rõ nhưng không người nào ngăn trở.
Sau một lát, trước Thánh Nữ điện, Văn Tinh vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng lẫn lộn, nàng chắp hai tay trước ngực, trong lòng hướng Quang Minh thần lẳng lặng cầu nguyện.
Cách không xa phía sau nàng, Thánh Nữ Điện Hạ buông xuống mành, lầu bầu nói:
- Tiểu tử này còn có chút năng lực, có thể khiến Khấu đại sư vì hắn phá lệ. Ha hả, thật muốn biết, hắn cuối cùng có thể đi đến đâu.
Đồng thời, tại một ngọn núi cao của Kỵ Sĩ Vương trong Thánh Điện, đám người
Ngao Tông sắc mặt âm trầm, tâm tình không tốt.
- Kẻ này quả thật có thiên phú trong đạo Rèn, lại có thể khiến Khấu đại sư chịu nói chuyện. Ai, chúng ta hôm nay chiếm của hắn Linh Vực Sơn Hà Đồ, ngày sau có lẽ là tai họa ngầm lớn nhất.
Các Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ nhìn nhau không nói gì, trong lòng bọn họ đều tự tính toán.
Nhưng mà Linh Vực Sơn Hà Đồ đối với bọn họ mà nói thật là quá mức trọng yếu, bất kể thế nào, bọn họ đều không muốn buông ra.
Tuy nhiên, cho đến tận lúc này, bất kể là Thánh Nữ Điện Hạ hay là mười vị Kỵ Sĩ
Vương Điện Hạ bọn họ vẫn như trước chưa từng tin tưởng Doanh Thừa Phong sẽ trở thành Rèn Đại Sư do Thánh Điện công nhận.
Bởi vì bọn họ đều biết, muốn ở trong Thánh Vực rèn ra linh khí của Thiên Kỵ, đó là bực nào khó khăn. Cho dù là các vị đại sư đương nhiệm cũng rất khó làm được.
Truyện khác cùng thể loại
117 chương
48 chương
161 chương
37 chương