Tạo Thần
Chương 470
Chương 471:. Linh khí thăng tiến
- Ầm
Cùng với tiếng gầm rú lớn, hai linh khí rơi xuống tay Doanh Thừa Phong.
Trong thời khắc linh khí rơi xuống tay, Doanh Thừa Phong cảm nhận rõ ràng tiếng hoan hô vui mừng vô hạn từ khí linh. Bất luận là khí linh Hàn Băng trường kiếm hay là khí linh Lang Vương Thuẫn, đều rất hài lòng với lần chế luyện này.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong dừng lại ở Đan Lô Khí Linh, hắn đánh giá cao lực lượng thần bí vô hạn mà nó có được.
Bản thân hắn là một trong những thợ rèn, nên hắn biết muốn luyện tài liệu và nâng cao siêu phẩm khí linh khó đến mức nào. Tuy nói trong quá trình này, nhất định phải có sự phối hợp từ phía khí linh, nhưng khí linh cũng không thể tự tiến hành chế luyện, tác dụng chính mang tính chất quyết định vẫn là bản thân người rèn.
Trừ khi sử dụng Bổ Thiên Thạch một loại bảo vật cấp nghịch thiên, nếu không sẽ không có ai có thể bảo đảm thành công một cách thuận lợi.
Nhưng, nhìn dáng vẻ của Đan Kô Khí Linh này, thì có vẻ lại dễ như trở bàn tay, không có bất kỳ khó khăn nào cả, điều này khiến cho người khác thấy sợ hãi.
Cho dù là bản thân Doanh Thừa Phong, cũng coi như là có sự giúp đỡ của Trí Linh cũng không dám nói có thể làm tốt hơn nó.
Từ từ vỗ về, sau một hồi lâu, hai khí linh cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Nhưng, chúng không hẹn mà đều hướng về phía Doanh Thừa Phong phát tín hiệu mời, chúng đều vội vàng muốn được thử uy năng mới.
Nhưng Doanh Thừa Phong không quá kích động, hắn lẳng lặng cảm ứng uy năng hơi thở mà hai khí linh vốn có.
Sau một hồi lâu, hắn chậm rãi gật đầu, đã hiểu được đại khái.
Sau khi tiếp nạp vật liệu mới, hai khí linh lại bước dài lên trước một bước. Có điều, bước này tuy không nhỏ, nhưng vẫn như cũ, không thể nào bước qua ranh giới từ Bạch Ngân cấp tới Hoàng Kim cấp.
Cho đến nay thì uy áp và lực lượng mà chúng giải phóng ra đã tương đương với linh khí siêu cường của cực phẩm Bạch Ngân cấp rồi. Hơn nữa, nếu như gặp phải bảo vật có thể hoà hợp với chúng, vậy thì bất cứ lúc nào cũng có thể tiến thêm một bước, trở thành linh khí Hoàng Kim Cảnh.
Thăng tiến linh khí cũng giống như sự tu luyện nhân loại, càng là binh khí bậc cao, thì càng khó rèn và rèn luyện.
Sau khi Doanh Thừa Phong sử dụng Bổ Thiên Thạch để luyện mấy loại khoáng vật quý hiếm, thì hai linh khí này từ Hắc Thiết cấp bình thường trực tiếp thăng tiến thành Bạch Ngân cấp. Nhưng bảo vật mà đến bây giờ chúng đạt được có giá trị không hề nhỏ, và một lần nữa sau khi luyện, hai linh khí này thậm chí đẳng cấp của chính chúng cũng không thể đột phá.
Đương nhiên, kết quả như vậy sớm đã nằm trong dự liệu của Doanh Thừa Phong.
Nếu như linh khí Hoàng Kim Cảnh dễ dàng sinh ra như vậy, thì cũng không có nhiều người vì nó mà phát điên lên.
Khẽ búng nhẹ Hàn Băng trường kiếm - Vù Một âm thanh đột nhiên vang lên, âm thanh này theo sóng không khí truyền ra xa, không ngờ có thể nghe được tiếng hồi âm.
Trong âm thanh này, giống như là ẩn chứa một lực lượng cực lạnh, cực rét, cực buốt, khi sóng âm phát ra, đến cả trong không khí cũng mơ hồ xuất hiện hiện tượng kết băng hoá.
Trong lòng Doanh Thừa Phong mừng thầm, sau khi luyện mảnh vụn sao băng, băng tuyết của Hàn Băng trường kiếm tăng lên một bậc. Cái lạnh đó bức người ta, gần như đạt được cảnh giới không chiến mà vẫn làm người ta khuất phục.
Có điều, cái mà Doanh Thừa Phong muốn xem nhất lại không phải là cái này. Tâm niệm của hắn trong nháy mắt hoà hợp với khí linh. Sau đó, trên thân kiếm đột nhiên tạo nên từng đường hoa văn thần bí khó lường.
Đây là sức mạnh bí văn nhưng lại không phải là bí văn của Hàn Băng trường kiếm trước kia, mà là năng lượng bí văn được tự động sản sinh ra sau khi đã dung hoà với tơ nhện tuyết nghìn năm.
Đây là đặc điểm và giá trị lớn nhất của linh khí siêu cấp.
Chúng có thể dựa vào những tài liệu tiếp nạp khác nhau mà tự động dung hợp để chế tạo, và làm cho uy năng lớn nhất của tài liệu thông qua năng lực bí văn phát ra.
Nếu như là một linh khí bình thường, muốn sở hữu lực lượng bí văn mới thì nhất định cần sự cải tạo và trau chuốt từng chút một của thợ rèn, hơn nữa xác suất thành công cuối cùng lại không cao.
Nhưng, siêu phẩm linh khí thì khác. Dưới sự dẫn dắt của Trí Linh, thợ rèn chỉ cần tiến hành luyện là được, về công việc cải tạo bí văn, hoàn toàn có thể giao cho khí linh tự hoàn thành, hơn nữa sau khi hoàn thành, còn tốt hơn một bậc so với thợ rèn giỏi nhất.
Lúc này, sau khi được chân khí của Doanh Thừa Phong kích động, Hàn Băng trường kiếm lập tức phóng ra vô số hàn quang. Những hàn quang này lại không hề rời rạc mà trong hư không chúng kết nối thành vô số ô lưới.
Tơ nhện tuyết nghìn năm, sau khi bảo vật này sát nhập vào Hàn Băng trường kiếm, không ngờ lại dùng chính phương thức này để xuất hiện trở lại.
Tuy tơ nhện lúc này đã là tồn tại năng lượng tinh khiết, nhưng độ bóng và sáng được tiết ra trên bề mặt lại rung động lòng người.
Nhẹ rung thanh trường kiếm trong tay, một lực lượng chấn động lập tức truyền ra.
Giống như gợn sóng, toàn bộ mạng nhện bắt đầu lay động, đồng thời không ngừng sinh ra những sợi tơ nhện mới, làm cho các ô lưới mạng nhện to lớn ngày càng phát tán ra.
Đột nhiên, một sợi tơ lung lay, nhẹ nhàng bám vào trên một khối đá lớn.
Hòn đá này ít nhất phải nặng vài chục cân, nhưng khi sợi tơ nhện bám vào, nó lại như muốn động đậy, đồng thời ầm ầm bay lên.
Nhìn tỉ mỉ, gần như không nhìn rõ tơ nhện, không ngờ lại sở hữu tính bám dính lớn như vậy, nếu như trong lúc đối đầu với giặc đột nhiên thi triển ra thì đối phương tuyệt đối không thể đề phòng được.
Doanh Thừa Phong vận dụng chân khí, sức mạnh to lớn ấy men theo những sợi tơ truyền ra, hòn đá lớn bay trên không trung đột nhiên nổ tung, hoá thành vô số những mảnh vụn rơi tung toé.
Nhưng, chúng lại không thể rơi xuống mặt đất, bởi vì trong không trung, chúng đã bị vô số hàn khí bao lấy, biến thành những tảng băng lớn nhỏ khác nhau va đụng trong không trung. Đôi mắt Doanh Thừa Phong sáng lên, mạng nhện với tốc độ nhanh không gì sánh kịp truyền tới, khiến những tảng băng kia dính vào mạng nhện.
Tay cầm trường kiếm, Doanh Thừa Phong phi thân, trường kiếm hoá thành một ánh sáng cầu vồng bay lượn trong tay hắn. Mà theo động tác của hắn, mạng nhện càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhiều. Thông qua sự chuyển hoá của Hàn Băng trường kiếm, dường như chân khí liên tục không dứt đó đã không ngừng chuyển hoá thành tơ nhện tuyết nghìn năm thần bí này.
Cuối cùng, sau khi phạm vi lan tràn của mạng nhện đã lên đến mấy chục trượng, Doanh Thừa Phong mới có một chút cảm giác mất sức không thể tiếp tục được nữa.
Tuy nhiên, cự ly này đã khiến người khác nghe đến phải thấy khiếp sợ.
Phải biết rằng, tơ nhện phân bố không bằng phẳng, mà lấy Doanh Thừa Phong làm trung tâm, phát ra bốn phương tám hướng với tốc độ và tần suất ổn định. Lúc này mạng nhện xung quanh hắn đã hoàn thành một bố cục lập thể, bất luận là sinh vật hoặc đồ vật nào, muốn đến trước mặt Doanh Thừa Phong, thì nhất định phải đối diện với trăm đường mạng nhện trở lên này.
Những sợi tơ nhện này nếu như chỉ tồn tại một mình thì không có cách nào uy hiếp được Võ sư và Linh sư, nhưng khi đã trở nên dày đặc tầng tầng lớp lớp thì lực lượng của nó sẽ mạnh gấp trăm lần, uy năng vô cùng.
Thậm chí Doanh Thừa Phong rất tự tin, chỉ dựa vào sự phân bố mấy chục trượng, tơ nhện vô hạn tầng tầng lớp lớp trong không gian, đã đủ để khiến các cường nhân Hoàng Kim Cảnh phải đau đầu.
Hít một hơi thật sâu, Doanh Thừa Phong chậm rãi thu hồi chân khí, sau đó, những sợi tơ nhện tưởng như vô cùng vô tận đầy trời chợt biến mất không một dấu vết.
Nhưng, trong không khí vẫn đầy những khí lạnh mạnh mẽ, nếu như một người luyện võ bình thường đột nhiên bước vào, tuyệt đối sẽ nổi da gà rồi đông cứng lại.
Tuy lần luyện này không làm cho đẳng cấp của Hàn Băng trường kiếm thăng tiến, nhưng uy năng của nó lại được nâng cao hơn rất nhiều, khí lạnh mạnh mẽ đó và những tơ nhện năng lượng trần đầy tính bám dính đều khiến người ta khó có thể lấy sức mạnh siêu cườngchống lại. Sở hữu chúng, sức chiến đấu của Doanh Thừa Phong ít nhất có thể tăng vọt nhiều hơn gấp đôi.
Thu hồi Hàn Băng trường kiếm lại, Doanh Thừa Phong cầm Lang Vương Thuẫn trong tay.
Nhẹ nhàng lay động một hồi, một Lang Vương cực lớn đột nhiên từ trong tấm thuẫn nhảy vọt ra.
Doanh Thừa Phong ngây ra một chút. Trước đây, tuy Lang Vương Thuẫn cũng có thể phóng ra Lang Vương, nhưng nhất định phải có một quá trình trữ lực, làm gì có chuyện dễ dàng như bây giờ.
Lang Vương vừa từ trong tấm thuẫn nhảy vọt ra, đột nhiên phát ra một tiếng gào thét thê lương. Âm thanh đó vang vọng ra xa, quả thật giống như tiếng của một con sói thật sự.
Tuy không biết Lang Vương Thuẫn sau khi hấp thụ nam châm sẽ sản sinh ra tác dụng kỳ diệu đến mức nào, nhưng chỉ dựa vào Lang Vương thể hiện ra kỹ năng này mà nói, thì đã hiếm thấy rồi.
Sau khi hiện ra Lang Vương như lúc này, Doanh Thừa Phong hoàn toàn tin tưởng, uy năng của nó nhất định được nâng cao lên rất nhiều.
Đột nhiên, miệng máu há to như một cái chậu của Lang Vương đột nhiên hướng vào trong, ngay lập tức lực hút cuồn cuộn từ trong miệng sói tuôn ra.
Ở đằng xa, vô số hòn đá sôi trào, bay về phía miệng Lang Vương. Doanh Thừa Phong trợn tròn hai mắt, hắn lập tức từ trong thần niệm của Lang Vương khí linh biết được một điều, đó chính là kỹ năng này là năng lực mới được sản sinh sau khi Lang Vương Thuẫn hấp thu nam châm từ tính.
Năng lực này tương đối cổ quái, có thể giải phóng ra vô số lực từ, khiến cho toàn bộ những thứ chứa kim loại đều gắn kết chặt chẽ với nhau.
Có điều, Lang Vương Thuẫn vừa đạt được năng lực này, bất luận là vận dụng hay là uy lực đều chưa thể đạt được trạng thái hoàn mỹ.
Nhưng Doanh Thừa Phong biết, năng lực này và tơ nhện Hàn Băng giống nhau, nếu như đến một lúc nào đó thích hợp thì sẽ đột nhiên phát huy, tuyệt đối có thể xoay chuyển càn khôn.
Sau bước đầu thể nghiệm uy năng của hai linh binh mới có được, trong lòng Doanh Thừa Phong thấy rất vui mừng.
Trên chiến trường cổ nguy hiểm trùng trùng, mỗi phần lực lượng đều rất quan trọng, mà sau lần giao dịch này của hắn, không ngờ trong chốc lát sở hữu hai kỹ năng có thể gọi là sát thủ, rõ ràng là hắn vui mừng khôn xiết.
Hơn nữa, lần giao dịch này, hắn lại dành được một tấm kính
Tấm kính này sở hữu năng lực chế tạo kính tượng phân thân (hình ảnh phân thân), một khi phát huy thì sẽ nâng sức mạnh chiến đấu lên gấp đôi.
Tuy nói kính thượng phân thân không thể có được sự trợ giúp của siêu phẩm khí linh, nhưng ít nhất cũng là một vị cường nhân của Bạch Ngân Cảnh, tuyệt đối có thể một mình đảm đương một phía.
Lần này trong nhà trọ, tuyệt đối hành động không có chỗ nào chê được.
Đột nhiên, Doanh Thừa Phong giật mình, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía xa. Ở đó, hắn mơ hồ cảm nhận được tiếng hô hoán của Bá Vương thương khí linh.
Hai mắt ngước nhìn, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười như trút được gánh nặng.
Sau khi đợi lâu như thế, khí linh Bá Vương thương cuối cùng đã sắp hút no máu trong hồ máu kia.
Cười một tiếng dài, thân hình của Doanh Thừa Phong vừa động, đã hoá thành một quang ảnh, bay về phía di tích quỷ quái đầy âm phong kia.
Truyện khác cùng thể loại
208 chương
40 chương
51 chương
160 chương
963 chương
45 chương
3 chương