Tạo Thần

Chương 307

- Giết, giết, giết...  Doanh Thừa Phong hét to mấy tiếng, mỗi một lần hắn điên cuồng hét lên, luồng khí cuồng bạo trên người càng tăng thêm mấy phần. Mặc dù địa long sáu chân là thượng cổ mãnh thú, trên người lại có huyết mạch thần long, nhưng sự hung ác cuồng mãnh của nó hoàn toàn không đè áp được nhân loại nhỏ bé trước mặt.  Lực lượng sinh mạng và chân khí khổng lồ thông qua Bá Vương thương cuồn cuộn tràn vào thân thể Doanh Thừa Phong, đặc biệt là sinh mạng lực, liên tục chảy vào trong não. Con rối thế thân trong não lại vù vù chuyển động, thân thể của nó giống như một tượng đất chưa thành hình, một lát vêt thương chông chât, một lát lại khôi phục bình thường. Doanh Thừa Phong cũng không nổi điên, sau khi chứng kiến Tào đông hổ và địa long sáu chân đánh một trận, hắn đã hiểu một việc.  Con mãnh thú này quả thật rất hùng mạnh, đặc biệt là thân thể giống như tường đồng vách sắt, năng lực khôi phục kinh khủng đều đủ làm người ta tuyệt vọng.  Nếu dùng thủ đoạn bình thường, cho dù dùng hết toàn bộ bùa chú mà Phương Phù đưa cho, Doanh Thừa Phong cũng không nắm chắc có thể làm gì nó.  Chỉ cần con vật này xoay mình, liều lĩnh chạy về hang động, điều duy nhất Doanh Thừa Phong có thể làm được, chính là trơ mắt nhìn nó bình yên rời đi.  Cho nên, sau khi hắn kích phát hung tính của đối phương, liền xoay người ngăn chặn nó lui về phía sau, dùng loại phương thức lấy cứng chọi cứng gắt gao giữ chặt nó ở đây, đồng thời làm tiêu hao sức lực của nó.  Địa long sáu chân có lực lớn vô cùng, nanh vuốt bén nhọn, hơn nữa hơi thở và lực quật của đuôi đều là vũ khí hạng nặng có uy lực vô tận.  Khi lấy cứng chọi cứng, mấy thứ này đều có thể tạo cho hắn vô số uy hiếp tử vong.  Nhưng Doanh Thừa Phong cũng không sợ hãi, bởi vì trong đầu hắn có con rối thế thân, còn trên tay hắn, lại có Bá Vương thương có thể hấp thu lực lượng sinh mạng.  Hắn chuyển dời toàn bộ thương thế lên trên con rối thế thân, con rối này quả nhiên ảo diệu vô cùng, bất kể nó phải nhận lấy thương thế trầm trọng cỡ nào, chỉ cần tiến hành dời đi là có thể lập tức khôi phục như thường.  Loại thủ đoạn thần thông này, mới là cam đoan lớn nhất để Doanh Thừa Phong có thể áp dụng chiến thuật cực đoan như vậy.  Đồng thời, bởi vì Bá Vương thương không ngừng sát thương, cho nên rất nhiều lực lượng sinh mạng khủng bố không ngừng dũng mãnh tuôn vào trong cơ thể. Sau khi con rối có được lực lượng sinh mạng phảng phất như không có bờ bến này bù đắp, những tổn thương mà nó gánh chịu cũng sẽ khôi phục bình thường trong thời gian cực ngắn.  Doanh Thừa Phong ở bên ngoài ngăn chặn địa long sáu chân, một người một thú lực lượng ngang nhau, còn con rối trong đầu hắn không ngừng lắc lư, vỡ vụn rồi khôi phục. - Ầm, ầm, ầm....  Khí thế trên Bá Vương thương tuôn ra mãnh liệt, mạnh mẽ tạo ra ba lỗ máu cực lớn trên người địa long sáu chân.  Con mãnh thú ẩu đả tới hiện tại, cũng đã tới tình trạng kiệt sức rồi.  Chỉ có điều, bất kể thế nào nó cũng nghĩ không thông, rõ ràng nhân loại trước mặt có hình thể kém xa nó, lực lượng song phương cũng có chênh lệch không nhỏ. Nhưng tại sao nó lại không làm gì được đối phương.  Sau khi địa long sáu chân dũng mãnh mất đi vô số máu, rốt cục không thể tiếp tục được nữa. Nó kêu rên một tiếng, sáu móng vuốt tráng kiện nhưng cũng đã đầm đìa máu tươi di động về phía sau, sau khi đối mặt với nhân loại khó lường này, nó rốt cục cũng khiếp đảm.  Kéo lê thân hình mệt mỏi, địa long sáu chân bất chấp phi kiếm quay quanh trên đỉnh đầu và Bá Vương thương khủng khiếp phía sau, bò về phía hang động. Trong tiềm thức của nó, chỉ cần có thể tiến vào hang động, như vậy là có thể tìm được đường sống.  Nhưng, lúc này Doanh Thừa Phong sao có thể cho nó cơ hội.  Cổ tay khẽ chuyển, một cây linh khí đã hiện ra trong tay.  Chân khí toàn thân toàn lực phóng ra ngoài, đoạn giữa linh khí nhất thời cấp tốc xoay tròn, đồng thời phát ra âm thanh chói tai.  Chỉ trong giây lát, vật ấy đã biến thành một cái phễu cực lớn, đoạn đầu chuyển động rất nhanh, phóng ra vô số quang hoa vô cùng chói mắt.  Tuy nhiên điều chân chính khiến địa long sáu chân cảm thấy sợ hãi chính là lực hút cường đại mà quang hoa đó bày ra.  Nó làm thế nào cũng không hiểu, lực hút này từ đâu mà đến, không ngờ còn lợi hại hơn cả chiếc mồm khổng lồ của nó. Cho dù dốc hết toàn lực chạy trốn, thì vẫn bị kéo trở về.  Nhìn thấy không có hi vọng bỏ chạy, địa long sáu chân rốt cục điên cuồng, nó xoay người, một lần nữa đánh về phía Doanh Thừa Phong, lúc này, nó tuyệt đối quyết một trận tử chiến, không phải ngươi chết thì ta chết, không còn lựa chọn thứ hai.  Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vung tay lên, cái phễu linh khí đã bay ngược ra, rơi xuống sau người.  Thật ra, linh khí này chính là một món linh khí sư cấp hùng mạnh, hơn nữa mặt trên cũng không có khí linh sinh ra. Với chân khí tu vi tầng thứ mười của Doanh Thừa Phong hiện giờ, mặc dù miễn cưỡng có thể sử dụng, nhưng tuyệt đối không được kéo dài quá lâu.  Nhưng, vào lúc này dùng đến, có thể làm cho địa long sáu chân sinh ra một loại ảo giác vĩnh viễn không chạy thoát được, như vậy là đủ rồi.  Đối mặt với địa long sáu chân đã chém giết đến đỏ cả mắt, cổ tay Doanh Thừa Phong run lên, hai quả bạo liệt kiếm đã phóng ra ngoài.  Cùng với hai tiếng gầm rú cực đại, phần lớn vết thương trên người địa long sáu chân lại có thêm những mảnh vỡ. Nếu sử dụng bạo liệt kiếm ngay từ đầu, tuyệt đối sẽ không thể cắt vỡ được lớp da rắn chắc của nó. Nhưng thi triển lúc này, lại có thể tạo ra tác dụng làm suy yếu thực lực đối phương.  Ngay sau đó, Doanh Thừa Phong cầm Bá Vương thương, ý niệm chỉ huy hàn băng trường kiếm, một lần nữa lao vào chiến đấu với địa long sáu chân.  Ước chừng sau một canh giờ, Doanh Thừa Phong đột nhiên bạo rống, trường thương trong tay múa may ra hào quang vô tận, những hào quang này trong nháy mắt ngưng tụ thành một điểm, hung hăng đâm vào sống mũi của địa long sáu chân. - A.....  Máu tươi vẩy ra, địa long sáu chân rên thảm một tiếng, toàn bộ đầu đều bị một phát này xuyên qua hoàn toàn, thân thể nó điên cuồng giãy dụa, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác đau đớn.  Sau một lát, thân thể nó dần dần ngừng lại, đôi mắt to nhìn chằm chằm về phía trước, giống như không thể tin cuối cùng mình sẽ chết trong tay nhân loại nhỏ bé này.  Doanh Thừa Phong thở một hơi thật dài, hắn cảm nhận được, lực sinh mạng mênh mông mà mãnh liệt đang tiến nhập vào trong cơ thể, những vết thương bên ngoài hồi phục trong nháy mắt. Càng có nhiều lực sinh mạng tiens vào, rót vào con rối bên trong não, càng khiến dự trữ lực sinh mạng của con rối thêm dồi dào. - Rống...  Đột nhiên, ngoài mấy trăm trượng, trong huyệt động khủng khiếp, vang lên một tiếng kêu khiến Doanh Thừa Phong kinh hồn bạt vía.  Mặc dù tiếng rống này cũng không sắc bén, hơn nữa còn rất xa xôi, nhưng Doanh Thừa Phong lại lập tức nhảy dựng lên. Hắn cũng bất chấp máu đen và mỏi mệt trên người, dùng tốc độ nhanh nhất nhặt lấy cái phễu linh khí, đút vào trong túi không gian, sau đó nhấc địa long sáu chân lên, chạy về phương hướng dây thừng treo trên không ở xa.  Con địa long sáu chân này khẳng định có liên hệ nào đó với tồn tại thần bí trong hang động, sau khi Doanh Thừa Phong giết chết tiểu nhân đó, cũng không muốn đi trêu chọc lão gia hỏa đáng sợ hơn kia. Cũng không biết chạy bao lâu, tựa hồ đã cách xa chỗ hang động, sau khiDoanh Thừa Phong không cảm ứng được nguy cơ mãnh liệt, hắn mới dừng lại.  Thở hổn hển, Doanh Thừa Phong nhìn thi thể địa long sáu chân trong tay, hắn hài lòng đốt cháy.  Phen này khổ công, cũng không uổng phí.  Nhưng, ánh mắt vừa chuyển đến trên người mình, trên mặt hắn liền nổi lên vẻ dở khóc dở cười.  Trước trận chiến với địa long sáu chân, Doanh Thừa Phong đã mặc bộ áo quý giá nhất lên người. Nhưng đáng tiếc, bộ linh khí này căn bản không thể chịu đựng đòn oanh kích của địa long sáu chân nanh, sau vô số lần tấn công, ngoại trừ đôi giầy vẫn còn tốt, những phần khác bị tổn hại hầu như không còn, cũng không còn bất cứ tác dụng phòng ngự nào nữa.  Khẽ lắc đầu, trong lòng hắn vô cùng cảm kích Võ lão.  Nếu như không có lão nhân gia luyện chế con rối cho hắn, cho dù bản lĩnh của Doanh Thừa Phong lớn gấp đôi, cũng đừng mơ tưởng đến chuyện có thể chém giết con địa long sáu chân có lớp ngoài cứng như kim cương này.  Mặc dù chiến giáp bị phá nát, nhưng đổi lấy một thi thể địa long sáu chân, đây tuyệt đối là một cuộc mua bán có lời.  Quan sát kỹ càng địa long sáu chân, con cự thú hung mãnh mặc dù đã tử vong, nhưng nó vẫn duy trì dáng vẻ dữ tợn cuối cùng như khi còn sống, đặc biệt là đôi mắt, quả thực giống như muốn sống lại, cắn nuốt địch nhân trước mặt, làm cho lòng người sợ hãi.  Nhưng Doanh Thừa Phong chỉ hừ lạnh một tiếng, cho dù là thứ này khi còn sống, hắn cũng không sợ hãi chút nào, càng không cần nói đến lúc qua đời.  Lực tinh thần càn quét tới, Doanh Thừa Phong đột nhiên kinh hô.  Hắn mơ hồ cảm nhận được, trên người của địa long sáu chân, tựa hồ có thứ gì đó khiến hắn tâm động.  Hồn phách, đây chính là hồn phách của địa long sáu chân chưa tiêu tan.  Doanh Thừa Phong lập tức lấy từ trong túi không gian ra một phong linh thạch, sau một thoáng do dự, hắn buông vật ấy xuống, lấy từ trong túi không gian ra phong linh thạch lớn nhất.  Nhẹ nhàng đặt lên trán địa long sáu chân, Doanh Thừa Phong thấp giọng ngâm tụng.  Ông trời phù hộ, nếu có thể lấy được hồn phách của địa long sáu chân, đây tuyệt đối là bảo vật cao hơn vô số lần so với hồn phách Lang vương.  Đường Kình từng nói, hồn phách và nội đan là vật trân quý nhất trong cơ thể linh thú, Doanh Thừa Phong cũng giơ tay đồng ý.  Nội đan vốn quý giá, nhưng hồn phách linh thú tuyệt đối là bảo vật mà tất cả các Linh sư tha thiết ước mơ. Càng là hồn phách của sinh linh dũng mãnh, giá trị cũng càng cao.  Dần dần, một luồng cảm xúc không cam lòng từ trong cơ thể địa long sáu chân lan tràn ra.  Trong đó phần lớn đều tiến nhập vào trong phong linh thạch, nhưng cũng có một phần nhỏ lại men theo khí tức của Doanh Thừa Phong khuếch tán ra.  Sau đó, chúng cảm ứng được một luồng khí tức quen thuộc mà sợ hãi.  Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, phóng xuất lực tinh thần khổng lồ, tiêu diệt hoàn toàn những khí tức rơi rớt không tuân theo dạy bảo.  Cứ như vậy, một khắc sau phong linh thạch trong tay Doanh Thừa Phong dần dần phát sáng.  Hắn giơ tay lên, đưa ra sáng nhìn cẩn thận.  Phong linh thạch tản mát ra màu sắc vô cùng chói mắt, mĩ lệ làm người ta điên cuồng.