Tạo Thần

Chương 363

Tại nhà lớn Hồ Gia, trong lúc không ai để ý, một luồng không khí khủng hoảng bao trùm cả căn phòng Lúc Hồ Gia thịnh vượng, trong nhà cao thủ nhiều như nêm. Không chỉ có lão tổ tông là cao thủ Hoàng Kim Cảnh trấn thủ, ngay cả cao thủ Bạch Ngân Cảnh cũng phải từ sáu người trở lên Nhưng sau khi Võ lão quái đến làm loạn, thì vận mệnh của cả gia tộc đã có sự chuyển biến đột ngột Người đứng đầu trong sáu cao thủ Bạch Ngân Cảnh đã bị Võ lão quái tự tay giết chết. Còn trong lúc chiến đấu với Nguỵ Gia, một trưởng lão Bạch Ngân Cảnh khác không hiểu sao lại mất tích Mắt thấy gia tộc lâm vào sự vây khốn của các thế lực lại liên tục gặp thất bại, lão tổ tông xuất quan đúng lúc. Là một cao thủ Hoàng Kim Cảnh có tiếng khiến cho các gia tộc khác không dám làm bậy, cũng tạm thời làm chậm lại xu hướng suy tàn của gia tộc Tuy nhiên, tiệc vui chóng tàn, chỉ mấy ngày sau một người bịt mặt đã xâm nhập vào Hồ Gia, sau khi bị trúng một chưởng của lão tổ tông đã biến mất. Vị cao thủ đệ nhị được công nhận trong gia tộc Hồ Khải Điền một mình truy kích. Nhưng mấy ngày sau hắn không trở về, thậm chí một chút tin tức cũng không có Đến đây tất cả mọi người đều đoán được, Hồ Khải Điền và vị trưởng lão mất tích lúc trước kia đều giống nhau, lành ít dữ nhiều Hồ Khải Điền cũng không phải là một trưởng lão Bạch Ngân Cảnh bình thường. Hắn là vị cao thủ đời thứ hai có hy vọng thăng tiến lên Hoàng Kim Cảnh nhất Hồ Gia. Ở trong gia tộc hắn có địa vị cao, thế lực mạnh gần với lão tổ tông Hồ Quảng Thiên Hắn mất tích đúng là một đả kích khó có thể tưởng tượng được cho Hồ Gia. Cho dù lão tổ tông xuất quan trấn thủ gia tộc cũng không thể xoá bỏ đả kích này trong một thời gian ngắn Tuy rằng Hồ Quảng Thiên đã hạ lệnh không cho bàn luận về việc này, nhưng hoảng sợ trong lòng người cũng khó có thể trấn an Lúc Doanh Thừa Phong lẻn vào đã chứng kiến được hầu như tất cả mọi người đều có vẻ mặt lo lắng Đương nhiên, bọn họ cũng không phải hết sức coi trọng đối với tương lai của bổn gia Sau khi lẻn vào trong phủ, Doanh Thừa Phong hết sức cẩn thận. Tinh thần lực luôn luôn được phóng ra, mọi nhất cử nhất động của các cao thủ trong vòng hai trăm trượng đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn Lại lần nữa vào Hồ phủ, mục tiêu của hắn hết sức rõ ràng. Vị cao thủ Bạch Ngân Cảnh cuối cùng của Hồ Gia chính là Hồ Quảng Hạ Tuy rằng hắn không có khả năng là đối thủ của cao thủ Hoàng Kim Cảnh, nhưng lén lút vào Hồ phủ ám sát một vị cao thủ Bạch Ngân cảnh miễn cưỡng cũng có thể làm được Chỉ cần Hồ Quang Hạ chết, như vậy toàn bộ khu vực Thái Hồ sẽ rất nhanh chóng biết được việc này Doanh Thừa Phong tin rằng như vậy phần đông gia tộc còn lại nhất định sẽ có hành động đấy Cao thủ Hoàng Kim Cảnh đúng là rất giỏi, chỉ cần có hắn trấn thủ một ngày, cơ bản sẽ có rất ít người dám đánh đến tận cửa. Nhưng cao thủ Bạch Ngân Cảnh mới là người có sức chiến đấu mạnh nhất của gia tộc Bởi vì có cái gọi là một cây chống vững cả nhà, lúc Hồ gia dựa vào một cao thủ Hoàng Kim Cảnh, hồ vực bọn họ nắm trong tay nhất định sẽ có sự suy yếu lớn Với một gia tộc muốn trở nên nổi tiếng cũng không dễ dàng gì, có lẽ phải cần hơn mười thậm chí cả mấy trăm năm từ từ tích luỹ. Nhưng muốn huỷ diệt một gia tộc lại quá dễ dàng Chỉ cần vài vị cao thủ trụ cột đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, như vậy cả gia tộc này chắc chắn sẽ trên đà diệt vong Bởi vì những thế lực xung quanh gia tộc này tuyệt đối không thể ngoảnh mặt làm ngơ được Chỉ cần bọn họ nắm bắt được cơ hội sẽ lập tức nhân cơ hội này để khuếch trương thế lực. Đây là bản năng của thế gia, không ai có thể vi phạm quy luật tự nhiên này Hồ Gia nếu như chỉ dựa vào một mình Hồ Quảng Thiên, đương nhiên có thể kéo dài thêm chút nữa. Nhưng chỉ cần có việc không ngờ xảy ra hoặc Doanh Thừa Phong thuận lợi giết chết Hồ Quảng Thiên thì Hồ Gia có thể sẽ lụi bại hoàn toàn Trước đó liền làm cho Hồ Gia chìm vào không khí thấp thỏm lo âu Trong lúc xâm nhập vào Hồ phủ không dám phát ra hơi thở, Doanh Thừa Phong cố gắng kiềm chế khí tức sinh mạng gần như bằng không Lần trước bị Hồ Quảng Thiên phát hiện, đó là bởi vì hắn định ám sát Hồ Chính Hấn rồi cật lực bỏ chạy. Nếu không phải như thế thì cho dù là cao thủ Hoàng Kim Cảnh cũng không thể phát hiện ra tung tích của hắn Cho nên lúc này hắn ẩn núp cẩn thận, quả nhiên không khiến cho vị lão nhân đáng sợ kia chú ý đến Tuy nhiên, khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy không ngờ chính là sau khi trải qua sự tra xét của đồ trang sức, hắn phát hiện rằng vị lão nhân đáng sợ Hồ Quảng Thiên này không ngờ lại ở trong Hạ Vân các Bởi vậy có thể thấy được lão hết mực quan tâm đối với Hồ Chính Hấn Trên mặt lộ ra một nụ cười khinh thường, Doanh Thừa Phong vượt qua Hạ Vân các hướng tới hậu viện phủ đệ Hai trăm trượng tuy không thể bao quát trọn Hồ phủ nhưng nếu muốn tìm được mấy người cao thủ đứng đầu kia có lẽ sẽ không còn vấn đề gì Doanh Thừa Phong lượn một vòng Hồ phủ, đồ trang sức phát ra ánh sáng khiến hắn nắm rõ phương hướng của tất cả các cường nhân. Lúc này hắn đi vào một cái đình xa hoa trong hậu viện Ở trong Hồ phủ, đình viện này cũng coi như tráng lệ nhất nhì rồi Mà chủ nhân của đình viện đúng là Hồ Quảng Hạ Sau mấy chục năm thăng lên làm Bạch Ngân Cảnh thì vị lão nhân này không tăng thêm cấp nào nữa. Hắn tự biết cả đời này tu luyện đã ổn rồi nên bắt đầu hưởng thụ cuộc sống. Trong đình viện không chỉ được bày biện xa hoa mà thê thiếp cũng nhiều vô số kể Chỉ có điều, trong khoảng thời gian này hắn biết điều hơn và trở nên an phận. Đặc biệt sau khi các cao thủ Bạch Ngân Cảnh trong gia tộc liên tục chết và mất tích, hắn liền trở nên thâm trầm hơn rất nhiều Tinh thần lực phóng ra, chi tiết trong căn phòng bây giờ lập tức hiện ra trong đầu hắn Một ông lão tóc trắng xoá ngồi trên ghế mây than thở, rúc trong ngực hắn là một nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp Tuổi tác hai người kém nhau khá xa. Nếu chỉ nhìn bên ngoài thì giống như là hai ông cháu. Nhưng nhìn động tác thân mật của bọn họ thì dường như chính là một đôi yêu nhau gắn chặt như keo sơn Nàng ngẩng đầu, nở ra một nụ cười lấy lòng nói - Lão gia gần đây người rất hay thở dài, người đang lo lắng chuyện gì sao Hồ Quảng Hạ hơi giật mình cười khổ nói - Hồ gia chúng ta hiện nay thù trong giặc ngoài, bấp bênh, lão phu sao lại không lo lắng cho được Khoé miệng nàng hơi nhếch lên nói - Lão gia, không phải ngài đã nói, chỉ cần gia chủ đại nhân không xảy ra chuyện gì thì Hồ gia sẽ vững như Thái Sơn không thể dao động sao Hồ Quảng Hạ hơi lắc đầu nói - Kẻ khác có lẽ sẽ không dám động đến đại ca. Nhưng đối với những người khác trong phủ, chúng sẽ không thủ hạ lưu tình đâu. Ài, đến Nhị ca và Hồ Khải Điền đều mất tích một cách kỳ lạ, điều này thật khiến lão phu kinh hồn bạt vía Quan hệ của hắn với nữ tử trước ngực có vẻ không phải quan hệ bình thường, ngay cả nỗi sợ hãi của mình cũng không chút nào giấu diếm Nàng kia lo lằng nói - Lão gia nếu đã như vậy tốt nhất người đừng nên rời phủ trong thời điểm này Hồ Quảng Hạ nhẹ nhàng gật đầu - Đúng vậy, dù có như nào lão phu cũng sẽ không rời khỏi phủ. Hừ, chỉ cần có lão đại trấn thủ, ta xem còn có kẻ nào dám đến phủ làm xằng làm bậy Xa xa, trên mặt Doanh Thừa Phong hiện lên một nét cười trào phúng Hồ Quảng Hạ sợ đến mức không dám rời khỏi phủ, thật không biết lúc trước hắn đã tu luyện để lên Bạch Ngân Cảnh như thế nào Nhưng hắn không hề biết, mấy chục năm trước Hồ Quảng Hạ là một kẻ si mê võ đạo như nào, là một nam nhi dũng cảm không sợ chết. Chỉ có điều, sau khi thăng lên làm Bạch Ngân Cảnh, hắn biết cuộc đời này không bao giờ thăng tiến thêm được nữa nên đã sa vào hưởng lạc. Nhiệt huyết ngày xưa sớm đã tiêu tan sạch rồi Nhẹ nhàng mở túi không gian, Doanh Thừa Phong lấy Hàn Băng trường kiếm ra Từng đạo tinh thần lực tinh tuý phóng ra, quấn quanh trên thân kiếm Hắn cố ý áp chế tinh thần lực của mình, và dưới sự trợ giúp của linh khí đem hào quang trên thân kiếm áp chế tới gần như không có Cũng chỉ có Linh Binh hùng mạnh này mới có thể làm được chuyện đó Một đạo, hai đạo, ba đạo, bốn đạo Mặc dù biết lão già trong phòng không khó chơi bằng Hồ Khải Điền, nhưng Doanh Thừa Phong vẫn dùng toàn bộ lực lượng Sư tử vồ thỏ cũng dùng đến toàn bộ sức lực, huống chi hắn đang đối phó với một cao thủ Bạch Ngân Cảnh, cho dù có đánh giá thế nào cũng không thấy quá đáng Cuối cùng lúc chồng thành công lực đạo thứ tư ở trên Hàn Băng trường kiếm, Doanh Thừa Phong buông ra một hơi thở áp chế Kỳ thật, nếu có thể hắn rất muốn chém chết Hồ Quảng Hạ mà thần không biết quỷ không hay. Nhưng đây là chuyện không thể nào, cho nên hắn chỉ có thể đánh cược một lần ở khắc cuối cùng Tật Hắn quát nhẹ, Hàn Băng trường kiếm trước mắt cũng đã biến mất Hồ Quảng Hạ đang vui đùa trong phòng đột nhiên cả người run lên. Ngay tại thời khắc Doanh Thừa Phong buông ra hơi thở áp chế này, hắn cũng cảm giác được một lực khổng lồ làm lòng người kinh hãi Không nghĩ ngợi gì, hắn nắm lấy cổ của nữ tử xinh đẹp và ném về hướng có nguy hiểm Nàng kia trống mắt líu lưỡi, trong mắt lộ vẻ không thể tin được Hồu Qảng Hạ ngày bình thường đối với nàng cực kỳ yêu thương, cho nên nàng như nào cũng không thể nghĩ ra rằng khi gặp nguy hiểm lão sẽ lấy thân thể nàng ra làm tấm bia chắn Tuy nhiên, ý nghĩ này của nàng chợt loé lên thì ngực lập tức vỡ tan, cả người nổ thành hai đoạn, không còn tri giác gì nữa Hồ Quảng Hạ vứt bỏ nữ tử trong ngực mình, sau đó nhanh như chớp phát ra những ánh sáng hộ thể Trong nháy mắt hắn mặc bộ giáp lên người, lực của ngọc bội trước ngực cùng với những khí lực dũng mãnh của cao thủ Bạch Ngân Cảnh đều được phát đến cực hạn Hắn tự tin, cho dù là vật gì muốn đánh lén hắn đều không thể dễ dàng ra tay được Hơi thở mãnh liệt mênh mông này sao lại đột nhiên xuất hiện ở trong gia tộc, lão tổ tông không lẽ lại không biết sao? Chỉ cần hắn cố chống cự nhất định lão tổ tông có thể đuổi tới cứu viện hắn Quả nhiên, hắn nghe thấy một tiếng thét giận dữ quen thuộc. Đây là tiếng của đại ca, hắn đã chạy như bay đến Nhưng lúc này Hồ Quảng Hạ đột nhiên cảm thấy đau ở cổ, một lát sau máu từ trên đầu chảy xuống Đầu hắn ở giữa không trung trợn tròn mắt, dường như không thể tin nổi rằng trong thời gian ngắn như thế đã không kịp ngăn cản. Cặp mắt kia quay tròn một vòng dường như đang cố tìm kiếm xem rốt cục vật gì đã lấy đi tính mạng của hắn Ở trong đầu hắn cuối cùng xuất hiện một hình ảnh, chính là chàng trai trẻ đứng giữa căn phòng dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn. Mà trong tay chàng trai trẻ cầm một trường kiếm màu trắng quang long như muốn nuốt lấy mọi thứ, ánh sáng loé ra chói mắt